Chương 20

Một cuộc họp được diễn ra với tất cả các nhân viên ở công ty cha. đây là một cuộc họp cực kì quan trọng.

– các công ty con được thành lập được một tuần lễ – giọng của Kiều – đây là những báo cáo, tôi đã xem qua và thấy có vẻ ổn.

– uhm. – tất cả nhân viên đều xem qua- đa số các mặt hàng của mình đều là các khách hàng cao cấp tiêu thụ nhìêu nhất – Kim nói thêm

– các mặt hàng trung bình người dân có vẻ ít tiêu thụ. – na đóng góp ý kiến.

– em nói đúng, Tkì cũng thấy như vậy. – Tkì đồng tình và các nhân viên cũng đồng tình.

– nếu chúng ta có thể làm cho những người dân tiêu thụ nhiều thì sẽ rất tốt. – mạc du nói.

– uhm, nếu vậy chúng ta cần phải đánh từ tầng lớp có nguồn thu nhập thấp nhất, là các vùng quê sau đó lên từ từ như thế mặt hàng sẽ được tiêu thụ nhìêu hơn. – Tkì nói – đây cũng là dự định của tôi nhưng tôi chưa thực hiện.

– ý kiến của tông giám đốc rất hay, chúng ta làm thử đi Tổng Giám đốc. – những nhân viên rất tán thành.

– nhưng trước tiên chúng ta phải đi đìều tra mức sống và nguồn thu nhập của họ trước. _ na đưa thêm ý kiến.

– chúng ta sẽ phải người xuống dưới đìều tra. – Kiều nói như là nên phái ai đi.

– ai sẽ đi đây? – Mạc du nói

– để tôi và Lap sẽ cùng đi. – Mid lên tiếng

– hả? _ Lap giật mình _ nè, anh có khùng không? – lap nói nhí nhí trong miệng để cho Lap và Mid nghe được thôi.

– cô nên đi với tôi, như thế cô không có phá phách được.

– anh nói cái gì?- Lap nóng mặt

-uhm. hay đó. Tkì duyệt.

– cảm ơn tổng giám đốc. – Mid cười gật đầu.

– một vấn đề nửa? bên công ty của Kiều người mà đìêu Kiều về hợp tác với Tkì làm ăn. Họ là người nước ngoài, có thể sau chuyến đi của Mid và Lap chúng ta sẽ có một cuộc họp và cuộc khảo sát

– vậy àh? thế thì chúng ta phải chuẩn bị tiếp đón họ. chừng nào họ qua.

– hìhì.. họ đã qua Việt Nam được 2 ngày nay rồi, nhưng đang kháo sát các công ty khác.

– chừng nào họ đến công ty mình.

– khi Lap và Mid đi khảo sát xong, cách một ngày là họ sẽ đến công ty mình.

-uhm, như thế sẽ tiện hơn. Ngày mai Mid và Lap sẽ khởi hành.

– dạ, thưa tổng giám đốc. _ mid cười toe toét.

– tất cả chúng ta phải làm việc hết mình để đưa ra một báo cáo cụ thể cho bên đó biết, hôm họ tới chúng ta sẽ có số liệu cụ thểm như thế mới tạo cho họ đựoc sự tin tưởng. Họp xong chúng ta nghĩ giải lao 1 tiếng. sau đó đem tất cả các laptop của mọi người đặt trong phòng, kết nói lại với nhau, chúng ta sẽ cùng nhau làm việc tại căn phòng họp này, cho đến khi người công ty của Kiều sang.

lap nổi điên khi bị Mid phá, nhưng không sao Lap vẫn không chịu thua. Việc Tkì làm coi có vẻ rất rắn chắc nhưng khổ cái đó là cơ hội tốt để cho Lap thực hiện âm mưu của mình, Lap cho gọi tên đại bàng liền với khoảng thời gian 8 tiếng đại bàng mới tới. nên Lap đã gọi từ sớm thì tối khoảng 8h or 9h tên đại bàng sẽ có mặt ở công ty. Mọi người ai cũng làm việc và ra về hết chỉ còn Lap là ở lại, Lap lấy lí do là chưa xong việc của mình nên chưa về. Riêng Mid là không tin đìêu đó cũng giả bộ về nhưng thực sự là xem cô ta muốn làm cái gì???

Khi Lap đang ở trong phòng. Mid thấy Lap nhận được một cú điện thoại sau đó đi ra ngoài, Mid bám sát không gây ra một tiếng động nào hết, Lap đi đến thang máy chọn tầng cao nhất. Khi Lap bước vào thì Mid đi thang máy kế bên, Mid đang bám sát. Lap đi lên sân thượng và đang có chiếc trực thăng đang đáp xuống.Mid nhớ chiếc trực thăng này Lap đã từ đi, có hai người đàn ông bước ra khỏi trực thăng, một tên thì tuổi bằng Mid, còn một tên thì tuổi có vể bằng Tkì. Hai kẻ đó đi theo Lap đến văn phòng nơi mà tất cả mọi người làm việc từ sáng đến tối.

– đây là tất cà các laptop nó được kết nối với nhau hết. – Lap nói với tên chuyên viên phần mềm

– Vậy là lúc diễn ra cuộc họp quan trọng là tất cả các máy sẽ được kết hợp với nhau.

– đúng vậy, máy này có thể lấy dữ liệu của máy khác một cách dể dàng.

– tôi hiểu rồi. – tên chuyên viên đi đến chiếc laptop của Na theo sự chỉ dẫn của Lap, tên đó bắt đầu làm việc của mình.

– em cứ yên tâm, mọi chuyện sẽ như em muốn thôi. – tên đại bàng tự tin

– không đựợc để một sơ hỡ nào. – Lap ngẫm nghĩ một cái gì đó – àh! có một chút thay đổi.

– chuyện gì vậy? – tên chuyên viên lên tiếng

– anh làm sao đó mà khi con Na sử dụng máy này, sau một hồi tất cả các dữ liệu trong máy đều mất hết, tất cả chiếc laptop kể cả chiếc laptop của Tkì.

