- 🏠 Home
- Bách Hợp
- Đô Thị
- Có Lẽ Ta Đã Yêu Em
- Chương 9
Có Lẽ Ta Đã Yêu Em
Chương 9
Không biết cô thử đồ nói đúng hay trật đây, ngay cả người sắt đá nhất cũng phải ngã quỵ trước nhan sắc của na sao? Nếu vậy Tkì phải ngã quỵ khi lần đầu thấy Na chứ! Mà bt Tkì có để ý hay dòm ngó gì tới Na đâu, sao mà thấy được, chỉ có đứa em trai của Tkì là nhận ra đìêu đó mà thôi, để xem Tkì có thái độ gì khi thấy Na trong bộ áo cưới.
Na xinh tươi trẻ trung với chiếc áo cưới lộng lẫy, Na bước ra như một nàng công chúa, Tkì đứng nhìn Na không chớp mắt như một bức tượng , Tkì bất động trước vẻ đẹp tự nhiên của Na, đìêu đó đã đánh thức quá khứ của Tkì, một quá khứ mà Tkì không hề muốn.
– Tkì! Tkì!
– Hả?
– Anh làm gì mà nhìn em bất động vậy hả? hihi…
– Em đẹp quá!
– Sao anh không đi thay đồ đi! Còn đứng đó nửa! chúng ta còn phải chụp hình nửa đó!
– Anh thay xong rồi nè! – Tkì bước ra với bộ đồ vest đơn giản.
– Không được, em không chịu!
– Sao vậy anh thấy được mà! – Tkì nhìn từ trên xuống dưới bộ đồ vest mình đang mặc.
– Sao anh lại chọn màu đen! Em không thích! Phải cùng màu với sare em đang mặc nè!
– Đen với trắng cũng được mà!
– Thui! Để em chọn cho anh vậy! Nè anh đi thay lẹ lên đi!
– Nhìn cứ như công tước với phu nhân ấy nhỉ? – Tkì ngắm bộ đồ trong kiếng.
– Hì hì… chúng ta chụp hình thôi, mau lên anh!
– Từ từ…. em làm gì mà hối dữ vậy!
– Nào! Cô dâu chú rể đẹp đôi lắm nè! Cười tươi lên nào! – tay nhϊếp ảnh nói- chú rể ôm eo cô dâu, còn cô dâu ngã người vào chú rể nè, ùi đẹp lắm. Cứ tự nhiên vậy nha.
– Tkì anh cười tươi lên đi, gì mà cứ gượng gạo là sao??
– Anh cười như thế là tươi lắm rồi!
– Nhìn em nè!- lúc đó nụ cười của Tkì thật rạng ngời
– Đó quá dể thương luôn! Bây giờ chú rể với cô dâu đối mặt với nhau nè, tay chú rể ôm eo, cô dâu chòang tay qua cổ, hai người kê sát mặt lại với nhau nè, đúng rồi đó, hai mũi chạm nhau nè, nhìn nhau hạnh phúc nè.
– Anh muốn hôn em quá!
– Ai cho mà hôn hả? hihi… đáng ghét !
– Bây giờ chú rể kề môi với cô dâu nè, nhưng không chạm vào nhau nhá. Một hai ba, thêm tấm nữa.
– Cái tên nhϊếp ảnh này ác quá, làm vậy sao chịu nổi!
– Hihi.. cho anh chết lun!
– Thui kệ anh cứ hôn ùi tính sau!- vừa dứt câu thì Tkì đã trao nụ hôn mất rồi, hai ngươi hôn nhau thật hạnh phúc, tên nhϊếp ảnh cũng nhân cơ hội làm thêm tấm cuối cùng,
Thấy chụp hình xong mà cả hai người vẫn còn đứng ôm hôn nhau tên nhϊếp ảnh phải đi ra chỗ khác để lại chỗ riêng tư cho hai người. Một lát sau hai đôi môi mới rời nhau.
– Anh hôn em lâu, người ta phải đi ra luôn kìa!
– Kệ người ta, vợ anh thì anh hôn thôi!
