Chương 22

Còn Lap thì phải khổ sở với chiếc xe chưa được sửa lại một chút nào, với cái tên say khước chẳng làm ra trò chống gì hết, Lap cứ đưa tay nhìn đồng hô, Mid và thầy của Mid trên đường về , Mid thấy bóng dáng ai quen quen, Mid nói thầy về trước rồi Mid về.

– Wow…. không ngờ gặp nhau ở đây? – Mid khom người xuống ở phía sau lưng Lap đang ngồi ở dưới đất.

– ai vậy? – Lap quay lại nhưng không ngờ vô tình môi Mid và Lap chạm vào nhau, trên người Mid như có một nguồn điện cao thế chạy qua người.còn Lap thì trố hai con mắt ra nhìn quả thật tự nhiên tại sao lại vô vào tình trạng như thế này, nụ hôn của cô bị cái tên đáng ghét nhất là Mid chạm vào. – xê ra – Mid la lớn

– nè.! cô đυ.ng tôi trước nhá.

– đi chỗ khác đi, tôi đang chờ xe sửa xong.

– sửa xe – Mid nhìn tên say rượu và chiếc xe và hỉêu ra sự việc, nhìn Lap khắp người- đi tiệc àh?

– không? đi công việc.

– đi côngviệc mà sửa sọan kỉ dữ vậy?

– kệ tôi, tôi không cần anh quan tâm.

– hình như tên này đâu có sửa xe cho cô, hắn ngủ rồi kìa.

– trời ơi. – Lap la làng.

– haha…. – mid ôm bụng cười – hay để tui giúp cô?

– không cần.

-không cần sao? không lẽ cô ngồi đây đến sáng àh?

– tôi tự sửa .

– wow.. cô biết sửa xe hả?

– không tôi không biết.

– haha….

– này! anh thôi chọc tôi được không hả? – lap bắt đầu quạu……

– không biết thì để tôi giúp, làm gì mà ghét tôi thế? – mid cười ma mảnh

– anh là người luôn chọc tức tôi, luôn phá hết những việc tôi làm.

– àh àh…. hiểu hiểu rồi. vậy thui goog bye. – Mid bye bye Lap bỏ Lap ở lại nơi sửa xe một mình.

– khoan đã……. – Lap suy nghĩ lại, mid dừng chân – anh sửa giúp tôi đi….

– ờ ờ…. – mid quay lại và làm dùm Lap, Lap rất tức nhưng trong tình thế nảy chỉ có Mid mới giúp được mình thôi.

Tkì đưa Na lên phòng.

– anh muốn ăn gì không? em đi làm cho anh ăn? – Na vẫn còn tưởng Tkì còn giận mình, Tkì nhìn Na với cái vẻ hối hận vì mình nghỉ oan cho Na, nhìn hai đôi mắt sưng bụp của em, em đã khóc vì Tkì quá nhiều.

– chỉ cần nhìn em là Tkì này no rồi. – Tkì vịnh bờ vai bé nhỏ của Na

– làm sao mà anh no được? hay em đi xuống làm gì cho anh ăn. – Na quay đi nhưng vòng tay của Tkì đã kéo Na lại và ôm lấy Na.

– Tkì xin lỗi em, Tkì xin lỗi em rất nhiều, Tkì sai rồi, đáng lẽ Tkì không nên nghi ngờ em, đáng lẽ phải tin em, bên cạnh em lúc em buồn nhất, thế mà anh đã xa em lúc em trong hoàn cảnh đó, anh không chia sẽ được với em đã vậy còn nặng nhẹ với em mấy ngày qua, anh biết ai đã hại em rồi, anh yêu em, mấy ngày qua anh cũng buồn lắm, rất buồn anh rất muốn được gần em , được ôm lấy em giống như lúc này, nhưng trong tình thế đó anh không làm được. em tha lỗi cho anh chứ? – Tkì đẩy nhẹ Na ra để nhìn lấy khuôn mặt đầy vể dịu hiền kia.

– em… em…… — nước mắt Na chảy hôm nay không phải vì đau khổ, mà là nước mắt hạnh phúc khi biết Tkì đã biết mình không làm điều đó, biết vì Tkì đã yêu Na rất rất nhiều, Tkì bây giờ không có ai thay thế được Na cả – anh có lỗi gì đâu?

– sao em nói vậy? anh có lỗi nhiều lắm chứ? – Tkì mỉm cười, lấy tay lau đi những giọt nước mắt kia.

– anh làm vậy cũng đúng mà, em không trách anh đâu.

– nhưng em cũng phải nhận lời xin lỗi để anh thấy yên tâm chứ.

– em nhận. – Na ôm lấy Tkì hạnh phúc, bàn tay ấm áp của Tkì làm cho Na cảm thấy thật bình yên trong lúc này.

– anh muốn nghe câu trả lời của em. – Tkì chờ đợi

– câu trả lời gì anh?

– em làm vợ chính thức của Tkì này được không?

Tkì thấy Na cuối đầu xuống không nói lời nào.

– em không yêu Tkì hả? – Tkì nhìn Na buồn rầu, Na lắc đầu quầy quậy- em lắc đầu?

– không! ý em không phải vậy. mà em hạnh phúc.

– vậy em đồng ý đúng không Na?

– ..- Nạ gật đầu, Tkì ôm lấy Na vào lòng, Na cũng tựa đầu vào người Tkì…..

Vậy là na và Tkì xem như chính thức là vợ chồng, và tờ hợp đồng hôn nhân không còn giá trị gì nửa. Mạc Du ở trong phòng thì nghe tiếng gõ cửa.

– Em, Kim nè.

-uhm, em vào đi.

– anh kể em nghe chuyện gì đi, em không hiểu.

– àh chuyện lúc nảy áh hả?

– đúng rồi.

– thật ra là chị Na bị hại đó?

– ai hại chị Na vậy anh?

– haiz…. là Lap… – mạc du thở dài

– sao? chị của Tom? >”< – Kim ngạc nhiên

– uhm….. – Mạc DU nhìn xuống đất

– cô ta …. cô ta thật quá đáng – Kim bực mình – tại sao cô ta làm vậy với chị Na chứ?

– vì cô ta yêu chị hai của chúng ta. – mạc du nói ra tất cả

– cái gì?? – Kim như sét đánh ngang tay

-uhm, đã bao lần cô ta tìm cách hại Na nhiều lần, nhưng không được.

– em sẽ đi nói chuyện với cô ta. – Kim bực mình

– trời! em làm vậy sao được, em mà đi nói chuyện sẽ càng rắc rối hơn. chuyện này để cho chị Hai giải quyết đi.

– thiệt là quá đáng.- Kim bực mình

Kim bực mình bỏ về phòng không nói tiếng nào hết…..

