Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Có Lẽ Ta Đã Yêu Em

Chương 23

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ở bên chỗ đại bàng và Lap… đại bàng cầm chai rượu và hai ly qua phòng của Lap

– chúng ta uống với nhau một ly nhé – tên đại bàng nhìn khắp thân thể của Lap

– được thôi. – lap tươi cười

– đêm nay chúng ta vui vẻ được không? – tên đại bàng hôn lên cổ của Lap

– không được – Lap đẩy đại bàng ra

– tại sao? – đại bàng thắc mắc

– xong việc đi, muốn gì em cũng chiều hết… – Lap vuốt tóc đại bàng- anh sai tên vệ sĩ đi làm nhiệm vụ cho em chưa?

– rồi sai rồi.

– anh dể thương quá àh – nói rồi Lap hun lên má của tên đại bàng

– khen vậy thui sao? – tên đại bàng đang ham muốn

– chứ anh muốn sao? – bàn tay của lap trải dài từ ngực của hắn xuống cúc quần của hắn

– làm tiếp đi em đừng dừng lại – tên đại bàng hôn tai của Lap, bàn tay của Lap tháo cúc quần và luồn tay vào bên trong của quý của hắn, vuốt ve làm cho của quý của hắn bắt đầu đứng dậy……, càng lúc bàn tay của Lap càng bạo hơn, vuốt ve âu ýếm của quý của hắn, làm động tác thật nhanh….. thật nhịp nhành… khiến hắn như rơi vào cỏi tiên….

– thưa đại ca – tên vệ sỉ la từ bên ngoài… lúc tên đại bàng đang hương phấn

– chuyện gì vậy? – tên đại bàng liền cài nút quần và ngồi dậy đàn hoàn – vào đi!

– trên biển có ba cô gái đang đi lang thang………..

– wow… soa mà hên dữ vậy nè – Lap vui mừng -có phải từ phía bên kia đi qua không?

– dạ đúng! – tên vệ sị khẳng định

– tiến hành kế hoạch… bắt cóc… ba cô gái… nào – Lap thỏa mản khi cơ hội đến thật đúng lúc…..

Trên bải biển……

– chúng ta đi dạo như thế có ổn không? _ Na lo lắng

– không sao đâu? chúng ta đi chung mà – Kim cười

– uhm. Na đừng có lo, ở đây trời sáng má không ai dám làm chuyện bậy đâu. – Kiều cùng chung suy nghĩ với Kim

– nếu rủ thêm Tkì hay Mạc Du, Tom đi cùng thì sẽ hay hơn. – Na vẫn cảm thấy không an toàn

– hihi… để em gọi cả ba ra cho chúng ta an tâm hơn nha. – Kim cầm điện thoại gọi……. -Alo! thông báo khẩn! Hai TKì ra chị Na đang nhớ. hihi..

– gì đây? đang ở đâu vậy hả? – tkì nghe điện thoại

– tuị em đang ở bải biển nè…. – Na la lên

– sao lại đi một mình thế? – Tkì hỏi

– tại ở trong phòng buồn quá, chị em rủ nhau đi dạo ấy mà, Tom với Mạc du có ở đó với Hai không? – Kim nói

– uhm, một nũ ở đây nè?

Lúc đó từ xa có 6 người đàn ông đi đến phía của Kiều, Kim và Na. cả ba nhìn về phía 6 người cảm thấy lo lắng, không biết có chuyện gì xảy ra, cả 6 người quay vanh 3 cô gái. Kiều hét lên….

– mấy người tính làm gì? – giọng nói đó vang lên trong điện thoại của Tkì

– có chuyện gì xảy ra ở đó vậy? – Tkì lo lắng nhưng không nghe tiếng trả lời. cả 6 người đàn ông nhào vô trùm bao bố cả 3 người rồi khinh đi, chiếc điện thoại bị rớt lại. – Alo Alo- Tkì cố gắng nhưng không được. – có chuyện rồi- Tkì cùng Tom và Mạc DU chạy ra bãi biển thì không thấy ai hết, chỉ thấy điện thoại và chiếc guốc của Kiều bị rơi lại trên cát…………

Cả ba đều choáng khi biết sự việc xảy ra quá đột ngột như thế, cả ba cùng chia nhau ba hướng khác nhau đi tìm, Tki thì chạy xuống dưới biển đi khắp khu vực ven bên biển kêu gọi nhưng không hề có tiếng trả lời chỉ nghe tiếng sóng biển đập vào các tảng đá kêu “ầm ầm”, Tom thì chạy đến những khu nghỉ kế bên xem có ba người cùng ở đó hay không, nhưng nhìn quanh chỉ thấy toàn khách du lịch nước ngoài không thấy người việt ở đâu cả, Mạc Du thì chạy ra những chỗ đậu tàu neo tàu ở đó, mọi thứ gần như vô vọng cho Tki, Mạc Du và Tom. Cả ba gặp nhau đều lắc đầu vì không tìm thấy họ đâu cả. Cả ba cùng nhau đi đến đồn công an……

-Mở cửa, mở cửa – Tki đập mạnh vào cánh cửa trước đồn

-Có chuyện gì mà khuya la um sùm vậy hả? – một người đàn ông mặc hung tợn mở cửa

-Người của chúng tôi bị mất tích – Tom nói lớn

-Mất tích lúc nào – người đàn ông đó xem như không có chuyện gì cả.

-Họ mất tích một giờ rồi – Mạc Du lo lắng

-Nè… ở đây không phải chỗ để cho mấy cậu đùa giỡn nghe chưa? Mất tích là sau 24h mới gọi là mất tích, mới có 1h mà la dữ vậy hả? mấy cậu về đi, lộn xộn quá – người đàn ông kia đóng cửa không cho cả ba nói gì cả.

