Chương 1

"Ngải Vi Lạp..."

"Ngải Vi Lạp ới ời...?"

Khi Lạc Lan tìm thấy Ngải Vi Lạp, cô đang nằm uể oải trên bãi cỏ tươi tốt, ánh nắng ấm áp chiếu xuống mặt đất xuyên qua kẽ hở trên tán lá rậm rạp của cái cây lớn phía sau, bao phủ cơ thể đầy lông và bông xù của cô một tầng ánh sáng vàng nhàn nhạt.

Có lẽ cô đã nghe thấy tiếng bạn gọi, đôi tai tròn màu trắng xám lấm tấm đốm đen trên đầu cô khẽ co giật.

"Ngải Vi Lạp, cuối cùng cũng tìm thấy bạn rồi!"

Lạc Lan vui vẻ chạy đến bên con báo tuyết tên Ngải Vi Lạp, vừa đứng yên, con báo tuyết cái mở mắt ra, để lộ đôi mắt tròn màu vàng lục.

Hình bóng của Lạc Lan được phản ánh trong con ngươi tròn trịa của cô.

Đó là một con sư tử cái màu nâu nhạt, dài hai mét, có bộ lông mềm mại và màu sắc khỏe mạnh. Lúc này, cô nàng đang mở to đôi mắt vàng tròn nhìn cô một cách hào hứng.

“Sao vậy?”

Khác với giọng nói sôi nổi hoạt bát của Lạc Lan, con báo tuyết cái tên Ngải Vi Lạp có giọng nói ngọt ngào, nũng nịu, mang đến cho con thú một cảm giác vô cùng dễ thương.

Lạc Lan rất thích giọng nói của Ngải Vi Lạp, nhưng chủ nhân của giọng nói đó lại cảm thấy giọng nói ngọt ngào đó không phù hợp với hình dạng mãnh thú của bản thân, nên cô rất hiếm khi nói chuyện trước mắt các con thú khác trừ khi cần thiết.

"Hôm nay là ngày mà anh của mình và nhóm đám dã thú của anh ấy đi săn lần đầu tiên sau khi thành niên! Tính toán đúng theo thời gian, có lẽ bọn họ cũng sắp trở lại rồi! Chờ cho nhóm anh ấy trở về rồi chúng ta cùng nhau đi xem thành quả của bọn họ nha!"

Ở lục địa Á Hãn, sau khi người thú thành niên, cơ thể và sức mạnh của họ sẽ tăng lên đến một mức độ nhất định, để kiểm chứng sức mạnh khi thành niên, họ sẽ chọn săn dã thú và chứng tỏ bản thân bằng cách săn lùng số lượng dã thú.

Anh trai của Lạc Lan, cũng là một con sư tử nâu nhạt, đã thành niên ba ngày trước.

Nghe Lạc Lan nói xong, Ngải Vi Lạp có chút không có hứng thú, cái đuôi dày lông xù quấn quanh trên người cô vô thức lắc lư, đôi mắt tròn màu vàng lục của cô gặp phải đôi mắt vàng kim đầy hưng phấn của đối phương, lời từ chối vừa ra muốn bật ra khỏi miệng lại vô thức thay đổi chủ ý.

"Được rồi."

Lạc Lan biết Ngải Vi Lạp sẽ đồng ý, cái đuôi sau lưng cô nàng vẫy vẫy vài cái vui vẻ.

Lúc này, từ xa truyền đến một số âm thanh ồn ào, thính giác của hai con thú đều thính giác, nghe thấy tiếng động lập tức biết được nhất định là đám thú mới thành niên đã trở về.

Lạc Lan hiện giờ đã mất kiên nhẫn, đôi tai tròn màu nâu nhạt trên cái đầu đầy lông hướng ngược ra sau.

“Anh trai mình và những người khác đã trở lại, chúng ta đi qua đó nhìn xem!”

Nói xong, Lạc Lan quay người chạy về phía phát ra tiếng động.

Sau lưng Lạc Lan, con báo tuyết có bộ lông trắng xám và lấm tấm những vòng tròn màu đen từ từ đứng dậy, chiếc đuôi to dài và mềm mại phía sau vặn vẹo trên cỏ. Đầu tiên cô duỗi ra người ra, sau đó các chi khỏe mạnh cử động, nhanh chóng đuổi kịp sư tử cái nâu nhạt đã chạy một quãng đường dài.