Buổi sáng thức vậy. Tkì đang ôm Na trong vòng tay ngủ say, tự nhiên thấy Na bật dậy nhìn dồng hồ sau đó thở dài…

– em sao vậy?- Tkì hỏi

– em quen giờ dậy đi làm, nay chợt nhớ là mình phải ở nhà.

– Tkì xin lỗi. hay là tkì đưa em vào lại

– thui, đừng làm vậy, không ai tin tưởng anh nửa đó.

– hay hôm nay anh ở nhà với em nha.

– thui, đừng vì em mà ảnh hưởng công việc, có gì em đi dạo vòng vòng cũng dược mà.đến giờ rồi, Tkì đi làm đi.

– uhm.

lúc đó Tom ghé qua nhà đón Kim đi làm nhưng có chuyện.

– hôm nay Kim không đi với Tom?- Kim giận cá chém thớt

– hả? bình thường Tom vẫn chở Kim đi làm mà

– từ giờ Tom đừng chỡ nửa. Kim đi với chị Hai Tkì.

– ủa? hai đứa có chuyện gì vậy? – Tkì ra khi thấy Kim có thái độ bực mình

– em cũng không biết sao Kim hôm nay lạ quá, bình thường Kim đâu có vậy với em đâu?

– nè! chuyện gì vậy hả?- tkì nhăn mặt nhìn Kim

– hai chở em di làm đi, em không muốn đi chung với Tom.- Kim leo lên xe của Tkì không nói tiếng nào hết.

– Kim – Tom không hiểu sao Kim có thái độ đó với mình.

– thui từ từ,,, chắc có gì đó nó mới vậy, trưa em qua đón nó vậy,.

– dạ. _ tom bùn và không hỉêu sao Kim hôm nay đối xử với mình kì quá.

Trên xe

– Kim em làm sao vậy? _ tkì cằn nhằn

– em có làm sao đâu? – thái độ trái ngược lời nói

– hai thấy Tom nó có làm gì đâu mà em đối xử vậy với nó.

– em ko muốn nói, thui hai chạy đi.

Tội nghiệp cho Tom quá vì bà chị của mình thui mà Tom ra nổng nỗi này, nếu tom biết được không biết Tom sẽ xử trí như thế nào đây??? Vừa dến công ty là Lap đã đến ra mừng ríu rít Tkì.

– nè – Kim phản ứng – cô làm cái trò gì vậy hả? sao lại nắm tay chị Hai tôi?

– ờ ờ…. thì thi…. – Lap tức không nói được

– cô nên nhớ chị hai tôi có chị Na rồi, cô đừng có làm trò gì ở đây – Kim như khẳng định.

– Tkì. _ lap cầu cứu

– cô dẹp cái giọng đó đi. _ tkì biết mình nên làm gì?

– sao hôm nay Tkì nạt em.

– cô chuẩn bị làm đơn xin nghĩ việc đi.

– sao? em đã làm gì mà xin nghĩ việc? viec em lấy lại dữ liêu cho công ty saoTkì không tín

– lấy dữ liệu, hay bày trò hại vợ tôi.

– sao? _ lap không tin đuơc, chuyện gì xảy ra vậy nè…

– cô đừng có đóng kịch nửa – Kim nói như muốn gϊếŧ Lap, vì Lap hại chị dâu mà Kim yêu mến – có bằng chứng để nói lên tội của cô đó.

– có phải đây là thứ mà em thực hiện kế hoạch không? – Tkì giờ lên cái thiết bị được tháo rồi từ Laptop của Na

– sao? – lap cứng họng

– từ giờ trởi di, cô ko cần làm ở đây nửa, tôi chính thức thôi việc cô, việc cô làm như thế này sẽ được lưu lại trong hồ sơ quá trình làm việc của cô, để xem công ty nào dám nhận cô vào làm việc.

– hứ… Tkì… tôi không ngờ anh mê con nhỏ nhà quê đó, nó có cái gì hay hả?

– cô im đi. cô biến ra khỏi công ty của tôi, chuyện của Na tôi sẽ làm minh bạch trở lại.

– được hãy chờ đó. _ lap bỏ đi một mạch

– Hai! hai bỏ qua dể dàng vậy hả? _ kim cằng nhằn

– hai đã nói là ghi vào hờ sơ quá trình làm việc ròi còn gì?

– haiz.. chán hai quá đi, cô ta vẫn se dc làm o cong ty khác , với cái bằng cao cấp của cô ta.

-không ai nhận đâu.

Thế là Tkì lại mở một cuộc họp để thanh bạch cho Na, Tkì không muốn ai nghĩ xấu về vợ của mình cả. ba Tkì rất hài lòng về hạnh động đó. nhưng buổi chiều lúc về.

– Kim – tiếng của Tom, nhưng Kim không nghe bỏ đi một mạch

-Tom đừng đi theo Kim

– sao vậy? có chuyện gì sao? sao kim đối xử với Tom như vậy? Tom làm gì kim buồn hả?

– Tom dìa nhà đi.

– không! – Tom nắm lấy tay Kim kéo Kim lên xe ngồi và phóng đi…………

Tom quá bực mình khi bị Kim đối xử như vậy mà không hề có một lý do nào hết. Đến một nơi nào đó Tom dừng xe….

– Tom đưa Kim đi đâu vậy hả? – kim nhìn xung quanh thấy lạ lẫm

– Kim, Tom đã làm gì mà khiến Kim bực như vậy chứ?

– Tom không làm nhưng chị của Tom làm, là Lap đó – Kim bực

– Lap, chị hai làm gì mà Kim giận cá chém thớt với Tom chứ.

– thui được rồi, Kim sẽ nói ra luôn. chị hai của Tom quá đáng, âm mưu hãm hại chị Na.

– sao? _ tom hết sức ngạc nhiên khi nghe những lời đó _ nhưng mà… tại sao lại hại chi Na chứ?

– vì chị hai của Tom thích chị Hai Tkì của tui, không muốn ai lại gần.

– Tom không nghĩ mọi chuyện xảy ra tệ như vậy?

– vậy là Tom đã biết sao? – kim càng bực mình hơn rồi đi một mạch…

– Kim – Tom dí theo nắm tay Kim – Tom chỉ biêt là chị Hai thích Tkì thôi, chứ tom không biết là chị Hai sẽ hại chi Na như vậy?

– vậy tại sao Tom không cho Kim biết, mà để tình trạng này xảy ra….

– Tom nghĩ nó không cần thiết….

– vậy thì tom ở đây luôn đi, tui đi bộ về…. – bàn tay Tom nắm lấy bàn tay của Kim kéo vào ôm chặt Kim lại

– Kim… – em đừng như vậy được không? Tom sẽ nói chuyện với chị Hai của Tom…-em như vậy Tom buồn lắm

– buôn em ra… – kim vùng vẫy nhưng chẳng ít gì

– khôngTom không buôn….. Tom không muốn mất em… chỉ vì chuyện chị Hai của Tom…. Tom yêu em…. – câu nói đó làm Kim chết lặng người, Tom đang bày tỏ tình cảm của mình sao?

