Chương 30

Xin lỗi mọi người thời gian qua không đăng chap mới vì bận ôn thi cuối kì. Hôm nay mình đã thi xong nên mình sẽ đăng 2 chap, mong mọi người tiếp tục ủng hộ cho truyện của mình nhé.

---------------------------------------------------------------------------------

Anh, 6 giờ tối

Lúc này, gia đình nó đang ở sân bay London Heathrow, hoàn tất thủ tục chuẩn bị quay trở Việt Nam thân yêu.

Nó mặc áo croptop màu trắng đơn giản kết hợp với đó chính là chiếc áo khoác da màu đen bên ngoài. Phía dưới là sự kết hợp hoàn hảo giữa chiếc váy xòe màu đen tới ngang đùi và đôi giày thể thao hiệu Nike màu trắng, giúp nó nhìn năng động hơn giảm phần nào đi khí chất lạnh lùng của bản thân.

Khuôn mặt lạnh lùng tự nhiên không son phấn khiến người ta không dám nhìn đặc biệt là đôi mắt màu đen sâu thăm thẳm khiến người ta dễ dàng luân hãm vào nó.

Ngược lại với con gái, ông Thiên phong mặc một bộ đồ màu sáng gồm chiếc áo sơ mi tay dài màu xanh biển và quần tây đen. Khuôn mặt nghiêm nghị của ông đã trở nên ôn hòa khi nhìn vợ cùng con gái của mình. Họ là sự tự hào của ông. Thành công lớn nhất của cuộc đồi ông không phải là tạo dựng nên một tập đoàn to lớn mà nó chỉ đơn giản là gia đình nhỏ ấm áp này.

Đi bên cạnh ông là bà Như Nguyệt, hôm nay bà mặc một chiếc đầm ôm màu xanh biển cùng màu với chồng mình. Trông bà như trẻ hơn.

Bỗng một giọng nói nhỏ nhẹ của cô phát thanh viên hàng không vang lên từ các loa:

- “Announcing a flight from England to Vietnam to take of”

(Xin thông báo chuyến bay từ Anh sang Việt Nam chuẩn bị cất cánh)

- “Please repeat flight from England to Vietnam prepared to take of”

(Xin nhắc lại chuyến bay từ Anh sang Việt Nam chuẩn bị cất cánh)

Cả ba người lúc này mới từ dãy ghế chờ của sân bay đứng lên, bước về phía cổng, lên máy bay trở về Việt Nam.

----------------------------------------------------------------------------------

Đến khoảng 13h trưa ( theo giờ Việt Nam), ở sân bay Nội Bài, ba bóng dáng nởi bật giữa ngàn người, gồm một đôi vợ chồng và một cậu trai trẻ. Đôi vợ chồng ấy chính là hiệu trưởng và hiệu phó trường tụi nó đang học đồng thời cũng là dì và dượng của nó. Hôm nay hai người cùng sánh vai trong một bộ đồ đôi có màu chủ đạo là mày trắng, đen.

Còn cậu trai trẻ đó không ai khác là Vin. Hôm nay nhìn Vin trông chững chạc hơn nhưng cũng không kém phần năng động trong chiếc sơ mi sọc đen trắng phối với quần jean phá cách cùng đôi giày thể theo đen hiệu Skechers, tỏa ra khí chất nam tính thu hút ánh nhìn của rất nhiều cô gái.

Ba người đang đưa mắt nhìn xuyên qua đám đông để tìm kiếm hình bóng của ai đó. Bất chợt ba bóng dáng thu hút ánh nhìn của bọn họ. Sau khi xác định rõ nhóm người này là ai thì cả ba người đều đồng loạt nỡ nụ cười rồi bước nhanh về phía nhóm người đó.

Từ đám đông, một cặp vợ chồng ăn mặc sang trọng, đi bên cạnh họ là cô gái ăn mặc khá năng động đang tiến về phía Vin. Ba người đó không ai khác chính là vợ chồng ông Nguyễn Thiên Phong và Halen.

Bà Như Nguyệt thấy con trai mình liền buông tay chồng ra chạy đến ôm lấy con.