– Anh thật là đáng ghét, hog hỉêu sao em lại yêu anh được nữa!
– Anh cảm ơn em nhìêu lắm! Katy àh! – Tkì ôm Katy vào lòng
– Cảm ơn hoài! Em giận anh đó!
– Ngày mai là chúng ta làm lễ cưới rồi! em có hồi hộp không ?
– Em hồi hộp nhìêu lắm, em còn sợ nửa!
– Sao lại sợ anh có ăn hϊếp em đâu!
– Hihi.. ai biết được, anh ăn hϊếp em rồi sao!- katy nhéo mũi của Tkì.
– Nếu anh mà ăn hϊếp em, anh sẽ đuợc em yêu suốt đời!
– Chòi ơi, anh khôn quá àh! Em không chịu đâu!
– Katy! Anh yêu em!
– Hihi… nói hoài àh, nghe hoài mún lủng cái tai lun vậy đó!
Tkì ôm lấy katy vào lòng hạnh phúc, lúc đó nước mắt Katy lại rơi mà Tkì không hề biết. Tối hôm đó Tkì qua nhà của Katy.
– Katy anh đưa em đến chỗ này!- Tkì bịt mắt katy lại. Tkì đưa katy đến một bờ hồ ven sông có trang trí bao nhiêu là hoa bao nhiêu là bong bóng, có một dàn nhạc được bày sẵn.
– 1…2…3 – Tkì dành cho Katy một bất ngờ.
– Wow, dể thương quá Tkì ơi, em rất thích, có rất nhìêu hoa nè, bong bóng nửa nè, anh làm em bất ngờ quá!
– Anh sẽ dành cho em một bất ngờ khác nửa! – Tkì dành một chiếc ghế đặc biệt cho Katy hướng về sân khấu. Lúc đó mọi người xung quanh đi qua đi lại, thấy ở chỗ Tkì có cái gì đó nên bu lại xem.
Katy! – Tkì đang đứng trên sân khấu trên tay cầm cây kèn saxoprano- em có thấy anh không? – một câu hỏi thật ngộ nghỉnh, Katy cười và gật đầu- hôm nay anh mạnh dạng đứng đây để dành cho em một bất ngờ, bài nhạc anh muốn gửi đến em là anh đã tập rất lâu rồi, hôm nay anh đã đủ can đảm để dành tặng nó cho em.
Tiếng kèn của tkì hòa cùng với dàn nhạc, làm cho Katy hạnh phúc không có gì để diển tả, Katy xúc động, một tay ôm lấy ngực, một tay che miệng, Tkì bước xuống từng bậc thang, tiếng nhạc vẫn cứ du dương, Tkì nhìn Katy say đắm, đi đến phía Katy thật chậm thật chậm, rồi dừng trước mặt cho Katy nhìn mình rõ hơn. Những người xung quanh họ càng tò mò hơn khi nghe thấy tiếng kèn của Tkì, họ cảm động trước một khung cảnh lãng mạn như vậy, họ với thái độ ngưỡng mộ, cầu mong cho hai người luôn hạnh phúc bên nhau.
Bài nhạc đã hết, katy ôm lấy Tkì hạnh phúc, Katy thật sự quá bất ngờ với món quà Tkì dành cho mình, món quà này sẽ là món quà đẹp nhất, giá trị nhất mà Katy được nhận. Nhưng khi ôm lấy Katy không đuợc bao lâu thì katy ngất đi.-Katy! Katy! Em làm sao vậy nè! Katy- Tkì sửng sốt khi thấy máu mũi của Katy chảy, nhanh chân chở Katy vào bệnh viện ngay lập tức.
Lúc đó người nhà của katy cũng mau chóng đến bệnh viện, họ rất lo cho Katy vì katy là đứa con gái duy nhất của họ. tkì bây giờ hiện tại rất lo lắng cho katy, không biết katy bị làm sao nửa. Ai nấy đều hồi hộp chờ đợi kết quả. Bác sĩ bước ra với tâm trạng không nói được.
