Khi Na bước ra khỏi phòng thì đυ.ng mặt với Tkì.
– cô đi đâu qua bên phòng của Du vậy?
– tôi mượn sách, – Tkì nhìn đóng sách Na đang ôm trong người,
– mượn sách mà có truyện tranh sao??? – na không muốn tranh cãi với tkì đi một mạch về phòng của mình.
– Hai qua em có chuyện gì hog??
– àh, chỉ là việc về mấy cái hàng socola thội.
Khi bàn với du xong Tkì quay về phòng ngủ của mình. Ngã lưng được một chút thì điện thoại của Tkì réo lên. “Con nít” đang gọi – Tkì nghĩ” cái cô này, có bị gì không vậy?”
– alo, con nít gọi gì vậy? _ tkì vừa nằm vừa nghe dt
– tại sao tkì cứ gọi tôi là con nít hoài vậy hả?
– chứ gì nửa, có ai như cô không ở chung nhà, cách có mấy bước chân thôi, có gì gì qua nói chuyện, làm gì mà phải gọi.
– tại tôi thích gọi, tôi đang tập sử dụng dt mà.
– vậy thui hả? cứ tưởng cô bị cái gì? thôi tôi cúp máy đây! _ tkì cúp ngay máy làm cho na thấy rất là bức xúc, tức quá Na gọi lại thêm một lần nửa.
– Tkì đồ đáng ghét, – na cúp ngay không cho Tkì nói một câu., Tkì cung chẳng hề hấn gì với thái độ của na như vậy, Na cứ như con nít vậy. – lúc đó điện thoại của Tkì reo lên lần tíêp theo.
– cô còn muốn phá tôi đến bao giờ nửa hả? – tkì bắt máy lìên mà không nhìn màn hình đó là một số dt khác.
– ủa? cô nào vậy Tkì? – đó là sad gọi.
– ủa? tôi xin lỗi, ai vậy? – Tkì giật mình
– Em sad nè, em muốn nhờ chị giúp một việc được hog?
-uhm, được thôi, sẳn sàng.
– vậy ngày mai em qua công ty gặp chị nha.
– uhm, ok.
Không biết sad định nhờ Tkì chuyện gì đây.Ngày hôm nay cả nhà ai cũng ngủ thật ngon, vì sắp đám cưới mà Dì Thi lại về nửa, có dì Thi trong nhà chắc mọi chuyện sẽ có nhìêu cái vui hơn. àh duy nhất dì Thi nhà ta vẫn còn lục đυ.c trong phòng cho tới khuya mới đi ngủ, quần áo của dì ta thì thôi khỏi nói, nhìn vô chỉ thấy tòan bông và bông, ông sơn và di Thì là hai anh em của nhau, mà trái ngược nhau thấy sợ, một người thì trâm lặng, có thể nói Tkì giống ba của mình hết sức, còn Dì Thi coi bộ có vẻ hợp với Na , nhưng Na thế mà còn đỡ hơn nhiều, dì thi chỉ có hai từ để diễn tả thôi, ” bà bông” đó là cái tên thương gọi mà ông Sơn hay gọi Dì Thi. Căn phòng của dì Thi được trang trí toàn bông và hoa, cứ như bước vào cái khu vườn hoa vậy.Ngay cả rèm cửa hay nệm, gắn Hoa lên luôn trên đó, khi xong hết những gì ưng ý, ” bà bông” nhà ta mới ngủ ngon giấc được.
Hôm nay na dậy sớm chuẩn bị bửa ăn sáng cho cả nhà, cả nhà đều ngạc nhiên khi Na làm đìều này.
– con mời mọi người cùng ăn sáng ah!
– ây dada, cháu dâu của tui nó dể thương quá đi! – dì Thi nhìn bàn ăn rồi đến thưởng thức hương vị thơm của nó.
– con thấy gia đình mình sáng nào ai cũng đi ăn sáng bên ngoài, con muốn làm gì đó cho gia đình mình thân thiết hơn. – na cười tươi
– uhm, con làm cho ta bất ngờ quá! – ông sơn ngồi vào bàn – thôi cả nhà cùng ăn bửa sáng đầu tiên của mình nào.
Quả thật bửa sáng tuy đơn giản đó làm cho cả nhà quay quần bên nhau ấm áp hạnh phúc vui vẻ, Na cảm nhận được nơi đây là chốn yên bình của mình vậy. Mỗi người Na đều làm một chén nước tương riêng, có đều chén nước tương của Tkì na làm rất đặc biệt.
– ủa? _ tkì ăn mà thấy nó kì kì, Tkì đưa chén nước tương lên ngữi_ nước tương hôm nay làm sao áh?