– khi nào Tom giải quyết xong chuyện của Hai tom đó , rồi hảy nói lời yêu em. – Tom càng lúc ôm chặt Kim hơn và trao cho Kim nụ hôn gấp gáp. Kim cố gắng chống cự nhưng không được, đôi môi đó đã cướp đi nụ hôn đầu tiên của Kim…..

– BỐP – cái tát dành cho tom – Tom đi quá xa rồi đó… – Kim bực mình, nhưng Tom trong lúc này rất yêu Kim, yêu mãnh liệt, mặc cho cái tát có đau như thế nào đi chẳng nửa, Tom ôm lấy Kim không bỏ ra…..

– cho dù em có đánh chết Tom, Tom cũng vẫn yêu em và luôn muốn em bên cạnh. – Tom lại một lần nửa kéo Kim đi và phóng nhanh đến khách sạn…….

Trong phòng……

– Tom trao nụ hôn gấp gáp liên tục cho Kim, nhưng Kim chống đối.

– buôn em ra Tom. – Kim bắt đầu giọng yếu đi.Tom không muốn nghe lời nào chỉ biết nhào lên thân thể của Kim trên giường, băt đầu cuộc khám phá, nước mắt của Kim chảy dài trên khuôn mặt. Tom đau lòng nhìn Kim rồi ngồi dậy không làm gì Kim nửa……

– tom xin lỗi… vì tom yêu em… nhưng em…. – Kim không nói gì cả, Kim chỉ có nước mắt…. Tom đến bên cài lại nút áo cho Kim… rồi hôn nhẹ lên tráng của Kim, lúc này Kim không nói gì cả, nằm trơ ra….. rồi nụ hôn được mặt trên má,,, cuối cùng là môi… lúc đó nước mắt của Tom rơi xuống ngay khuôn mặt của Kim….Kim cảm nhận đang có những giọt nước đang ướt trên khuôn mặt của mình……. và Tom rời khỏi phòng mà lòng đau như cắt….. chạy tốc độ thật nhanh về nhà, để nói chuyện với chị Hai của mình.

Tom đạp mạnh cửa phòng của chị Hai làm hư cả ổ khóa cài cửa…. mặt Tom hầm hầm bước vào nhìn Lap

– mày bị gì vậy hả? sao đạp cửa ha? – lap tức mình khi thấy thái độ của em mình

– chị Hai đã làm gì chị Na hả? – Tom quát

– ơ ngộ hog? cái con này? tao làm gì là làm gì? – Lap phớt lờ như chưa có chuyện gì xảy ra,,,

– tại sao chị hại chi Na? về việc dữ liệu bị xóa, tại sao chị làm vậy hả? – tom nối điên

– tao thích được không? – Lap hất mặt

– chị biết chị làm vậy là chị hại em không hả?

– tao không đυ.ng gì đến mày nha.

– chị Na là chị dâu của Kim, Kim là bạn gái của em, chị làm như vậy Kim không thèm muốn nói chuyện hay gặp em nữa chị biết không?

– àh thì ra như thế mà mày nổi nóng với chị của mày hả? mày xem con nhỏ kim đó quan trọng hơn chị mày hả?

– em muốn chị ngưng ngay, và đi xin lỗi chị Na.

– dẹp đi! tao mà đi xin lỗi con nhà quê đó àh?

– chị phải đi.

– tao không muốn đi, với lại tao bị Tkì đuổi cổ ra công ty rồi…. – Lap nóng mặt

– cho đáng, đuổi cổ là nhẹ đó, đáng lẽ như vậy là vô tù mà ngồi đó.

– mày… mày… ăn nói láo xượt từ lúc nào vậy hả? – Lap quăn gối vào ngừơi Tom

– em không cần biết….. nếu mà chị còn làm gì với gia đình bên chồng của chị Na, đừng trách đứa em này vô phép

– mày dám…. – Tom đóng cửa cái rầm đi ra ngoài, còn Tom thì rất tức tối ngay cả đứa em ruột nó cũng chống đối không ai ủng hộ cho Lap cả? Lap ném tất cả đồ đặc tứ lung tung trong phòng vì cục tức lên đến đỉnh đầu. rồi Lap gọi điện thoại cho tên đại bàng

– Alo! anh đại bàng hả? em buồn quá

– có chuyện gì vậy em?

– haiz… em bị Tkì đuổi cổ ra công ty rồi

– àh…. hay là em qua ở với anh rồi làm việc với anh luôn

– có được không? em bị Tkì phê vào tội lỗi xấu xa vào hồ sơ rồi, anh còn nhận àh

– mấy cái chữ đó có gì quan trọng chứ.

– chừngnào em qua anh đây? – Lap hỏi

– ngày mai ha. ngày mai sẽ có người đến đón em.

-ok

Thế là Lap đi qua bên phía Đại Bàng để làm việc, haiz… không biết cô ta tính giỡ cái trò gì đây? sao lúc như thế này thì cô ta cần đến tên đại bàng nhỉ? chắc có một âm mưu mới…..

Kim đi ra khỏi khách sạn mà lòng nặng trĩu…… và tiếng xe môtô quen thuộc dừng lại.

– Kim! sao Kim đi lang thang vậy? – Rờ Mi hỏi

– hả? Rờ Mi sao? – kim không nhận ra được Rờ Mi nửa, Rờ Mi có vẻ thay đổi rất nhiều so với lúc trước.

– mới không gặp vài tháng mà quên tui luôn hả? hìhì…

– ờ thì… thấy rờ mi có vẻ chững chạc khác xưa thui.

-uhm, Tom đâu sao để Kim đi một mình…

– thui đừng nhắc đến tom nửa.

– sao? – Rờ Mi bắt đầu thấy bực Tom, tại sao Kim nói đừng nhắc Tom – uhm vậy thì Rờ Mi không nhắc. Kim có chuyện gì hả? _ rờ mi lo lắng

– một chút thui.

– Kim lên xe đi, rờ mi chở Kim đi vòng vòng… cho khoây khỏa

-uhm, cảm ơn Rờ Mi nha.

Tuy Rờ Mi có mỉm cười, nhưng Rờ Mi muốn biết chuyện gì đang xảy ra, tại sao Kim nói không nhắc đến Tom nửa, lần này Rờ Mi đi Kiếm Tom để tính sổ??? Tom thì đang ở trong nhà hàng ngồi uống rượu một mình, vì buồn chuyện của chị Hai mình, chị hai mình càng lúc càng quá đáng, ngay cả Tom cũng không chấp nhận chứ đừng nói gì đến Kim, Tom chỉ muốn uống thật say say mà thui, tiếng chuông điện thoại của Tom reo lên.