– em nhất thiết phải làm vậy àh? – tên đại bàng ngạc nhiên

– được rồi! – tên chuyên viên nói – ở đây có một con chíp rất nhỏ nó sẽ tự copy dữ liệu sang một chiếc laptop khác, sau đó tôi sẽ cài đặt chương trình như cô muốn, từ con chip này nó sẽ là trung gian để thực hiện những gì cô mong muốn.

– công nhận chuyên viên anh giỏi thật. – lap khen ngợi

Mid đứng bên ngoài không nghe được gì cả, vì phòng được cách âm ráp bằng cửa kính. Mid chỉ thấy được hoạt động bên trong chứ không nghe được đối thoại giữa ba người. Một tên thì đang làm gì với chiếc laptop của Na, khoảng 30p sau thì cả ba bước ra, Mid vẫn còn núp đó đợi cho cả ba về hết, sau đó dòm trước dòm sau bước vào phòng. mở máy tính của Na lên, nhưng Mid không thấy có gì đáng nghi cả, nhưng Mid suy nghĩ nhất định phải có cái gì đó trong chiếc laptop của Na, vì tên hồi nảy rất tập trung hắn đã làm gì với chiếc laptop của Na, nếu đem laptop của Na về cho thầy thì không được. Mid vẫn cố gắng tìm kiếm…….

“thôi chết mình quên chìa khóa xe” – Lap quay lại căn phòng họp, bước chân của Lap càng lúc càng gần hơn, Lap mở cửa ………

đi vào lấy chìa khóa xe rồi đi ra. Lúc đó Mid đã rời khỏi không còn trong công ty nửa.

Sáng hôm sau mọi người trong công ty ai nấy cũng đều làm việc rất chăm chú, và trong công ty không ai biết rằng mọi dữ liệu nó đều đưa về một chiếc laptop khác, tên phần mềm bắt đầu làm việc với mọi dữ liệu tải về, con chip đó nó bắt đầu lấy dấu tay của Na, bên chiec laptop bên tên phần mềm, nó cũng lấy dấu tay của Tên Phần Mềm. con chip nó lưu lại những bước trên bàn phím mà Na thường hay gõ, từ đó tên kia xác định được lúc nào để cho Na đυ.ng bất kì phím nào, thì con chuột trên máy sẽ tự động thực hiện thao tác xóa dữ liệu, nhưng chỉ có tên phần mềm mới có khả năng lấy lại được tất cả, ngoài ra không có một ai làm được.

Mid và Lap thì phải xuống vùng quê theo những gì Tkì nói, Lap rất bực bội khi phải đìêu đi làm những việc này còn Mid thì rất có trách nhiệm với công việc được giao, không những làm tốt công việc đã giao, Mid còn giúp đỡ những người dân làm việc, trông có vẻ rất thành thục, rất khác với Tkì, Lap thì đứng trơ trơ đó mà nhìn Mid rồi nhìn xung quanh.

– ê! Anh đang làm cái gì đó hả? – Lap hỏi khi đứng trên bờ ruộng nắng chan chan

– cô không thấy hay sao mà hỏi? – mid đang giúp một người nông dân, chiếc xe máy bị rơi xuống ruộng.

– anh rảnh quá, đi về đi. – Lap bực bội

– cô về thì về đi. – mid đáp thẳng thừng, tiếp tục giúp người nông dân kia.

– tôi đâu biết đường về. – Lap càng lúc càng tức hơn

– vậy đứng đó chờ đi. – Mid cố gắng thêm nửa và cuối cùng cũng đẩy được chiếc xe lên trên.

– về được chưa? _ Lap nhăn nhó, mồ hôi chảy ướt cả áo.

– uhm, chắc là được rồi.

– anh có vẻ dư hơi nhỉ? _ lap như xiên xỏ

– đáng lẽ câu nói đó của cô, tôi sẽ cho cô ở dưới quê này vài ngày, để cho cô cực khổ biết với người ta, rồi tự suy nghĩ về bản thân mình, nhưng ngày mai là họp, không được phép ai vắng mặt.

– hứ.. tính ra số tôi cũng hên ấy nhỉ? – thái độ của Lap làm cho Mid muốn cho Lap một bài học, để cho cô ta bớt kêu căng, cả hai đi cùng nhau ra xe, nhưng muốn qua thì phải đi qua cây cầu khỉ, thế là Mid nghĩ ra cách cho cô ta một bài học.

– cây cầu khỉ này ghê quá. – Lap bước đi chân run, tay vịn sợ té xuống nước.

– nóng không? – Mid hỏi

– đương nhiên. nắng gì mà quá trời. _ lap đưa mắt nhìn lên bầu trời.

– vậy xuống dưới cho mát. _ mid đưa tay đẩy nhẹ thôi, Lap nhà ta té xuống sông cạn, ướt từ trên xuống dưới. _ hahah…. – mid ở trên cầu khỉ cười đau ruột, nhưng cũng đề phòng Mid khôn ngoan đi qua cầu khỉ cho xong.

– Mid _ lap hét thật lớn_ tại sao anh cho tôi xuống nước hả?

– ờ thì…. cô kêu nóng…. tôi chỉ muốn giúp cô thôi. _ Mid giả cái mặt tỉnh rất hay, Lap lò mò trèo lên, nhưng xình rất trơn cứ làm cho Lap té lên té xuống.

– còn đứng đó nhìn àh? sao không giúp tôi lên. – Lap nạt nộ.

– ủa? hồi nảy cô nói tôi dư hơi mà, với lại cô nói tui rảnh mà, nhưng giờ tui ko giúp. giống như lúc nảy cô đứng nhìn một người nông dân đang cố gắng dắt chiếc xe lên trên nhưng không được.

– Anh… Anh…., – lap tức mình vì bị chơi lại.

