Chương 10: Giải cứu

Ngày 3...

Trời vừa sập tối, 2 chiếc xe 15 chỗ, 1 chiếc Ronroylly dẫn đầu đoàn xe. Dừng lại ngay cổng một nhà kho, Quân Kì cùng 20 người ở ngoài, Thiên Trúc cùng 10 người ở ngoài.

- Alo tao nghe.

- Anh Cus, chị Jennie đã về Việt Nam, lúc nãy không biết cách nào biết được căn cứ xuất hiện bất ngờ, ép tụi em đưa tới kho.

Bỗng nhiên điện thoại im lặng, Thiên Trúc nghe loáng thoáng.

[ Còn không đưa tôi đi? ]

[ Đừng làm khó tụi em mà ]

- Đưa chị ấy tới đi.

- Dạ em biết rồi.

[ Chị lên xe đi ].

Quân Kì cùng người bước vào, thấy Vân Quân đang nằm trêи miếng gỗ, còn Levin thì ngồi kế bên.

- Cuối cùng mày cũng tới gặp tao?

- Phải tới gặp mày chứ.

- Mày có muốn cứu nó không?

- Tới đây không cứu người thì tới làm gì.

- Vậy mày dẫn người theo làm gì? Tao đã bảo gì?

- Chúng nó chỉ đứng xem thôi.

Levin đứng dậy, tiến lại gần Quân Kì.

- Được được.

Nói rồi, Levin vỗ tay 2 cái, 10 người vô cùng lực lưỡng cao to, bước ra.

- Mày nhìn 10 đứa này, chịu mỗi đứa 3 đòn, không đánh lại, sao đó tao sẽ cho mày đưa con nhỏ đó đi.

- Được, bắt đầu đi.

Levin lui xuống, ngồi lên cái ghế cạnh Vân Quân, người đầu tiên bước lên đánh một đòn vào mặt, bụng và đầu gối.

Người tiếp theo thì lên gối, một đấm vào đầu, rồi thì là bẻ tay.

...

...

...

Người cuối cùng đánh 2 đòn, đòn cuối bỗng nhiên rút dao, Quân Kì quá hoảng, nắm lấy cổ tay bẻ xuống. Levin nở một nụ cười, cầm lấy một khúc gỗ, đập thẳng vào đầu Vân Quân.

- Đừng mà.

- Chịu đòn cuối đi.

Tên đó cầm thẳng con dao, đâm vào bắp tay của Quân Kì, đàn em đứng đằng sau không thể giúp, thấy người đứng đầu phải chịu từng đòn một.

- Tao cứu cô ấy được chưa?

- Được rồi, có thể đưa đi.

Quân Kì bước tới muốn cứu Vân Quân nhưng bị Levin túm cổ áo chỉa súng vào đầu.

- Nhưng mày phải ở lại.

- Mày...

- Chúng bây có thể đưa con nhỏ này ra, đυ.ng vào tao, nó mất mạng. Người tao muốn chơi là mày mà.

Phân nửa đàn em đưa Vân Quân ra ngoài, để lại Quân Kì cùng phân nửa người còn lại.

- Chị Jennie, chị đừng vào.

- Cậu đừng cản tôi.

- Chị...chị...

Quân Kì đang ở trong tay của Levin, khẩu súng cứ vờn qua vờn lại.

- Mày hay lắm, 10 năm trước lấy kiếm uy hϊế͙p͙ tao, 10 năm sau, tao lấy súng chơi với mày.

- ...

- Mày có được cô ấy mà không trân trọng, để tao trân trọng cô ấy, mày nghĩ mày là ai, tao là con nuôi bá tước Anh, nhưng con mẹ mày, tao vẫn hơn mày.

- Nam phụ bách hợp chẳng bao giờ có được nữ chính.

- Vậy thì chắc, mày là nữ công lăng nhăng hả?

- Thích thì chơi solo, đứa nào hơn đứa nào.

- Mày nhìn coi, đàn em của tao, cả con dao còn đang trêи người mày cũng là của tao, muốn thắng? Tao đang không ăn hϊế͙p͙ kẻ yếu lắm rồi.

Levin liên tục đập đầu súng vào trán Quân Kì một cách mỉa mai.

- Buông em ấy ra.

- Ôi, cô gái của tôi, sao em lại tới đây?

- Thả em ấy ra.

- Được, với 1 điều kiện.

- Nói!

- Chỉ 3 chúng ta ở lại đây.

- Được.