– Bác sĩ! Katy sao rồi Bác sĩ! – tkì hỏi gấp gáp
– Có lẽ gia đình không chịu được cú sock này! Cô bé bị ung thư kì cuối! và hôm nay cũng là ngày cuối cùng cô ấy được sống!
– Cái gì? Bác sĩ vừa nói cái gì? Không phải như vậy, Katy rất khỏe mạnh, cô ấy chẳng bệnh họan gì cả, làm sao chuyện này xảy ra đuộc!- tkì như điên lên
– Có lẽ cô ấy bị mà cô ấy giấu gia đình! Xin lỗi chúng tôi không thể giúp hơn đuợc nữa.
– Trời ơi! – tkì hét lên, như có ai đó đã xé nát tòan bộ cơ thể Tkì ra từng mảnh từng mãnh.
Bên gia đình Katy không chịu được cú sock này, Katy không thể ra đi như thế được, tkì bước vào phòng cấp cứu thì thấy miếng vải trắng đã đắp tòan thân trên người Katy rồi.
Katy! – Tiếng gọi thảm thiết của Tkì, Tkì không dám tin đây là sự thật, sự ra đi này làm tki đau nhói- sao em lại đi như vậy chứ? Em chưa là vợ của anh mà, Katy. Đáng lẽ anh không nên chở em đi ra ngoài, anh phải cho em nghĩ ngơi, nhưng sao em lại giấu anh , không cho anh biết Katy, em tỉnh lại đi katy àh. Katy!!! Anh ghét em, tại sao em không cho anh biết, tại sao em lại giấu anh chứ! Tiếng nói của Tkì nó hòa lẫn trong tiếng nấc, những giọt nước mắt rơi ướt cả tấm nệm, Tkì gục mặt dưới nệm bên katy. Sau một hồi lấy lại tinh thần, tkì đứng dậy đặt cho Katy nụ hôn cuối cùng.” Từ giờ trở đi em sẽ luôn là vợ của anh, anh sẽ không bao giờ yêu một cô nàng nào nữa, tiếng kèn anh chỉ dành riêng cho em mà thôi Katy àh, vợ của anh ngủ ngon nhá”
– Tkì… Tkì……Tk…..ì- Giọng của Na kêu càng ngày càng lớn.
– Hả?- Tkì giật mình quay về với hiện tại
– Tkì làm gì mà….. chết đứng vậy hả??? – lúc đó cô thử sare cho Na đứng cười khúc khích- chị nói rồi anh ấy chết ngất mà- cô ấy nói nhỏ vào tai Na
– Xin lỗi! tôi đang suy nghĩ! – Tki đang nói dối khi thấy vẻ đẹp của Na
– Suy nghĩ mà nhin tôi vậy hả?- Na nhìn moi móc Tkì
– ờ ờ… thì…- Tkì ấp úng, quay qua chỗ khác
– Tkì thay đồ đi! Cầm đồ trên tay làm gì nữa?
– Thôi chọn được rồi, hôm đám cứơi mặc luôn!
– Hì hì… Tkì cứ mặc cho cô dâu xem đi!- cô kia nói
– Uhm, vậy thôi tôi sẽ mặc!- Tkì thay đổi vest
– Wow, không ngờ Tkì đẹp trai quá nha! Giờ mới để ý nè! – Na khen nức nỡ
– Ai cũng nói vậy, có mình cô là nói trể!- Tkì tự tin nhỉ
– Tkì còn đẹp hơn cả Hải nửa, nhìn Tkì đứng đắng hơn! – Na thấy sao nói vậy
– Trời! cô so sánh gì kì vậy, Hải nghe nó giận cô đó!
– ủa? hải nào vậy em? – cô kia thắc mắc
– Àh! Bạn của na ah chị! – Tkì nói dối
– Nhưng tui thấy sao thì nói vậy thui àh! Mà hải có biết đâu mà buồn.
– Nhìu khi thật thà quá làm cho người ta buồn đó biết chưa?
– Tkì?- Na kêu khi nhìn toàn diện vest
– Gì? – Tkì nhíu mày
– Tkì thay vest khác đi! Bt tkì đã mặc màu tối rồi, bây giờ phải mặc màu sáng đi chứ!- câu nói đó làm cho Tkì nhớ Katy, Katy cũng không thích Tkì mặc màu tối.