– Alo! Tom nghe đây! – giọng nói say khướt

– Tom đang ở đâu? Rờ Mi muốn gặp Tom

– đang nhậu ở nhà hàng nè, Rờ Mi đến nhậu chung cho vui đi.

-uhm thui dược rùi, Rờ Mi đến.- một lát sau…..

– đến rùi hả? uống một ly cho ấm bụng nào.

– sao mà say vậy nè? – rờ mi nhăn nhó

– say hả? tỉnh lắm mà. haha…..

– ông với Kim có chuyện gì đúng không? – Rờ mi tra hỏi

– chuyện ư,? mới sáng nay thôi… haha…. tại sao người khác ăn ốc mà bắt tui đổ vỏ thế này

– ý Tom là sao?

– àh hà… không có gì.. biết hùi sáng tui làm gì Kim không?

– làm gì? _ rờ mi nóng lòng

– tui đã đem cô ấy vào khách sạn…. – lúc đó Rờ Mi nóng mặt và cho vào mặt Tom một cú đấm trời giáng

– chết tiệt… tom đã hứa gì hả? sao lại làm cho cô ấy buồn cô ấy khóc – Rờ mi nắm cổ áo của Tom

– buôn ra coi …. đánh nè,,, đánh nhìêu vào,,,, – Tom khóc

– lên ghế ngồi nói chuyện coi…. trời ơi.,… – Rờ Mi nóng ruột – cô cho tui ly nước lạnh dùm – Rờ Mi nói với nhân viên – và cho vào mặt Tom một lý nước lạnh tanh…. Tom quay quay mặt và Tom bắt đầu tỉnh tỉnh gì đó….

– tom trả Kim lại cho Rờ Mi đó.

– cái gì? – Rờ Mi bắt đầu khùng lên – có muốn ăn thêm một đấm nửa không hả?

– chị hai Tom là Lap, hại Na rùi Kim giận tom luôn, không muốn nói chuyện với Tom nửa, Tom yêu Kim lắm, yêu rất nhiều, vì không kiềm chế cảm xúc nên đã muốn chiếm đọat thân thể của Kim, nhưng rồi Tom có làm vậy nửa đâu, Tom bỏ đi dể Kim trong khách sạn một mình, bây giờ Tom phải làm gì đây? chị hai tom, tom ghét chị hai của tom, tại chị hai mà tình cảm của Tom không trọn vẹn.

– thì ra là vậy? – Rờ mi hiểu ra sự việc – thui bình tỉnh đi…. xin lỗi vì cú đấm lúc nảy

– haha.. không sao..không sao…….

Rồi Rờ Mi đưa Tom về nhà trong trạng thái say xỉn….. còn Kim ở trong phòng cũng buồn giống như Tom, Kim không biết mình làm vậy có đúng không? nhưng ai trong trường hợp của Kim chắc cũng như thế thui.

Lap được người của đại bàng đưa về nơi của hắn.

– chào người đẹp đã đến lâu đài của anh. – tên đại bàng rất vui

– hìhì… chào anh, lâu đài đâu, đây là cái động của anh mà. hihi..

– gì mà động nghe ghê quá vậy? đồ của em sẽ để trong phòng anh hen – tên đại bàng cười gian

– gì? – lap nhìn đại bàng nhíu mày – anh đừng có thừa cơ nha, em muốn ở phòng riêng

– uh uh… thì phòng riêng… giỡn thui mà… hè hè….

Thế là Lap được bố trí một căn phòng riêng, căn phòng đó có một căn phòng nhỏ đựng tòan những đồ đẹp, guốc, dây nịt, mắt kính đi thoe từng bộ đồ.

– wow….. tủ đồ này đã thật đó… _ lap mê mẫn

– dành riêng cho em đó, biết em đến đây ở cùng anh nên anh sai người đi mua mấy thứ này dành riêng cho em.

– có phải cô gái nào anh cũng tiếp thế này không? hay cái này có lâu rồi ….. – Lap nghi ngờ

– đâu đâu có…. đồ mới mua mà em…. hìhì…. – tên đại bàng cố gắng che giấu vì căn phòng này được làm như vậy rất lâu rồi…..

– nhưng thui kệ có trước hay sau gì cũng được, nói chung em rất thích…. hìhì…

– em cứ chơi cho đã đi khi nào muốn làm việc thì… anh giao việc cho làm….

– àh đúng rồi, em phải làm công việc gì? _ lap thắc mắc

– em muốn biết àh?

– đúng vậy ? xem có thích hợp với em không chứ? anh mà kiu em gϊếŧ người là thui,,,, em đi dìa….

– làm gì đến nổi vậy? chúng ta qua tòa nhà những cô gái đi. – tên đại bàng ra dấu kêu lính lấy xe chở qua bên đó….

Tại tòa nhà đó…..

– em phải làm gì đây?

– là má lớn… – ý của đại bàng là gì đây?

– là sao? _ lap không hiểu ý

– em sẽ là mami buôn người….

– hả? em làm cái đó hả? – lap suy nghĩ…- cụ thể là gì mới dc? tựnhiên kiu má ai biết làm gì?

– hìhì… em chỉ việc chọn người nào đẹp, đưa vào đây thui.

– còn anh thì sao?

– đương nhiên là phải nhìn người ra giá để bán cho người cần mua chứ? dạo này mấy tên ngừơi Hoa khoái kiếm vợ Việt…

– àh…. môi giới người, nhưng người ở đâu mà anh có vậy?

– hìhì.. đa số là con gái dưới quê và một số bị bắt cóc….

– bắt cóc – Lap có vẻ thích thú

-uhm…. bắt cóc nhưng không ai tìm ra . haha…. _ tên đại bàng cười thích thú….

– kì vậy? đáng lẽ công an phải tìm ra chứ?

– đó là bí mật của anh,. sao em muốn hợp tác không nào? anh làm cái này 10 năm rồi, không có gì mà em phải sợ hết.

– nếu như em chỉ người cho anh bắt cóc thì sao? – lap thật là gian xảo

– quan trọng có đẹp như em không? – tên đại bàng nựng càm Lap

– đẹp. Hai cô nàng rất xinh xắn – Lap đưa mắt nhìn lên trồi

– ai mà em muốn bắt chứ?

– Na vợ của Tkì, và Kim bạn gái của Tom.

– hả? vợ Tkì…..

– anh sao vậy hả? – Lap nhìn thấy vẻ sợ sệt của đại bàng

– haiz…. anh sợ em luôn… lúc trước em hại chưa đả hay sao? mà còn muốn tiếp tục thế?

– Tkì phải là của em. – Lap nắm chặt tay cùng với ánh mắt muốn chiếm đoạt cực độ

-uhm, vậy em muốn chừng nào bắt cóc đây.

– hìhì.. từ từ… cho con Na nó hạnh phúc một thời gian đi, để cho những người kia nghĩ em biến mất một thời gian đã…….

Ở nhà Tkì…..

