Chương 1

" Tuyệt vời ! " tiếng nói của một cậu omega vóc dáng nhỏ nhắn đứng trước cửa hàng bánh nhỏ vừa mới xây.Châu Thanh là omega hương vị bánh xu kem , 25 tuổi . Hiện bây giờ, cậu đang rất hài lòng với cửa hàng mà chính tay mình thiết kế lên đầy đủ điều kiện ánh sáng cũng như sự yên bình nó đem lại khung cảnh tuyệt vời cho những vị khác ưa thích sự yên tĩnh , từ nhỏ cậu đã ước mơ được làm bánh bây giờ cậu đã thực hiện được và còn là ông chủ của cửa hàng bánh Châu Hoàng sa này.Châu Thanh bước vào cửa hàng nhìn nội thất bày trí ngăn nắp , phía cuối bức tường có kệ đựng sách và báo chí .Cậu bước vào khu bếp , nơi đây có bức tường cách âm và được trang trí trong rất trong sạch và thoáng mát mang lại cảm giác ấm áp sẽ vì đây là nơi cậu sẽ làm công việc hàng ngày . Châu Thanh đặt vali và hai túi nguyên liệu làm bánh và pha chế thức uống xuống bàn , ngoài làm bánh cậu còn

pha chế thức uống hợp với cửa hàng bánh.

Châu Thanh bắt đầu công việc sắp xếp đống nguyên liệu và vật dụng cá nhân của mình , xong việc cậu bắt đầu cuộc sinh hoạt như bao người khác .

6 giờ sáng , tiếng đồng hồ báo thức vang vọng khắp phòng . Châu Thanh nhăn mày rồi thức dậy , cậu đưa tay tắt cái báo thức đang ồn ào reo rồi từ trên giường bước xuống lẻo khẻo vào nhà vệ sinh .... Một lúc sau , Châu Thanh bước ra với chiếc khăn nằm trên mái tóc đang ướt sũng . Châu Thanh nhìn vào cuốn lịch , mặt cậu nhăn lại rồi thở dài : " Kì phát tình sắp tới gần , cần nhanh chóng dự trữ thuốc ức chế phòng trường hợp sau này thôi ".

Châu Thanh đi ra cửa hàng để mua thuốc ức chế . Trên đường đi , cậu vô tình đυ.ng vào vai một người đàn ông là một alpha . Châu Thanh vội quay đầu xin lỗi người kia , người đàn ông nọ khựng lại một chút rồi xua tay bảo " tôi không sao ".

Châu Thanh ngước mắt nhìn lên người đàn ông alpha , đập vào mắt cậu là khuôn mặt được điêu khắc cực kỳ tinh xảo đẹp hơn cả các diễn viên mà cậu đã từng xem , đặc biệt người này rất cao , đôi mắt màu xanh đặc trưng của người Châu Âu , trong không khí thoáng có mùi coffee dịu nhẹ , cậu cứ có cảm giác mùi hương này rất quen thuộc mặc dù người đàn ông trước mắt trong rất xa lạ . Châu Thanh choáng ngợp trước vẻ đẹp của đối phương.

Lấy lại bình tĩnh Châu Thanh cúi đầu rồi nở nụ cười thật tươi trước đối phương " cảm ơn anh " rồi quay lưng lại chạy một mạch về phía tiệm thuốc .

Người đàn ông ngước mắt người nhìn bóng lưng Châu Thanh giương môi cười " Tìm Thấy Em Rồi , Châu Thanh ".

_____________________________________________________

Góp ý kiến giúp mình :>