– Lấy màu gì bây giờ?
– Màu này nè! Vest trắng nơ đỏ! Nhìn Tkì tươi hơn nhìu đó! – Na lấy chiếc áo đặt lên người Tkì
– Tôi chưa bao giờ mặc cái loại này cả?- Tkì nhăn nhó – đúng là màu săc của cô chon làm tôi nhức đầu quá!
– Tkì mặc có tý xíu thui làm gì mà không được, mặc thử đi, ít ra ngày cưới cũng phải dể thương chứ!
– Cô dâu chọn bộ này được nè! Tkì em cứ mặc đi! Không sao đâu!
– Thấy chưa? Có mình Tkì là chê tui này nò, mà người khác nhìn vào nói hợp đó.
– Thui được rồi!
Những mẫu áo cưới và vest Tkì và Na đã thử qua, họ hẹn Tkì và na ngày mai lại chụp album cưới, cả hai cùng về nhà. Thì thấy hai tên vệ tinh kia đang đứng trước cổng, có sự trùng hợp ngẫu nhiên, tên Rờ Mi đổi xe giống y chan y như chiếc xe của Tom Sb vậy. Hai đứa nó đang cãi nhau, làm cho Tkì cũng lắc đầu chịu thua.
Tkì cùng na bước vào nhà chẳng quan tâm gì đến hai đứa kia, xem như không thấy.
– Kim em xuống rồi àh?
– Dạ! hai có thấy ai đứng trước cổng không?
– Thấy hai cái vệ tinh.
– Đến cùng một lúc sao?
– Uhm, hai tên đang đứng ngoài kia đó, em làm gì làm đi nha! Hai mệt quá lên phòng đây! – tkì bỏ lên phòng một mạch
– Ủa? chị dâu bộ hôm nay thử đồ cưới không vui hả?
– Không biết nửa, lúc chị thay sare Tkì đứng nhìn chị như người mất hồn vậy!
– Vậy hả? – Kim với thái độ ngạc nhiên hết sức
– Uhm, hỏi thì nói đang suy nghĩ, suy nghĩ gì mà nhìn người ta không chớp mắt! – ánh mắt na nhìn lên trên lầu
– Không sao đâu. Hì hì… thui em đi nha, chị dâu ở nhà nha!
– Uhm, em đi học vui nha.
Kim tạm biệt rồi đi ra ngoài cổng đối mặt với hai tên vệ tinh.
– Ai tới trước vậy?- Kim khoanh tay hỏi
– Hì hì… cả hai cùng đến một lúc!- Tom cười
– Vậy đi ai bây giờ? – Kim tắt lữơi
– Đi với Rờ Mi nè Kim, Rờ Mi mới mua xe nè! – Tên Rờ Mi chỉ tay vào chiếc xe.
– Sao xe của Rờ Mi giống xe của Tom quá vậy??- Kim nhìn qua lại cả hai chiếc xe mô tô phân khối lớn.
– Giống đâu mà giống! xe của nó là đen còn Rờ Mi là trắng!
– Băt chuớc mua xe giống người ta thì nói đại đi! – Tom vừa nói vừa nhìn lên trời.
– Sao Kim không dám đi chung với rờ mi quá! – Kim lắc đầu
– Sao vậy Kim? Sao vậy Kim? – Rờ Mi hớt hải
– Xe thì bự người rờ mi thì có chút chíu….. – Kim đưa tay diễn tả.
– Vậy Tom chở Kim đi nha! – Tom đưa tay mời Kim lên xe
– Không được! Ta không chịu!
– Hay là vậy đi! Để Kim tính vậy!
– Tính sao?- tên Rờ mi hồi hộp
– Bây giờ Kim đi với Tom .lát nửa về kim đi với Rờ Mi, vậy nghen!- nói dứt câu là Kim leo lên xe của Tom ngồi rồi.