-Cái cha già chết tiệt – Tki dùng chân đá mạnh vào cánh cửa

-Hai đừng có vậy? theo quy tắc là vậy mà, chúng ta phải chờ thui. – mạc du cố gắng làm bót cơn giận của Tki

-Anh mạc du nói đúng đó Hai Tki. – Tom cũng đồng ý với mạc du

-Chúng ta nên về nhà đi, kẻo ba vơi cô Thi trông ngóng – Mạc du vịnh vai Tki

-Thế là cả ba cùng về nhà trong sự tuyệt vọng, ông sơn và cô thi thì ngóng chờ sao giờ này khuya rồi mà tụi nhỏ chưa đứa nào về nhà cả?

-Nè! – cô thi la khi vừa thấy ba gương mặt quen thuộc – tụi con lớn hết rồi đâu phải con nít đâu, đi đâu mà giờ này mới dìa hả? mà sao có ba đứa vậy còn ba đứa kia đâu? – cô thi ngó sau lung Tki, Mạc Du và Tom

-Ba cái đứa này – ông sơn tức giận – hôm nay bị gì vậy hả? sao không trả lời?

-Dạ… dạ… – Tki ấp úng – Na, Kim và Kiều hình như bị bắt cóc rồi ba

-Hả? – ông sơn hết hồn khi nghe được tin này

-Sao lại có chuyện này được chứ? – cô thi không tin những gì mình nghe thấy

-Lúc nảy Kim có gọi điện thoại cho Hai, kêu ra biển chơi, nhưng mới nói được vài câu thì tụi con nghe tiếng la hét bên trong điện thoại, rồi không ai trả lời hết, tụi con nhanh chân chạy ra thì thấy chiếc dép của Kiều và điện thoại của Kim bị rơi lại trên bãi cát – mạc du tường thuật

-Sao không đi báo cảnh sát đi. – ông sơn lo lắng

-Lúc đến báo thì họ nói phải sau 24h mới được xem là mất tích. – Tom nói

-Bây giờ làm sao đây? Để đến sang mai không biết có chuyện gì xảy ra không nửa.- cô thi như ngồi trên đóng lửa

-Theo con nghĩ họ vẫn còn ở Nha Trang chưa đi đâu xa đâu, chắc nếu có đi cũng phải đợi đến ngày mai – mạc du dự đoán

-Trời ơi là trời! hết chuyện này xảy ra đến chuyện khác xảy ra vậy nè– Tki ôm đầu ngồi xuống ghế

Lúc đó ở bên Lap và Đại Bàng…..

-Nè! Đàn em của anh làm việc có ổn không đó? Sao giờ này chưa thấy người về.

-Từ từ… xem anh đếm nè…1…2…3….. – lúc đó ba cái bao bố được khiêng vào bên trong – thấy chưa theo như yêu cầu của em.

-Thui em tránh mặt đây, tốt nhất là không để cho họ biết em tham gia vào dụ này.- Lap đi mất hút vào phía trong

-Oh…. Những cô em xinh đẹp đây mà! – tên đại bàng ngồi xuống lấy tay đυ.ng vào các bao bố

-Thả chúng tôi ra. – Na la oan oan trong chiếc bao bố

-Lũ khốn thả ra – Kim la theo

-Tụi em đừng có la – tên đại bàng dùng tay rờ vào bao bố – la nhiều tụi em mất sức đó biết không nào? Tụi bay cởi bao bố ra cho tụi nó – tên đại bàng ra lệnh, khi cởi ba bố ra thì mỗi đứa đều vịnh vai và tay của ba người không cho Kim , Kiều và Na nhúc nhích.

– ngươi là ai?- Kiều cố gắng vung vai

– ah. Em muốn biết ta là ai sao? – tên đại bàng đến vuốt mặt Kiều – em thật xinh đó, em có muốn làm vợ trong bộ sưu tập của ta không?

– đồ bỉ ổi! – kiều phin nước bọt vào mặt đại bàng, đại bàng nhắm mắt chịu trận, cố gắng kiềm ném

– em thật cá tính đấy – đại bàng bước qua Kim – wow… em xinh thế nhỉ? – Kim phun nước bọt giống như kiều , đại bàng bị dính chưởng lần hai hắn lấy tay giật mạnh quai hàm của Kim – nè! Em đừng có như thế chứ? Sao chào hỏi gi mà “văn hóa” vậy hả?

– thả chúng tôi ra – Na cựa quậy

– em muốn thoát thân ah? Em cứ la đi , la lớn vào không ai nghe đâu, haha….. không ngờ ba đứa em ai cũng xinh đẹp hết …. Quả là ông trời không phụ lòng ta. Nhân lúc tên vệ sỉ sơ ý một chút Na vùng mình chạy thoát thân…..

– bắt nó lại đồ ngu – tên đại bàng nạt- nó mà thoát thân là cả đám ngồi đếm lịch đó – những tên vệ si nhanh chóng dí theo Na

– Na ơi chạy nhanh lên Na ơi! – Kiều và Kim chỉ mong soa cho Na thoát khỏi

– hai đứa bây im – tên đại bàng chỉ thẳng vào mặt – hai tụi bay đưa hai con nhỏ vào trong kia nhốt lại, canh cho cẩn thận, còn con bé kia nó không thoát được đâu

Na cố gắng chạy hết sức của mình, nhưng Na không hiểu chạy hoài tại sao không ra được ngoài bờ biển, cứ đi lòng vòng trong khu này hoài, tụi vệ sĩ cũng đi kiếm chúng nó lục tung hết những góc ngách những cái gì có thể che lấp được thân thể của Na, Na đang núp ở dưới gầm bàn Na nhìn thấy những bàn chân của tên vệ sị đang bước đi lục tung mọi thứ, Na sợ lắm…. Na như muốn phát khóc lên, Na chỉ cầu trời cầu phật làm sao để tụi nó không tìm ra Na…….. Lúc đó có một bàn tay từ phía sau lưng Na chạm vào, làm cho Na giật cả mình…

-Thì ra em trốn ở đây sao cô bé? – tên đại bàng đã phát hiện ra Na đang núp

-Buôn tôi ra- na chống cự khi tên đại bàng ôm chặt lấy Na rồi đưa Na ra khỏi gầm bàng – không được đυ.ng vào người của tôi- tên đại bàng khinh Na lên người một cách nhẹ hững, rồi đưa na về phòng nhốt chung với Kiều và Kim.