– em có thấy gì đâu, ăn bình thường mà Hai! – Kim nói
– em cũng thấy bt mà,, thậm chí thấy nươc tương ngon hơn mọi lần! – Du vừa nói vừa ăn.
– kì vậy ta? – Tkì nếm thêm lần nửa _ rõ ráng ăn nó kì kì mà.
– đâu để dì Thi xem cho – dì thi chỉ nhìn màu sắc nước tương thôi ,chứ không có nếm – con nói sao áh, màu sắc giống nhau y chan.
– hihi.. – Na cười khúc khích lúc đó chỉ có Tkì biết mà thôi , Tkì nhìn na nhưng na cứ xem như là không có chuyện gì.
– chắc tại lâu nay có người không ăn sáng ở nhà nên lạ miệng đó. – na có ý châm chọc Tkì.
– em cung nghĩ giống Na đó Hai! – Du tiếp tục ăn rất ngon lành. Tkì phải cố gắng chịu đựng chấm với nước tương có cái vị và mùi khó tả.
– chị na ơi! – Kim gọi
– gì vậy em?
– hôm nay chị đi qua công ty với em nha! – kim rất nhiệt tình
– qua bên đó làm gì?
– em nghe nói chị rất thích socoal – nghe đến đó thôi là Na cũng hiểu ai nói cho Kim nghe rồi.- hôm nay em sẽ cho chị thấy quy trình của socola và được nếm socola
– thật không? như vậy thì thích quá! – Na vui mừng đến nổi đứng dậy luôn.
Vậy là hôm nay cửa hàng của Du không có Na làm việc rồi, Du thấy thiếu thiếu cái gì đó nên giao cửa hàng lại cho nhân viên, ba chân bốn cẳng chạy qua công ty xem Na và Kim đang làm gì…..
– Cốc cốc …- tiếng gõ cửa từ văn phòng của Tkì.- ai đó vào đi.
– Em chào Tkì- đó là sad, hôm nay sad ăn mặc chỉnh tề, nhìn có vẻ bớt đi vẻ du côn lúc trước rất nhiều.
– Sad àh vào ngồi đi em- Tkì rời khỏi chiếc ghế của mình mời sad ngồi trên ghế sofa. – em kiếm ta có chuyền gì không?
– Dạ, em nhờ Tkì nhận tụi em vào làm bảo vệ.
– Sao làm bảo vệ hả? để ta gọi thử xem bên dưới có cần người không đã. – tkì nhấc dt gọi xuống bên dưới quản lí.
– Alo! Quản lí nhân sự hả? bây giờ công ty ta có cần tuỷên thêm bảo vệ không vậy?
– Dạ cần thưa giám đốc?
– Bao nhiêu người?
– Dạ, khỏang 10 người.
– Rồi ok. Lát nửa ta sẽ cho người xuống dưới gặp anh!
– Dạ, rõ thưa giám đốc.
– Được không Tkì? – Sad hỏi với thái độ lo lắng.
– Uhm , được nhưng bên em có bao nhiêu người?
– Dạ, 20
– Oh oh… bên đây họ cần có 10 người àh, nhưng không sao, có gì Tkì sẽ nói bên dưới sắp xếp.
– Em cám ơn Tkì nhiều lắm! – sad vội bắt tay Tkì.
– Mấy người đó có theo sad bây giờ không?
– Hì hì… có họ đang ngồi ở dưới sảnh.
– Vậy thì tốt, tụi mình xuống dưới luôn đi, hiện tai Tkỉ cũng không có chuyện gì làm.
Vậy là Tkì cùng sad đi xuống dưới sảnh của công ty, trước mặt của Tkì không giống như hôm trước Tkì gặp nửa, bây giờ phải nói đúng hơn là những chàng vệ sỉ, các vệ sị nhà ta sắp thành hàng ngay thẳng để cho bên Quản Lí nhân sự chọn, nhưng người xem mặt đầu tiên vẫn là Tkì, vì Tkì là người đồng ý đưa vào nên cũng phải xem qua người đưa vào là như thế nào. Khi nhìn qua từng người thật sự tkì không muốn bỏ ai cả, muốn lấy hết 20 người về làm cho công ty, nhưng phải có một lý do gì đó để có thể nhận 20 người vào thật chính đáng, Tkì nghĩ ra một ý tưởng.
– Quả thật nhìn ai tôi cũng muốn nhận vào cả? nhưng mà tôi muốn biết khả năng các bạn đến đâu, nếu ai vượt qua mức tôi đề ra thì tôi sẽ nhận người đó. Còn nếu không, tôi sẽ gửi các bạn qua các công ty khác, vì công ty khác họ cũng đang cần những người như các bạn đây.