– àh…. khoảng tuần sau công ty chúng ta có một sự kiện ở ngoài Nha Trang, nên cả nhà chúng ta ai cũng đi hết.

– wow… lâu rồi em không được đi chơi thích quá. – cô Thi vui lắm

– em tối ngày ….. thiệt tình… – ông sơn lắc đầu

– hứ… em gái của anh có tài nấu nướng lắm đó nha, hum đó em sẽ chính tay chọn món ăn cho sự kiện….

– wow… có cô Thi làm là nhà mình không sợ gì òi. -Kim khen.

– uhm, hôm đó ba muốn con dẫn kiều đi theo đó Mạc Du, còn con thi dẫn theo Tom đó Kim. – ông sơn như ra lệnh

– tại sao con phải dẫn tom đi chứ. _ kim nũng nịu

– thui đi cô, ai cũng biết hai đứa….. – mạc du đưa hai ngón tay gần nhau

– anh…. em không thích giỡn đâu nha.

– ba cũng không có giỡn với con, con mà không dẫn Tom theo thì biết tay với ba.

– baba… – Kim bị ép chế, ^^ nhưng phải nghe theo lời ba thui chứ sao?

– còn con Tkì nè, hum đó con là nhân vật chính đó, không được làm ba thất vọng.

– dạ con biết rồi. – Tkì nhìn Ba gật đầu ngoan ngoãn.

– con phải theo sát Tkì đó nghe chưa? hum đó nhìu cô nàng xinh đẹp lắm đó.

– hihi.. ba cứ chọc con, – na mắc cỡ

– hum đó là Tkì này theo sát bên em đó. – Tkì choàng tay ôm lấy Na

– hai con hạnh phúc vậy ba vui lắm. hai đứa kia nhìn chị Hai con kìa? bắt chuớc đi. – Ông sơn ám chỉ

– hì hì.. từ từ ba.. ba cứ hối…. – mạc du gải đầu

– mau mau mà lấy vợ, lập gia đình, để tui còn có cháu tui ắm, để tui thấy thanh thản…. – ông sơn nói giọng như muốn ngày mai đám cười lìên cho Kim và Mạc Du

– anh hối tụi nó cũng có được gì đâu?- cô Thi đá lông nheo Kim và Mạc Du xem như người nó đỡ

-Thôi tụi con lên phòng ngủ đi rồi chuẩn bị cho chuyến đi lần này. -ông sơn nhắc nhỡ

Ở trong phòng của Kim…. Kim gọi điện thoại cho Tom….

– alo! tom hả? Kim nè?

– tom đây có chuyện gì không kim?

– tuần sau Tom đi chơi với cả nhà Kim được không? =,= baba muốn có tom cùng đi. – giọng Kim không vui vẻ mấy

– kim không vui khi có Tom đi cùng hả?

– không biết

– vậy thui Tom không đi đâu, tom đi kim mất vui

– khoang đã , tom đi đi… tom không đi là kim sẽ có chuyện với cả nhà đó

– sao vậy?

– cứ biết là tuần sau đi đi… thui Kim cúp máy đây…

– ờ…

– ngừơi gì đâu mà chẳng biết năn nỉ? – Kim nói sau khi đã gác máy – nói giận là bặc vô âm tính cả tuần, cũng không thèm hỏi thăm người ta gì hết, lần này đi ra Nha Trang , nhận nước cho chết lun . – Kim nói chuyện một mình…..

Ở trong phòng Tkì. Tkì và Na củng nằm trên giường…… Na thì nằm trong tay Tkì…..

– tuần sau xem như được đi chơi rồi? em thích không Na?

– hihi… em rất thích luôn áh.

-àh đúng rồi hum đó phải mua đồ tắm cho em.

– thui em không mặc đồ tắm đâu >”< kì lắm…. – Na không chịu

– không được, ở đó bắt mặc mà…

– vậy thui em ở nhà >”<

– Tkì không cho em ở nhà…. hè hè… _ tkì hôn lên má của Na

– vậy mai em đi mua đồ với Kiều vậy? – na mếu

– hìhì.. không sao đâu, ở đó ai cũng vẫy hết áh nên em đừng có ngại….

Na gật đầu rồi ôm Tkì nhắm mắt lại ngủ . Tkì thường Na nhiều lắm, cuối xuống hôn tráng… sau đó từ từ….. hôn lên má và môi….

– nhột mà! Tkì làm vậy sao em ngủ? _ Na cười

– hìhì… – rồi nụ hôn cả hai trao cho nhau, sau đó quấn quýt với nhau………

=> tối nay caca có thể bận nên nãy giờ viết ùi post lun … hum nay post 3 chap liên tục đọc giả đọc đã ha hì hì….

Thế là buổi sáng Na cùng với Kiều đi mua đồ tắm cho chuyến đi Nha Trang, cả hai đi chung với nhau rất vui vẻ, thân thiện cứ như là chị em với nhau vậy. Còn Tom thì ghé qua nhà gặp Kim.

– Qua đây chi vậy? – Kim nói lẩy

– Tom chỉ muốn hỏi dụ đi Nha Trang thui.

– vậy thui àh? – Kim bực mình khi không thấy Tom hỏi thăm mình gì cả? – hỏi gì hỏi đi….

– ờ thì… thì… – tom rất muốn đến gần Kim nhưng không dám chỉ ngồi xa xa…. – đi vậy mấy giờ?

– sáng đi…. 3h ..

-uhm, vậy hả? – kim ăn sáng chưa? – tom cố gắng làm hòa với Kim

– chưa? sáng giờ chờ một người chở đi ăn mà không thấy đâu hết? – Kim ngó lên trần nhà.

– người đó là ai vậy? – tự nhiên Tom cũng không biết là Kim đang nói mình.

– người đó đang ngồi trước mặt Kim nè. _ Kim nheo mắt

– Tom sao? _ Tom chỉ tay vào người mình _ vậy để Tom chở Kim đi ha.

– uhm. _kim vẫn tỏ thái độ lành lụng, không biết chừng nào Kim mới hết giận chuyện của chị Tom gây ra cho Na đây.

Tại căn nhà của tên đại bàng.

– xin lỗi bà là ai? – tên vệ sĩ chặn đường khi thấy một người phụ nữ quá tuổi trung niên, mập phụ bước tới, với chiếc ao đầm màu tím, môi thì sơn đỏ lè.

– tôi là mamy.

– bà có hẹn với ông chủ của chúng tôi không?

– có. – bà ta đưa tờ giấy hẹn cho tên vệ sĩ

– mời bà vô, tôi sẽ dẫn bà đến văn phòng.- tên vệ sĩ bước vào phòng của tên đai bàng – thưa sếp có bà mamy đến tìm?

– uhm, cho bà ta vào.

– mời bà vào!- tên vệ sỉ mời bà mamy vào.