– haiz…. cô nên nói chuyện với tôi nhẹ nhàng đi, có lẽ tôi sẽ giúp cô lên. _ mid làm giá

– không đời nào.

– vậy thì ở đó đi nha, tui đi dìa đây.

– anh dám sao?

– có gì đâu mà không dám, bất quá tui nói, cô thích quê cho cô ở chơi.- mid bỏ đi

– Mid! – tiếng của Lap- anh có thể giúp tôi trèo lên được không?

– wow… công nhận giọng cô ngọt thật đấy. _ mid giúp lap lên trên nhanh chóng.

Lap phải chịu một cực hình là mặc đồ ứot xuống mấy tiếng đồng hồ về đến công ty, lúc đó cũng gần về chiều.

– coi bộ dạng cô ta kìa. – đám nhân viên xì xầm

– cứ như con điên vậy? – Mid đi qua nháy mắt , đìêu đó cũng làm cho nv đủ hỉêu là mid gây ra cho Lap.

– nhìn cái gì mà nhìn. _ lap bực mình , đi thẳng vào toilet

– ủa? – Tkì thấy Lap thân hình ứot nhẹp đầy mùi nước sông – chỉ tay thì Lap đi mất hút

– Tổng giám đốc đừng quan tâm, chỉ là trò chơi nhỏ cho Lap thui, đây là hồ sơ mà Tổng Giám đốc cần. – Mid đưa hết những thỉ TKì giao.

– ….. – Tkì xem sơ qua. – Tốt lắm- mọi người tập trung . ngày mai chúng ta sẽ nghỉ ngơi một ngày sau đó ngày mốt lên họp cuộc họp quan trọng.

– em về nghĩ ngơi đi. . Tkì đưa Na đi vòng vòng, ủa? hôm nay là thứ 5 đúng không Mid?

– dạ đúng.

– hìhì.. cảm ơn em.

Tkì đưa Na đi đến công viên…….. Mạc Du cũng đưa Kiều đến công viên……. Tom đưa Kim đến công viên…… mỗi người một nơi khác nhau……..

Hôm nay công viên không đông khách lắm mà chẳng hiểu vì sao? có khi nào ông trời cố tình cho ba cặp đến cùng một địa đỉêm, rồi sau đó cho những người xung quanh thưa dần đi. Chúng ta đến với cặp đầu tiên nào xem họ đang làm gì? Mạc Du và Kiều trước nhá, họ đang đi xung quanh công viên. hì hì…

– Kìêu nè! – Mạc Du sau một lúc mới can đảm nói chuyện với Kiều

– có chuyện gì vậy Du? – kìêu mỉm cười

– àh… – mạc du lấy tay xoa xoa sau ót – cảm ơn Kiều!

– cảm ơn vì đìêu gì?

– ờ thì…. cảm ơn vì đã đưa công ty của gia đình du tiến thêm một bước mới, thành lập các công ty con, rồi giúp sản phẩm đưa ra thị trường nước ngoài.

– hihi… cả đôi bên cùng lợi mà. – Kiều bước đi và bàn tay của mạc du nắm lấy tay của Kìêu, làm cho Kìêu hơi giật mình.

– …..- mạc du nắm lấy tay của Kìêu thật lâu sau đó thở một cái thật mạnh lấy hết can đảm ra nói – Kiều làm bạn gái của Du nha.

– Mạc Du! – Kiều nhìn Mạc du, không biết phải nói như thế nào.

– Mạc Du cũng không biết từ lúc nào Du đã thích Kiều rất nhiều, cả đêm du không ngủ được cứ nghĩ về kiều, cứ nhớ đến những lúc chúng ta làm việc cùng nhau, vui vẻ… Kìêu đồng ý nha. – Mạc Du hồi hộp câu trả lời của Kiều

– …. – Kiều im lặng khoảng 1p, rồi Kiều mỉm cười, sau đó gật đầu, mạc du bây giờ sống trong hạnh phúc, hai bàn tay rắn chắc của mình siết chặt thân hình bé nhỏ của Kiều.

Bây giờ chúng ta qua Kim và Tom nào, hai người đó đang làm gì nhỉ? àh tác giả thấy rồi đang ăn cá viên chiên ở đằng kia kìa……

– wow…. ở đây nhìêu món ăn quá! – Kim nhìn mà thích thú

– uhm nhiều thật, chú ơi cho con 2 cây cá viên chiên đi. – tom đưa hai ngón tay

– ê… – Kim có vẻ không đồng ý – sao kêu ít quá vậy?

– chứ Kim muốn ăn bao nhiêu?

– chú ơi, thêm hai cây bò nè, hay cây xúc xích, hai cây trứng, hai cây bò nướng, hai cây há cảo.

– >”< ăn gì mà khủng khϊếp vậy? – Tom ngạc nhiên hết sức

– lâu lâu mới được Tom bao mà, phải ăn chớ. – Kim nhìn Tom cười ranh mãnh

– phần của mấy con đây. – tiếng của ông bán đồ ăn.

– Tom Tom – tiếng của Kim – hả miệng ra Kim đút cho ăn, ý nhắm mắt lại nửa. – Tom nhà ta khoái tít mắt, thế là làm y chan, nhưng đợi hoài không thấy có gì vào miệng mình cả,

– Kim sao chưa thấy gì hết vậy? – Tom vẫn nhắm mắt mà nói

– hihi.. – tiếng cừoi của Kim làm cho Tom phải mở mắt ra, thấy Kim đang ăn một cách ngon lành, chẳng hề đút cho mình ăn.

-Kim chơi xấu nha. – Tom nhíu hai hàng lông mày mình lại – 1…..2…..3….. – Tom giật hết đồ ăn của Kim trên tay, rồi le lưỡi chọc quê, vắt chân lên mà chạy

– trả lại đây Tom – Kim kêu trong tức tối – em mà bắt được Tom, tom biết tay vớii em.