– Vậy là có một cuộc thi hả Tkì? – Sad hỏi khi nhìn những đàn em của mình.
– Uhm, sad cũng phải thi đó!
– Hì i.. cái này thì chắc rồi. –Sad gãi đầu, lúc đó con mắt của tKì hướng về hai tên, đứng ngoài rìa, hai tên nay hơi nhỏ con so với những tên khác.
– Sad gọi hai người co thân hình nhỏ bé ra đây cho Tkì.
– Ok. – Mid và Lap ra đây.
– Oh, Mid và Lap hả? cái tên lạ giống như em vậy đó, em là sad. – Tkì nói khi hướng mắt về Mid và Lap.
– Chào giám đôc! – Mid thì chào rất nghiêm giọng nói cứng ngắt, Tkì nhìn cũng biết đó là Sb rồi, nhưng với Tkì đó là đìêu bình thường, nhưng còn Lap có giọng nói yéu ớt thân hình mãnh mai.
– Uhm, chào Mid rất uy nghiêm, tốt cứ giữ phong độ như thế, còn Lap sao giọng nói nghe yếu vậy? – lúc đó Tkì tiến gần hơn, hai mắt nhìn thẳng và Lap
– Dạ.. dạ… – Lap lúng túng- tại hôm nay em bị bệnh thưa giám đốc.
– Vậy ah? – Tkì nói như nghi ngờ – lát nửa lap lên găp tôi một chút.- Lap giật mình khi có câu đề nghị đó.
– Dạ, – lap cuối đầu trả lời nhưng giọng nói vẫn dịu dàng như thế
– Sad nè, chìêu nay có rảnh thì ghé qua nhà Tkì dùng cơm.
– Ok, Sếp! – Sad đưa tay lên chào.
– Haha.. chưa vào làm mà… – Tkì cười rồi bỏ đi, nhưng cũng không quên quay lại nhìn Lap, Tkì sắp khám phá ra đìêu gì đó.
Lúc Tkì quay về phòng thì thấy đứa em trai của mình nó đang đứng núp núp ló ló nhìn xuống phân xưởng bên dưới.
– Mạc Du! – Tkì vịnh vai – em đang làm gì ở đây vậy hả?
– Hả? trời ơi Hai làm em hết hồn.
– Hôm nay không ở cửa hàng sao? Mà mò qua bên đây đây?
– Hì hì.. lâu lâu phải qua bên đây chứ. – lúc đó tiếng của Na reo lên
– Mạc Du! Tkì! – cánh tay Na vẩy vẩy, lúc đó Tkì và Du nhìn xuống, lúc đó cả hai cùng cười và vẩy tay đáp lại.
– Àh! Coi bộ Na kiếm được người bạn như em rùi nhì?
– Như em là sao Hai?
– Cùng mê socola , àh rồi còn truyện tranh nữa ! đúng là hai đứa con nít.
– Nhưng đôi lúc hai cũng mượn em truyện tranh mà !
– Cái đó là hùi đó, giờ là khác òi.
– Hì hì… em thấy chị Na hồn nhiên ghê.
– Uhm, như con nít, coi bộ hai chị em đi chung với nhau được đó.
– Một người trong nhà không ah Hai ơi !
– Uhm, thôi Hai vào phòng đây, em làm gì làm đi ha.
Khi thấy Na biét mình đang ở đây rồi, thì Du cũng chẳng ngại ngần gì mà không xuống dưới cùng với Na.
– ủa? hai người đứng trên đó làm gì vậy? – na hỏi
– uhm, nói chuyện ấy mà! Sao rồi hôm nay được làm socola chị na thích không? – vì có Kim nên Du không thể xưng na không được.
– hihi.. Na thích lắm, Kim chỉ cách làm, cách pha chế làm sao, bỏ vào khuôn nửa.
– có được nếm chưa?
– Hì hì.. chưa lát nửa mới được. Nó đang nằm trong lò kìa – na chỉ tay
– Em thấy Chị Na rất thích, có vẻ khéo tay nửa. _ Kim nhìn Na cười tý tách.
– Na cảm ơn Kim nhiều lắm! – Na như tìm thấy nìêm vui thật sự của mình.
– Chị cảm ơn thiếu rồi đó, còn anh mạc du nữa.
– Cảm ơn du nha.
– Hì hì.. người một nhà không àh.
Mẹ của Na không qua thẳng nhà mà lên thẳng công ty nhưng vừa đến trước cổng công ty thì có chuyện.
