Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cô Học Trò Lăng Nhăng

Chương 3: Chưa hết một ngày

« Chương TrướcChương Tiếp »
Hết giờ ra chơi lại tiếp tục học a~, Quân Kì thật sự rất mệt, nhưng hình như hai tiết tiếp theo là hai tiết của cô Lâm Lâm, dù mệt nhưng thấy cô liền khỏe. Cô xinh đeph thế này mà ngủ thì thật rất tiếc, cô Lâm Lâm bước vào để mắt tới nó đầu tiên. Cô cười một cái rồi thoắt ngay vẻ lạnh lùng. Cô thực ra cưỡi xã giao một cái với lớp, nó không hiểu bình thường cô dễ thương, bước vào lớp cô thoắt ẩn hiện ngay khuôn mặt lạnh lùng thật khó xem. Nhiều lần nó giận cô lắm luôn, ở ngoài thì hay trêu nó, vào lớp thì mặt lạnh mày nhạt với nó. Nhưng nghĩ rồi thôi, đơn giản cũng vì:

"Cô đẹp cô có quyền"

Dại gái quá cũng khổ, hôm nay học bài quan trọng nên cô chỉ ngồi 2 3 lần, cả liền 2 tiết không gần cô nhiều thật khó chịu.

- Bài học quan trọng cô giảng xong rồi, các em ngồi nói chuyện nhỏ thôi, không làm loạn.

Mừng nhất là nó, được nói chuyện với cô rồi. Đôi lúc nghĩ cũng thật lạ, lớp 8 cũng đôi khi không quan trọng lắm, nhưng cho một giáo viên xinh như thế này dạy, liệu học sinh có thể tập trung học sao?

- Cô Lâm ơi~ xe em hư rồi, chiều nay cô chở em về nha?

- Không phải em hẹn đi chơi với cô Vân Quân sao? Còn bảo tôi chở về.

"Ối chết, sao cô biết được, kì này toi rồi"

- Hai ngày rồi không nhắn tin với tôi, em thật không biết điều.

Nó bày ra khuôn mặt mè nheo, nũng nịu với cô, đôi lúc làm công cũng phải nũng nịu mới được các lão bà bà thương, Mạc Thiên ngồi cạnh thật mắc ói. Nghĩ tới ngày nào đó nó hứng thú làm gương mặt đó với cậu chắc cậu ói chết, không thì thật sự nó cắn.

- Chiều chở em về đi mà, thật thì tối mai em rảnh, không biết ai kia có rảnh không?

- Hứ!

Nó lần này không tự trọng, không tiền đồ mà chạy lên ngay cạnh cô.

- Tha cho em đi, mai ba em đi công tác rồi, ngủ ở nhà một mình cũng sợ lắm.

- Em ngủ một mình thì mặc em, liên quan gì đến tôi.

- Ở đây thật không tiện đâu.

- Tiện gì chứ?

- Hôm nay cô thơm lắm a_nó thì thầm vào tai làm cô đỏ mặt.

Thấy phản ứng đó liền biết cô đồng ý tha thứ, nó phải chạy xuống chỗ ngồi vì hết hai tiết rồi. Cô Lâm Lâm đứng dậy đi ra khỏi lớp, thoáng mặt không vui vì đây là tiết cô Vân Quân, buộc phải NHƯỜNG thôi, một kẻ có tính chiếm hữu cao như cô Lâm Lâm sao lại muốn kẻ như nó đi quyến rũ hết cô giáo trong trường chứ.

======

Tới giờ ăn trưa, như hẹn nó đứng trước cổng trường chờ. Lúc sau cô Tiểu Hàm đi ra, nó leo lên xe cho nhanh rồi vọt, mắc công cô khác lại thấy, ai bảo trăng hoa quá làm gì, hành động gì cũng phải suy nghĩ cách dắt mũi các cô gái xinh đẹp.

- Mời gọi món ạ_cô phục vụ xinh đẹp dâng menu tận tay rồi sao còn không nhận.

- Cô Tiểu Hàm ăn gì?

- Cho cô một mì gà khô hải sản.

- Cho em thêm một mì nước hải sản nha.

Cô Tiểu Hàm liếc nhẹ nó, nói chuyện với phục vụ thôi mà, nhẹ nhàng như vậy đó. Sao mà cái tên này đi đâu cũng thu hút gái đẹp hết, chả hiểu, vướng vận đào hoa?

- Để em lột tôm cho.

Bình thường đi ăn nó có tha cái vỏ tôm đâu, như tô của nó, con tôm nó nhai đầu con nhỏ, quay qua lột tôm cho người bên cạnh.

- Tay cô không nên dơ, gà này để em lột.

Nó cũng tiện cầm cái đùi gà lên mà gỡ từng miếng thịt cho cô. Tay gỡ gà, đầu đã đưa vào cổ dùng mũi ngửi ngửi mùi hương.

- Mùi hương này của cô thật quyến rũ đó, quyến rũ chết người, quyến rũ chết em.

Nó không có sĩ diện, cô thì đỏ mặt, không gian quán nhỏ, may là cô và nó tới sớm nên không có khách, nhân viên cũng đi vào nhà bếp, không đi có mà thẹn chết người ta.

Cô và nó ăn xong cô chở nó về trường, riêng cô dạy 2 trường nên buổi chiều cô qua trường kia dạy. Nó như tiễn chồng hay vợ vậy ó, dặn dò kiểu đó.

- Cô đi qua trường khác ắt có nhiều người xinh hơn em, cô đó, giữ mình, sứt mẻ miếng nào em đòi cô.

- Thôi đi, người ta có xinh cũng ngoan hiền không ngớt, em quỷ quái, đi quyến rũ hết người này tới người kia.

Cô nhéo mũi nó rồi gồ ra đi khuất, nó đi vào ghế đá trước phòng giám thị ngồi chờ vào tiết thể ɖu͙ƈ. Lát sau Mạc Thiên đi vào, tự nhiên như nhà mà dựa vào người Quân Kì.

- Trưa nay lại phải ăn thịt chiên khô khan, mày đi ăn gì với cô đấy, ngon không?

- Trưa nay tao đi ăn mì nước, còn lột...

Tới khúc đó bỗng nhiên Quân Kì dừng một chút, ánh mắt không đàng hoàng nhìn nó.

- Lột gì chứ con kia?

- Lột tôm đó thằng ông nội, não mày còn gì ngoài cái đó không, còn xé...gà nữa.

- Mốt bớt dừng mấy chỗ nguy hiểu dùm tao.

- Còn nữa, cô Vân Quân là đội viên, cô giờ này đang trêи phòng đội, phòng đội lại là nơi chứa nhiều camera nhất, sơ sẩy cô tháy mày dựa tao, tiết sau trả bài tươi luôn ấy.

- Mày tưởng mày có giá lắm chắc?

- Cứ thử đi, tiết sau cô không đì mày tao không phải người.

Mạc Thiên ngồi phừng dậy.

- Không chơi không chơi.

*Reng*

Vào tiết thể ɖu͙ƈ...

======

Ổn không dọ?!? Cmt cho au biết nhoa <3
« Chương TrướcChương Tiếp »