– oh! mamy!- tên đại bàng mừng khi thấy bà ta- sao rồi có “hàng” cho em rùi hả?

– cưng này? chưa gì mà hỏi “hàng” là sao? -bà ta nũng nịu

– àh àh… – tên đại bàng ra vẻ nịnh nọt – em quên, bà chị của em khỏe không nè? – hắn cầm bàn tay của bà mamy đưa lên hôn nhẹ.

– đồ quỷ nè – bà ta đưa ngón tay để nhẹ đầu của tên đại bàng

– không khỏe mà ngồi đây nói chuyện với cưng sao? – bà ta chớp chớp mắt

– hìhì.. em béết bà chị của em là chu đáo nhất mà.

– cưng chỉ giỏi nịn thui àh.

– “hàng” của em chừng nào có vậy chị?

– đang ở ngoài kia? – bà ta chớp mắt

– wow… em yêu bà chị của em quá! – tên đại bàng bước đến chiếc bàn của mình, bấm nút – kêu cô Lap đến gặp tôi

– Lap là ai vậy? – bà ta thắc mắc

– àh nhân viên mới em mới tuyển để phụ giúp công việc ấy mà?

– uhm. – bà ta mỉm cười khi có người cùng tham gia việc “hàng” của bà ta.

– chào! anh kêu em có gì không?- Lap đã đến

– có việc cho em rùi đó, chúng ta ra ngoài nào. – thế là cả ba cùng ra ngoài, một chiếc xe 12 chỗ đang chờ trước cửa.

– ngươi lái xe qua bên tòa nhà bên kia. – tên đại bàng ra lệnh

– dạ, thưa sếp.

Rùi cả ba người cùng đến tòa nhà đó….. những cô gái ngây thơ được đưa xuống xe, nhìn họ trông rất tội, tay cứ ôm ôm cái giỏ đồ của mình, không biết mình được đưa đến đây làm gì? các khuôn mặt đều ngây thơ trong sáng, Lap nhìn những cô gái là biết những người này bị dụ, có một cô gái rất sợ sệt lúc đó tên đại bàng bước đến gần cô gái đó.

– em làm sao vậy? – tên đaị bàng đến gần hỏi giọng ngọt ngào

– đây là đâu? – cô gái sợ sệt

– đây là nhà của chúng ta. em đừng sợ, không ai hại em đâu – hắn dụ ngọt

– có người trùm đầu rồi bắt cóc tôi.

– vậy hả? tên nào cả gan vậy? -hắn đóng kịch hay thật

– tôi không biết.

– nhưng giờ em an toàn rồi, không sao cả? – tên đó đúng là dẻo miệng chỉ vài câu nói thôi mà khiến người con gái đó hoàng hồn trở lại, Lap phải khoanh tay lắc đầu chịu thua. mấy cô gái chân quê, chân chất dể bị du ghê. Lap đi xem mặt từng người , gần như số cô gái đưa qua cho tên đại bàng đa số đều là ok hết

Chuyến đi chơi Nha Trang lần này đương nhiên là không thể thiếu Rờ Mi rồi. Gồm đầy đủ cả gia đình Tkì, có thêm Kiều đi cùng. Cả nhà ai cũng chuẩn bị từ sớm 3h sáng thui là ai nấy cũng đều có mặt hết rồi, hai chiếc xe du lịch bảy chỗ đậu trước nhà, mọi ngừơi ai cũng vui vẻ xem như là kì nghĩ của cả nhà, xong việc cả nhà ở đó chơi thêm vài ngày nửa là nghĩ, cùng lúc đó Lap, đại bàng, mami vài vài tên vệ sĩ cũng đi ra Nha Trang để làm việc của mình luôn. Nhưng hai bên không biết là có sự trùng hợp như thế.

Cả hai cùng nhau khơi hành không được bao lâu thì Lap, đại bàng, Mami đến trước gia đình của Tkì, hai bên thuê chỗ người đầu người cuối. Mọi thứ xảy ra tự nhiên không ai biết là đối thủ của mình đến.

Lần này đi chơi thì Tkì không giống như lúc đi làm, mặc quần short trắng, áo sơ mi màu đỏ vải mỏng rất thích hợp cho những ai đi biển, còn mang dẹp lê, không mang giầy tây như lúc trước, chắc tư tưởng của Tkì thoáng hơn lúc trước, mà đi biển thì phải vậy thui chứ sao? chứ quần tây áo sơ mi thì…… đi chơi làm sao thoải mái, chảy nhảy với giỡn…..

Khi đến ai cũng về phòng dành riêng cho mình. có Tkì và Na ở chung phòng, Tom 1 phòng, mạc du một phòng, Rờ Mi mot phòng, Kiều và Kim chung một phòng, ba một phòng, và cô thi một phòng. Đến nơi là Tkì nằm ịch ra giường chẳng muốn đi đâu hết, vì sự kiện được tổ chức vào ngày mai nên cũng từ từ,,, không có gì mọi thứ cũng đâu vào đấy, đi kỉêm duyệt sơ qua là được, nhưng phần đó Tkì để sau….

– Tkì! – tiếng của Na – sao mà nằm trên giường rồi, ra ngoài kia chơi đi. – Na đến cố gắng lôi Tkì dậy

– haiz… thui cho anh nằm tý đi mà, đi đường em không thấy mệt sao? – Tkì nhắm mắt và nói

– em không thấy mệt, anh phải ra ngoài cùng em…. – na kéo Tkì nhưng kéo hoài không được…., Tkì kéo ngược lại để cho Na nằm đè lên người mình…

– em sung thật đó, thui nằm đây với anh tý đi rồi lát anh đi cùng em…..

– không em muốn đi lìên. – Na đánh vào người Tkì

– muốn đi lìên phải không? – Tkì cười gian

-uhm. _ Na cừơi thật xinh

– trước tiên phải làm cái này trước đã. – Tkì đổi tư thế Na nằm dưới người Tkì rồi Tkì trùm mền lại….. ( ai muốn hiểu gì hiểu nha)

– Tkì nhột mà…. – na cười khúc khích

– ráng chịu… ai kiu… cứ phá giấc ngủ người ta….

– anh lấy cái tay ra coi.. mò mò cái gì đó hả? hihi.. _ na cười

– mò cái gì cần mò thui…

– Tkì hư quá nha… – thế là hai người giỡn với nhau

Còn Kim thì đi lang thang ngoài biển phía sau Kim là Tom… Tom cứ đi theo phía sau,,, Kim đi bao nhiêu bước là Tom đi bấy nhiêu bước…. Kim dừng thì Tom cũng dừng….. Kim đi lùi thì Tom cũng đi lùi….. Kim xoay lưng lại nhìn Tom.. thì Tom cũng quay lưng lại nhìn mong lung trên dưới….. lúc Tom quay lại thì thấy Kim không còn đứng trước mặt mình nửa, Tom cố gắng tìm Kim nhưng không thấy đâu.

