Chương 2

Hoạt động trong giới giải trí ai ai cũng phải và đã từng nghe qua cái tên SOH này. Công ty giải trí này có thế lực lớn mạnh, chỉ cần là người của công ty này sẽ không cần phải kiêng nể ai. Những người có máu mặt trong nghề cũng là từ công ty này ra, thường là người khác xin vào công ty. Nhưng đây là ngoại lệ lần thứ 4, mời người khác vào công ty…

“Vậy được, có gì tôi sẽ liên lạc sau”. Quản lý Dư sau khi đã lên lịch hẹn, cô vui vẻ đi đến phía bàn trang điểm của Sở Tư. Lúc này cô đang được nhân viên makeup giúp dặm lại lớp trang điểm.

“Sở Tư, em biết công ty giải trí SOH chứ?”.

“Ừm, chắc vậy”.

“Họ ngỏ lời mời em vào công ty”.

“Từ chối đi”. Sở Tư dứt khoác, lời cô như ngàn tảng băng nhọn đâm xuyên qua quản lý Dư.

“Chị….lỡ đồng ý với họ rồi, chỉ chờ đến ngày hẹn gặp mặt bàn bạc thêm”. Trong lời nói của cô mang theo vài phần chột dạ.

“….” Sở Tư đưa mắt nhìn quản lý Dư, đôi mắt cô lúc này lạnh như băng. Khiến người nhìn vào nó phải lạnh cả sống lưng, Sở Tư từ trước đến giờ làm việc luôn có nguyên tắc. Nên bây giờ cô mới có ngày hôm nay, 1 bước catwalk của cô bằng cả triệu đô.

*

“Thưa quý khán giả của chúng ta ở đây, bây giờ là phần trình diễn đặc sắc chỉ có ở buổi tuần lễ thời trang hôm nay. Phần trình diễn của người mẫu Angelinne Lưu”.

Vừa nghe đến tên Angelinne Lưu, mọi người ngồi bên dưới đều nồng nhiệt vỗ tay.

Angelinne Lưu tuy còn trẻ nhưng lại là đại cao thủ trong giới người mẫu, thân hình mảnh mai trắng trẻo cùng nhan sắc vượt trội. Mỗi bước catwalk của cô không phải ai cũng có thể chi trả được.

Lúc này khúc nhạc du dương vang lên, hai bên rèm lại lần nữa được kéo ra. Sau cánh rèm chính là một tiên nữ!

Từng bước catwalk của cô được mọi người theo dõi sát sao, còn có người suýt xoa khen cô không ngớt.

Angelinne biết hôm nay có giám đốc công ty giải trí SOH tham dự nên mới nhận lời diễn hôm nay.

Cô từ lâu đã rất thích Doãn Mặc Nhiên, luôn tìm cách xuất hiện lộng lẫy trước mặt anh nhưng chưa bao giờ được anh để vào trong mắt. Nổi tiếng là tay săn người mẫu nhưng anh chưa bao giờ để Angelinne vào trong mắt, thậm chí còn chẳng biết cô ả là ai….

Angelinne catwalk từng bước nhẹ như tiên nữ, cô dừng trước chỗ ngồi của Doãn Mặc Nhiên. Vung hai tay lên trời, đột nhiên kim tuyến lấp lánh từ đâu toả ra khiến mọi người càng thêm suýt xoa khen ngợi.

“Chúng ta đi, hết hứng thú rồi”. Doãn Mặc Nhiên duỗi chân đứng dậy, quản lý Hạ khẽ gật đầu rồi đi theo sau.

Bên ngoài lạnh đến mức người ta có thể thở ra khói, Doãn Mặc Nhiên nhanh chóng bước vào chiếc Rolls-Royce đen được đậu trước cổng chính.

“Đã bàn bạc được chưa?”. Doãn Mặc Nhiên dựa người vào ghế, đưa tay xoa xoa thái dương. Gương mặt thanh tú của anh có chút nhăn nhó.

“Được rồi Doãn tổng, chỉ cần hẹn ngày gặp mặt bàn bạc kỹ thêm thôi”.

“Cứ tưởng công phượng, ai ngờ cũng chỉ là gà thôi sao”. Trong câu của anh mang theo vài phần khinh bỉ.

———

Chiếc Rolls-Royce từ từ lăn bánh trong màn đêm tuyết bao phủ.

Sau khi buổi trình diễn kết thúc, Sở Tư thay lại đồ bình thường sau đó cùng quản lý Dư đi ra xe. Thấy cô vừa ra mọi người liền vội ào đến, trong đó có cả fan. Nhà báo cũng có.

Chưa đợi Sở Tư kịp phản ứng mọi sự chú ý đã đổ dồn về phía Angelinne ở phía sau. Cô cũng chẳng mảy may đi về bãi đậu xe.

—————-

Sáng hôm sau, vì đôi giày cao gót hôm qua khiến chân cô sưng phồng nổi rộp lên nên chẳng thể đi đâu. Cũng chẳng thể mang giày nên Sở Tư chỉ có thể ngồi yên trong khách sạn.

Lúc này quản lý Dư đột nhiên xông vào phòng chạy 1 mình đến chỗ cô.

“Sở Tư, em xem đi. Lên hotsearch rồi!!”.

Cô vừa ngủ dậy chưa kịp hoàn hồn đã bị làm cho giật mình.

“Người mẫu tầm thường mà lại đi liếc chị đại trong giới siêu mẫu, có thái độ không đúng với đàn chị?!?”. Sở Tư khổ sở mở to mắt đọc từng chữ, trong tấm hình nhìn đâu cũng chẳng thấy cô nhìn về phía Angelinne. Hà cớ gì lại đặt điều vu khống người ta như vậy chứ!

“Loạn rồi, loạn hết rồi”. Sở Tư đau khổ vứt điện thoại sang một bên nằm phắc xuống giường.

Quản lý Dư liền lướt xuống phần bình luận:

[người dùng 1]: Có mình tôi thấy bình thường ư?

[bé mèo ẽo ẽo]: tôi thấy cô ấy thái độ cũng chẳng có gì sai, catwalk thì như bị bỏ đói. Thân hình mập mạp mặc đồ của ntk lên trông như cái giò heo hahahaha.

[dũng sĩ mạng]: “Chị đẹp nên chị có quyền”.

[lưu ly]: hôm qua tui có mặt ở đó nè, chị bé dễ thương lắm. Vì mệt nên về trước thôi chứ làm gì có thái độ gì.

[hồ ly]: đúng là con ả hồ ly tinh, cút về châu âu mà chơi!!

Bình luận nói tốt cho cô có, chê cũng có. Quản lý Dư như nhớ tới gì đó liền lấy điện thoại ra nhắn tin cho ai đó.

Lúc này điện thoại của Sở Tư thông báo không ngừng, cả trăm thông báo cứ vậy mà đổ dồn vào điện thoại cô.

Lúc này đứng nhất top 1 là scandal cô hẹn hò cùng Tần Dật nhưng lại lén qua lại cùng người đàn ông khác.

Sở Tư lười biếng mở điện thoại lên xem tin nhắn, nào là tin nhắn chửi rủa. Nói cô không xứng với cái danh 1 trong tứ đại siêu mẫu.

“Bây giờ chỉ có SOH mới có thể dẹp êm chuyện này cho em thôi, đột nhiên drama lại tìm đến như thế này chắc chắn là có người dàn dựng. Không dễ để qua chuyện đâu”. Quản lý Dư đưa tay xoa xoa cằm chăm chú nhìn điện thoại.