- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Cô Hàng Xóm Kỳ Lạ Của Tôi
- Chương 6
Cô Hàng Xóm Kỳ Lạ Của Tôi
Chương 6
Edit: Yuee
Beta: An Nhiên
Đợi rất nhiều ngày, cuối cùng Châu Tiêu cũng đồng ý cùng Tiêu Tiêu nói chuyện, làm cho Tiêu Tiêu vừa cảm thấy vui mừng vừa cảm thấy ngoài ý muốn, cô gần như bỏ cuộc rồi.
Tiêu Tiêu chuyển toàn bộ ” Nhà” của Châu Tiêu trở lại,” thăm dò” từng chút từng chút một, không ngờ tới đồ vật đã mất mà Châu Tiêu yêu thích nhất, lại là một lọ nước hoa dùng gần hết bị ném trong thùng rác.
Châu Tiêu là kỹ sư ở xưởng điều chế nước hoa, nghiên cứu phát triển nước hoa là công việc mà cô ta yêu thích nhất.
Bỗng nhiên đột ngột qua đời, việc mà cô ta không yên tâm nhất chính là sự nghiệp mà cô ta còn dang dở.
Sau khi Tiêu Tiêu và Châu Tiêu ” liên hệ” với nhau, Châu Tiêu kể cho cô rất nhiều về việc mình làm, làm thế nào để pha trộn nước hoa một cách cân bằng, pha trộn như thế nào để ra hương đầu, hương giữa và hương cuối.
Tuy rằng chỉ là trên lý thuyết, Tiêu Tiêu nghe cũng không quá hiểu, nhưng cô vẫn là lần đầu tiên tiếp xúc với việc nghiên cứu phát triển nước hoa, cảm thấy rất mới lạ và thú vị, nghe được mùi thơm.
Chuyện xưa sẽ không nói thẳng ra, mỗi một câu nói đều giấu giếm thâm ý, Tiêu Tiêu biết rõ Châu Tiêu cho cô nhắc nhở!!!
Mỗi thế giới đều có quy tắc và phải tuân thủ quy tắc!
Tuy rằng Châu Tiêu bị mưu sát, nhưng cô ta không thể trực tiếp nói ra với Tiêu Tiêu là ai đã sát hại mình, ai là hung thủ.
Thiên cơ bất khả lộ, nếu đem chuyện nói ra sẽ bị bên kia vô hạn trừng phạt.
Cô ta một bụng oán khí nuốt không trôi, lưu luyến giữa hai thế giới Âm Dương, cự tuyệt uống canh Mạnh Bà, không muốn quên đi kiếp trước, tình nguyện làm một cô hồn dã quỷ, không thuộc về bất cứ nơi nào, cực kỳ đáng thương.
Tiêu Tiêu hiểu những người ” không may” đã chết, trên thế gian này còn có thật nhiều việc vẫn chưa làm xong, trong lòng cảm thấy không cam lòng.
Bọn họ bị oan, không thể tự mình báo thù, để bọn họ có thể tự nguyện buông bỏ đi đầu thai, cho lên mới phải” đi lên” tìm Tiêu Tiêu nói chuyện.
Tiêu Tiêu là ” ràng buộc ” giữa thế giới Âm Dương và bọn họ, cũng là người duy nhất có thể giúp đỡ bọn họ.
Tiêu Tiêu muốn giúp bọn họ, nhất định phải nhớ rõ những chuyện bọn họ kể. Tuy rằng không thể nói rõ, nhưng những chuyện này nhất định sẽ cho Tiêu Tiêu gợi ý.
Tiêu Tiêu và những oan hồn này giao tiếp nhiều năm, cũng tổng kết ra ít kinh nghiệm.
Bọn họ kể cho Tiêu Tiêu mỗi một câu chuyện, mỗi một câu nói đều giấu diếm huyền cơ trong đó, trăm cay nghìn đắng mới có thể ” đi lên” đây, đương nhiên sẽ không nói nhảm mấy lời nói không có ý nghĩa.
Châu Tiêu cùng Tiêu Tiêu nói chuyện ba lần, Châu Tiêu nói nhiều nhất vẫn là chuyện công việc.
Tiêu Tiêu cũng đáp lại mấy câu, chủ động trò chuyện về việc sinh hoạt cá nhân của Châu Tiêu với bạn trai, nhưng Châu Tiêu đều cố tình bỏ qua, thậm chí còn hỏi một đằng nói một nẻo, ngậm miệng không nói chuyện.