– hehe… Tom nè…. em đến mà bắt Tom đi.

căp cuối cùng mà mọi người mong chờ. Tkì và Na, họ đang ngồi ở ngoài bờ hồ.

– ngày mốt là một cuộc họp lớn rồi, em run quá ah, em phải trình bày sao? – Na lo lắng

– hì hì.. cái gì cũng phải tập mà, đã có Tkì bên cạnh em còn lo gì nửa.

– nhưng em vẫn run, lỡ có sơ suất gì thì sao?

– sẽ có mọi người hỗ trợ cho em mà.

– nếu em làm mà người ta chê thì sao?

– có sao đâu, nếu có chuyện đó để em cố gắng hơn nửa, bước đầu thành công hay thật bại cũng là chuyện bình thường thui mà.- Tkì cố gắng trấn an cho Na.

-….. – Na không nói gì, huớng mắt xuống mặt hồ phẳng lặng kia.

– em nói với Tkì là xong việc em sẽ trả lời câu hỏi của Tkì.

– hihi… chưa phải lúc mà.

– nhưng Anh muốn em trả lời ngay. – mặt Tkì có vẻ hơi buồn khi Na chưa trả lời mình

– thui mà, anh đừng có như vậy mà. – Na lấy tay bẹo má Tkì

– vậy Tkì này sẽ chờ câu trả lời của em vậy?

– ngày mai em trả lời được không? – Na nói như mang lại hy vọng cho Tkì

– thiệt hả? vậy sáng mai đúng 12h, em trả lời phải không? – Tkì vì nôn nóng quá

– giờ đó em đang ngủ ngon mà, ngày mai khi mọi việc xong hết, em sẽ trả lời mà.

– làm anh mừng hút. – Tkì choàng tay ôm lấy na, Na ngã đầu vào Tkì như chỗ dựa vững chắc,

Hôm nay có một đìêu lạ là không có phun nước, trên trời bắt đầu xuất hiện những tia pháo bông ngay bờ hồ, mọi người bắt đầu tập trung ở đó. Những tia pháo bông nỡ rực khắp bầu trời, nó như ngự trị một màn đêm, cứ như những vũ công đang trình diễn một tiết mục đặc sắc của mình vậy, Kim đang nhìn say sưa không để ý gì xung quanh thế là bị chàng Sb Tom nhà ta trao cho nụ hôn trên má, Kim và Tom thế là chơi trò chơi đuổi bắt dưới những tia pháo bông rực sáng bầu trời. Kiều cũng giống như Kim cũng ngắm say mê, bàn tay của mạc du chạm vào bàn tay của Kiều rồi nắm chặt lấy, Kiều từ từ ngã đầu vào vai của Mạc Du. Na và Tkì vẫn ngồi đó cùng ngắm bầu trời sáng rực, lâu lâu cả hai khẻ trao nhau nụ hôn nhẹ.

Sáng ngày hôm sau tên đại bàng hẹn Mid tới nhà đi bằng trực thăng siu cấp.

– Đây mời em xem thử qua nào. – tên đại bàng đưa công trình mà Mid muốn làm vào ngày mai.

– ủa? sao nhìn không thấy khác biệt gì hết vậy?

– từ từ…. – tên đại bàng vui vẻ – ngươi, làm cho cô ấy xem.

– ok. thưa đại ca. – tên phần mềm làm có vẻ rất thuần thuật, không để xảy ra một chi tiết nào cả.

– quá tốt, thế là yên tâm xem kịch vào ngày mai. Ban đầu cứ cho mọi người gọi nhân viên kỉ thuật đến, không nên vộ vã đưa đàn em của anh ra, thấy không ai làm được thì sẽ đưa đàn em của anh ra, em sẽ giới thiệu đây là một người bạn ở nước ngoài về chừng vài tháng rồi, vì công ty xảy ra chuyện nên em mời đến làm.

– em thật thông minh. – tên đaị bàng khen ngợi- nếu xong đừng quên anh đó nha.

– hì hì… em biết rồi, nhưng mà em sợ mấy cô vợ của anh quá.

– có gì đâu mà sợ? vợ đó là để sưu tập mà – con gái người ta mà hắn kiu sưu tập

– ai biết được.

– hì hì… mấy cô đó hiền lắm em ui, tòan là anh bắt từ dưới quê lên không àh.

– anh cũng gan thật, không sợ cảnh sát túm đầu anh àh.

– đừng nói xui thế em. Anh mua tụi nó có giấy tờ hẳn hoi đàng hòan mà em.

– haiz…. tội nghiệp cho mấy cô gái đó quá.

– em này! sao tội nghiệp., ở đây anh cho ăn uống ngon lành, có đồ mặc đẹp thường xuyên. tối thì “phục vụ ” cho anh thôi.

– anh cho em xem những cô gái đó được không? em tò mò quá.

-ok.

Thế là tên tài xế của tên đại bàng chở Lap và hắn đi trên chiếc xe điện nhỏ, chạy khoảng 10p thì đến nơi, một tòan nhà 2 tầng thui, nhưng diện tích của nó khá rộng, vào trong đó là đa số toàn những cô gái xinh đẹp, dể thương, nhưng đa số họ đều nhút nhát và sợ hải.

– những cô gái này anh lấy từ mami àh? – Lap ảm chỉ kẻ buôn người

– hìhì…. sao em giỏi thế không biết?

– lúc nào mami cũng cung cấp cho anh sao?

– khi nào anh cần thui em àh.

– ah thì ra là vậy.

Cuộc đối thoại này Lap tính thực hiện âm mưu gì sao? hay chỉ tò mò và muốn biết cuộc sống của tên đại bàng này

Mid cảm thấy có cái gì đó rất bất an khi Lap dẫn một tên chuyên về CNTT vào văn phòng, đã vậy hắn còn sử dụng chiếc laptop của Na nửa, Mid dẫn thầy lên công ty, vào phòng họp nơi mà những chiếc laptop được đặt.