– Cướp! cướp! cướp! – Mẹ Na bị một tên giật cái giỏ đang ôm trong tay, làm cho bà Lan té nhào xuống đất. Mid nhanh chóng đuổi theo. Mọi người trong công ty nhốn nháo vì có kẻ cướp giật giỏ sách. Kim, Mạc Du, Na, Tkì liên ra xem có chuyện gì.
–
Na thấy mẹ lìên nhanh chân chạy ra xem mẹ mình làm sao. Còn Mid vẫn đuổi theo tên cướp đó, Tkì liền ra lệnh cho thêm người đuổi theo. Mid dí hắn đến gần như đường cụt, hắn leo lên hàng rào nhưng Mid nhanh tay chụp hắn lại, quăn hắn xuống đất, tình ra tay nện cho hắn một trận thì hắn dùng chân đá ngay vào bụng của Mid. Nhưng không làm cho Mid té xuống chỉ lảo đảo mà thôi. Hắn lấy tay đấm thẳng vào mặt nhưng bàn tay của Mid đã giữ lại nấm đấm của hắn, bốp chặt,, hắn tê quại vì quá đau, sau đó Mid dùng chân đá ngay ống khuỷên làm cho hắn khuỵa xuống muốn chạy mà chạy cũng không được.
Mid giật lại cái giỏ sách, lấy tay nắm đằng sau áo dẫn lại chỗ Tkì. Mẹ na mừng như phát khóc khi lấy được chiếc túi sách, vì bên trong là chiếc vòng cảm thạch mà mẹ na muốn trao lại cho Na. nếu không có Mid …. Na se không được đeo chiếc vòng đó. Tkì cảm thấy hài lòng về Mid, một vệ sị rất ư là tốt..
– Mid làm tốt lắm! tôi có lời khen Mid! – tkì dặt tay lên vai Mid
– Đó là nhiệm vụ và bổn phận của tôi! – mid coi thế mà còn hơn cả Tkì, vẻ lạnh lùng của Tkì chỉ là với Na thôi, chứ không như Mid đối với tất cả mọi người.
– Cảm ơn mid, nếu không có mid, chắc….. – na bày tỏ cảm ơn.
– Thôi tôi về, để còn chuẩn bị cho kì thử sức!
– Ua? Thức sức gì vậy Tkì? – na ngơ ngác hỏi
– Tuỷên bảo vệ ấy mà.
– Tuỷên thì xem họ có khỏe mạnh với võ có giỏi hay không thui, sao Tkì bày lắm chuyện vậy hả? – cả nhân vịen đều che miệng cười khi thấy giám đốc của mình lần đầu tiên bị kêu là lắm chuyện, vì không một ai đủ can đảm để dám nói, ngay cả katy cũng chưa từng nói như vậy. Tkì phải im lặng để cho im chuyện.
Buổi tối ở nhà Tkì……
Chưa bao giờ nhà thiên kì lai đông khách như thế này, ngoại trừ gia đình Tkì thì hôm nay có thêm Dì Thi, Mẹ của Na, Rờ Mi, Tom và Minh. Dì Thi vốn từng là đầu bếp chính cho nhà hàng nên các món ăn của Dì nhìn rất ấn tượng, rất thơm và ngon. Bây giờ chỉ có nhà hàng nào mời thì Di mới đến đó làm cho họ mà thôi. Na được thấy cách làm của Dì Thi thì rất thích rất khoái, nên đã năn nỉ nhờ dì thi chỉ dạy.
– Dì ơi, dì chỉ cho con làm những món này đi! – na nhìn các món ăn chỉ tay vào
– Đáng lẽ là dì không có chỉ đâu nha, tại vì con sắp là vợ của Tkì nên dì chỉ đó.
– Dạ, con cảm ơn dì.
Na rất vui ,Na nghĩ:” tuy là vợ giã nhưng trong nhà ai cũng tốt với mình hết, còn chỉ mình nhiều thứ, bởi vậy mình cũng sẽ hết lòng với gia đình của Tkì” . tất cả các món ăn được bày biện trang hoàn, cứ như đang ở trong nhà hàng hạng sang vậy. Nhưng trong bàn ăn có hai đối tượng đang muốn ăn tươi nuốt sống Minh nhà ta, không nói thì cũng biết là ai rùi ha.
– Ê! Sao cái tên Minh lại có mặt ở đây! – tên rờ mi nhìn Minh chằm chằm nói với Tom.
– Sao ta biết được, đã vậy sao hắn lại được ngồi gần Kim nửa,!- Tom phản ứng không kém gì Rờ Mi.
