*1 tuần sau*
Ở Trương gia, trong phòng ngủ, Triệu Yến với nét mặt vừa lưu luyến vừa lo lắng, chậm rãi thắt ca-ra-vát cho Trương Chấn. Biết được điều cô đang nghĩ, anh nở nụ cười trấn an, ôm chặt cô vào lòng
"Đừng quá lo lắng, anh sẽ bình an trở về"
"Anh phải cẩn thận"
"Ừ"
"Đừng bận tâm việc ở công ti, em sẽ giải quyết được"
"Anh luôn tin tưởng vào em"
Lúc sau, có tiếng phạch...phạch phát ra từ trên sân thượng, giây sau đã có giọng nói của Điền Hạo từ ngoài cửa vọng vào
"Lão đại, phi cơ đã chuẩn bị xong. Chúng ta bắt đầu xuất phát"
"Anh đi đây". Vừa nói anh vừa đặt một nụ hôn nhẹ nhàng xuống đôi môi đỏ mọng của cô
"Em tiễn anh"
Anh gật đầu rồi nắm tay cô ra khỏi phòng, đi thẳng lên sân thượng. Lúc này Ngọc Trân cũng đã thức dậy và lật đật chạy lên sân thượng, mắt sáng rực khi nhìn thấy phi cơ của Trương Chấn
"Anh hai, cái phi cơ này đẹp thật nha, bao nhiêu tiền vậy hả?"
"Tiểu thư, sợ cô biết rồi sẽ té xỉu đó"
"Điền Hạo, anh mau nói tôi nghe đi"
"Nó có giá 30 triệu USD"
"Cái...cái gì? Anh đùa tôi à? Đắt như vậy dù có bán tôi cũng không đủ mua được cái vỏ đó". Ngọc Trân nghe Điền Hạo nói thì bất ngờ đến hai mắt mở to, cả miệng cũng không ngậm lại được
"Em là tiểu thư của Trương gia, có rao bán cũng không ai dám mua"
"Anh hai nói cũng đúng, có người anh siêu cấp lợi hại như vậy thì ai dám động vào em chứ"
"Lão đại, đã đến giờ xuất phát"
"Anh đi đây"
"Anh phải nhớ cẩn thận, an toàn trở về. Em chờ anh"
"Anh gật đầu và nở một nụ cười đầy ôn nhu hướng về phía Triệu Yến rồi bước lên phi cơ. Chiếc phi cơ lập tức cất cánh, Triệu Yến chờ anh đi khuất mới cùng Ngọc Trân bước xuống nhà
................
Một lát sau, Triệu Yến thay một bộ suit kẻ sọc thanh lịch, mái tóc búi thấp gọn gàng bước lên xe đến công ti, đang trên đường đi thì nhận được cuộc gọi của Lạc Dĩnh
"Em nghe"
"Tiểu Yến, em đến công ti nhanh đi, cả Trương thị và Triệu thị đều gặp chuyện rồi, Triệu Vỹ cũng đang ở đây"
"Em đang trên đường đến, chờ em 10 phút"
"Được"
Cô cúp máy rồi nghiêm giọng nói với tài xế
"Dừng xe!"
"Vâng". Tài xế cũng không hỏi nhiều mà lập tức tấp xe vào lề đường. Triệu Yến nhanh chóng xuống xe, mở cửa ngồi vào ghế lái
"Cài dây an toàn vào!"
Nói xong cô phóng xe với vận tốc 100km/h chạy thẳng đến công ti, tài xế ngồi sau cũng dựng cả tóc gáy với tốc độ và kĩ thuật lái xe của cô
Chưa đầy 10 phút sau, Triệu Yến đã có mặt ở Trương thị, cô vội vàng tháo dây an toàn và tiến vào trong, bấm thang máy lên thẳng phòng Chủ tịch. Vừa bước vào thì đã thấy Lạc Dĩnh, Triệu Vỹ và Tôn Hữu Nam với nét mặt căng thẳng ngồi ở ghế sofa, bên cạnh còn có Hải Quỳnh và Hải Nghiên
"Tiểu Yến, cô đến rồi"
"Công ti xảy ra chuyện gì?". Cô bình tĩnh ngồi bắt chéo chân trên ghế Chủ tịch, nét mặt vẫn không có chút gợn sóng
"Chu thị và Tạ thị mặc dù bị công ti chúng ta chèn ép nhưng dù gì cũng là hai tập đoàn có quy mô nên chúng hợp tác với nhau sẽ rất khó đối phó. Cổ phiếu công ti chúng ta đang giảm nhưng không đủ kinh phí mua cổ phiếu bên ngoài, trong ngân sách bỗng dưng mất đi 100 triệu USD"
"Lạc Dĩnh, chị nói phòng tài chính đưa tất cả sổ sách trong tháng này và tháng trước cho em"
"Được"
.................