Thế là Tom nhà ta vui biết bao nhiêu khi được chở Kim đi học. Còn tên Rờ Mi không được chỡ nên rất là ấm ức, chạy song song với Tom mà mặt nhăn nhó, nhưng nó nghĩ bụng “ lát nửa ta sẽ chỡ Kim về, nhà ngươi đừng hòng đυ.ng vào”
Mạc Du ngồi trong phòng mà đầu óc cứ nghĩ đến Na, hôm nay Mạc Du không ngồi làm việc mà ngồi viết sách, Mạc Du cứ nghĩ đến lúc Na mặc chiếc váy ở cửa hàng, Na thật xinh đẹp, thật dể thương, Na không giống như những cô gái khác, Na thật ngây thơ và trong sáng, làm Mạc Du rất thích. Cứ nghĩ đến Na lúc khi biết được những đìêu thú vị về sô cô la, Mạc Du lại ngồi cười một mình, rồi ghi vào cuốn sách của minh.
Có khi nào bạn nghĩ bạn đã yêu một người ngay từ cái nhìn cái gặp gỡ đầu tiên không? Rất ít người tin chuyện này xảy ra, nó rất hiếm hỏi, đối phương phải có cái gì đó vô cùng đặc biệt nên người ta mới phải lòng, cũng giống như lần đầu tiên bạn được nhìn một cửa hàng sô co la được trang trí cực kì dể thương, đương nhiên bạn sẽ cảm thấy muốn bước vào cửa hàng để khám phá nó, để được nếm hương vị của sô cô la, và tình yêu đầu tiên ấn tượng của bạn cũng vậy, bạn muốn khám phá nó ngay từ cái nhìn đầu tiên, để được biết vị đắng và sư ngọt ngào của nó là như thế nào?
Mạc Du ngồi viết cặm cụi đến khi mệt quá ngủ hồi nào cũng không biết, lúc đó na qua tìm Mac Du để hỏi thêm về socola, nhưng lúc qua tìm thì Mạc Du đang ngủ gục trên bàn rồi. thấy vậy nên thôi Na không làm phìên mạc du nửa, qua bên Tkì thử xem biết đâu Tkì có thể giúp được Na, Na quay về phòng để lấy sách trả cho Tkì. Na sắp thấy một đìêu ở Tkì mà cô không bao giờ nghĩ đến và tin được.
Tkì ngồi một mình ở ghế sofa, khuôn mặt Tkì thấm đẫm nổi buồn xưa kia, trên tay Tkì là tấm hình lúc Katy và Tkì đi chơi chung với nhau, nước mắt Tkì rơi trúng vào bức hình katy đang cười vui vẻ cùng bên Tkì. Tkì nói với chính bản thân mình ” mày thay đổi nhiều quá Tkì àh, mày không còn là mày như xưa nữa, xưa kia mày vui vẻ yêu cuộc sống biết bao nhiêu khì có katy bên cạnh, nhưng bây giờ mày cứ ôm ấp nổi buồn súôt mấy năm nay thì cũng có làm được gì đâu, dù gì Katy cũng đã mất rồi, Katy nhìn mày như thế này Katy cũng không vui vẻ đâu, hãy quay về khi xưa đi Tkì àh” – Hình ảnh của Tkì lúc đó đã để cho Na phát hiện, Na lặng người khi thấy Tkì như vậy, na không bước vào cửa mà cứ đứng nhìn Tkì sẽ làm gì tiếp theo.
Kế bên tkì là chiếc hộp đựng kèn saxoprano , tkì từ từ mở chiếc hộp, chiếc kèn vẫn còn mới như ngày cuối cùng Tkì cầm lấy nó. “prno àh, lâu lắm rồi ta mới nhìn lại ngươi đó, lâu rồi ta và ngươi không thân thiết như lúc trước nhỉ, lúc trước ngày nào ta cũng đem ngươi ra chơi, có ngươi là người bạn thân nhất của ta, từ khi Katy mất ta cũng không còn dòm ngó đến ngươi nửa, ta xin lỗi nhé”. Tkì lau rất cẩn thận cây saxoprano của mình, từng góc kẻ ngóc ngét- Na đứng bên ngoài nhìn chăm chú, Na không biết Tkì đang làm gì cả. Na nghe hết những gì Tkì đang nói. na cảm thấy buồn dùm cho tkì.- và giờ Na đã biết tại sao tkì không muốn nhắc đến người con gái đó.- hả Tkì đi đâu thế nhỉ?? – na nghĩ thầm trong đầu.