– Nhìn nó kia, thật là chướn mắt, ngồi đó cừoi vui vẻ với Kim. – Rờ mi cứ nhìn Minh và Kim nói chuyện, mà xé nát đồ ăn lúc nào cũng không hay.
– Ê! Nhà ngươi làm gì dữ vậy? đồ ăn không có tội gì đâu, thôi để ta ăn dùm cho. – Tom lấy đi mất cái dĩa đồ ăn của Rờ Mi, làm Rờ Mi không kip phản ứng.
– Mọi người! – Ba Tkì lên tiếng- ngày mai là ngày vui của Tkì nhà tôi, nó lấy vợ , mong mọi người đến dự đầy đủ.
– Chúc mừng Hai nha! – Kim nâng ly cùng Tkì – có vợ rùi là không được ăn hϊếp em nửa đó, nếu không là em méc chị Na luôn đó nha. – kim nhìn Na và Tkì.
– Uhm, Tkì mà ăn hϊếp em thì nói chị hen! – Na nhìn tkì như thách thức
– Từ đây có người bênh vực ùi hen.
–
Chúc hai người hạnh phúc! – Minh đứng dậy nâng ly cùng na và Tkì- Dì chúc hai con luôn hạnh phúc bên nhau nghe chưa? cho dù có cái gì đi chăng nửa cũng phải tha thứ cho nhau. – Di Thi cạn hết cả ly rượu.
– em và Rờ Mi cũng chúc hai người hạnh phúc. – hai tên vệ tinh cũng nốc hết ly rượu.
Cả nhà ai cũng vui vẻ với nhau, chỉ có mạc du là không nói lời nào chỉ mỉm cười mà thôi, chứ mạc du cũng cảm thấy buồn lắm chứ. Buổi tiệc cũng nhanh chóng tàn, vì muốn lấy lòng Kim nên hai tên vệ tinh dành việc rửa chén cùng nhau, Kim cũng vô tư nên để cho hai tên ấy rửa rùi lên phòng nói chuyện với Minh ríu rít. Tom thì lay hoay với đóng chén còn Rờ Mi thì đi rình xem hai người kia đang chuyện trò gì, bước lại vào nhà bếp mặt Rờ Mi nhăn nhó khó chịu, bực bội.
– thật là tức quá đi mà! – tên Rờ Mi nói mà nghiến nghiến răng
– tức hả? ta có trò này bày ra ta và ngươi sẽ cùng nói chuỵên với Kim.
– hả hả?? trò gì thế? nói ta nghe đi.- Rờ Mi háo hức, tom lìên nhìn xung quanh có ai đang đứng đó không, rồi nói nhỏ vào tai của Rờ Mi.
– cứ thế mà làm. – Tom và Rờ Mi dơ hai tay đập mạnh vào nhau.
Lúc kim và Minh đang ngồi truyện trò rất vui thì Tom và Rờ Mi bưng ra 4 ly nước cam.
– hùi nảy vô tình thấy cam trong tủ lạnh rồi làm cho mọi người uống luôn. – Tom nói
– uhm, kim uống thử đi kim, tụi này làm đó, còn ly này của Minh nè. hè hè… – Rờ Mi và Tom đá mắt với nhau. Coi như kế hoạch thành công mỹ mãn,
– Minh cảm ơn – lúc đó minh đưa lên uống, Tom và rờ mi nhìn minh uống từ từ.- Ngon lắm. _ minh khen- cảm ơn hai người nha.
– hì hì… đâu có gì đâu, bạn nhau không àh.- tom và rờ mi nhìn nhau cười, coi như kế hoạch thành công.
Được một khoảng thời gian ngắn thì sự mong đợi của tom và rờ mi cũng đến, minh đau bụng và phải vào tolet, tom và rờ mi giả bộ.
– Minh, sao vậy? – tom giả bộ lo lắng
– Minh đau bụng quá! Tolet nằm đâu vậy ?
– Dây để tui dẫn ông đi – rờ mi cũng giả bộ không kém gì Tom. Hai đưa nhá mắt cùng nhau, như lọai được đối thủ.
– Hog biết Minh có sao không nửa? – kim lo lắng
– Chắc không sao đâu?- Tom trả lời tỉnh queo, nhưng quay mặt chỗ khác cười.
– Nè! Hai người có âm mưu gì không đó? – kim bắt đầu nghi ngờ.
– Làm gì có. – Tom hay tay để đằng trước bụng, hai ngón tay trỏ đưa qua đưa lại.
– Ý Minh ra rồi kia – Tom chỉ tay về phía Mih – nhưng cái mặt không vui mấy.