- Tiểu Nam, thằng nhóc vô tâm này con chẳng chịu về thăm mẹ gì cả- bà Như Nguyệt ôm lấy con trai mình nghẹn ngào nói

Thấy mẹ khóc, Vin đau lòng vừa ôm mẹ mình vừa nói:

- Được rồi mẹ đừng khóc, là con sai con không thường xuyên về thăm mẹ-

Sau khi dỗ bà Như Nguyệt, Vin đi đến trước mặt ông Thiên Phong,dang hai tay ôm lấy ông mà nói: “Ba, người khỏe chứ?”

- Khỏe, thằng con bất hiếu này con còn biết quan tâm đến người ba này- Ông Thiên Phong nhìn đứa con trai lâu ngày chưa gặp, hừ một tiếng rồi nói.

- Được được, là thằng con này bất hiếu không chịu về thăm ba mẹ- Vin chỉ có thể cười trừ với lời trách móc của bố. Đó hoàn toàn là sự thật. Đã rất lâu rồi cậu không về gặp ba mẹ.

- Ba, Vin hai người con đứng đó tình cảm đến khi nào còn có dì và dượng ở đây đó- thấy hai người hoàn toàn không có ý định buông ra, Halen tốt bụng nhắc nhở.

Nghe con gái nói, lúc này ông mới sực nhớ ra ở đây còn có vợ chồng em vợ mình. Ông quay sang nhìn hai vợ chồng ông Nguyễn Quốc Minh. Ông và ông Quốc Minh hai người bắt tay nhau một cái rồi nhìn nhau cười:

-Lâu rồi anh với chú không gặp nhau, dạo này chú khỏe không? Hôm nào anh em mình làm vai chai.

-Em khỏe anh, ăn được uống được. Được nghe anh, hôm nào rãnh em sang nhà anh làm một chầu-nghe anh hỏi vậy ông Quốc Minh cười trả lời.

. Sau khi ôm chị gái mình xong thì vợ ông Quốc Minh- bà An Như Tâm đi đến và ôm lấy Halen.

- Halen cháu khỏe chứ

-Dạ cháu khỏe- Halen nói rồi nhìn vào điện thoại rồi nói- Cũng trễ rồi chúng ta về thôi

Nói rồi cả sáu người cùng nhau ra khỏi sân bay để đi về. Sau khi rời khỏi sân bay cả sáu người cùng đi về nhưng đến giữa đường thì tập đoàn có việc gấp nên hai vợ chồng ông Quốc Minh phải quay về công ty một chuyến.

Còn gia đình Halen thì về Hoàng Lâm Viên ( biệt thự của vợ chồng ông Thiên Phong bên Việt Nam).

Không bao lâu sau đó, chiếc Mc Laren 720S màu đỏ của Vin đang tiến vào khuôn viên của Hoàng Lâm Viên. Cảnh vật xung quanh đẹp tựa như một bức tranh, hai bên là những khóm hoa hồng xanh tuyệt đẹp. Ngôi biệt thự như một toà lâu đài to lớn, hùng vĩ mang đậm phong cách Châu Âu nhưng vào đâu đó chúng ta vẫn thấy được nét đặc trưng kiến trúc Châu Á.

Chiếc xe tiến đến giữa sân thì dừng lại. Từ trong nhà, hai người hầu đi ra mang hành lí vào trong nhà. Bốn người bước xuống nhìn lại khuôn viên một lần nữa rồi cười cười bước vào nhà.

Vừa bước đến cửa đã có tiếng chào của quản gia và người làm:

" Kính chào lão gia, phu nhân, tiểu thư và thiếu gia đã về ". Ông gật đầu rồi nói " Mọi người quay lại làm việc đi " rồi ôm eo bà Như Nguyệt đi vào nhà, Vin và Halen thì theo sau.

-Mọi người cũng mệt rồi, về phòng nghỉ hết đi chiều nay chúng ta có việc cần nói. Halen nghe thì đã biết đó là chuyện gì còn Vin thì không biết gì cứ thắc mắc thế nhưng cậu lại cảm giác được chuyện này có liên quan đến mình.