Bởi vì cơ hội ” nói chuyện” trân quý, cũng sợ khi nói thẳng ra, sẽ bị quy củ của thế giới kia trừng phạt.
Vì vậy, mỗi lần ” nói chuyện” xong đều rất mờ mịt.
Không thể nói quá nhiều, cũng không thể biểu đạt rõ ràng cái gì, những thứ không thể nói, dĩ nhiên sẽ tự động lược bỏ.
Tiêu Tiêu còn không hiểu rõ những gì Châu Tiêu nói, cùng không tìm được dấu vết hung thủ sát hại Châu Tiêu để lại.
Nhưng cô xác định, người bạn trai kia không phải là mục tiêu cũng không phải là hung thủ.
Trình Gia Dũng anh ta điều tra một đường, tất cả đều là sai lầm.
Tuy rằng bị Tiêu Tiêu đả kích, nhưng căn bản Trình Gia Dũng không để những lời cô nói ở trong lòng, cả đêm đều đắm chìm trong sự vui sướиɠ của việc “phá án” sắp tới.
Ngày thứ hai đi làm trở lại cảnh đội, Trình Gia Dũng trước tiên liền xem xét kết quả điều tra, đắc ý nghĩ, suy đoán của bản thân là chính xác.
Chỉ tiếc là tư liệu điều tra mới xem một nửa, tâm trạng Trình Gia Dũng liền nguội lạnh,
Mấy hôm trước anh ta cùng Trương Mộ Đồng nhìn thấy Trương Đào cùng ” em gái con nhà dì kia” ở cạnh nhau..
Trương Đào vào cái ngày Châu Tiêu xảy ra chuyện không may đó chính xác được công ty phái đi công tác.
#playerDailymotion {width: 520px; float: right; padding-left: 10px; margin-right: -10px;}
Trương Đào cùng y tá Vương kia thì tám gậy tre đánh không tới, cơ bản là không có khả năng.
Theo như người bên cạnh Trương Đào và Châu Tiêu nói, hai người tình cảm ổn định, cuối năm liền chuẩn bị kết hôn, không hề phát hiện tình huống tồn tại kẻ thứ ba.
Về phần Trương Đào khi gặp cảnh sát liền ấp úng không biết biểu hiện thế nào, có lẽ chỉ đơn thuần là do nhát gan, cũng không phải là có cái gì ám muội.
Qua điều tra cho thấy, bạn trai Châu Tiêu có chứng cứ ngoại phạm, vừa không có động cơ gây án, hầu như có thể nhận định, động cơ không phải là hắn!
Trình Gia Dũng lập tức như quả bóng xì hơi, tất cả suy đoán đều bị lật đổ, kinh nghiệm hại người không ít, hắn quả thật đã đánh giá thấp sự phức tạp của vụ án này rồi.
Bị ” quái” hàng xóm nói trúng rồi, vừa rồi còn ngạo nghễ như ” gà trống lớn”, bây giờ lại bị một trận ” mưa to” xối cho chán nản rồi.
Tô Quần thấy Trình Gia Dũng ngồi trên ghế, nâng cằm ngẩn người, vội vàng ra an ủi vài câu, động viên anh ta:” Vụ án gϊếŧ người liên hoàn vốn rất khó tìm được động cơ gây án cùng manh mối, bây giờ mới là bắt đầu, Đại Dũng, cậu cũng đừng nản chí”
Trình Gia Dũng hướng Tô Quần cười khổ một cái gật gật đầu, anh ta làm cảnh sát lâu như vậy, đây là lần đầu tiên gặp được đối thủ khó dây dưa rồi.
Vụ án gϊếŧ người thứ nhất, ngay dưới mí mắt hắn gây án, anh ta lại một chút mặt mũi đều không tìm ra.
Uể oải một lúc cũng lấy lại tinh thần, nếu manh mối bên Châu Tiêu bị đứt gãy, vậy Trình Gia Dũng liền quyết đoán từ bên chỗ y tá Vương lại lần nữa điều tra lại.
Trình Gia Dũng hẹn dì Lâm Miểu tại quán cà phê dưới lầu, anh ta đợi một mực từ xế chiều đến lúc mặt trời lặn, Lâm Miểu mới rút một chút thời gian, chạy từ bệnh viện chạy ra ngoài.