– tụi bây ngoan ngoãn mà ở đây, nếu không muốn chuyện xấu xảy ra- tên đại bàng cảnh báo, cả ba không ngờ chỉ vì đi dạo mà không có người đi cùng mà xảy ra chuyện này.

– làm sao chị em mình thoát đây? Họ sẽ bán tụi mình đó – Na sợ nước mắt chảy dài trên khuôn mặt

– ah… đúng rồi… điện thoại… – ý nghĩ của Kim – nhưng….. lúc nảy em đã làm rớt rồi- Kim thất vọng

– điện thoại của Kiều nè – Kiều lấy điện thoại của mình ra – thôi chết nó gần hết pin rồi, mau gọi cho Tki đi, nếu không là nó hết luôn đó….. – Kiều liền đưa điện thoại cho Kim, Kim nhanh chóng bấm số rồi đưa lên chờ dt.

– Alo! Hai! Cứu tụi em đi hai! Tụi em bị bắt cóc – Kim khóc trong điên thoại vì mừng rỡ khi Tki bắt máy

– tụi em đang ở đâu? – Tki lo lắng, lúc đó Tom và Mạc Du cũng hồi hộp kề tai vào nghe cùng Tki

– tụi em không biết đang ở đâu nửa? tụi em bị trùm bao bố – lúc đó tên vệ sỉ mở cửa bước vào

– má tụi bây – tên vệ sị giật ngay điện thoại và đập nát xuống đất , rồi tán Kim một cái vào mặt – tụi bay hay nhỉ? Tao mà không quay lại là giờ này chết chắc rồi – Na đưa tay ra phía sau giấu điện thoại của mình – con kia mày giấu cái gì sau lưng vậy hả? – tên vệ sị tiến đến giật bàn tay của Na thì thấy chiếc điện thoại, hắn đập nát luôn chiếc điện thoại của Na để không một ai có thể liên lạc được ra bên ngoài. Hắn bỏ đi và không quên cho ba người con gái mỗi người một cái tát.

Cả ba ôm nhau mà khóc, như không còn một hy vọng nào hết. bên Tki thì rối tung cả lên lúc mà có liên lạc thì bị mất kết nối không biết cả ba đang ở đâu. Cả đêm đó cả nhà không ai ngủ được, còn bên Lap thì xem như có chuyện vui.

-bọn chúng sao rồi anh?- Lap hỏi trong sự vui vẻ

– bọn chúng đang khóc bù lu bù loa trong phòng kìa, mém tý nửa bị phát hiện, may là đàn em của anh vào phát hiện kịp, chúng dùng điện thoại di động cầu cứu, nhưng bị đàn em của anh đập nát hết rồi. haha…. – tên đại bàng đắc chí

-không nên cho chúng ở thêm ở đây vào ngày mai nửa, ngày mai phải cho chúng lên du thuyền của chúng ta thui, – Lap đề phòng

– uhm, anh cũng nghĩ như em, đánh nhanh rút gọn thui.- tên đại bàng xoa hai bàn tay vào nhau

Đúng 3h sáng những tên vệ sĩ đánh thức ba cô gái dậy,

-dậy mau lên – có 4 tên vào phòng- tụi bay còn muốn ngủ nửa ah?- chúng dùng chân đá vào người của ba cô gái.

– mấy người có khùng không? Giờ này dậy làm gì? – Kim chống đối

– nhiều chuyện, dậy đi theo tụi tao mau lên – tên vệ sỉ như hét lên

-tụi mình cứ đi theo chúng đi, chống đối không được gì đâu, chỉ thiệt cho tụi mình thui. – Kiều cố gắng làm bớt căng thẳng. Cả ba cùng đi chung với tên vệ sĩ, nhưng đều bị bịt mắt và trói hai tay ở sau lưng.

– dẫn tụi nó lên du thuyền mau lên – tên đại bàng nói

– sao? – Na nghe được – không tụi tui không đi – cả ba bắt đầu chống đối quyết liệt

– mẹ tui bây , đi mau lên – tên vệ sỉ ghì ba cô gái bắt lên tàu, nhưng không được, cả ba cùng dảy dụa- khinh tụi nó lên người đi – tên đại bàng ra dấu, thế là cả ba đều bị vác lên vai khinh lên tàu…. Và chuyến tàu bắt đầu đi về nhà của hắng….. đi tàu thì hơi lâu… khoảng 4 ngày thì tàu mới về đến nhà.

Thế là Na, Kim và Kiều đã rời khỏi Nha Trang mà cả gia đình Tki không hề hay biết, vẫn cố gắng lục tung cả khu nghỉ, Tki nổi điên đi đến đồn cảnh sát làm loạn.

-cái khu nghĩ mát gì mà không có trách nhiệm là sao? – Tki đập phá xung quanh

-nè! Làm gì mà la lối vậy hả?- ông cảnh sát ra chỉ mặt

-ông mà không đi kiếm người cho tôi, tôi phá nát cái đồn này luôn – Tki mặt đỏ hừng hừng

-Hai! Bình tỉnh – mạc du can ngăn

– sao mà bình tỉnh được, họ bị bắt cóc mà bình tỉnh là sao? – Tki nắm lấy cổ áo của tên cảnh sát

-có chuyện gì mà ồn ào vậy hả? – lúc đó mọi người xung quanh bu lạ, ông cảnh sát trưởng đến xem chuyện gì? – cậu làm gì mà hành hung cảnh sát vậy hả? biết tội gì không hả?

