Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Có Một Kẻ Câm Muốn Nói Yêu Anh

Chương 105: Mật ngọt 2 (H)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Những lời Bạch Dương Vĩ nói đều là những lời hạ lưu, Sở Hòa dù sao cũng là nam nhân chuyện có con càng không thể.

Nhưng việc bắn sâu vào bên trong thì Bạch Dương Vĩ chắc chắn làm được.

Thân hình của Sở Hòa lộ ra ngay trước mắt, làn da của cậu không thể trắng mịn như những nhóc thụ xinh đẹp của nhà người khác, làn da Sở Hòa cũng không mềm mịn nhưng Bạch Dương Vĩ lại yêu chết đi sống lại cái vẻ đẹp giản dị của cậu.

Hắn hôn lên từng tấc da thịt, để lại trên cổ, bụng từng dấu hôn đỏ đậm.

"A..."

Sở Hòa bị câm, chỉ có thể ú ớ rên từng tiếng kɧoáı ©ảʍ từ bóng tối khiến cậu trở nên trầm mê vào tìиɧ ɖu͙© hơn. Lúc Bạch Dương Vĩ nâng hai chân Sở Hòa lên, dùng răn cắn nhẹ lên phần đùi khiến cậu cả người run lên nhè nhẹ.

Da thịt chỗ đùi mềm mại, Bạch Dương Vĩ hắn cắn rồi mυ"ŧ. Nhìn dươиɠ ѵậŧ của Sở Hòa lại một lần nữa cương cứng, hắn hại lòng hôn lên cục cưng nhỏ một cái.

"A..."

Sở Hòa kêu lên một tiếng, Bạch Dương Vĩ lập tức ngẩng người, hắn tiến sát miệng lại gần tai của Sở Hòa. Dùng đầu lưỡi liềm nhẹ vành tai, sau đó hỏi khẽ.

"Bà xã, em là cục cưng của ai?"

Tiếng thở dốc vang lên, Bạch Dương Vĩ rõ ràng là cố tình trêu chọc cậu. Sở Hòa ngượng ngùng ôm cổ hắn "a...a" vài tiếng.

"Chẳng chân thành gì cả. Em phải làm hành động gì đó để chồng em mới biết được em là cục cưng của ai"

Bạch Dương Vĩ vừa dứt lời liền dùng tay phải lần mò xuống cục cưng của Sở Hòa, liên tục vuốt ve nó. Sở Hòa bị kɧoáı ©ảʍ ập đến, lập tức căng cứng người ôm chặt hắn hơn.

"Bà xã, em là cục cưng của ai?"

Sở Hòa biết nếu cậu không đáp trả hắn sẽ không buông tha cho cậu. Hết cách! Cậu liền nâng người lên một chút, theo một thói quen tìm đến môi của Bạch Dương Vĩ hôn lên.

Hai người môi kề môi, sự ướŧ áŧ khiến cả hai càng động tình hơn, Bạch Dương Vĩ nhân lúc Sở Hòa vừa mở miệng liền luồng lưỡi vào trong, khuấy đảo ở bên trong.

"Hộc..."

"Bà xã, anh yêu em!"

Kết thúc nụ hôn sau, Bạch Dương Vĩ vẫn nói yêu Sở Hòa.

Mỗi ngày đều như vậy, mỗi ngày Bạch Dương Vĩ đều nói yêu cậu.

Hạ bộ của Bạch Dương Vĩ cũng đã cương cứng khó chịu không kém, như những lúc bình thường hắn nhất định sẽ để Sở Hòa ngậm lấy dươиɠ ѵậŧ của mình, bắt cậu liếʍ mυ"ŧ nó, sau đó sẽ để cho Sở Hòa uống hết tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Nhưng mà hôm nay trong lúc đi trên tàu, Sở Hòa bị say sóng, liên tục ói không ngừng nên Bạch Dương Vĩ không thể để cậu khẩu giao được.

Hắn cũng khó chịu muốn chết, nhưng lâu rồi chưa làm. Hắn sợ cục cưng nhà mình sẽ đau.

"Bà xã, hôm nay không khẩu giao cho anh. Anh giúp em mở rộng hậu huyệt, sau đó anh đưa vào bên trong? Có được không?"

Bạch Dương Vĩ cưng Sở Hòa như một bảo bối nhỏ. Hắn không muốn Sở Hòa phải chịu đau đớn thêm một lần nào nữa cả, dù cho kɧoáı ©ảʍ làʍ t̠ìиɦ sẽ che lấp nổi đau ban đầu. Nhưng hắn vẫn không muốn.

Sở Hòa cũng đồng ý chuyện này, hôm nay cậu say sóng. Cổ họng có chút khó chịu, cậu cũng biết Bạch Dương Vĩ hay lo lắng cho mình. Lỡ như trong lúc cậu khẩu giao mà buồn nôn, Bạch Dương Vĩ có thể thôi không làm nữa... Như vậy cũng sẽ rất khó chịu.

Đợi Sở Hòa đồng ý thỏa thuận,Bạch Dương Vĩ cười tà bắt đầu hôn nhẹ lên môi của cậu một cái. Sau đó những nụ hôn lần lượt trải dài từ trên cổ xuống đến phần bụng, Sở Hòa lại một lần nữa rêи ɾỉ không ngừng.

Bạch Dương Vĩ nâng hai chân của Sở Hòa lên, gập nó lại thành hình chữ M. Hậu huyệt nhỏ khép chặt lộ ra ngay trước mắt.

Hắn nuốt nước bọt, cảm thấy cổ họng của mình khô nóng bất thường, dươиɠ ѵậŧ cương cứng đến phát đau.

Hậu huyệt của Sở Hòa nhỏ lại khép chặt, theo từng cơn hứng tình mà liên tục co giật. Nhìn vừa đáng yêu lại có chút tà da^ʍ.

Bạch Dương Vĩ thở dốc, gọi tên cậu.

"Sở Hòa..."

Sau tiếng gọi, Sở Hòa bỗng hét lớn lên một tiếng, cả người nảy nhẹ lên một chút.

"A...."

"Ông xã đang liếʍ phía dưới của mình..."
« Chương TrướcChương Tiếp »