Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Có Mưa Thoáng Qua

Chương 2

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Ê tụi mày, hình như bạn đó là nhân viên mới đúng không, tao chưa gặp bao giờ?" - Nguyệt Vân ngoắc tay ra hiệu cho cả nhóm chụm đầu lại rồi nói nhỏ.

"Ừ chắc mới vô đó, nảy nói chuyện khách sáo lắm, nhưng xinh thật á, cười suốt" - Hải Minh cũng hùa theo nói về Tường Linh, một nhân viên không phải là quá mới. chị là sinh viên năm tư khoa ngôn ngữ, cùng trường với họ. Tường Linh làm ở quán cũng được hơn một tuần nhưng chỉ ở trong quầy pha chế, hôm nay được giao đứng ca một mình nên Tường Linh phải làm đủ thứ từ nhận Order, pha chế rồi thu ngân.

"Đâu, làm cũng hơn một tuần rồi, tại tụi mày không để ý á" - Bạch Lam lên tiếng, người con gái khá ít nói của nhóm nhưng rất tinh tế. Đúng là bình thường cả nhóm đều đi thẳng lên tầng trên để Bạch Lam tự gọi nước nên làm sao biết được.

Vũ Bình cũng bị phân tâm, lập tức bỏ điện thoại xuống và lắng nghe cả nhóm bàn tán. Nghe mấy đứa bạn đang bàn về nhân viên quán, cậu cũng tò mò nhìn vào phía quầy. Vũ Bình bỗng khựng lại vài giây dõi theo Tường Linh đang pha chế bên trong. Dù rất bận rộn nhưng trên miệng chị vẫn luôn nở nụ cười tươi tắn. Mái tóc dài được cột cao lên, phía trước là tóc mái thưa. Làn da trắng sáng mịn màng, dáng người mảnh khảnh không quá gầy, chị khá cao.

Sau khi ngẩng mặt lên nhìn thì cậu như bị hóa đá, cứ nhìn chị không rời mắt. Nguyệt Vân phát hiện, lay nhẹ người thì cậu mới hoàn hồn quay lại nhìn cậu ấy, nét mặt ngơ ngác làm cả nhóm phì cười chọc ghẹo.

"Mê con người ta rồi chứ gì?" - Nguyệt Vân được dịp chêu chọc cậu, cái đứa bạn mà luôn khắc khẩu với Vũ Bình.

Dù chơi chung nhóm nhưng cậu ít khi chia sẻ chuyện cá nhân cho Nguyệt Vân nghe. Bởi cả nhóm đều biết Nguyệt Vân là người không thể giữ bí mật gì quá lâu. Với lại cậu ta còn đem chuyện đó ra chọc ghẹo trước trường khiến mọi người muối mặt. Ngoài cái tính chọc ghẹo quá mức đó ra thì cậu ấy cũng không có gì quá xấu tính nên mọi người đều bỏ qua.

"Điên" - Cậu cúi mặt xuống né tránh câu hỏi vừa rồi của Nguyệt Vân.

"Nghiện mà ngại" - Thấy được đứa bạn đang ngại ngùng, Hải Minh cũng chen vào đùa giỡn.

Được một lúc thì Tường Linh cũng bưng nước ra bàn cậu, mọi người vui vẻ nhận nước riêng cậu thì như ngại ngùng điều gì đó mà cứ giả vờ nhìn đi hướng khác. Cậu sợ nếu cậu nhìn chị thì mấy đứa bạn lại chọc ghẹo trước mặt chị thì quả là không có lỗ để chui vào.

"Mọi người dùng ngon miệng" - Tường Linh giữ nguyên nụ cười trên môi, cúi người xuống một chút, giọng nói của chị khá ấm áp.

"À ha" - chị vừa rời đi thì mọi người dằn giọng, khều cậu ra hiệu rằng chị đi rồi.

Vũ Bình quay lại cầm ly nước lên khuấy đều rồi uống một ngụm. Chủ đề hôm nay mọi người nhắc tới là Hoài Thương, cô bạn cùng lớp khá đanh đá. Mặt rất xinh nhưng giọng nói có phần hơi ỏng ẹo, Hoài Thương cũng là người đã hỏi han cậu lúc chiều, riêng bản thân cậu không quá ấn tượng xấu với Thương, nhưng cậu sẽ không lên tiếng bênh vực cậu ta trước mặt mọi người tránh gây hiểu lầm.

Cả buổi Vũ Bình chỉ im lặng lắng nghe, thỉnh thoảng lại nói một vài câu rồi lén nhìn Tường Linh đang đứng trong quầy. Chẳng biết chị có sức hút gì nhưng luôn khiến cậu nhìn rồi ngơ ra đó.