– tôi không cần biết, đi kiếm vợ và hai đứa em của tôi.

-thôi được rồi tôi sẽ giải quyết được chưa? Cậu nên bình tỉnh đi chứ.

-uhm, hôm qua đến giờ mới nghe được câu nghe được – Tki buôn người cảnh sát kia ra, và vào bên trong nói chuyện với cảnh sát trưởng.

– rồi cậu kể cho tôi nghe mọi chuyện đi, lý do gì mà cậu nói là vợ và em của cậu mất tích- cảnh sát trưởng điều tra.

– hôm qua lúc những đứa em của tôi đang đi chơi ngoài bải biển, chúng rủ ba chúng tôi ra ngoài cùng chơi với chúng, nói chuyện một hồi thì tôi nghe tiếng hét trong điện thoại, “các người muốn làm gì?” rồi tôi nghe tiếng động trong điện thoại, rồi không nghe gì nửa hả? chạy ra ngoài thì thấy điện thoại và chiếc dép của Kiều. – Tki đưa hai món cho cảnh sát trưởng coi, cảnh sát xem chăm chú – rùi lúc đêm qua tôi nhận được cú điện thoại của Kim em tôi, tụi nó nói đang bị bắt cóc nhưng không biết ở đâu, vì lúc đó bị trùm bao bố – Tki tường thuật lại hết.

-thôi được rồi tôi sẽ cho người điều tra thử xem, từ tối đến giờ xem có chuyến tàu nào rời khỏi đây không? – ông cảnh sát trưởng gọi điện thoại cho người quản lí tàu bè cập cảng tại Nha Trang.- hôm qua đến giờ có chiếc tàu bè gì rời khỏi Nha Trang không?

– dạ, có một chiếc du thuyền sang trọng rời khỏi vào lúc 3h sáng.

-vậy ah, cám ơn anh nhiều.

-sao rồi cảnh sát trưởng. – mạc du lo lắng

– có một chiếc du thuyền đã rời khỏi vào lúc 3h sáng.

-có khi nào Na, Kim và Kiều ở trên du thuyền đó không?- Tki nói

– có chuyện gì vậy?- lúc này Rờ Mi đến – nghe nói có chuyện xảy ra với ba người kia phải không? – Rờ mi đang chờ câu trả lời, nhưng không thấy ai lên tiếng.- sao không ai trả lời tui hết vậy?-rờ mi nhìn qua Tom

-họ bị bắt cóc rồi – Tom trả lời trong cay đắng

– sao không đi tìm họ mà còn ở đây là sao?

– biết ở đâu mà tìm chưa? – mạc du thất vọng

– em có ý này – Tom lên tiếng – không biết có được hay không?

– nói đi Tom – Tki chờ đợi.

– nếu họ bị bắt cóc như vậy sẽ bị đem đi bán cho những người ở bên trung quốc, tại sao chúng ta không cải trang thành họ, rồi tìm ra được dấu vết lần lần….. thường thì chúng là nhiều đường dây kết nối lại với nhau…. Thế nào chúng ta cũng tìm ra ba người kia thôi.

-uhm, chúng tả cứ thứ đi – Tki muốn mọi việc có thể giải thoát sớm cho ba người kia.

-nếu bị phát hiện ra thì rất nguy hiểm đó – cảnh sát trưởng lo lắng

-bây giờ phải cứu họ thôi. – Rờ Mi khẳng định

Ở trên chiếc du thuyền đại bàng và Lap đang ở trên bon tàu

-công nhận đi bằng phương tiện này chẳng ai làm gì được mình – Lap thảnh thơi thưỡng thức những làn sóng biển

-chứ sao? Đây là cách hay nhất đó…..

-chừng nào chúng ta mới tới nơi….

– khoang 3 ngày nửa… chúng ta đi được một ngày đường rồi….

-hum qua đến giờ chúng nó có làm gì không?- Lap hỏi thăm tình hinh……

-la ó… đập cửa… nhưng kệ…. rùi chúng cũng im ah….

-chúng ta có ngừng ở cảng nào không?- lap hỏi

-có chứ? Để mua nhiên liệu rùi đồ ăn nửa chứ.

– ở cảng nào vậy?

– cảng 1.

– chúng ta còn phải qua bao nhiêu cảng nửa?

– 2 cảng nửa là về nhà…

– uhm… nếu người ta cái tàu của anh thì sao?

– hì hì… yên tâm mọi thứ êm đẹp. – tên đại bàng hôn lên tay của Lap rồi đi vào phía trong của du thuyền của hắn.

– thả chúng tôi ra… lũ khốn …- Kiều la lên….

– mở cửa cho tao vào – hắn ra lệnh cho đàn em….. – wow…. Mấy em sao không ngoan gì hết vậy? la có mệt không? Tụi bay đưa nước cho tao – đàn em đi lấy – uống đi em – tên đại bàn cầm nước đổ vào miệng của từng người làm cho cả ba sặc nước, cả ba bị trói nhưng chân thì không, Kim dùng chân đá vào của quý của hắn – ây da…. – hắn ôm của quý nằm xuống sàn, tụi đàn em thấy vậy lấy dây trói ba người lại.

-mọi người sẽ đến cứu chúng tôi….. – Na nói

– cứu.. khi…. Tụi bay cho tụi nó nhịn ăn tối nay….

Bên phía Tki….. lúc này cả gia đình đã về nhà và Mid cũng biết chuyện… nên đã tham gia vào vụ việc này

-ít nhất chúng ta phải biết họ đang ở đâu chứ?- tki lo lắng

– sao anh không hỏi sad thử sao? – mid đề ra

-sad sao? – tki ngẫm nghĩ

-lúc trước sad cũng là dân xã hội đen ít nhiều gì cũng biết…..