– Minh có sao không? – Kim lo lắng
– Uhm, chắc là minh ổn rồi.
– Trời ơi, hồi nảy kiu bỏ nhiều vô sao không bỏ ? – Tom nói nhỏ với Rờ Mi
– Ta bỏ hết cả chai lun rồi. – chai thuốc nhỏ mắt đó mấy bạn, chơi cũng hiền thật.
– Sao nó chỉ vào trong kia có một lần thôi vậy ?
– Sao ta biết ?
– Minh phải đi nửa rồi Kim ơi ! – minh chạy tốc hành vào tolet
Và thế minh cứ chạy ra chạy vô như vậy, xem như kế hoạch của hai đứa nó thành công, thấy Minh như vậy tội quá đành phải đưa minh về nhà. Không biết ngày mai Minh có đi dự đám cưới được không nửa đây ? hai tên vệ tinh này chơi ác quá.
Tại phòng ngủ của Na, Na không ngủ được cứ lăn qua lăn lại, rồi ôm con gấu bông. ” ngày mai mình sẽ là cô dâu sao? còn Tkì là chú rể, mình phải ở chung một phòng với cái tên hay kiếm chuyện và gây sự với mình sao??? ngủ chung giường? biết là hắn như mình nhưng mà mình không muốn ngủ chung với hắn ta tý nào” bao nhiêu câu hỏi và sự tranh cải đặt ra cho Na, Na nghĩ một hồi rồi cũng dẹp cái suy nghĩ đó qua một bên, Na lấy cuốn truyện tranh ra đọc, rồi chiềm vào giấc ngủ lúc nào cũng không biết. Tkì qua phòng Na thì thấy cửa để hở nhưng nhìn vào trong thì thấy na đang nằm lăn lóc với những cuốn sách trên giường. Thấy thế tkì bước vào để dọn dẹp giùm cái mở hổn độn trên giường Na.
” lúc nào cũng tòan ba cái truyện con nít này” Tkì xem sơ qua những cuốn truyện tranh, rồi thấy những quyển sách socola, thấy Na đang ghi cái gì đó dỡ dang, “mình sắp làm vợ của tên Tkì đáng ghét ấy rồi, mình ghét tên đó quá đi, lúc nào cũng kiếm chuyện chọc tức mình hết……”. Những dòng chữ đó khiến Tki bật cười khe khẽ. lúc đó mạc du vô tình đi ngang qua, thấy ai trong phòng Na giống như bóng dáng Hai Tkì vậy.Mạc Du dừng lại ……. Na đang ngủ rất say nên không hề biết gì cả, tkì bế Na lên phía trên một chút, rồi lấy mền đắp cho Na. Mạc du nhìn thấy cảnh đó vừa vui vừa buồn, không hỉêu sao, rồi Mạc Du lặng lẽ về phòng. lúc đó Tkì cũng quay về phòng nhưng không biết du đã nhìn thấy Tkì.
Ngày cưới cũng mau đến, khách khứa rất nhiều Tkì và na đứng trước nhà hàng đón khách,cả hai đều thấy ngươn ngượn, Tkì cũng ráng cười, Tkì lấy tay của Na khoác vào tay mình, như thế người ngoài nhìn vào sẽ thấy tin hơn. Ai đến thì hai người cũng phải tươi cười chào, nhìn từ phía xa xa thấy hai tên vệ tinh quen thuộc, nhưng hôm nay hai tên này lại phải đối đầu với nhau nữa rồi, vô tình mặc kỉêu giống nhau nhưng màu khác nhau. Rờ Mi lúc nào cũng muốn nổi hơn người ta nên mặc bộ vest đỏ chói, còn Tom chỉ thich màu nhẹ dịu, hai màu chỏi nhau.
– hai tên vệ tinh kìa Na – Tkì chỉ tay
– ngộ ha, lúc nào cũng thấy chỏi nhau mà hay đi chung với nhau. – na cười
-nhiều khi vậy mà trở thành bạn thân lúc nào cũng không hay? – Tkì nhìn hai tên lắc đầu, trong khi đó hai tên cứ kình mặt nhau.
– Na không biết nửa, nhưng cũng hy vọng.
– wow, hôm nay hai người dể thương quá ta. – rờ mi đến chúc mừng- hai người thấy đẹp hog???
– uhm, đẹp lắm, rất nổi, rờ mi là nổi nhất rùi đó.- na đáp
– hihi.. hai người đẹp quá ta. – Tom cũng đến, lúc đó kình Rờ Mi- chị na có thấy Kim đâu không?
