Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cô Hàng Xóm Hôm Nay Cũng Rất Dễ Thương

Chương 12: Tìm gia sư

« Chương TrướcChương Tiếp »
Buổi sáng không có quá nhiều người trên xe và vẫn còn rất nhiều chỗ trống.Tử Mặc không ngồi xuống chỗ trống,lấy thẻ học sinh,đi ra cửa sau,đứng ở nơi đó chờ.Quãng đường từ nhà đến trường không xa,chỉ có ba trạm dừng,năm đầu cấp 3 anh vẫn đi xe đạp đến trường hàng ngày nhưng gặp thời tiết xấu rất bất tiện,sau này chỉ đi xe buýt. Vài phút sau,xe dừng ở trạm dừng,Tử Mặc bước xuống xe,bước nhanh vào trường học.Đang là giờ đọc sách buổi sáng,từ tầng một có thể nghe thấy những học sinh lớp giỏi ngồi ngâm thơ,càng lên cao,âm thanh càng nhỏ và ồn ào.

Khi tôi đến lớp 16,tiếng đọc đã thưa dần,nhiều hơn là tiếng học sinh nô đùa trong lớp,cứ thế kéo dafi cho đến khi giáo viên vào.

Chỗ ngồi của Tử Mặc cạnh cửa sổ phòng học,đây là khu SPA cao cấp tràn ngập ánh nắng,khu VIP nghỉ dưỡng mùa hè cao cấp nằm cạnh hành lang,từ trên bục giảng là khu hưởng thụ bụi phấn,học viên phấn đấu khu nghỉ dưỡng,khu VIP nghỉ ngơi,khu VIP cao cấp,khu vui chơi giải trí.

Liễu mập cùng bàn đang trêu chõ hai cô gái trước mặt,thấy Tử Mặc đến gần,Liễu mập di chuyển chiếc ghế đẩy về phía trước cho đến khi ngực anh ta áp sát vào bàn.

"Lâm sư huynh,mời vào đi!""

"Đi xa một chút.""

"Không có đủ chỗ để vào sao?Ah....""

"....đùng tạo ra bất kì tiếng động lạ nào.""

Tử Mặc ném cặp sách vào trong trước,sau đó xoay người lại và khó khăn chui qua khe hở.

"Ta nói Liễu mập,cậu cũng nên giảm béo đi.""

"Đây là nói,cậu không có khả năng mập lên sao.""

"Trong thời gian tôi học năm ba trung học,tôi đã giảm ba cân so với năm hai cấp ba.""Tử Mặc nói.

"Đúng vậy,đúng vậy,tôi so với trước đây cũng thua hai cân."" Cô gái phía trước nghe bọn họ đối thoại sau cũng đồng ý.

"Mẹ kiến,sao các người đều sụt cân,còn tôi vẫn nặng hơn trước?"" Liễu mập mạp nhận ra mức độ nghiêm trọng của vấn đề.

Trở lại chỗ ngồi,Tử Mặc thở phào nhẹ nhõm,treo cặp sách sang một bên,lấy sách từ vựng ra.Bàn của cậu cũng giống như bàn của các học sinh khác,gần như đầy sách,bài kiểm tra và bài tập.

Học sinh lớp bình thường cũng chất đống sách,đương nhiên không có nghĩa là các em sẽ nghiêm túc đọc hết từng quyển,ví dụ như chồng sách của Liễu mập là dùng để che khuất tầm nhìn của giáo viên,tạo điều kiện dễ dàng để chơi điện thoại di động,Liễu béo còn đặc biệt thiết kế một lỗ để giấu điện thoại di đông.



Thấy Tử Mặc chưa bắt đầu đọc thuộc lòng,Liễu béo cũng hạ giọng và đến nói chuyện với cậu.

""Thế nào Wechat của em họ tôi hôm qua cậu có thêm không?""

"Không!Tình cờ là một chị hàng xóm xinh đẹp,độc thân mới chuyển đến gần nhà tôi.Tôi đã thêm cô ấy trên wechat,bạn bè của tôi đã đầy.""

"Mong cậu suy nghĩ kỹ.Chị gái độc thân xinh đẹp thêm wechat,đây có phải điều vô lý không?""

"Bạn nghĩ sao?""

Tử Mặc nở nụ cười,điều này khiến Liễu mập cảm thấy phủ nhận vẻ đẹp trai của mình như phủ nhận rằng sự thật mặt trời mọc từ phía đông và anh ta đã bị giáng một đòn nặng nề,nếu là Tử Mặc,thì loại chuyện này nhất định phải thành sự thật.

"Chết tiệt!""

"Ồ,đúng rồi,Liễu mập,cha cậu thuê người dạy kèm cho cậu bao nhiêu tiền một giờ?""Tử Mặc suy nghĩ một chút rồi hỏi.