-ok.- Tki lấy điện thoại gọi cho Sad đến và kể hết sự việc cho Sad nghe.

-em đã từng biết đường dây này….. và cũng từng làm việc…. – sad ơi ngại khi nói đến quá khứ của mình

-vậy em biết địa điểm nào chúng thường hay đến và dao dịch không? – Tki hỏi

-thường thì dao dịch lúc nào cũng ở gần đường biên giới…. nhưng nếu là khách hàng giàu xụ…. chúng sẽ cho ta đến một khu biệt thự của mamy và nhận hàng tại đó….

– chúng ta phải cải trang như thật thì họ sẽ không nhận ra chúng ta… chúng ta có thể cứu được Kim, Kiều và Na rồi. – tom nói trong sự vui mừng- Tki chị sẽ cải trang thành một chàng trai người tàu giàu có, nhưng nên gắn râu vào để già già chúng để chúng không nhận ra, còn Rờ Mi thì giả làm vợ lớn của Tki….

– hả? – Rờ Mi choáng khi nghe cái dụ này – giả gái? Sao lại là rờ mi?

– ở đây toàn là…… nên Rờ Mi giả gái là hay nhất. không sao đâu Tom sẽ giúp phần này cho Rờ Mi – một ý nghĩ táo tợn tom dành cho Rờ Mi

– hờ hờ… một nam nhi chi chí =,= giờ thành con gái =,= đã vậy còn mất zin là sao? – rờ mi lấy tay đập lên tráng

-còn Sad và Mid sẽ vào vai vệ sĩ…. Vì ai cũng có võ,,, vào vai là thích hợp nhất…. Tom sẽ vào vai là đứa con của Tki… hai cha con đi tìm vợ ở xứ người…

-wow… một kế hoạch rất hoàn hảo – Sad vỗ tay khen tom

– hoàn hảo gì =,= mà chịu thiệt….. – Rờ Mi nhăn nhó…

– chỉ còn cách đó thui…. – Mạc Du vỗ vai…

– ah… anh Mạc Du sẽ vào vai là quản gia…. – Tom rờ càm gật đầu… – và nên nhớ chúng ta từ ngày mai sẽ là người trung hoa…..

– đàn em của Sad sẽ được phân công canh tình hình và báo cho công an biết được mọi việc đang xảy ra…. – Sad đưa ra ý kiến….

Thế là cả Tki, Mac Du, Tom, Ro Mi, Mid và Sad……(Bạn đang đọc truyện les mới nhất 2018 tại Truyện VKL chấm com – https://truyenvkl.com chúc bạn online vui vẻ) cùng nhau hợp sức để cứu Na, Kim và Kiều…. những người mà họ không thể thiếu sống dù chỉ một phút, ngày mai họ sẽ lên đường. liệu họ có gặp được ba người con gái không? Hay sẽ đối đầu với tên đại bàng????

thấy mọi người có vẻ… nuối tiếc cái kết thúc ỉ???? hình như không ai muốn Tkì chết………. vậy thì tác giả quay ngược lại thời gian vậy???

……..

THỜI GIAN QUAY NGƯỢC TRỞ VỀ LÚC NA ĐANG ĐI VỀ CUỐI CHÂN TRỜI… CHO ĐẾN KHÚC TKÌ TỪ CHỐI HÀNG THỨ NHẤT…..

– nè bộ bà hết hàng đẹp ùi hả? – rờ mi đang trong vai vợ lớn của Tkì nên cố gắng yểu điệu thục nữ

– hìhì.. dạ chưa? chị đừng nóng mà…. để em đem hàng kế ra cho chị xem. – bà ta cảm thấy vui khi biết rằng mối này rất sộp

– tui xem gì chớ…. chồng của tui xem.. hứ… – rờ mi hất tóc giả của mình….

– lị làm kiểu này chắc ngộ chán quá – Tkì giả giọng của bọn tàu

– ngộ cũng mún có dợ nữa – tom trong vai đứa con của Tkì..

– không có lược… lị còn nhỏ lém…. lị phải thêm 1 năm nửa… – tkì nói với tom

– aba…. ngộ không chịu… ngộ không chịu… ngộ cũng mún có dợ… -tom đóng xuất sắc vai của mình làm như thật…

– hìhì… lão gia àh – mamy nói với Tki – con của lão gia mún vậy thì chiều nó đi… bên trung hoa đâu phân biệt độ tuổi đâu…

– nè nè…. bà làm cái giề… mà gọi ta là lão gia,, bộ ta già lắm hay sao ha? – tkì cũng xuất sắc trong vai diễn của mình….

– dạ.. không… em nào có ý đó… chỉ là thêm trịnh trọng thui….

– ama….. ama nói với aba lấy vợ cho con đi… con muốn vợ mà…. – tom qua nếu kéo Rờ Mi….

– àh àh.. ama biết òi…. – rờ mi trong bộ sường xám…. mang giày cao… tô son… còn có cái khăn tay trên tay nửa….. bước đến Tkì..

– lị … lị không có chìu còn gì hết chơn là sao??? lị kì lắm đó nha…. ở nhà có hai con vơ nhỏ rùi.. mún lấy thêm…. ngọ cũng chìu.. giờ lị mà không cho con nó lấy vợ là ngọ giận lị lun lá….

– haiz…. Tkì thở dài…. thui lược òi…. bà chủ… kiếm thêm cho tui đứa con gái nào xinh xinh tý nha….

– ok ok… hihi.. lần đầu tiên tôi mấy thấy cả nhà đi cưới vợ cho chồng và con đó nha… đã vậy bà lớn đi theo xem mặt nửa chứ??? có vệ sĩ đi theo…. hihi… – bà ta cười rồi ngồi sát bên…..

