Quyển 2 - Chương 34: Soái ca xuất hiện - Hết người này đến người khác

Hồ Tuy cảm thấy, nếu muốn quyến rũ được Lý Thành Hề, cậu cần phải thẳng thắn bày tỏ rằng mình là một chàng gay. Chỉ cần nhân cơ hội đó chuyển sang sống ở khu của Lý Thành Hề thì càng tốt hơn.

Lý Tiểu Tửu nhíu mày nói: “Cậu xem mình có thể mặt dày tới mức nào! Cả những chuyện biếи ŧɦái thế này mà cũng dám nói ra? Còn muốn dọn qua chỗ của chú tôi? Qua đó để làm gì? Đây là nơi tu thân dưỡng tính, học tập đạo thuật, cậu nghĩ đây là chỗ chọn đàn ông chắc?”

Mặt Hồ Tuy hơi nóng lên, cố tỏ vẻ ngượng ngùng đầy hối lỗi: “Đúng là tôi cũng thấy xấu hổ thật, nhưng mà tôi thích đàn ông, đây là khiếm khuyết bẩm sinh, không sửa được! Tôi nghĩ, các anh em trong ký túc đều ngang tài ngang sức với tôi, nếu chẳng may tôi có ý nghĩ tệ hại nào, họ chắc chắn không thể chống lại được. Nếu tôi nhất thời làm bậy mà gây họa, chẳng phải ngay cả tình đồng môn cũng tan nát sao? Nhưng ở khu giáo viên thì khác, những người sống ở đó đều là bậc cao nhân, đạo thuật và định lực hơn người, đặc biệt là Bộ trưởng Lý, anh ấy chính trực, phong thái như ánh dương quang, nếu có ngày tôi đi lệch đường, anh ấy chỉ cần mắng cho vài câu là tôi quay lại chính đạo ngay!”

Lăng Trần Vũ nghe xong cũng cảm thấy cậu nói có phần có lý. Đây là lần đầu tiên Bách Hoa Châu tuyển sinh một học viên đồng tính, mà anh ta lại không hiểu rõ về đồng tính cho lắm. Trong suy nghĩ của anh ta, thích đàn ông thì cũng không khác gì phụ nữ, vậy quả thực không phù hợp ở chung trong ký túc xá nam.

Lý Tiểu Tửu liếc nhìn Hồ Tuy, nói: “Xem ra cậu thực sự muốn dọn qua đó nhỉ?”

Hồ Tuy đáp: “Cũng chỉ là tôi nghĩ cho các anh em trong ký túc thôi…”

“Vậy được.” Lý Tiểu Tửu quay sang Lăng Trần Vũ, cười nhạt: “Vậy cứ để cậu ta chuyển qua đó đi.”

Lăng Trần Vũ hơi do dự: “Cái này… vẫn phải hỏi ý kiến của Bộ trưởng Lý đã.”

Lý Tiểu Tửu hừ một tiếng: “Không cần hỏi, cậu ta nói đúng, phải có người giám sát cậu ta mới được.” Lý Tiểu Tửu cười, ánh mắt sắc lạnh nhìn Hồ Tuy, khiến người ta lạnh sống lưng:

“Tôi ở chỗ đó vừa hay có hai giường, cậu dọn qua ở chung với tôi, tôi không sợ đồng tính. Với lại, tôi cũng là người cũ ở đây, hiểu rõ mọi quy tắc và kiến thức, có thể chỉ dạy cậu.”

Hồ Tuy nghẹn lời: “...”

Chết tiệt, cậu ta chơi ác thật.

Hồ Tuy lúng túng nhìn về phía Lăng Trần Vũ, định mở miệng, nhưng chưa kịp nói thì Lý Tiểu Tửu đã tiếp lời: “Tôi cam đoan không đυ.ng vào cậu dù chỉ một sợi tóc. Quy tắc của Bách Hoa Châu là không bao giờ sát sinh hay làm hại người vô tội, trừ phi kẻ đó phạm tội tày trời. Chỉ cần cậu ngoan ngoãn, tôi sẽ không động đến cậu.”

Hồ Tuy hỏi thẳng: “Thế cậu có thích đàn ông không?”

Tiểu Tử cau mày, vẻ chán ghét: “Không thích!”

“Vậy thì tôi không ở cùng cậu được.” Hồ Tuy đáp.

“Tại sao?”

“Vì cậu quá soái.” Hồ Tuy nghiêm túc nói. “Nhìn thấy cậu, tôi sợ không kiểm soát được bản thân, mà cậu thì ghét đồng tính, tôi mà lỡ tay làm gì cậu, cậu sẽ đập tôi mất.”

Lăng Trần Vũ cũng cảm thấy không ổn, đành quay sang khuyên Hồ Tuy: “Thế này…”

Hồ Tuy ngắt lời: “Thực ra, chỉ cần tôi cẩn thận hơn, tự kiểm soát bản thân thì được. Tôi thích kiểu đàn ông trưởng thành, điềm đạm như Bộ trưởng Lý, còn mấy anh em đồng môn thì hơi non nớt, không hợp gu tôi lắm.”

Kế hoạch chưa thành đã bị bại lộ, ngược lại còn khiến mấy người trong ký túc cũng nghe được, sau khi tắm xong quay về, ai nấy đều nhìn Hồ Tuy bằng ánh mắt lạ lùng.

Đúng là “gậy ông đập lưng ông,” mất cả chì lẫn chài.

Hồ Tuy quyết định tạm thời án binh bất động, kẻo bị mọi người coi là đồ biếи ŧɦái thì khổ.

Sau khi tắm xong, cả nhóm đến nhà ăn dùng bữa. Ăn uống xong, Lăng Trần Vũ tập hợp mọi người lại để họp ngắn, giới thiệu lẫn nhau và nhấn mạnh một số quy tắc ở Bách Hoa Châu.

“Khóa huấn luyện chia làm ba giai đoạn, mỗi giai đoạn kéo dài 100 ngày, trong 100 ngày đầu tiên, mọi người chủ yếu học các kỹ năng cơ bản, sau đó, chúng tôi sẽ chọn ra 5 người xuất sắc nhất để bước vào giai đoạn hai, những người còn lại sẽ được đưa về. Nhưng dù không trụ lại được, cũng đừng nản lòng, chúng tôi sẽ bố trí công việc tại một trong năm phân cục lớn, đó cũng là công việc nhà nước, ổn định lâu dài.”