” Dì Lâm, quan hệ của y tá Vương cùng đồng nghiệp như thế nào?” Trình Gia Dũng không quanh co lòng vòng liền trực tiếp hỏi nghi ngờ của bản thân.
Theo thời điểm Vương Tiểu Thì bị sát hại, Trình Gia Dũng liền hoài nghi là người quen trong bệnh viện gây ra.
” Kết thù gây án?”
Lâm Miểu gãi đầu, nghĩ một lát mới trả lời Trình Gia Dũng:” Tiểu Vương tính cách sáng sủa hướng ngoại, lại thích giúp đỡ người khác, các bác sĩ và y tá trong bệnh viện và bệnh nhân đều rất thích cô ấy, dì không phát hiện cô ấy gây oán kết thù với ai!”
Trình Gia Dũng liền nhớ lại dáng vẻ lần đầu tiên gặp Vương Tiểu Thì, thật làm cho anh ta ấn tượng sâu sắc.
Trang điểm giống như là chuẩn bị lên sân khấu. nhất là đôi mắt xanh lá, chói mắt vô cùng.
Trang điểm mắt khoa trương như vậy, cùng với nghề nghiệp không hợp, lưu lại cho Trình Gia Dũng ấn tượng thật sâu.
Đương nhiên không phải cái ấn tượng gì tốt, Trình Gia Dũng truyền thống gia giáo, tiềm thức cảm thấy con gái trang điểm đậm như vậy, làm cho người khác cảm giác táo bạo.
” Y tá Vương mỗi lần đi làm đều trang điểm như vậy sao?”
Lâm Miểu sững sờ, bị vấn đề Trình Gia Dũng hỏi làm cho có chút không biết trả lời như thế nào, nhúc nhích khóe miệng cười xấu hổ mới nói:” Phụ nữ trẻ tuổi ý, đều thích trang điểm như vậy”
Liên tục hỏi mấy vấn đề, giống như đối với vụ án cũng không có hỗ trợ gì.
” Dì Lâm, con trai dì đều lên đại học rồi nhỉ?”
Trình Gia Dũng cùng Lâm Miểu nhiều năm khôn gặp, cũng không thể luôn nói chuyện công việc, anh ta chủ động nói sang chuyện khác, cùng Lâm Miểu trò chuyện nổi lên gần đây.
Trình Gia Dũng nhớ Lâm Miểu có một người con trai, nhỏ hơn anh ta bảy tuổi.
Đối với vấn đề này, Lâm Miểu hình như có chút lúng túng, ánh mắt lay động, sau đó mới đón ánh mắt Trình Gia Dũng: ” Dì cũng năm sáu năm không gặp Tiểu Vũ rồi, Dì cùng bố nó ly hôn, nó ở cùng bố, bọn họ dọn đi thành phố khác rỏi”
“Thực xin lỗi, dì Lâm”
Trình Gia Dũng gãi gãi đầu, lần này lúng túng lại là anh ta rồi, chủ động tìm một chủ đề nói chuyện, lại chính mình sát muối lên vết thương của người ta.
” Cái này có gì đâu, sống một mình cũng rất tốt”
Lâm Miểu đối với cuộc sống của mình rất lạc quan, cũng làm cho Trình Gia Dũng bớt gánh nặng trong lòng.
Trước khi chia tay, Trình Gia Dũng và Lâm Miễu trao đổi phương thức liên lạc, dặn dò nếu như có phát hiện cái gì khả nghi thì gọi điện báo cho anh ta.
Sau khi trở về cảnh đội, Trình Gia Dũng lại dẫn các huynh đệ, họp thảo luận vụ án đến nửa đêm, chỉ đáng tiếc, lại một ngày không thu hoạch được manh mối hay đầu mối gì.
Bôn ba một ngày, Trình Gia Dũng về đến nhà vô cùng mệt mỏi, cửa thang máy vừa mở, anh ta nhìn thấy giống như lướt qua trước mắt một bóng trắng.
Hơn nửa đêm nhìn thấy cảnh này, cảm giác mệt mỏi liền biến mất không thấy gì nữa.
Trình Gia Dũng da đầu kéo căng, thần thái sáng láng ” bị dọa” đứng trong thang máy chưa dám ra ngoài.