– àh, hình như Kim ở bên kia với Minh. – Na chỉ qua Kim, hôm nay Kim rạng rỡ hơn ngày thường, với chiếc áo dạ hổi dịu êm như chiếc vest của Tom, cả hai tên vệ tinh như chết đứng với sự rạng ngời của Kim, hai tên nhanh chân chạy lại, và đẩy Minh ra chỗ khác.
Buổi lễ bắt đầu…….. ai nấy cũng ngồi vào chỗ của mình, nhoi nhất là hai tên vệ tinh, Kim bị bắt vào ngồi giữa hai tên, Minh thì ngồi kế bên Rờ Mi. Buổi lễ cứ diễn ra tốt đẹp, và Tkì và Na phải đi chào bàn, bao nhiêu người bắt Tkì phải ôm Na, hôn Na, cả hai cảm thấy ngượng về đìêu đó, nhưng hôn thì Tkì chỉ hôn nhẹ lên má của Na thôi. Đến khi chụp hình kỉ niệm, ai cũng có mặt đông đủ vui cười, vì hôm nay là ngày vui của cả nhà mà, cả nhà bắt Tkì phải hôn cô dâu để chụp làm kỉ niệm, Tkì chỉ hôn má mà thôi, chụp chung với hai tên vệ tinh thật là nhức đầu, kim đi đâu là chúng cứ bám sát theo mãi. Kim chụp chung với Na nữa, chụp với chị dâu dể thương hìên hòa. Kim muốn chụp riêng với Minh một tấm nhưng bị hai tên vệ tinh bay vào chụp luôn. sau đó hai tên đó cũng bị đuổi ra. Thật là tội nghiệp khi bị kim đuổi ra, nhưng hai tên cũng đâu có vừa gì, cũng tranh thủ chụp chung với Kim một tấm làm kỉ niệm. Tom và Rờ Mi cứ như trúng số độc đắc vậy.
Và đêm tân hôn của Tkì và Na…… chiếc phòng được cô Thi ( tác giả sr chỗ này, thi là em của ông sơn, nếu theo sưng hô là cô, mà tác giả lộn ^^ ) trang trí rất đẹp, cũng may là không có theo sở thích của cô Thi, cũng có hoa nhưng hoa hồng thật, không có lòe loẹt như trong phòng của cô Thi, tạo nên khung cảnh lản mạn cho những đôi mới cưới nhau. na nhìn căn phòng mà thích thú, na ngắm những bông hoa được xếp thành hình trái tim trên giường, Na tung những bông hoa đó lên. Tkì ngồi trên ghế gần cạnh chiếc giường mà cười lắc đầu.
– không ngờ cô Thi trang trí dể thương quá! ý có hình cưới nửa nè! – đó là tấm hình lớn treo đầu giường
-uhm, hình cưới nhìn dể thương.
– tôi mở quà nha! – có rất nhìêu quà cưới đặt trên giường
-uhm, cô mở ra đi. – Tkì cùng na mở quà cưới.
Na mở ngay hộp quà bự nhất, đó là chiếc khánh vàng mà ông Sơn dành tặng cho Na và Tkì ” chúc hai con hạnh phúc”…………………….
– Wow tkì nhìn nè, đẹp quá – Na đưa cho Tkì xem.
– chúc hai con hạnh phúc. vậy đây là quà của ba rồi, mấy cái chữ này được tráng bằng vàng đó.
– vậy hả? chắc nhiều tiền lắm ha.
– với ba thì cái này không đáng bao nhiêu đâu, quan trọng là lời chúc này nè.
– Tkì mở thử cái hộp cao cao kia đi, thấy nó cao nhất trong các món quà đó. – Na chỉ tay về gói quà được bọc màu xanh lá.
– Á…… – Na nhắm mắt lại hét tóan lên, khi Tkì vừa mở ra – ai tặng quà gì mà….. kì vậy….
– cô làm cái gì mà la lên dữ vậy? chỉ là bức tượng khỏa thân của người phụ nữ thôi mà.
– thui, tkì cất nó đi, đừng để tui thấy đó, nhìn mấy cái này tui dị ứng đó.
– haiz…. cô đúng là không có con mắt nghệ thuật gì hết.
– trời, nghệ thuật đó hả?? nghệ thuật gì mà không mặt quần áo thế kia?
– thui, cô đi thay đồ đi, định mặc luôn chiếc sare cưới ngủ luôn hả?
Thế là Na đi vào phòng tắm thay đồ, còn Tkì ở bên ngoài dọn dẹp cho ngăn nắp lại, các món quà được để sang một góc, còn cái khánh vàng, Tkì chọn một góc thích hợp nhất để đặt lên.