15 phút sau, tất cả sổ sách của phòng tài chính đã được đưa tới phòng Chủ tịch, Triệu Yến mở từng hồ sơ xem xét tỉ mỉ. Khi xem đến tập hồ sơ thứ hai cô khẽ cau mày, nét mặt trở nên lạnh lùng
"Lạc Dĩnh, thông báo cho tất cả trưởng phòng các bộ phận đến phòng họp trong 5 phút nữa, ai đến trễ lập tức sa thải"
"Chị đi ngay"
"Anh hai, Hữu Nam, cùng đến phòng hop"
"Được"
Nói xong cô cầm theo tập hồ sơ, tay bỏ vào trong túi quần uy nghiêm bước đến phòng họp. Bước vào thì thấy mọi người đã có mặt đông đủ, họ là nghe thấy lệnh lập tức chạy đến, không dám chậm trễ, cô vừa bước vào thì ai nấy đều cung kính đứng dậy
"Chào mọi người, tôi là ai chắc mọi người cũng biết. Chủ tịch có vài việc cần giải quyết, trong vài ngày tới sẽ không có ở công ti, tôi sẽ thay mặt anh ấy quản lí. Được rồi, mời ngồi, chúng ta bắt đầu cuộc họp"
Nói rồi cô tao nhã ngồi xuống ghế chủ trì, mọi người nhìn cô ai cũng toát mồ hôi lạnh, nói nhỏ với nhau
"Không ngờ Triệu tiểu thư cũng giống Chủ tịch quá nha, nghiêm túc thấy sợ luôn"
"Công nhận"
"Trong cuộc họp hôm nay, tôi chỉ có một câu hỏi duy nhất mà thôi. Ai làm hồ sơ tài chính tháng này"
"Là tôi"
"Anh là..."
"Tôi là Trưởng phòng tài chính-Vương Đức Huy"
"Nói dối". Triệu Yến đứng dậy đập mạnh tay xuống bàn khiến ai cũng giật thót
"Anh là Tống Tử Đằng-thiếu gia của Tống gia. Anh nghĩ anh ít xuất hiện trước công chúng thì không ai biết anh hả?"
"Cô..."
"Cái gì? Anh là thiếu gia nhà họ Tống sao?"
"Không ngờ luôn đó nha"
"Im lặng!". Triệu Yến nhấn giọng chấn chỉnh lại tình hình
"Tống thiếu gia, tôi không biết tại sao anh lại hợp tác với Chu gia, nhưng việc đó tôi cũng không quan tâm. Điều bây giờ tôi muốn nói là anh khôn hồn thì hoàn trả lại số tiền 100 triệu USD cho công ti chúng tôi. Nếu không không những có anh và Chu Lập Thành, mà cả nhà họ Tống của anh tôi đều sẽ tiễn vào tù ăn cơm Chính phủ. Tốt nhất là anh nên thức thời"
"Tôi...tôi sẽ hoàn trả lại số tiền đó ngay. Xin cô đừng làm vậy"
"Anh mau đi cho tôi!"
"Được"
Nói rồi anh ta ba chân bốn cẳng chạy thục mạng ra khỏi công ti. Triệu Yến quay qua nói với Hải Quỳnh và Hải Nghiên
"Hai người mau đi theo hắn ta, nếu hắn dám dở trò lập tức cảnh cáo bằng biện pháp mạnh"
"Thuộc hạ đã rõ"
Hai người nghe lệnh thì nhanh chóng rời khỏi, trong phòng họp bây giờ tràn ngập hàn khí
"Lạc Dĩnh, tổ chức cuộc khảo sát, những ai biết Tống Tử Đằng mà không thông báo cho công ti thì gọi cảnh sát đến làm việc với họ, lấy tội đồng lõa ăn cắp thông tin doanh nghiệp.
Tan họp!
Nói xong cô bình thản bước ra phòng họp, mọi người trong lòng vừa hâm mộ vừa lo sợ
"Cô ấy về độ đáng sợ cũng không thua kém Chủ tịch"
"Nhưng mà bản lĩnh và tài năng của cô ấy chúng ta cũng không thể phủ nhận"
"Những ngày sắp tới chúng ta nên yên phận để tránh ảnh hưởng đến bát cơm"