Tkì đi đến kệ sách của mình, xoay bức tượng con chim Vàng Anh, và kệ sách tự động chạy sang một bên, bên trong là một căn phòng không biết chứa cái gì bên trong làm cho Na cực kì tò mò, Tkì bước xuống từng bậc thang đi đến đâu là đèn sáng đến đó, Na hú hồn khi thấy cảnh như vậy cứ y như một ma lực nào đó, na cứ tuởng mình đang ở trong một bộ phim kinh dị nào đó, chỉ có ánh đèn và tiếng bước chân, na bắt đầu cảm thấy sợ và chỉ muốn quay trở lên ngay lập tức, nhưng lỡ đi rồi nên Na quyết định lìêu một phen.
Bước chân của Tkì cứ đều đặng như thế, Tkì chợt dừng lại, bổng dưng – cạnh … cạch…cạch – bước chân của na đang đi theo sau Tkì, Tkì bắt đầu cảm thấy lạ sao lại có thêm tiếng bước chân ở đây. bỗng dưng im lặng thật lâu- na cố gắng nín thở để Tkì không phát hiện ra mình.- và Tkì tiếp tục bước đi đến căn phòng- na vẫn cứ bước theo. trước khi bước vào phòng tki lấy tay ấn nút đóng cảnh cửa ở phía trên lại. – na hoảng hốt – chết òi, làm sao lên lại đó bây giờ. lỡ theo lao ùi phải phóng theo lao thui, hix hix….
Căn phòng đó chứa tòan những vật kỉ niệm của katy và tkì, khắp tường tòan là ảnh và ảnh, ảnh đi chơi, ảnh noel, mùa hè, ảnh cưới. Có những món đồ chơi thật ngộ nghĩnh, Tkì đã cất giữ nó cho đến bây giờ, có những quả cầu tuyết bên trong là những cặp đôi baby trông xinh xắn. – Na bây giờ các bạn biết đang ở đâu không?- Na đang trốn dưới gầm giường đó, căn phòng đó có một chiếc giường nhỏ, có thể đây là chỗ để cho tkì thư giản và nhớ về katy. – na từ dưới nhìn lên thấy Tkì tháo tất cả những tấm hình được dán trên tường xuống hết, không chừa lại một tấm nào. Khi đến bức ảnh của Katy đang mặc chiếc áo dài màu xanh da trời, thêu những hoa văn đơn giản, thì bàn tay Tkì đυ.ng nhẹ vào nó, sờ vào khuôn mặt của Katy, đôi mắt và đôi môi, tkì đặt nụ hôn của mình vào tấm hình đó. Đó là một kỉ niệm mà Tkì không hề quên được……………….
Ngày tháng năm……..
– Wow!- tkì la thật lớn- katy em đó hả?
– Không em thì ai chứ! – Katy cười tít mắt
– em làm Kì bất ngờ quá! – Kì nheo một mắt lại
– hihi.. em phải đắng đo lắm mới quyết định mặc chiếc áo dài này đó.
– hihi….. dể thương mà, lại đẹp nửa!- Tkì ngại quá
– sao Kì lại ngại!
– thì em đẹp bao nhiêu thì Kì xấu bấy nhiêu, đi chung với em Kì ngại! – tkì đang học Katy
– bởi vậy! kì phải càng đi chung với em! – katy cười đáp lại
– ủa? tại sao?
– Thì vậy em sẽ luôn luôn đẹp! – Tki nhéo má của Katy vì cỡ nào katy cũng đáp lại được.
– sắp đến giờ làm lễ rồi kìa! – Tkì hối thúc – ấy ấy…. để Tkì chụp em một tấm làm kỉ niệm, lâu lâu mới thấy em đẹp thế này! – đó chính là bức hình mà Kì trân trọng.