– thầy ơi! thầy xem chiếc laptop này có vấn đề gì không thầy?

– ta không hiểu ý con lắm. – người thầy của Mid thắc mắc

– việc là một người đã cái cái gì đó vào chiêc laptop này, con thấy anh ta có vẻ rất chăm chú, tập trung rất cao độ, con nghi ngờ có người phá. con có kỉêm tra thử nhưng không thấy gì bất ổn hết, nên con nhờ thầy xem qua dùm.

– nếu vậy ta sẽ xem thử. – Người thầy của Mid bắt đầu kiểm tra tổng thể các chương trình của máy, Mid ngạc nhiên là những bước thầy làm không giống gì mình đã học, Mid chăm chú nhìn vào màn hình cùng thầy với mình, trên màn hình bắt đầu xuất hiện những con số và kí tự rất lạ, chúng đang chạy một cách đều đặn, đã vậy những con số đó bắt đầu xếp thành hai chiếc máy tính đang kết nối dữ liệu với nhau, dữ liệu cứ chạy qua rồi chạy lại.

– thầy ơi như vậy là sao?

– đúng là có người đang làm gì đó với chiếc máy tính này, các dữ liệu được vẫn chuyển liên tục sang một máy tính khác.

– chúng ta có thể xd được máy tính nào không thầy?

– không thể con àh, – người thầy tiếp tục xem xét – vào một khoảng thời gian nào đó các dữ liệu của máy sẽ mất hết tất cả , không chỉ một máy này mà là tất cả các máy kết nối vớii máy này.

– sao? nếu mất hết sẽ nguy hại đến công ty.- Mid cảm thấy lo lắng

– đây là lần đầu tiên ta gặp một trường hợp này. Nhưng không phải là không có cách cứu giải.

– thầy chỉ đi thầy.

– cái này là bao nhiêu năm kinh nghiệm, dù máy có trong trạng thái nào đi chẳng nửa, con có thể vẫn mở được máy, bình thương mất dữ liệu hay gì đó các máy đều ở trạng thái đơ, không vào được để chỉnh sửa. Con cứ làm theo cách của ta chỉ đây. – Mid quan sát không bỏ sót một chi tiết nào, hy vọng sẽ giúp TKì và Na cho ngày mai.

– máy mở được rồi ta làm gì nửa thầy.?

– ta chỉ có thể hồi phục 20% dữ liệu ban đầu cho con thôi, còn 80% thì không thể.

– nếu vậy ta chép tòan bộ dữ liệu này vào ổ đỉa di động đi thầy.

– không thể con àh, nếu chép rất mất thời gian ít nhất là một ngày, nhưng không đủ ổ cứng đểcon l

Thầy và Mid chăm chú và nghiên cứu chiếc laptop của Na. Mọi thứ có vẻ rất khó khăn, vì tình trạng này là rất hiếm hoi……. và ngày họp quan trọng cũng đến các nhân viên công ty trang hoàng công ty theo phong cách phương tây nhất, để tỏ lòng tôn trọng và kính mến. Mọi thứ đều sắp đặt đâu vào đấy. Mọi người ai cũng lo lắng không biết buổi họp này có thành công hay không? vì nó quyết định sản phẩm có được đưa ra thị trường nước ngoài chính thức hay không? tuy mọi người đã chuẩn bị hết sức chu đáo nhưng lo thì vẫn cứ lo.

Các nhân viên mặc trang phục rất lịch sự và không kém sự sang trọng cho công ty, quả thật ông người nước ngoài đến rất đúng giờ 9h sáng, không trể một giây phút nào, chiếc xe limo trắng sang trọng dừng trước công ty, tài xế cũng là người nước ngoài, dáng cao to bảnh bao, đi xuống mở cửa cho một người đàn bà, độ tuổi khoảng trung niên, bà ta có một bộ tóc vàng ngắn uốn xoăn tít, bà ta là người tây mà, mặc một bộ vest nữ kem, nhưng bà ta mặc rip. đi giầy cao gót, đi kế bên bà ta là Kiều, người trợ tá đắc lực, người đến VN thăm dò tình hình. Tkì không khỏi ngạc nhiên một người phụ nữ có thể thành công và sang trọng như thế sao? nhưng cũng đâu có gì khó nghĩ, họ là người tây mà. Cả gia đình đều có mặt trong buổi họp quan trọng này,Tkì là tổng giám đốc đương nhiên phải bước đến bắt tay trịnh trọng và mời bà ta vào.

– Xin chào! tôi là Tkì! Rất vui khi được đón tiếp bà.

– hì hì… một tổng giám đốc trẻ đây sao? – bà ta nhìn Tkì từ trên xuống dưới – You is Sb?

– hihi.. Yes! That’s Right!

– hì hì… tôi rất khâm phục những người như you đấy.

– cảm ơn bà quá khen, mời bà lên phòng họp.

– ok!

Bà ta bước đến đâu là nhân viên mỉm cười cuối chào đến đấy, bước đầu bà ta có vẻ rất có thiện cảm với công ty, vì ai cũng vui cũng rất thân thiện. Theo sau bà ta có hai người phụ nữ nửa, họ cao bằng Tkì. Một chiều cao rất lý tưởng, các nhân viên đều phải ngước nhìn họ một cách mệt mỏi. Đám nhân viên xì xầm.

– không ngờ Tkì! Tổng giám đốc của chúng ta giỏi quá ha. – họ đang ca tụng

– uhm, nhưng mà bà có thấy từ khi Na vào, công ty thay đổi hẳn ra đúng không? – họ bắt đầu công nhận thành tích của Na

– thế mà ban đầu chúng ta cứ tưởng, Na không làm được gì chứ, ai ngờ thấy vậy mà cũng giỏi quá ha.

– nghe nói, Na chỉ học hết phổ thông thui đó

– sao? – đám nhân viên há mồm

– giỏi vậy? đúng là bây giờ bằng cấp chưa nói lên tất cả. – họ bắt đầu chung quan đỉêm với Mid.