– nè! – tiếng của Kim vọng từ sau lưng Tom – làm gì mà cứ đi sau lưng ngừơi ta hòai vậy hả?

– Ờ Tom…. Tom – Tom gãi đầu không biết giải thích sau…

– đừng có đi theo sau lưng Kim nửa.

– Kim – Tom nắm lấy tay của Kim – Kim có thể đừng nghĩ đến Hai của Tom được không?

– tại sao Kim không được nghĩ?

– thật sự mọi chuỵên chi Lap làm…. Tom có biết gì đâu? nếu biết Tom đâu để cho chị Lap làm.

– Tom bênh vực chị hai tom àh?

– không! lúc Tom về nhà thì chị Lap nói bị Tkì đuổi khỏi công ty, sau đó rồi mất tích luôn mấy ngày hôm nay không thấy đâu hết….

-….. – Kim không trả lời, chỉ im lặng

– tom hứa sẽ không để cho chị Tom làm gì nửa đâu… hay tin tom – ánh mắt của Tom làm cho Kim cảm động, chẳng hiểu sao Kim lại có hành động ôm chặt lấy Tom thế kia….- tom hứa sẽ không để ai làm hại gì đến gia đình của Kim hết….- Tom ôm chặt lấy Kim….

Từ xa Rờ mi thấy hai người có vẻ rất hạnh phúc với nhau, Rờ Mi cảm thấy có gì đó trống trải, nhưng Rờ Mi vẫn chúc hai người hạnh phúc, lúc đó Midvà tên đại bàng đi dạo quanh bờ bỉên thì thấy Mid trông dáng ai quen quen…..

– tại sao Tom nó ở đây? – Mid suy nghĩ

– chuyện gì vậy em? – tên đại bàng hỏi Lap

– em của em nó đang ở đây? – Mid nhíu mày

– hả? đâu? – tên đại bàng nhìn xung quanh

– ở trước mặt anh kìa, anh nhìn đi đâu vậy hả? – mid xoay mặt của tên đại bàng

-ủa? còn cô gái nó ôm là ai?

– em của Tkì tên Kim…

– con nhỏ đó xinh nhỉ? – tên đại bàng cười dê

– không lẽ nó dẫn Kim ra đây một mình hả ta? nó làm gì gan đến như vậy? – khi nói xong thì Lap thấy Kiều và Mạc Du đang đi về phía của Kim và Tom.- hả? Mạc Du và Kiều

– em làm gì mà hoảng thế? – tên đại bàng thấy khó hiểu

– thôi đúng rồi…. ngày mai là sự kịên của công ty socola….

– ờ thì sao?? cái đó cả khu rì sọt này ai cũng biết mà.

– ý anh là sao?

– thì treo bảng, băng rôn…. ở khu bên kia kìa…..

– àh…. anh muốn có hàng không?

– hàng gì?

– trời ơi! anh lâu lâu chậm tiêu quá vậy? >”<

– gái hả? – mắt đại bàng sáng rỡ

– chứ sao? hàng chuẩn đó…

– nhưng đâu?

– hìhì.. em sẽ cho anh biết sau.. chúng ta nên về nơi của chúng ta thui…. đừng để cho họ biết là chúng ta đang có mặt ở đây…..

-ok.

Tkì và Na đi đến khu tổ chức sự kiện xem mọi thứ đã chuẩn bị xong hết chưa…. quả thật là rất rất chu đáo Tkì không cần phải chỉnh sửa bất cứ thứ gì nửa hết, Tkì rất hài lòng.

– Na!em thấy sao? – Tkì hỏi

– hihi… đẹp trên cả tuyệt vời luôn.. – Na cười tít như đứa trẻ vậy

– hìhì…. công phu ha…. hằng năm mọi thứ càng lúc càng hoàn chỉnh hơn….

– chắc mọi người chỉ nói đẹp thui.. không ai dám chê đâu. hihi….

– uh, _ tkì mỉm cừoi lúc đó có một tờ báo nằm trên bàn. Tkì lấy xem thử… nhưng khi cầm tờ báo lên thì Tkì hoảng hồn – trời đất!

– có chuyện gì vậy Tkì? – Na nhìn thấy thái độ của Tkì

– bắt cóc mua bán những ngừơi con gái!

– sao? – Na liền xem ngay tờ báo

– nguy hiểm quá. Tkì phải nhốt em lại không là mất lun…- Tkì tỏ thái độ nghiêm trọng…

– tkì nha.. _ Na đánh vào vai Tkì…. – tội nghiệp mấy cô gái đó quá…..

– gần đây hay xảy ra những vụ mất tích rất bất thường, không để lại dấu vết, nhất là những cô gái có độ tuổi từ 18-25 tuổi, bắt cóc này không phải để tống tiền mà để bán người đưa qua biên giới, hoặc bắt cóc làm gái mại da^ʍ. bắt bán đi làm vợ cho 3 ngừoi chồng…. nhát là bên Trung Quốc… _ tkì cầm tờ báo đọc một lèo – tình hình chúng tôi chưa tìm ra dấu vết của những kẻ bắt cóc, chỉ biết có một cô gái trốn thoát ra đường trong trạng thái mình mảy đầy thương tích, nhưng hỏi gì cô ta cũng nói là không biết,chắc có lẽ vì quá hoảng sợ nên cô ta không thể nhớ được gì?? các bạn nữ nên đề phòng đi đâu cũng cần phải có nhiều người đi chung.

– ghê quá àh. – Na rùng ngừơi khi nghe Tkì đọc nó…

– bởi vậy.. em không được rời xa Tkì nửa bước. – Tkì ôm lấy eo của Na.

– người ta nhìn kìa – na chỉ những nhân viên. Tkì bỏ ra và mỉm cười

Thế là cả nhà tập trung với nhau ăn tối tại một khu dành riêng cho gia đình Tkì…. mọi thứ rất chú đáo từ việc rất nhỏ, nên ai cũng thấy thích và hài lòng….

– ngày mai là sự kiện diễn ra rùi đó, tụi con phải cố gắng hết sức đó nha. – ông sơn mỉm cười

– dạ tụi con biết tụi mình phải làm gì mà ba- Tkì khẳng định khiến ông sơn cảm thấy rất hạnh phúc khi có những đứa con thật ngoan.

– Hai có nghe gì chưa? – mạc du nói

– gì thế?

– gần đây các cô gái tự dưng biến mất tiêu, không một dấu dết, cư như bắt cóc vậy áh?

– uhm, hồi nảy có đọc bài báo về dụ này.

– uhm, tụi con nè, nhất là Na, Kiều và Kim đó, đi đâu cũng phải đi chung, đi đông. hờ trước… dạo này lọan hết rồi.- cô thi vừa nói vừa lắc đầu.