– em lên đây! hihi.. chúc em tự tin đi! – katy cừơi thật xinh
– uhm, cố lên! – tki dùng một tay đưa lên ủng hộ.
Thì ra cô nàng làm MC cho buổi lễ khai giảng khóa học mới của trường, vì katy có chất giọng dể thương, hìên hòa với mọi người nên nhà trường mời Katy làm MC cho buổi lể khai giảng khóa mới, vừa thấy katy thôi là cả trường nhốn nháo, cả nam lẫn nữ, đứa nào cũng mê tí tít Katy. Nghe katy nói chuyện mà không chớp mắt, bao nhiêu lời nhận xét tòan khen và khen. Trong cái đám đó lại có một tên cũng được xem là Hot Boy của trường, hắn mê Katy lắm mời katy đi chơi nhìêu lần rồi, mà Katy vẫn từ chối.
Buổi khai giảng cũng thành công tốt đẹp, katy rất vui nên nìềm vui đó Tkì là người chia sẽ với Katy đầu tiên. Tên hot boy đó rất tức mình khì thấy Katy cứ chơi thân với Tkì, Hot Boy đó được mệnh danh là Sát Gái, không có một cô gái nào thoát khỏi hắn, nhưng Katy thì là trường hợp ngoại lệ, katy không thèm để ý đến tên Hot Boy đó, chỉ để ý đến Tkì mà thôi.
Buổi khai giảng kết thúc, các học sinh đuợc về, mai mới là ngày học chính thức, tkì chở Na trên chiếc xe phân khối lớn, về nhà, nhưng đang trên đường đi thì đồng bọn của tên Hot Boy đó chặn đường, khoảng 3 chiếc môtô quanh vanh tkì.
– Nè! Cái tên tkì kia! – tên Hot Boy kênh mặt.
– Tụi bay muốn gì? – Tkì nắm chặt bàn tay của Katy như trấn áp.
– Tao mún katy! – tên Hot Boy chỉ vào katy
– Tao không cho phép mày đυ.ng đến Katy! – Tkì khẳng định.
– Mày ngon nhỉ! Tụi bay bắt Katy cho tao! – tên Hot boy nổi giận.
– Có ngon thì đuổi theo tao đi! –Tkì phóng xe thoát khỏi chúng.
Đồng bọn rồ ga vựot theo, Tkì phóng xe hết tốc độ không cho tụi nó dí kịp, cả bốn chiếc xe mô tô phân khối lớn đang đua nhau trên đường lộ, cùng với những chiếc xe cotainer dài chở hàng, Tkì tay lái điệu nghệ vượt qua một cách dể dàng mà không gây nguy hỉêm gì cho katy cả. Lúc đó Katy ôm tkì thật chặt, mắt nhắm lại, vì tốc độ quá cao nếu không ôm thì Katy sẽ bay ra khỏi xe mất.
Tkì đến ngã tư lúc đó chuẩn bị chuyển sang đèn đỏ, Tki cố gắng tăng thêm tốc độ để vượt qua, vừa qua khỏi vạch là đèn chuỷê sang màu xanh, chiếc xe hàng băng qua, chiếc xe mo tô va chiếc xe hàng như một khoảnh khắc phim hành động chiếu chậm, tkì vượt qua an tòan không gây chuyện gì đáng tiếc xảy ra. Những tên phía sau cho dù đèn đỏ chúng nó cũng vượt qua luôn, chúng nó chạy trên các đầu xe hơi, gây ra va chạm giao thông khá phức tạp, chúng nó làm ùng tắt giao thông. Nhưng trong số đồng bọn của tên Hot Boy có một chiếc bị vướn trở lại, do phóng xe quá nhanh mà chiếc xe hơi đang chạy tới nên hắn đã đυ.ng phải chiếc xe hơi, và nằm tại chỗ, tên Hot Boy thấy thế không quay lại giúp mà tíếp tục dí theo cho bằng được Tkì.
- 🏠 Home
- Bách Hợp
- Đô Thị
- Có Lẽ Ta Đã Yêu Em
- Chương 9