– bà chủ – rờ mi yểu điệu bước đến – bà xích za zùm tui coi….. – rờ mi móc trong bốp ta 10 tờ 100$ – ngọ bo cho bà lè…. – thật sự đó là tiền giả… làm giống y đúc vì quá mê tìên nên bà ta tưởng tiền thiệt…..

– wow… em cảm ơn.. em cảm ơn…

Một lúc sau ngồi đợi….

– má …. hàng về rồi…. hàng mới tinh từ bên đại bàng đưa qua… – đàn em của bà mamy chạy vào nói lúc đó Tki và mọi người biết rằng sắp cứu được Na, Kim và Kiều….

– hì hì… mời lão gia và cậu chủ vào trong phòng để check hàng…. hàng sẽ vào sau ạ… – bà ta niềm nỡ hết sức…… có người dẫn Tki và Tom vào bên trong phòng ngủ rất là sang trọng…. còn Rờ Mi.. Sad và Mid….. ở bên ngoài…. Rờ Mi muốn mọi chuyện diễn ra tốt đẹp nên tìm cách kéo bà ta ra sân trước ngồi nói chuyện….. còn Mid thì đi theo mấy cái tên dẫn hàng đến đi đến chỗ của đại bàng và lap……. Sad thì cho đàn em biết…..để nhanh chóng đến kip thời……

Tki và Tom vào phòng ngồi chờ mà hồi hộp….. có tiếng nói bên ngoài….và tên đàn em mở cửa cho hai người bước vào… lúc đó Tki đứng quay lưng lại…

-tụi bay mà phục vụ không tốt… tao đánh bỏ mẹ biết chứ? – hắn xô hai người vào…. Rùi hắn đóng cửa lại…. Na và Kiều cảm thấy rất sợ người đang đứng trước mặt mình… Na không biết đó là Tki… chỉ thấy dáng người cao… mặc vest màu đen bóng…

– chúng tôi lạy ngài… đừng làm gì chúng tôi hết… chúng tôi xin ngài…. – nhận ra được đó là giọng nói của Na và Kiều,,,,, Tki liền quay người lại…. đi đến cửa khóa trái và kéo rèm cửa lại…..

– Tki….- giọng của Na như muốn vỡ ra từng tiếng… Na cứ nghĩ rằng sẽ không bao giờ được gặp tki nửa, Tki ôm lấy Na…. vào lòng.. kèm theo những giọt nước mắt vui mừng.. chut xíu nửa thôi là… tki mất Na vĩnh viễn.

Na và Kiều ôm nhau khóc vỡ òa vì vui mừng …..

-Sao Tki đến đây được – Kiều hỏi

– giả trang thành bọn tàu .. rồi theo đường dây mua bán nên Tki mới đến được đây….

– có ai đến cùng anh không? – na hỏi

– có tất cả ai cũng đi theo hết… trừ ba và cô thi ở nhà đợi tin thôi…

– vậy mọi người đâu rồi? – Kiều hỏi

-mọi người đang ở ngoài… đánh lạc hướng chúng.. và gọi công an đến….

-chúng ta thoát rồi…. – Kiều và Na mừng

Bên phòng của Tom…. Chẳng hiểu sao lúc đó Tom rất sợ.. chưa bao giờ Tom phải vào cái cảnh này nửa… tom sợ lỡ không phải kim thì chết….. Tom lấy mềm trùm đầu lại…..kim bước vào…. Tiếng bước chân càng lúc càng rõ gần Tom hơn.. làm Tom hồi hộp…

-lũ khốn tàu tụi bay – Kim lấy gối đánh tới tấp vào người tom

– Kim… Kim….

– hả? _ kim ngạc nhiên sao người ở trong cái mền kia biết tên của mình…_ ai vậy?

– tom nè kim… – Tom dỡ mền ra…Kim thấy Tom thì liền rơi nước mắt… Kim ôm lấy Tom… khóc nức nỡ…

-tại sao? Giờ này anh mới tới? anh biết em sợ lắm không? Em cứ tưởng là sẽ không bao giờ được gặp anh? Được thấy anh mỗi ngày? Được anh chở đi làm.. hix hix…. – Kim ôm tom rồi nói một tràng…

– tom… àh.. anh… anh xin lỗi…. anh đến muộn… – Tom đưa tay lau nước mắt của Kim….Tom nhìn xung quanh người của Kim – tụi nó đánh em hả?

– … – Kim chỉ gật đầu…..

-anh sẽ bầm nó ra trăm mãnh….- Tom đập mạnh tay xuống giường

Lúc đó chưa bao giờ Kim thấy được hạnh phúc như thế này…. Người Kim yêu thương và mong chờ cuối cùng cũng đến cứu Kim

Lúc này cả Tki, Tom và Kiều, Na và Kim… cùng tìm cách thoát khỏi chỗ này.. nhưng không biết tên đàn em từ đâu bước ra.. nó thấy và nhào vào Tki đánh. Tki né kịp nó tự đâm đầu và tường và xỉu mất… rồi lại thêm một tên bước vào.. và bắt đầu trận chiến.. tên đó la lên gọi đàn em mình vào… hỗ trợ… ở ngoài mamy nghe có tiếng la ó gì đó… mamy thập thò còn rờ mi thì nhanh chân.. quặp hai tay của mamy lại.. dùng dây trói… sau đó lấy trái táo bắt bả cắn vào không cho bả nói gì cả… biết mọi việc đã lộ.. Rờ mi xông vào dải vây cho tom và Tki…

-bắt tụi nó lại – tên cầm đầu hét… – tụi bay xem có đứa nào chạy nửa không?