Tất cả đàn em của 2 bên đều lui ra, Quân Kì bị thả cho nằm xuống.

- Em nhìn xem, nó vì cứu ả đàn bàn kia mà giờ chẳng còn khả năng cứu em rồi. Nó yêu ả đó trước yêu em sau, quan hệ với ả đàn bà đó trước, quan hệ với em sau, tới bây giờ, cứu ả đó trước đến nổi bản thân không thể cứu được em.

- Câm miệng.

- Em tức giận rồi, nếu em ở bên cạnh anh thì đã khác rồi.

- Muốn gì mới thả chúng tôi ra.

- Anh! Muốn! Em!

Từng câu từng chữ thốt ra, nghe vừa dơ bẩn, vừa ghê tởm, Jennie nuốt một ngụm nước bọt lớn, cổ họng khô khan.

- Đ...được.

- Ngoan lắm.

Levin vòng tay siết lấy vòng eo của Jennie, cơ thể hai người sát nhau cho hết, cảm giác chưa bao giờ Levin tưởng tượng ra được, hắn chiếm lấy môi Jennie, tay từ eo, xuống ʍôиɠ, dồn Jennie vào cái bàn gần đó. Mắt Jennie lúc mày đã nóng lên, nước mắt trực trào.

*Đùng*

*Đùng*

Quân Kì lén rút cây súng dấu sẵn trong người ra, bắn phát đầu tiên vào tay của Levin khiên hắn rớt cây súng xuống, tiếp sau đó là đầu gối, Levin ngã quỵ xuống nền đất.

Quân Kì cố gắng chạy thật nhanh về phía Jennie, ôm lấy Jennie vào lòng.

- Sao chị lại đồng ý chứ? Đầu óc em nổ tung, không tin được, chị có hiểu không?

- Chị không thể nhìn em...

*Đùng*

- Con mẹ nó, đừng có diễn tình cảm trước mặt tao, mày được lắm, mày là Lot, mày sẽ phải ngồi tù mọt gông thôi.

Nghe được tiếng súng thứ 3, như kế hoạch Quân Kì đã lên từ trước, tất cả đàn em chạy vào, Quân Kì mất khá nhiều máu, vết thương bắp tay, thêm cả viên đạn, ghim thẳng từ sau lưng sắp xuyên qua cả lớp thịt phía trêи.

- Chủ tử, người đâu, đưa chủ tử đi bệnh viện.

- Mày ngu lắm Levin, đến làm khách đất nước này lại muốn chơi với người cầm quyền. Mày nghĩ tất cả đều nghe lời mày sao?

Chính đàn em mà Levin ngỡ là của mình nhe theo lệnh Cus cứu thương tại chỗ cho Levin rồi bắt sống hắn.

Như lúc đầu đã nói, Tử Bang có uy lực cả nước, đàn em Levin mướn cũng là người của Tử Bang cả, lực lượng chắc chắn Levin nắm trong tay bằng không, vốn muốn bắt Levin, khiến hắn trở thành Lot, hắn sẽ phải ngồi tù mọt gông, nhưng hậu quả là thứ không lường trước được.

Levin bị đưa đi, Quân Kì, Vân Quân lại nằm trong bệnh viện, Jennie thấy chỉ còn Thiên Trúc nên lôi Thiên Trúc ra hỏi rõ đầu đuôi.

- Quân Kì là người đứng đầu Tử Bang, nếu chuyện này lộ, nó sẽ phải ngồi tù mãn hạn hoặc...tử hình. Bắt Levin vừa xoá được kẻ đối đầu vừa bắt được người chết thay, nên nó phải bày kế hoạch, không ngờ chị đến...

Thiên Trúc nói đến đó bác sĩ phẫu thuật của Quân Kì bước ra.

- Viên đạn không may đi thẳng vào gan, cách tốt nhất là thay gan, nếu không để viên đạn ở lại, theo thời gian sẽ khiến viêm gan hoại tử, lan sang các nội tạng khác, nội tạng dần phân huỷ cũng sẽ chết.

- Vậy thì thay gan.

- Chuyện này...nếu thành công thì không sao, còn không thành công sẽ chết ngay trêи bàn mổ, tỉ lệ là 20% sống sót vì các dây thần kinh sẽ tạm thời chết để ghép gan mới...nếu không thành công ích nhất là nằm thực vật dựa vào ý chí để tỉnh thôi.

Jennie ngã người xuống ghế của bệnh viện, một cái theo thời gian sẽ chết, một cái tỉ lệ thành công không cao.

- Vậy...