Anh ta ấn nút mở cửa thang máy, như con chuột nhỏ vụиɠ ŧяộʍ liếc nhìn xung quanh hành lang, thấy rõ” thân ảnh màu trắng” là bóng lưng quen thuộc, là người sống, tâm tình mới hạ xuống.
Tiêu Tiêu đứng tại cánh cửa đang mở của nhà mình mặc một váy dài liền thân màu trắng.
Hơn nửa đêm, hàng xóm không phải mặc ” tối như mực ” mà mặc ” trắng sáng” đấy, đúng là đi ra dọa người mà.
Trình Gia Dũng cảm thấy may mắn khi mình có gan lớn tinh thần ổn định, nếu không là người khác có thể bị dọa phát điên rồi.
” Cô nửa đêm không ngủ, đi ra ngoài dọa người làm g씑 Trình Gia Dũng tức giận, phàn nàn với Tiêu Tiêu.
Tiêu Tiêu quay người, ánh mắt phát ra tia sáng, nàng vươn tay đưa cho Trình Gia Dũng một cái túi hồ sơ: ” Anh giờ mới về? Bản báo cáo anh muốn!”
Đúng là người quái dị, làm việc cuộc không theo lẽ thường, báo cáo không thể để ban ngày đưa à? Hiện tại thế nhưng là rạng sáng rồi!!!
Trình Gia Dũng nhếch miệng, cầm lấy báo cáo trong tay Tiêu Tiêu.
“Hiềm nghi với bạn trai của Châu Tiêu có phải loại bỏ?” Tiêu Tiêu hiếm khi chủ động cùng Trình Gia Dũng nói chuyện.
Trình Gia Dũng còn muốn hỏi Tiêu Tiêu, cô làm sao biết Trương Đào không thể nào là hung thủ?
Đối với vấn đề này, Tiêu Tiêu làm bộ như không muốn trả lời, lắc đầu, cái gì cũng không nguyện ý nói, quay người chuẩn bị về nhà.
“Này, đến cùng là cô phát hiện ra cái gì rồi? Dựa vào đâu mà khẳng định như vậy?”
Trình Gia Dũng không chết tâm, đuổi theo phía sau Tiêu Tiêu hỏi.
Tiêu Tiêu đột nhiên quay đầu, nói với Trình Gia Dũng một câu: ” Vụ án của Vương Tiểu Thì tôi không có đi đến hiện trường, anh có thể xin lệnh khám xét, đến nhà Vương Tiểu Thì lấy di vật không?”
Trình Gia Dũng sững người một lúc, há miệng, muốn nói câu gì đó.
Đây là thế nào? Râu ông nọ cắm cằm bà kia. Tiêu Tiêu giống như cùng anh ta không bắt sóng cùng một kênh, lệch tần số rồi.
” Cô muốn di vật của Vương Tiểu Thì làm cái gì?” Trình Gia Dũng chỉ có thể dựa theo tần số của Tiêu Tiêu.
” Anh không phải muốn biết bạn trai của Châu Tiêu có phải hung thủ hay không sao, anh giúp tôi lấy được di vật của Vương Tiểu Thì tôi sẽ nói cho anh biết”
Tiêu Tiêu đúng là kéo lên hứng thú trong lòng Trình Gia Dũng, đã đoán đúng một lần, cô liền đắc ý.
Bất quá vì vụ án, Trình Gia Dũng cũng không dự định từ chối, anh ta đáp ứng yêu cầu của Tiêu Tiêu, nói:” Không phải chỉ là xin lệnh khám xét sao, không khó, cô muốn đồ vật gì?”
” Toàn bộ”
” Toàn bộ???”
Cho ba phần sắc mặt, cô liền muốn mở hường nhuộm rồi!!!
Trình Gia Dũng đương nhiên không thể dung túng cái tật xấu này của Tiêu Tiêu, bọn họ đi đến nhà người trong cuộc điều tra, đều lấy những đồ vật hữu dụng.
Toàn bộ cầm về?
Như giặc vào nhà càn quét hết mang đi?
Trình Gia Dũng vẫn còn không tin, không có nhắc nhở của tiểu nha đầu này, anh ta không phá được án!
- -----oOo------
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Cô Hàng Xóm Kỳ Lạ Của Tôi
- Chương 6