Ngồi được một lúc cũng đã 20h hơn, Nguyện Vân đứng lên thu tiền rồi đi lại quầy thanh toán, cậu nhìn theo bóng lưng của Nguyệt Vân đang đứng đối diện Tường Linh nói gì đó rồi chị lại cười quay qua nhìn về phía bàn cậu đang ngồi. Chắc chắn là Nguyệt Vân lại nói gì đó nữa rồi, cậu lắc đầu ngao ngán.

Về đến nhà, tắm rửa xong thì cậu leo lên giường nằm. Tiếng thông báo tin nhắn cứ vang lên liên tục, cậu mở điện thoại lên đã thấy một tràn tin nhắn từ nhóm, cố gắng lướt lên phía trên để biết xem mọi người đang nói về vấn đề gì.

[Nguyệt Vân]: Ê người vừa nảy làm ở quán xinh quá ha.

Cậu nhăn mặt khó chịu khi Nguyệt Vân lại nhắc về chị trong tin nhắn nhóm. Từ khi mới lập nhóm cậu đã giao ra quy định là nhóm chỉ bàn chuyện vui, không nhắc đến người khác để tránh lỡ bị hack nick cũng không có gì lộ ra.

[Hải Minh]: Ờ xinh thật, không biết tên gì nhỉ?

[Bình Nguyên]: Chắc sinh viên trường mình, thấy còn nhỏ tuổi lắm.

Bình Nguyên nhìn bề ngoài có vẻ điềm đạm nhưng khi nói chuyện với hội bạn thân thì như bị hoà tan ra. Thỉnh thoảng cậu ấy sẽ tìm cách để pha trò cùng nhóm.

[Hải Minh]: Chắc năm nhất quá, tuyệt vời.

Nguyệt Vân đang xem nhưng không nói năn gì, Bạch Lam chắc chắn chỉ đọc tin nhắn, ít khi nào cậu ấy trả lời gì vào nhóm nên mọi người đều đã quá quen.

Cậu lướt lướt vì hai người họ đã nói sang mấy bạn nữ năm nhất khác, chẳng có gì đặc sắc. Tầm mười tin sau thì cậu bất chợt dừng lại tin nhắn của Nguyệt Vân sau cái khen xinh đẹp kia. Cậu ấy gửi đường link dẫn đến một tài khoản nào đó, Vũ Bình cũng không bấm vào mà đọc tiếp.

[Hải Minh]: Bấm vào có mất nick không vậy?

[Bình Nguyên]: Nick mày có gì mà mất. *Icon cười*

[Hải Minh]: Ủa gửi vào rồi im lặng vậy @Nguyệt Vân.

Khoảng 3 phút sau Nguyệt Vân mới vào trả lời.

[Nguyệt Vân]: Facebook chị đó á. Tên Tường Linh.

[Bình Nguyên]: Gì đỉnh vậy, kiếm đâu ra vậy?

[Nguyệt Vân]: Hồi nãy tao hỏi tên chị ấy, rồi về kiếm đó. Hên là chị đó có tham gia mấy nhóm trường mình.

Đọc đến đây cậu lại lướt lên tin nhắn trên, bấm vào đường link đi đến facebook có tên Tường Linh, ảnh đại diện là một cô gái mặc áo đoàn đang thực hiện hoạt động trong trường. Vẫn là nụ cười tươi của chị, Vũ Bình lướt xuống vào mục thông tin để xem.

Cậu cứ loanh quanh từ phần thông tin đến những bài đăng, chủ yếu là những tấm ảnh tự sướиɠ một mình. Vũ Bình còn phát hiện ra bạn bè chung có Thiên Di bạn thân của cậu. Phần bình luận đa số là bạn bè Tường Linh và một vài người con trai tán tỉnh.

Đang mải mê xem thì bong bóng chat hiện lên ảnh đại diện của Nguyệt Vân. Cậu thoát facebook ra vào tin nhắn đọc, Vũ Bình khá bất ngờ tự dưng cậu ấy lại nhắn tin riêng.

[Nguyệt Vân]: Mê rồi chứ gì.

[Nguyệt Vân]: Tao đoán mày đang coi facebook chị ta.

Vũ Bình cười khẩy một cái, chần chừ không biết phải đáp lại sự vạch trần này như thế nào.

[Vũ Bình]: Không rảnh.

2

[Nguyệt Vân]: *icon haha*

[Nguyệt Vân]: Xinh không? Hình như còn độc thân á.

[Vũ Bình]: Bình thường, không liên quan.

Cậu tắt điện thoại để sang một bên không muốn đôi co thêm với Nguyệt Vân, nói lát nữa cậu cũng bị bắt thóp.
« Chương TrướcChương Tiếp »