Buổi họp bắt đầu diễn ra

– xin giới thiệu với mọi người đây là bà Lady Jack, người sẽ quyết định sản phẩm của chúng ta có được đưa ra thị trường nước ngoài hay không? – Kiều giới thiệu trịnh trọng, mọi người cùng vỗ tay. – Thưa bà Lady người ngồi chính giửa là bà đã biết mặt từ lúc mới vào là Tkì, Tổng giám đốc công ty Socola, người con gái ngồi kế bên tay phải Tkì, là Na vợ của Tkì, làm công việc như một cô thư kí, kế Na là Lap cũng là thư kí của Tkì. Đối diện với bà là mạc du em trai của Tkì chuyên vè thiết kế sản phẩm bao bì, kế bên nửa là Kim người phụ trách về quản lý quy trình sản xuất socola. còn những nhân viên còn lại là những cộng sự đắc lực.

– wow…. It’s Great! . hihi… tôi bắt đầu thích công ty này của Tkì rồi đó, cho tôi một cảm giác cư như là một gia đình thật sự. Bây giờ chúng ta bắt đầu nói về sản phẩm đi nào.- bà Lady Jack có vẻ rất thích và rất muốn làm việc với công ty Tkì, đìêu đó làm cho Tkì rất vui.

– chúng ta bắt đầu nào. Na sẽ trình bày cho bà Lady đây và mọi người biết mọi hoạt động và chiến lựợt của công ty. – lúc đó Lap mỉm cười

– trò chơi bắt đầu nào. – Lap đưa tay bấm đồng hồ như chờ thời gian để xem một vỡ kịch sắp được diễn ra vậy. Mid thấy thái độ của Lap, biết chắn chắn sẽ có chuyện không hay rồi, nhưng dù gì hôm qua Thầy đã dạy Mid sẽ cố gắng phục hồi được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu.

– công ty mong chờ em đó Na. _ tkì đặt hết nìêm tin và hy vọng vào Na. nhưng Na có vẻ lúng túng vì chưa bao giờ Na đứng trước đám đông nói chuyện cả- đừng sợ – Tkì nắm lấy bàn tay của Na – Tkì sẽ luôn ở bên em. – na khẻ gật đầu và bước lên trình bày…….

– Xin được giới thiệu đây là quy trình làm socola của công ty chúng tôi – Mạc Du phụ Na đưa các hình ảnh và đọan video clip lên, vì đã phân công những ai làm việc gì và việc gì – Chúng ta đều biết socola thành phần chính của nó là cacao và đường mía, ở đây chúng ta thấy các nhân viên đổ cacao vào máy để máy chọn lọc những hạt cacao tốt nhất , những hạt cacao tối sẽ đi đến giai đọan tiếp theo là giai đọan nghiền, máy sẽ nghiền chúng thật mịn không có độ sần xùi , sau đó nó sẽ được đóng bánh và sẽ được đưa vào lò tinh chế theo công thức đặc biệt của công ty, và những hương vị khác sẽ được thêm vào ra rất nhiều loại socola. Cuối cùng thì cho socola vào khuôn giai đọan cuối cùng là đóng gói. Các quy trình làm được đảm bảo vệ sinh một cách tuyệt đối

– vậy những hạt cacao còn lại chúng sẽ đi đâu?- bà Lady Jack hỏi

– nó sẽ đuợc giữ lại làm những thanh socola khác, có giá thành rẻ hơn.

– uhm hử. Tiếp tục nào – Bà Lady mỉm cười

– Công ty vừa mới thành lập thêm ba công ty con, mục đích mở rộng thị trường và cho nó là thuơng hiệu độc quỳên tại việt nam. Các công ty nhỏ sẽ đảm nhiệm phân phối cho các đại lí cửa hàng, chúng tôi đều mở một cửa hàng nhỏ, một xưởng socola mini, nó sẽ ra những thanh socola như khách hàng mong muốn, vd như là socola sẽ trở thành một món quà thú vị hơn khi có tên người được tặng trên thanh socola đó, và còn nhiều cái khác nửa. – khúc này Na có vẻ khựng lại vì không biết nói gì nửa . Tkì nhanh chóng đỡ phụ Na khúc này, cho Na nghĩ tý

– Ngoài ra chúng ta sẽ có những chương trinh vào các dịp lễ tết, phát socola cho những em bé kém may mắn. Việc đưa socola ra nước ngoài làm thị trường, cần phải có một chế độ bảo quản để socola không bị chảy hay là hư.

– àh cái đó àh. – bà lady lên tiếng – bên công ty của chúng tôi sẽ lo phần đó, cứ an tâm, chỉ cần có được những thanh socola bắt mắt và ngon là ok.

– đây là bao bì – Mạc Du lên tiếng – mong bà xem qua.

– wow,,,, rất ấn tượng, màu sắc nhìn thôi là đã thèm socola rồi, wow logo của công ty sao? thiên thần cầm cung tên và mũi tên socola àh?

– vì socola tượng trưng cho tình yêu bất diệt. – Mạc Du nói với vẻ rất tự tin

– uhm, anh cũng nghiên cứu cái này sao?

– hihi… thưa bà Lady mạc du là người viết sách socola cho công ty, chỉ dành cho khách hàng xem qua, chứ không có bán.

– anh có thể cho tôi xem thử chứ? – bà lady muốn đọc cuốn sách đó

– đây thưa bà. – cuốn sách được đưa tận tay cho Lady

-……… – anh có muốn nó sẽ là quà tặng khi mua một số lượng lớn socola không? anh viết rất hay. nếu anh không muốn bán, thì ít nhất những cái hay như thế này anh nên cho mọi người biết, cảm nhận socola một cách chính xác hơn.