– dạ tụi con nghe. – Kiều ngoan ngoãn

– thui tụi con về phòng nghĩ đi, ngày mai chuẩn bị cho tốt .

-dạ.

Liệu ngày mai họ sẽ tốt chứ??? hay có đìêu gì đó……

Sự kiện được diễn ra vào lúc 8h sáng, những khách vip được đưa đến chỗ ngồi thích hợp, có rất nhiều khách đến dự sự kiện này, Lap và đại bàng đã cải trang gia nhập vào sự kiện một cách rất nhanh gọn, không ai phát hiện ra đìêu này, tên đại bàng thì lé mắt là một sự kiện do chính tay Tkì tổ chức thật hoành tráng, xung quanh đều có vệ sĩ bảo vệ cẩn thận,có muốn làm gì cũng không được, mấy tên này không giống những tên khác , mặc vest trắng chư không mặc vest đen, nhưng vẫn đeo kính đen, để không biết được họ đang nhìn ai. Mọi người đều vào đúng vị trí của mình, bên tay phải là đại gia đình của tkì, bên tay trái và đằng sau là những khách mời tham gia, ai cũng đều lịch sự, sáng ngời với vẻ của những nhà kinh doanh tài ba. Trong sự kiện có những người rất giống Tkì, giống ở đây là Sb, họ đều là những người thành công rực rỡ, chẳng thua kém gì Tkì. Mọi người trong buổi sự kiện nói chuyện đều phải nể mặt nhau, càng làm sự kiện càng thêm trịnh trọng

Người MC đi đến bục và nói : hôm nay là ngày… tháng… năm…. tại đây diễn ra một sự kiện rất hoành tráng cho các công ty socola về tham dự, chúng tôi xin giới thiệu ông Hoàng Sơn từng là giám đôc của socola nhưng nay được Tkì con gái của ông đảm nhiệm tòan bộ, Kim và Mạc Du là hai em của Tkì cũng phụ giúp rất nhiều cho công ty một ngày càng phát triển. và đặc biệt chào mừng tất cả mọi người đã đến tham dự sự kiện ngày hôm nay – một tràng pháo tay rộ cả tứ phía- xin mời ông Hoàng Sơn lên phát biểu đôi lời

– Chào mọi người – giọng của ông lúc nào cũng trầm bổng vang vang- cảm ơn mọi người dành thời gian ít ỏi đến đây cùng chúng tôi, tôi rất vui khi thấy ai cũng đến đông đủ không thiếu một người , thời gian qua tất cả mọi người có mặt ở đây, người mới người cũ, đã và đang hợp tác với công ty chúng tôi. đây là những thông tin và quá trình làm việc và phát triển của công ty, mời mọi người xem qua – lúc đó những nhân viên đưa họ xem những thông tin cho những người ngồi bên dưới – Tkì đến lượt con.

Trong khi Tkì đang nói thì bên dưới ai cũng lé mắt khi thấy doanh thu của công ty càng lúc càng nhiều hơn, nhất là khi hàng được đưa ra thị trường nước ngoài.

– hàng hóa được càng lúc càng tăng mạnh hơn so với năm trước, số hàng tăng thêm 30%, đi đâu ai cũng có thể thấy thương hiệu chúng tôi ở các đại lý và cửa hàng…….. sau đây xin mời bà Lady Jack có đôi lời.

– Hi! hìhì… tôi cảm thấy mình thật may mắn khi tìm được một công ty đồng hành, đồng thời cũng là người bạn đáng tin cậy, thật lạ là socola sau khi đưa ra thị trường bên đó, gặp ngay bước thuận lợi đầu tiên, khi mời mọi người dùng thử những viên socola mà do công ty Tkì độc quyền tạo ra, họ nói socola này có vị rất đặc biệt chưa bao giờ họ được nếm qua như thế, họ càng ấn tượng hơn khi thấy những cuốn sách được viết về socola rất hay. Và ngày valentine sẽ là ngày dự kiến bán socola nhiều nhất trong năm, họ có yêu cầu về phía tôi nói lại công ty Tkì rằng mong ngày lễ tình nhân sẽ đặc biệt hơn những ngày lễ tình nhân trước đây. – kết thúc câu nói của bà ta là những tràng pháo tay mạc du lên nói

– rất vui khi nghe tin này của bà Lady, công ty chúng tôi sẽ không làm cho ba và những khách hàng thất vọng.,……

Mọi thứ diễn ra rất tốt đẹp, không có một chút sơ hỡ nào cả. tên đại bàng lé mắt khi biết Tkì là người tài giỏi như thế nhưng việc Tkì có tài giỏi đến đâu thì cũng chẳng liên quan đến hắn, vì hắn và Tkì chẳng có gì can hệ với nhau, quay sang Lap thì thấy hai con mắt của Lap đỏ rực vì sự tức giận.

– có chuỵện gì vậy em? – đại bàng hỏi

– bực!!

– sao bực?

– cứ tưởng mình đi rồi, công ty của Tkì sẽ có nhiều rắc rối, ai ngờ càng lúc càng khấm khá, phát triển vượt bậc.

– cái đó thì …. anh không biết… em không về àh? – đại bàng thắc mắc khi thấy ai cũng từ từ đi ra

– về chứ? về để thực hiện kế hoạch chứ. – lap nhìn vào không trung, nhưng vô tình lap thấy Tkì và Na đang tay trong tay vui vẻ với nhau – Na mày đợi đó, Tkì là của tao, mày không có cái tư cách gì mà dành Tkì với tao hết. – rồi Lap và Đại bàng biến mất êm đẹp

– Hôm nay diễn ra tốt lắm – ông sơn hài lòng

– hìhì.. sự cố gắng luôn có sự đền đáp xứng đáng – Tkì mỉm cười

– àh…. Tkì ra đây ba nói chuyện với con một chút.

– dạ. – mọi người không biết có chuyện gì mà ba phải nói chuyện riêng

– con nghĩ sao nếu ta tổ chức lễ cưới cho hai đứa em của con đây?

– sao? – tkì ngạc nhiên – tụi nó chưa có gì hết mà ba….

– thì ba biết ba chỉ muốn làm càng nhanh càng tốt thui.

– hìhì.. ba làm con hết không? không sao đâu ba… từ từ… con nhìn tình hình giờ thế nào cũng có cái như ba muốn, có khi mốt làm đám cưới không chừng? hì hì…

– uhm….nói thì nói vậy thui, con với Na lo có baby đã ba bồng nửa, lúc trước con hứa rồi đó..

– dạ dạ.. con biết rồi…. – Tkì ôm lấy ba của mình… Tkì chẳng có gì hạnh phúc hơn là khi có một người cha hiểu mình như thế, Tkì thật sự muốn dùng từ nào đó để nói lời cảm ơn cho ba mình, nhưng Tkì biết từ cảm ơn nó không đủ đế nói lên công lao to lớn của ba dành cho 3 chị em nhà Tkì……..