Chương 1: Nhiệm Vụ (1)

Tô Cẩn bước vào văn phòng Bộ trưởng Bộ Quản lý Thời không, bộ quân phục xanh đen bó sát eo, khiến đôi chân của cô trở nên đặc biệt thon dài, cửa tự động mở ra, cô bước vào văn phòng và hành lễ với người đàn ông trung niên ở bên trong, "Bộ trưởng, Tô Cẩn trung sĩ số 169 Đại Đội Đặc Biệt Ngân Anh có mặt!"

Bộ trưởng Bộ Quản lý Thời không Lý Lực ngẩng đầu cười hòa nhã nói: "Tiểu Tô, cháu tới rồi, mau ngồi xuống đi."

Tô Cẩn ngồi xuống, sống lưng vẫn như thẳng tắp, Lý Lực vừa bảo người châm trà, vừa tán thưởng nhìn cô: “Gọi cháu tới là có nguyên nhân, tham mưu trưởng đại đội cháu chắc cũng có nói qua rồi đúng không?”

Tô Cẩn gật đầu: “Vâng ạ.”

Lý Lực biết cô kiệm , liền nói tiếp: “Nhiệm vụ cháu hoàn thành vào nửa năm trước thật ra rất hoàn mỹ, cháu ở đó mười hai năm, cháu lưu lại đó mười hai năm, thời không lịch sử hoàn toàn trở lại quỹ đạo, trải qua đánh giá của tổ chuyên gia, nhận định nhiệm vụ đạt cấp A+, kết luận nhiệm vụ này đã kết thúc, đồng thời cũng xét cho cháu nguyện vọng xóa bỏ ký ức thời không trong quá trình chấp hành nhiệm vụ. Nếu chẳng phải lần này xảy ra sơ sót khá lớn, chúng ta cũng sẽ không đặc biệt để cháu trở lại lần nữa.”

Tô Cẩn ngẩn ra, nửa năm trước cô từng nhận được một nhiệm vụ khẩn cấp của Bộ Quản lý Thời Không, truy bắt một kẻ nhập cư thời không trái phép, thêm dẫn hướng lịch sử do sự xâm nhập mà sai lệch trở về đúng quỹ đạo. Lúc ấy sau khi hoàn thành nhiệm vụ cô đã xin xóa bỏ ký ức nơi thời không khác, đây là thông lệ của rất nhiều những người chấp hành nhiệm vụ thời không trường kỳ, bởi do thời gian chấp hành và sinh hoạt ở đó quá lâu, trở lại thực tại sẽ lẫn lộn thời không, gây ra tâm lý thất thường, ảnh hưởng đến cuộc sống hiện thực và công tác. Nhiệm vụ lần nọ hẳn đã hoàn thành viên mãn, song những chi tiết trong nhiệm vụ cô đã quên sạch từ lâu, mà giải phẫu xóa bỏ ký ức thì không thể đảo ngược, bây giờ nếu phải tiếp tục chấp hành nhiệm vụ ban đầu xác thực sẽ rất khó khăn.

Lý Lực đưa một văn kiện cho cô: “Đây là báo cáo chi tiết tình hình nhiệm vụ lúc đó và sau khi hoàn thành nhiệm vụ, cháu hãy xem qua đi, rồi ta lại giải thích nhiệm vụ tiếp theo cho cháu.”



Tô Cẩn mở bảo cáo, đọc sơ lược, nửa năm trước Giám sát Bộ Quản lý Thời không phát hiện tuyến thời gian E1 xuất hiện hiện tượng thời không hỗn loạn, trải qua điều tra giai đoạn đầu của điều tra viên thời không thì phát hiện có người nhập cư trái phép vào triều Đại Sở năm Thanh Bình, yêu đương với Thành Bình đế đương thời rồi nhập cung làm phi, dẫn tới nguyên hậu của Thanh Bình đế bị phế, sau đó uất ức mà chết.