-lũ tụi bay hết thời rồi.. – tki nói như khẳng định- em và Kim Kiều chạy trước đi…

-còn Tki thì sao? Tom nửa… không thể bỏ hai người ở đây được. _ na cứ nắm lấy bàn tay của Tki….****i hôn vội lên môi của Na… nụ hôn đó cảm giác rất lạ với Na.. cảm giác như Na sắp mất đi tki vĩnh viễn…..

– chạy đi – Tki đẩy tay na ra khỏi người mình

-ở đó mà chia với tay quánh chết mẹ nó cho tao – tên cầm đầu la lớn … Na chạy cùng kim và Kiều ra ngoài…. Thì gặp Mạc Du…. Mạc Du chở ba cô gái lên xe… chạy đến một căn nhà dân… nơi đó rát rông… vì đây chính xác hơn là nhà làm nông…. Vì biết được hoàn cảnh của mọi người nên người dân này cho tạm trú ở tạm….

Khi Kim, Kiều và Na được Mạc Du đưa đến chỗ an toàn… mạc du quay lại nhưng Kiều cản không cho mạc du đi..

-anh đừng đi nguy hiểm lắm….. – kiều níu cánh tay của mạc du cùng với nước mắt

-anh hứa anh sẽ về… – mạc du ôm lấy Kiều vào lòng

– không em không cho anh đi đâu… – kiều càng khóc nhiều hơn…

-anh yêu em… khi về.. em đồng ý làm vợ anh được không? – một lời cầu hôn trong lúc dầu sôi lửa bỏng nhất

– ….. – Kiều trả lời bẳng cách ôm lấy mạc du rồi gật đầu…. mạc du hôn lên tráng của Kiều rồi nhanh chân chạy xe đến căn biệt thự….

Tụi đàn em của mamy và đại bàng càng lúc càng tới đông hơn… chỉ có Tki và tom, Rờ Mi….không biết có thể chống chịu được bao lâu….. lũ khốn đó toàn là 3 quánh một… những tên còn lại đứng xem.. cứ như là được phân công vậy….ba tên dồn Tki vào một góc…. 6 tên dồn Tom và rờ Mi vào một góc khác… trong tình thế này tom và Rờ Mi không biết phải làm sao… vì hai người không ai biết võ cả…

-tom ơi làm sao bây giờ? Chúng đông quá – Rờ mi và tom đang đấu lưng lại với nhau…

-quánh đại đi chứ biết sao giờ? Vào hang cọp rồi…. nhắm mắt gϊếŧ đi …

Ngay lúc đó cả 6 tên xông vào cùng một lúc… tom và rờ mi thoát thân bằng cách chui qua háng của tụi nó nhanh chóng… cả 6 đứa đυ.ng đầu vào nhau đau điếng…. tom và rờ mi nhanh chóng kiếm vật gì đó….. cả hai phát hiện rằng xung quanh gần chỗ của chúng có rất nhiều lọ thủy tinh… bình bông… cả hai đều nhanh chúng dùng chúng phan vào người ném vào đầu chúng… nhưng 6 tên chỉ trúng được hai tên.. còn 4 tên…rờ mi và tom dắt cẳng lên cổ mà chạy…. rờ mi vì mặt sường sám còn mang cả guốc nên đang chạy thì bị té ….

-chạy đi – rờ mi nói – đừng quay lại….. để chúng bắt 1 còn hơn là bắt cả hai…. – tom chạy ra ngoài vườn có hai tên dí theo… nhưng rồi hai tên đó không thấy tom đâu cả…. vì tom đã nằm lê xuống đất.. trốn sau những bụi cây chậu cây……..

Quay về Tki…. Lúc này không hiểu sao tên đại bàng lại có mặt ở đây….. tki đang đấu với đàn em của đại bàng thì..

-dừng lại – tên đại bàng dơ tay ám chỉ

-sao vậy đại ca? – tên đàn em thắc mắc

– tụi bay đứng xem tao đánh với nó được rồi…. – đại bàng cười thỏa mản

-ngươi là tên cầm đầu đường dây àh? – tki cởi bỏ chiếc áo vest chỉ còn chiếc áo sơ mi trắng và quần tây

-uhm… chứ còn ai vào đây? – hắn ngồi trên ghế nói chuyện với Tki – nãy giờ đánh nhau mệt nhỉ? Ngồi uống nước đi – hắn lịch sự trong lúc đang dầu sôi nhất

-ủa? sao vậy? không đánh nửa hả? – rờ mi thắc mắc….. cầm hai chiếc guốc trên tay…..

-không! – tki nhìn rờ mi …. Tom đâu?

– người đâu ra ngoài vườn mời tom vào? – tên đại bàng nói…. Một lúc sau tom xuất hiện… ba chiếc ghế được đặt đối diện cùng với tên đại bàng- mời cả ba ngồi….

– ngươi muốn gì? – rờ mi nói…

– em dể thương nhỉ? – tên đại bàng chưa nhận ra rờ mi giả gái

-em khỉ chứ em…. Ta giống như ngươi đó ? – rờ mi bực mình khi bị tên đại bàng nói vậy.,.. liền gỡ ngay bộ tóc giả ra…

-wow…. Cải trang giống quá… mém tý nhận không ra….- lúc đó nhìn rờ mi rất mắc cười… đầu thì tóc ngắn… gắn hai đôi bông treo tòn ten.. tay thì đeo vòng.. mặc sường xám.. đi chân đất……

– hahaha…. – tiếng cười của đàn em đại bàng

-nín – rờ mi hét lên….

-thui đừng chọc em mà… -tên đại bàng nhái giọng

-tại sao ngươi muốn nói chuyện với ta – tki nói với vẻ mặt nghiêm nghị

– wow.. sb nói chuyện nghe đã thật…… àh…. Ta chỉ muốn cho ngươi biết người mà suối giục ta làm chuyện này thui…..