– cô xong rồi àh! vậy đến tôi!
-uhm, tkì vào đi. – Na lấy chiếc vali đựng quần áo của mình sắp vào tủ quần áo của Tkì, nhưng khi mở ra thì quần áo của tkì chiếm hết cả chỗ.
– Tkì nè, tôi để quần áo ở đâu bây giờ.? – Na nói trong khi Tkì đang tắm
– Hả? quần áo àh? cô ngồi đợi đi, tôi ra lìên.
– Á….. – Na lại la lên khi nhìn thấy tkì đang ở trong trạng thái ở trần
– cô làm cái gì mà cứ la ý ới hoài vậy hả??? – Tkì nhìn Na mà mệt với tiếng la của cô ấy
– sao Tkì Tkì…. – na chỉ tay vào ngực Tkì
– dụ này hả? bt thui. kìêm riết thì nó không phát trỉên vậy thui.
– nhưng nhưng….. Tkì mặc áo vô đi. Tôi không quen. _ na bịt mắt mà nói chuyện với Tkì.
– xong rùi nè. – na mở mắt từ từ, đúng là Tkì mặc áo xong hết rồi.- quần áo của cô hả? được rồi. – tkì bước đến tủ gôm những chiếc áo sơ mi, quần tây, vest, giầy sang một bên, nói đúng hơn là Tkì cho nó vào một cái tủ nửa, bên trong cái tủ lớn.
– rùi đó, cô để quần áo mình vào đi.
– hihi.. vậy mới được chứ.- Na bỏ hết quần áo của mình vào tủ, sau đó leo lên giường nằm, nhưng mới ngả lưng một chút Na lại kiu oai oái – chết rùi.
– cái gì nửa đây? – Tkì nhíu mày
– hog lẽ Tkì và tui sẽ ngủ chung sao???
– chứ gì?
– trên chiếc giường này.
– đương nhiên ùi.
– không được, tui vẫn còn con gái, không thể ngủ chung với Tkì dc.
– chứ hog lẽ, tui dưới đất, cô trên giường
– uhm, ý kiến hay đó.
-không dám đâu nha, nếu ba tôi mà vào phòng thấy như vậy thì sao hả?
– uhm ha, sao mình không nghỉ đến đìêu đó ta? – na tự cốc đầu mình.
– thui tui buồn ngủ rồi tôi ngủ đây. – Tkì leo lên giường nằm, nhưng bị na đá cho một cái lăn đùng xuống đất- cô quá đáng, dám đá chồng mình vậy hả?
– chỉ là giả thui, nên tui có quyền đá. – na lè lưõi
– nè, chúng ta cần nên nói chuyện đàng hòan với nhau. _ tkì lò mò lên lên giường ngồi, mặt đối mặt với Na, thái độ của tkì làm cho na không dám đá Tkì xuống đất lần 2
– Tkì nói đi, đừng có nghiêm như vậy , tôi sợ lắm.
– chúng ta sẽ ở trong căn phòng này, ngủ chung chiếc giường này, không phải 1 ngày mà là 1 năm.
– nhưng lỡ tối Tkì qua làm gì tui thì sao?
– nè, cô phải tin tôi chứ, như vậy mới có thể thoải mái mà sống chung được
– lấy cái gì tôi tin anh đây.
– gia đình tôi, ok chưa?
– nhưng mà…. khoang đã….., na lấy chiếc gối ôm ngăn cách chiếc giườn qua làm đôi. – phân chia lãnh thổ rồi đó, cấm Tkì nữa đêm leo qua
– trời, cô tưởng tôi rãnh lắm hay sao mà nữa đêm leo qua đó làm gì.
-tôi không biết, cấm Tkì leo qua. Mà không được như vậy vẫn không an tâm – Na đi qua phòng mình lấy con gấu bông – đó như thế này mới được.
– ùi trùi ui – Tkì tự đập vào tráng mình.
Đêm tân hôn là vậy đó, hai bên cãi nhau kịch tính phân chia chiếc giường ra làm đôi bằng cái gối ôm và một con gấu bông, buổi sáng thức dậy thì mọi chuyện không giống như đêm hum qua, cái gối ôm và con gấu bông bay xuống đất, Na thì đang ôm Tkì ngủ ngon lành. Tkì mở mắt dậy thấy mặt của Na sát với mặt của mình, Tkì nhìn xung quanh, thấy Na tay thì ôm chân thì gác lên người mình, Tkì chưa kịp nói gì thì Na mở mắt la toán lên. ÁAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA………………………