Chiêu Nguyên thái tử do nguyên hậu sinh ra mới chỉ tám tuổi, bị truất ngôi vị thái tử, đứng trước nguy cơ bất cứ khi nào cũng có thể chết yểu trong hậu cung, lại cứ một mực vị thái tử này lại chính là Sở Vũ đế vang danh hậu thế, văn thành võ đức, trị dân có thuật, trong thời gian tại vị đánh đuổi Bắc Nhung và Tây Yết, mở rộng cực lớn lãnh thổ Trung Châu, từ đó đặt ra lãnh thổ rộng lớn và biên cảnh Hoa quốc. Nếu Chiêu Nguyên thái tử vong, đế vương vốn nên tồn tại trong lịch sử sẽ không tồn tại, sẽ tạo thành tổn hại thời không sẽ tạo thành những tổn hại không thể đảo ngược mà sụp đổ, bởi vậy Bộ Quản lý Thời không mới quyết định phái nhân viên tiến vào chấp hành nhiệm vụ, loại bỏ ảnh hưởng của kẻ nhập cư trái phép, đánh giá tình tiết nặng nhẹ mà mang về hoặc trừ khử, để Chiêu Nguyên thái tử thuận lợi leo lên đế vị.

Cân nhắc việc Chiêu Nguyên thái tử thân ở hậu cung, mà kẻ nhập cư trái phép thay đổi lịch sử kia cũng là nữ, đang ngồi trên ngôi vị hoàng hậu, thì người chấp hành nhiệm vụ là nữ giới sẽ triển khai nhiệm vụ tốt hơn, Bộ Quản lý Thời không cùng đại đội Ngân Anh liên hệ, chọn ra sinh viên Tô Cẩn lúc đó sở hữu tố chất tốt nhất và đã có kinh nghiệm chấp hành thành công một số nhiệm vụ thời không ngắn hạn để chấp hành nhiệm vụ lần này.

Tô Cẩn mở ra một phần tài liệu khác, đây là báo cáo cô viết sau khi hoàn thành nhiệm vụ, sau đó cô liền xóa bỏ ký ức, những thứ này là quá trình chấp hành nhiệm vụ mà cô đã không còn nhớ rõ. Căn cứ theo báo cáo thuật lại, lúc đó cô đã trà trộn vào hậu cung làm cung nữ, dần dần tiếp cận Chiêu Nguyên thái tử, âm thầm bảo vệ cũng như dạy cho thái tử tri thức thiết yếu và kỹ năng, âm thầm bảo vệ đến khi y mười lăm tuổi xuất cung lập phủ, nhân cơ hội Bắc Nhung xâm lược, trợ giúp hắn dẫn quân lập công, dần dần nắm chắc quân quyền rồi sẽ một lần hành động đoạt lại ngôi vị thái tử. Sau đó Tô Cẩn tìm thời cơ ám sát kẻ nhập cư thời không trái phép, cũng không ngừng mở rộng lực lượng của thái tử, tiến hành tranh đoạt trữ vị với mấy vị hoàng tử. Rốt cuộc sau khi Thanh Bình đế băng hà, Chiêu Nguyên thái tử hai mươi tuổi thuận lợi đăng cơ, cô hoàn thành nhiệm vụ, gây ra một vụ hỏa hoạn, giả chết trở lại hiện tại.

Xem xong Tô Cẩn hai tay giao lại túi tài liệu, Lý Lực nói: “Nhiệm vụ hoàn thành thì chúng ta phái nhân viên quan sát thời không theo dõi nơi đó một năm, Chiêu Nguyên thái tử đăng cơ, lập hoàng hậu, quốc gia yên ổn an bình, cơ bản đã ăn khớp với lịch sử, nhân viên quan sát rút về rồi báo cáo xét duyệt, kiến nghị rằng nhiệm vụ đã hoàn thành, thế nên chúng ta mới tính nhiệm vụ này kết thúc. Chẳng ngờ hôm nay nơi đó lại xuất hiện hiện tượng thời không hỗn loạn, chúng ta phái nhân viên giám sát đi kiểm tra, kết quả phát hiện, Sở Vũ đế đăng cơ mười năm, lại một con nối dõi cũng chưa có, đây không hề khớp với lịch sử.”

Tô Cẩn hơi kinh ngạc hỏi: “Tra ra nguyên nhân chưa?”

Lý Lực lắc đầu cười khổ: “Giám sát viên thời không của chúng ta dù sao cũng chỉ là lính thường, muốn trà trộn vào hậu cung thăm dò cung đình bí sử thì quá khó, cháu cũng biết đấy, cho dù là hiện tại, nếu muốn biết một người vì sao không thể sinh con cũng chẳng dễ dàng, chỉ biết Sở Vũ đế thân thể rất khỏe mạnh, mà phi tần tam cung lục viện cũng đầy đủ. Về sau chúng ta nghiên cứu nhật ký công tác hồi đó cháu chấp hành nhiệm vụ thì phát hiện, lỗi sơ suất khả năng xảy ra ở đây.”