-là sao? – tki chưa biết ai là người chủ mưu chỉ có cái suy nghĩ lúc đầu là vì ba người con gái đẹp nên tên đại bàng bắt cóc…

– ngươi chưa biết gì sao??? – tên đại bàng lắc đầu…. – ngươi biết Lap không?

-Lap.- đồng thành Tki, Ro Mi va tom

– chị hai làm sao? – tom không dám tin chuyện này – chị hai mất trí rồi >”<

-àh… có phải ngươi là tom không? Em của lap

-đúng.. mày đã làm gì chị của tao? – tom đứng dậy đá ghế ngã phía sau…

-làʍ t̠ìиɦ được không? Hahahaha – tên đại bàng cười thỏa mản

– chết tiệt…. – tom nhào vô thì bị hắn dùng chân đá té xuống đất… tom ôm ngực vì đau- Tki và rờ mi đến dỡ tom dậy

– chị của mày là con lừa đảo…. – đại bàng nói trong giọng tức tối – nó dám dùng tao như con chó sai vặt…. – nó trốn cùng với một đứa nào đó tao đách biết…..

– haha… đồ ngu… ngu mà còn khoe – rờ mi cười và chửi thẳng vào mặt hắn

– mẹ mày… tụi bây xử hai tên kia.. tao đánh con Tki này mới được…

Lúc này cả Tki, Tom và Kiều, Na và Kim… cùng tìm cách thoát khỏi chỗ này.. nhưng không biết tên đàn em từ đâu bước ra.. nó thấy và nhào vào Tki đánh. Tki né kịp nó tự đâm đầu và tường và xỉu mất… rồi lại thêm một tên bước vào.. và bắt đầu trận chiến.. tên đó la lên gọi đàn em mình vào… hỗ trợ… ở ngoài mamy nghe có tiếng la ó gì đó… mamy thập thò còn rờ mi thì nhanh chân.. quặp hai tay của mamy lại.. dùng dây trói… sau đó lấy trái táo bắt bả cắn vào không cho bả nói gì cả… biết mọi việc đã lộ.. Rờ mi xông vào dải vây cho tom và Tki…

-bắt tụi nó lại – tên cầm đầu hét… – tụi bay xem có đứa nào chạy nửa không?

-lũ tụi bay hết thời rồi.. – tki nói như khẳng định- em và Kim Kiều chạy trước đi…

-còn Tki thì sao? Tom nửa… không thể bỏ hai người ở đây được. _ na cứ nắm lấy bàn tay của Tki….****i hôn vội lên môi của Na… nụ hôn đó cảm giác rất lạ với Na.. cảm giác như Na sắp mất đi tki vĩnh viễn…..

– chạy đi – Tki đẩy tay na ra khỏi người mình

-ở đó mà chia với tay quánh chết mẹ nó cho tao – tên cầm đầu la lớn … Na chạy cùng kim và Kiều ra ngoài…. Thì gặp Mạc Du…. Mạc Du chở ba cô gái lên xe… chạy đến một căn nhà dân… nơi đó rát rông… vì đây chính xác hơn là nhà làm nông…. Vì biết được hoàn cảnh của mọi người nên người dân này cho tạm trú ở tạm….

Khi Kim, Kiều và Na được Mạc Du đưa đến chỗ an toàn… mạc du quay lại nhưng Kiều cản không cho mạc du đi..

-anh đừng đi nguy hiểm lắm….. – kiều níu cánh tay của mạc du cùng với nước mắt

-anh hứa anh sẽ về… – mạc du ôm lấy Kiều vào lòng

– không em không cho anh đi đâu… – kiều càng khóc nhiều hơn…

-anh yêu em… khi về.. em đồng ý làm vợ anh được không? – một lời cầu hôn trong lúc dầu sôi lửa bỏng nhất

– ….. – Kiều trả lời bẳng cách ôm lấy mạc du rồi gật đầu…. mạc du hôn lên tráng của Kiều rồi nhanh chân chạy xe đến căn biệt thự….

Tụi đàn em của mamy và đại bàng càng lúc càng tới đông hơn… chỉ có Tki và tom, Rờ Mi….không biết có thể chống chịu được bao lâu….. lũ khốn đó toàn là 3 quánh một… những tên còn lại đứng xem.. cứ như là được phân công vậy….ba tên dồn Tki vào một góc…. 6 tên dồn Tom và rờ Mi vào một góc khác… trong tình thế này tom và Rờ Mi không biết phải làm sao… vì hai người không ai biết võ cả…

-tom ơi làm sao bây giờ? Chúng đông quá – Rờ mi và tom đang đấu lưng lại với nhau…

-quánh đại đi chứ biết sao giờ? Vào hang cọp rồi…. nhắm mắt gϊếŧ đi …

Ngay lúc đó cả 6 tên xông vào cùng một lúc… tom và rờ mi thoát thân bằng cách chui qua háng của tụi nó nhanh chóng… cả 6 đứa đυ.ng đầu vào nhau đau điếng…. tom và rờ mi nhanh chóng kiếm vật gì đó….. cả hai phát hiện rằng xung quanh gần chỗ của chúng có rất nhiều lọ thủy tinh… bình bông… cả hai đều nhanh chúng dùng chúng phan vào người ném vào đầu chúng… nhưng 6 tên chỉ trúng được hai tên.. còn 4 tên…rờ mi và tom dắt cẳng lên cổ mà chạy…. rờ mi vì mặt sường sám còn mang cả guốc nên đang chạy thì bị té ….

-chạy đi – rờ mi nói – đừng quay lại….. để chúng bắt 1 còn hơn là bắt cả hai…. – tom chạy ra ngoài vườn có hai tên dí theo… nhưng rồi hai tên đó không thấy tom đâu cả…. vì tom đã nằm lê xuống đất.. trốn sau những bụi cây chậu cây……..
« Chương TrướcChương Tiếp »