Editor: Cyndaquil Giới thiệu Anh rung động sớm hơn anh nghĩ, có lẽ mùa xuân biết điều đó. *** Ba năm trước, trong cơn mưa xuân bất chợt, Mạnh Kính Niên đưa Lâm Cầm về nhà. Mở cửa ghế sau, cầm ô, anh b …
Editor: Cyndaquil
Giới thiệu
Anh rung động sớm hơn anh nghĩ, có lẽ mùa xuân biết điều đó.
***
Ba năm trước, trong cơn mưa xuân bất chợt, Mạnh Kính Niên đưa Lâm Cầm về nhà.
Mở cửa ghế sau, cầm ô, anh bất ngờ chạm phải ánh mắt ướt lệ của cô.
Hỏi cô sao vậy, cô đáp: “Em hình như đã thích một người không thể nào đến được.”
Ba năm sau, vẫn là một ngày mưa.
Lâm Cầm viết chữ lên lớp kính mờ hơi nước, Mạnh Kính Niên đột nhiên hỏi:
“Nhất Nhất, người mà em nói hồi đó, có phải là anh không?”
***
Theo vai vế, Lâm Cầm nên gọi Mạnh Kính Niên là “cậu nhỏ.”
Cô cực kỳ ghét phải gọi như thế.
Cách gọi ấy, chính là giới hạn mà cả đời này cô không thể vượt qua.
***
1. Chênh lệch tuổi tác 8 năm | Song C | Từ đơn phương thành song phương | HE | Đời thường | Chậm nhiệt
2. Nguồn gốc tên nữ chính: “Tỳ bà lâm cầm, đới cốc ánh chử” – trích từ Tống Thư – Tạ Linh Vận Truyện.
3. “Nhất Nhất” là tên ở nhà của nữ chính.
4. Nam nữ chính không có quan hệ huyết thống.
Góc nhìn chính: Lâm Cầm, Mạnh Kính Niên
Tóm tắt trong một câu: Từ tình yêu đơn phương đến tình yêu song phương.
Ý nghĩa: Kiên trì không bỏ cuộc.
***
Sẽ