– thế nào mạc du? – Tkì hỏi

– dạ được. – mạc du rất vui. – lúc đó Lap nhìn đồng hồ thì thấy còn khoảng 10p nửa là tới giờ Lap bây giờ chỉ mong thời gian trôi qua nhanh để chứng kiến một bộ phim do chính cô ta làm đạo diễn. và Mid cũng vậy Mid đang căng thẳng không biết lúc nào sẽ xảy ra chuyện, mid chỉ muốn thời gian dừng lại, vì theo quy tắc của công ty nếu ai làm gì man đến sự thiệt hại của công ty, sẽ bị đuổi việc đó là hình phạt nhẹ, nếu nặng sẽ bị đi tù. Tình trạng của Na nếu giải quyết không khéo thì chính Tkì sẽ đưa Na vào tù. Trời ơi đất hởi, sao lại có một con người ác độc đến mức có thể đưa Na vào tù cơ chứ.

Và sự mong đợi của Lap đã đến chỉ cần Na chạm tay vào bàn phím thì mọi dữ liệu sẽ bị xóa tất cả.

– bây giờ chúng ta qua phần tiếp theo là – ngón tay của Na đang chạm vào một màn hình nhỏ để di chuyển con chuột, và phần mềm được kích hoạt nhờ sự đυ.ng chạm đó, tất cả các máy tính hiện cùng một màn hình, máy tính đang thực hiện thao tác đưa chuột vào và xóa đi vỉnh viễn. Na hoảng hốt khi thấy tại sao máy lại hoạt động như vậy, bàn tay của Na bắt đầu chà mạnh lên con chuột, Na càng lúc càng rối hơn, bấm lung tung. Tkì không tin vào mắt mình được chính tay Na đã xóa hết dữ liệu mà bao nhiêu lâu nay Tkì đã gắng công gầy dựng.

Tkì đẩy Na ra một bên dùng chuột để stop lại nhưng không được, con chuột nó không chạy, mọi thứ được xóa trắng ngay trước mặt Tkì. Tkì lìên lấy nhìn qua chiếc laptop của mình, thì thấy dữ liệu nó cũng bị bắt đầu xóa, Tkì cố gắng giữ nó lại thì nó tăng tốc độ xóa lên nhìu lần hơn.

– Rút hết các đường dây liên kết , rút nhanh lên- Tkì hét lớn, như choáng váng trước mọi thứ mình vừa nhìn thấy , mọi người lập tức rút mạnh ra.

– Hai ơi! sao rồi! – Kim lo lắng

– tại sao lại như vậy chứ? – tkì nổi điên – vì các màn hình máy tính đều tối đen như mực, còn Na, Na không biết chuyện gì hết, Na thấy mọi người đều dồn ánh mắt về mình, ánh mắt hả dạ nhất là Lap. nhưng chỉ có Mid là biết rõ mọi chuyện.

– kêu nhân viên về máy tính lên đây. – Tkì ra lệnh cho đám nhân viên của mình.

– dạ nhân viên đây thưa tổng giám đốc.

– anh mau khôi phục hết dữ liệu đã bị mất, mau lên. – Bây giờ trong Tkì chỉ có sự phẩn nộ, nếu mất hết dữ liệu công ty sẽ bị phá sản…..

– ….. – người nhân viên phải hoảng hốt khi lần đầu tiên thấy sự nổi nóng của sếp mình như vậy? khi chạm vào máy tính dùng cách nào cũng không mở được. – Thưa tổng giám đốc máy mở không được,

– sao? – tkì nắm lấy cổ áo của anh ta – học cho giỏi làm gi ngay cả cái máy tính mà không biết mở hả? – sự nóng giận làm cho Tkì không kìm chế được lời nói của mình.

– qua bên máy khác, không được máy này thì máy khác, cắm các đường dây lại. – sự cố gắng của anh nhân viên không mang lại kết quả gì? anh nhân viên đổ mồ hôi ước cả áo.

– nè! sao cô lại làm cái chuyện này hả? – Lap nghênh mặt khi kế hoạch thành công

– Tkì em… em thật sự không biết gì… em không có xóa dữ liệu mà…. – Na vừa nói vừa khóc, nắm lấy bàn tay của Tkì

– cô xê ra đi. _ lap đẩy Na qua một bên _ ai cũng thấy cô chính tay xóa dữ liệu cô còn biện minh sao?

– Tkì… em … em không có xóa, không lẽ em lại đi phá hoại chính công sức của mình và mọi người sao? – Na đang bị oan mà, trong tình thế này có muốn Tkì tin cũng không biết làm sao?

– Tkì rất muốn tin em, nhưng làm sao Tkì có thể tin khi chính mắt Tkì thấy em xóa đi tất cả chứ. – tkì đau nhói khi người con gái mà Tkì thương yêu, đưa tkì vào tỉnh cảnh này.

– em xin lỗi,,,, em không thể …….. – người nhân viên biết kết quả của mình là gì… sau khi nói như vậy

– cậu đi đuổi việc. – Tkì nói dứt khoác

– khoan đã. _ mid lên tiếng – để em thử xem có được hay không? – một ánh mắt liếc 180 độ về Mid

– hắn mún giỡ trò gì đây? – Lap nhìn không đóan được chuyện gì – không lẽ kế hoạch của mình thất bại dưới tay hắn….

Mid bắt đầu thực hiện các thao tác mà thấy đã chỉ dạy, Mid không dùng máy tính của Na được, Mid sang dùng máy của Tkì. Mid thực hiện thao tác lần nhất không thấy có động tỉnh, Lap đứng cười hý hửng ” không ngờ cái tên đàn em của đại bàn giỏi như thế nhỉ? ”

– không được hả Mid? – Tkì sốt sắn

– để em làm lại thêm một lần nửa – Mid cố gắng tập trung thêm lần nửa, cả căn phòng chìêm trong im lặng, chỉ có tiếng gõ trên bàn phim của Mid. các màn hình của những chiếc laptop đang có dấu hiệu cho màn hình sáng lên, nhưng sau đó màn hìnnh tối đen lại lần nửa. – Lap thì hú hồn hú día

– sắp được rồi, Mid ơi giúp Tkì đi Mid. – na năng nỉ kèm theo những giọt nước mắt đang chảy dài trên khuôn mặt

– cô còn dám lên tiếng sao? – lap châm dầu thêm lửa

– hai người có thôi đi không? -Tkì quát

– để em thử lại lần nửa – cuối cùng thì Mid cũng mở được, đúng là ông trời không phụ lòng của người lương thiện mà, lúc đó mặt Lap biến sắc khi thấy Mid mở máy, Lap không tin vào chính mắt mình được, làm sao Mid có thể rành CNTT như thế được, tim của Lap đập thật nhanh.

