Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Có Hồ Ly

Quyển 2 - Chương 50: Si Quỷ (2) - Mua giày cho vợ

« Chương TrướcChương Tiếp »
Hồ Tuy vội hỏi: “Có phải nhà họ Vệ không?”

Lăng Trần Vũ ngẩn ra, rồi lắc đầu: “Không, là nhà họ Trần.”

“Vậy cùng qua đó xem thử.” Lý Thành Hề nói.

Hồ Tuy muốn tìm hiểu thêm về thực lực của Lý Tiểu Tửu. Cậu đoán người này là tâm phúc của Lý Thành Hề, pháp thuật chắc chắn không tầm thường. Trên đường đi, cậu tò mò hỏi Lăng Trần Vũ: “Trên đời này còn có loại yêu ma quỷ quái nào các anh không chế ngự được sao?”

Lăng Trần Vũ cười, đáp: “Tôi thiên phú có hạn, chỉ học được chút ít, Tiểu Tửu thì lợi hại hơn, nhưng cậu ta cả ngày không lo chuyên môn, thực ra chẳng học được mấy chiêu trừ yêu diệt ma đâu.”

Nghe vậy, Hồ Tuy khẽ thở phào.

Những ngày qua ở Bách Hoa Châu, cậu đã nghe Tằng Văn và mọi người kể nhiều về việc trừ yêu diệt quỷ. Thời thế đã đổi thay, quy tắc trừ yêu cũng thay đổi theo. Trước đây, hễ là yêu ma quỷ quái thì gϊếŧ được là có công, nhưng giờ không còn đơn giản như vậy. Giới pháp thuật giờ đây cũng chú trọng nhân quyền, ngay cả với yêu ma quỷ quái. Khi xử lý, cần phải điều tra rõ ràng, thưởng phạt phân minh. Ví dụ như nữ quỷ kia, không thể cứ thế mà diệt trừ, phải làm rõ cô ta thuộc loại quỷ gì, phạm tội đến mức nào, có ẩn tình gì không, thậm chí phải cho cô ta cơ hội để biện minh. Tất cả đều phải tuân thủ theo trình tự cơ bản.

Khi họ đến nhà họ Trần, Lý Tiểu Tửu đã đứng sẵn trong sân.

Trong nhà chỉ có một bà lão, nghe nói trong nhà có quỷ, bà sợ đến nỗi run cầm cập. Lăng Trần Vũ tiến lại gần an ủi bà bằng giọng nhẹ nhàng: “Bà đừng sợ, hôm nay chúng cháu nhất định sẽ giúp bà loại bỏ tà khí trong nhà.”

“Tôi đã hỏi qua bà ấy rồi. Khu vực này, ngoài mấy trường hợp tự nhiên qua đời hoặc bệnh chết vài năm trước, không có ai chết oan chết thảm, cũng chẳng nghe nói gì đến án mạng lớn, chắc chắn không phải là lệ quỷ.”

“Vậy có thể là oán quỷ không?” Lăng Trần Vũ hỏi.

“Là si quỷ.” Hồ Tuy đáp.

Lăng Trần Vũ và Lý Tiểu Tửu đều nhìn về phía cậu. Hồ Tuy vội giải thích: “Tôi và Bộ trưởng Lý vừa đi hỏi thăm một chút, tôi cảm thấy có vẻ là si quỷ.”

Quỷ nơi nhân gian đại khái có bốn loại. Loại thứ nhất là lệ quỷ, chết thảm, mang oán khí sâu nặng, một lòng muốn báo thù, đây là loại quỷ khó đối phó nhất. Loại thứ hai là oán quỷ, so với lệ quỷ thì khác ở chỗ chết không quá bi thảm, oán khí cũng không quá nặng, lệ quỷ ngày đêm gào thét “Tôi muốn báo thù, tôi muốn gϊếŧ người,” còn oán quỷ thì chỉ rêи ɾỉ “Tôi thật khổ, tại sao tôi lại khổ đến thế, mọi người mau nhìn tôi đi, tôi thảm hại đến mức nào.” Mức độ nguy hiểm của oán quỷ kém xa lệ quỷ.

Loại thứ ba là oan quỷ, chết vì bị oan, việc duy nhất mà chúng theo đuổi là giúp người khác khám phá chân tướng, trả lại sự trong sạch cho bản thân. Cuối cùng là si quỷ, những linh hồn vướng mắc tình cảm, không nỡ rời đi.

Dựa vào lời kể của ông chủ Vệ, nữ quỷ kia rất giống si quỷ.

Nghe vậy, Lý Tiểu Tửu nhíu mày, nói: “Mấy con quỷ này đúng là phiền thật, chết rồi mà còn không chịu yên, cứ lằng nhằng chuyện yêu với đương!”

Lý Tiểu Tửu thích lệ quỷ, bởi chỉ cần một đạo phù là có thể khiến chúng tan biến, gọn gàng dứt khoát. Nhưng đối phó với oan quỷ hay si quỷ thì lại rắc rối hơn nhiều. Nói chúng làm ác, nhưng chúng lại có nỗi khổ riêng, nói chúng đáng thương, thì chúng quả thật đã gây ra phiền phức. Thực sự rất đau đầu.

“Nhưng tôi sống một mình bao nhiêu năm nay, hòa thuận với hàng xóm, cũng không hề đắc tội ai. Sao con quỷ này lại bám lấy tôi chứ?” Bà cụ nhà họ Trần hoảng hốt hỏi, giọng run rẩy.

Hồ Tuy sớm đã đoán ra, liền hỏi: “Bà ơi, nhà hàng xóm của bà, bên trái và bên phải lần lượt là họ gì?”

Bà lão chỉ tay: “Nhà bên đông họ Lưu, còn bên tây là họ Vệ.”

Nghe vậy, cậu liền bước tới, giẫm lên đống đồ lặt vặt bên tường phía tây rồi trèo lên. Bức tường vốn không cao quá đầu người, đứng lên đống đồ thì có thể nhìn rõ. Quả nhiên, cậu thấy trên cửa chính của nhà bên đó dán vài lá bùa, trong sân còn lập một bàn hương án, cây hương trong lư hương sắp cháy hết.

Hồ Tuy ngoảnh lại, gật đầu với Lý Thành Hề. Lý Tiểu Tửu lập tức hỏi: “Sao rồi?”

“Nhà mà tôi và Bộ trưởng Lý hỏi thăm chính là nhà họ Vệ, chắc chắn là nhà này, cả bên trong lẫn bên ngoài đều có trận pháp, nữ quỷ không vào được, nên có lẽ đã trốn sang nhà kế bên.”

“Nhưng tôi và Tiểu Tửu đã đốt phù tìm quỷ, không thấy có quỷ khí nào trong vòng bán kính ba dặm. Nếu là si quỷ, chưa tiêu tan oán niệm, nó chắc chắn sẽ không rời đi dễ dàng. Vậy nó đang trốn ở đâu?”
« Chương TrướcChương Tiếp »