– được rồi – các cơ mặt của Tkì bắt đầu giản ra, không còn căn thẳng như lúc đầu nửa – em có thể khôi phục được dữ liệu không?

– em không chắc nhưng chỉ khôi phục được 20% thui, có thể thấp hơn hoặc không thể khôi phục được một chút dữ liệu nào.

– Mid ơi! – Na gọi – Mid cố gắng đi mid, không là công ty sẽ mất đi cơ hội đưa sản phẩm ra thị trường nước ngoài đó.

– cô có biết là cô đang gây tai họa cho Tkì không? cô làm vậy là đưa công ty đến vực phá sản đó.

– sao? – Na như bị cây kim đâm thủng lỗ tai

– bao nhiêu dữ liệu mối khách hàng, giao hàng số lượng, đều được lưu vào máy tính tòan bộ, những máy tính trên đây đều quan trọng như nhau, cô làm mất hết dữ liệu cô biết hậu quả nghiêm trọng không hả?

– Tkì…. em bất lực – mid không thể giúp gì được cho Tkì – em không khôi phục được. – Tkì như không còn hồn trong thể xác, Tkì ngồi bệnh xuống ghế, mắt như đứng hình không còn hoạt động.đây chính là cơ hội để Lap lấy lòng Tkì.

– Tkì àh, em có một người bạn chuyên về CNTT, hay để em gọi anh ta đến thử xem, ai biết đâu sẻ được.

– em có sao? – Tkì như được cứu

– để em gọi dien thoại cho anh ta đến. Anh ta mới đi du học về, chừng vài tháng nay thui.

– Alo! anh đến công ty em đi, em có chuyện cần nhờ đến anh. – Lap đóng kịch như thật.

– may quá công ty ta được cứu rồi? – nhân viên ai nấy hy vọng rất nhiều

– chào mọi người – tên đàn em của đại bàng củng đến . Mid ngạc nhiên khi gặp lại tên này ” cái quái gì vậy?” Mid nói thầm trong bụng

– anh xem thử máy tính xem, dữ liệu bị mất có thể khôi phục lậi không?

– để tôi xem thử? – tên đàn em của đại bàng hòa nhập với vỡ kịch cùng lap, làm mọi người đều phải tin.

– nếu anh làm được, tôi sẽ trả công xứng đáng với anh.

– tôi cũng chưa biết, để tôi xem. – tên đàn em cảm thấy giật mình vì sao tất cả các máy đều đang mở – ủa? máy mở mà.

– nhưng không ai khôi phục lại được dữ liệu cả? – Tkì thất vọng.

– để tôi thử – tên đàn em hắn đi thẳng đến máy của Na, thực hiện các thao tác rất nhuần nhiễn, Mid thắc mắc tại sao không ai đυ.ng được, có tên đó là đυ.ng được? cái gì vậy? sao những động tác của hắn có vẻ nhuần nhiễn quá vậy? cứ như hắn đã gặp trường hợp này cả trăm lần rồi vậy, trong vòng 30p hắn tập trung cao độ, cái vẻ mặt đó giống y chan như lúc mid thấy hắn ở trong căn phòng này trời tối hôm trước.

– sao vậy? – Lap hỏi khi thấy hắn có vẻ mặt nhăn nhó

– mọi người tắt hết máy tính, sau đó mở lại. – ai nấy cũng làm theo – và xem thử còn thiếu cái gì không?

– ý…. của tôi có rồi… – một nhân viên la lên – của tôi cũng có…….

– hên quá, có rồi. – Tkì nở nụ cười trên môi – phần hồ sơ khách hàng, và của bà lady jack còn nguyên,,,,,,, nhưng…… – Tkì có thái độ gấp gáp, chú tâm vào màn hình, lục tung các ổ đỉa các file – dữ liệu của ba công ty con không còn nửa.

– em xin lỗi, em chỉ có thể khôi phục được nhiêu đó, chỉ 80% mà thôi. – ngay chính tên đó cũng khôg hiểu sao lại bị sự cố đột xuất như vậy? đáng lẽ là phải ăn chắc như bắp, vì hắn nhớ đã làm từng bước một, không thiếu một bước gì cả….. hay là…… – hắn bắt đầu có câu hỏi

– gì vậy? – mạc du hỏi, có vẻ nghi ngờ Lap và hai tên kia. ở đâu mà có sự trùng hợp kêu đến là đến lìên như vậy.

– hồi nảy có ai đυ.ng vào máy tính không? – hắn muốn biết ai đã là người thực hiện thao tác mở máy tính

– là tôi. – Mid đứng ra nhìn vẻ mặt nghi ngờ

– là ah sao? – trong thâm tâm của hắn không thấy mid là một con người đơn giản, có thể vì Mid đυ.ng vào nên có một số thay đồi không ngờ.

– nhưng thui cảm ơn , cảm ơi em nhìu lắm. – tkì bắt tay vui mừng – không có em Tkì này không biết phải làm sao nửa? Tkì sẽ đền bù cho em xứng đáng.

– hìhì.. thui, tôi là bạn của Lap mấy chuyện này không là gì hết, giúp người thôi. – hắn đang giúp hay hại?? khó mà biết được gian manh.

– tôi sẽ kêu xe đưa anh về – Tkì nhả ý lịch sự

– ok.