Hầu hết các nhà sẵn sàng cho con học nghệ thuật đều không tệ,hiện nay kỳ thi tuyển sinh liên thông vào các lớp chuyên nghiệp đã kết thúc,là thời điểm nước rút của các khóa học văn hóa nên nhiều học sinh trong lớp đã đăng ký các khóa đào tại hoặc thuê gia sư.

Nói đến chuyện này,Liễu mập như mất hết sức lực,vốn dĩ cha nói sẽ thuê gia sư cho anh,anh còn rất vui vẻ mong có một chị gái xinh đẹp làm gia sư nhưng cuối cùng cha anh lại làm lớn chuyện,trời ạ,hình thể đó không bằng hắn,ở trường bị hành hạ không sao,nhưng về sau hắn sẽ tiếp tục bị áp lực.

"Đắt không đắt,một trăm tệ,bạn học năm hai.""

"Dạy học thế nào?""

"".....Như vậy sao?"" Liễu mập không xác định nói,sau đó bất đắc dĩ nói:""Ta cảm thấy có tỷ tỷ dạy dỗ ta cũng tốt,ít nhất cung phải ôn nhu,cẩn thận,nhất định chăm chỉ học tập,nhưng cha ta thì không!""

"Có thể không phải vấn đề của giáo viên không?""

Liễu mập tò mò hỏi:""Sao vậy?Muốn thuê gia sư sao?Hay là tôi kêu ba tôi giúp cậu,bọn họ có nhóm.""



Tử Mặc bắt đầu ghi nhớ từ vựng,Liễu mập nhìn thấy điều này cũng không làm phiền anh ấy,lấy điện thoại di động ra đọc tiểu thuyết.

Cách tính điểm của thí sinh nghệ thuật trong kỳ thi tuyển sinh đại học khác với học sinh văn hóa,thí sinh nghệ thuật được tính điểm tổng hợp,theo cách tính điểm ở nam Giang Tô:[(Điểm văn hóa:750)80,6+(điểm chuyên môn:300)*0,4]*750.

Mục tiêu của Tử Mặc là vào trường nghệ thuật của Đại học Tô Châu,dựa theo hàng nhập học của những năm trước,tổng điểm của anh ấy ít nhất phải đạt 575 điểm.

Là một trường đại học nổi tiếng,đã có rất nhiều ứng viên nộp đơn và vì đại học Tô Châu đã hủy bỏ kỳ thi tuyển sinh và kỳ thi tuyển sinh chung năm nay,nên sự cạnh tranh sẽ rất khốc liệt.

Trường mỹ thuật giống trường văn hóa,nếu tham gia đạt giải thì sẽ được nhận,bất kể điểm thi chung cấp tình mỹ thuật là bao nhiêu,xét điểm cuối cùng sẽ căn cứ vào kết quả của học văn hóa.

Cũng may điểm thi tuyển sinh cấp tình của Tử Mặc cũng rất cao,286 điểm,xếp thứ 6 toàn tỉnh,điều này giảm bớt áp lực học văn hóa cho cậu,nhưng dù vậy,để an tâm,điểm văn hóa của cậu ít nhất phải 500 điểm để được chấp nhận an toàn.

Kỳ thi tháng trước,điểm văn hóa lớp của Tử Mặc là 476 điểm,đây là điểm số rất mơ hồ,nếu như kỳ thi tuyển sinh đại học còn có điểm số này,có lẽ sẽ chênh lệch 4 điểm.

Tử Mặc vốn cho rằng mình cố gắng hơn nữa,hơn nữa còn có ột trăm ngày,lên ba bốn mươi điểm cũng không khó.Nhưng trong hai ngày quen nhau này,Tử Mặc có ấn tượng rất tốt với Nhược Giai,nếu cô sẵn sàng giúp anh làm bài tập,chẳng phải điểm của anh ấy sẽ tăng lên sao.

Trên thực tế Tử Mặc đã có ý tưởng này từ tối hôm qua,nhưng xét đến việc chị nhược Giai hôm nay mới nhận việc,lầm đầu tiên và cô ấy thậm chí còn chưa quen công việc,anh ấy đã qúa xấu hổ khi nhờ chị Nhược Giai giúp đỡ.

Tóm lại tìm cơ hội cùng này thảo luận,nếu không được,liền đi bên ngoài chạy nước rút lớp học,quên đi.

Hôm nay là Lễ hội l*иg đèn và thời tiết đã tốt hơn hôm qua.

Tám giờ sáng,ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ chiếu vào vị trí của Tử Mặc,cậu viết tên mình leen tờ giấy thi mới được phát,ánh mặt trời chiếu lên nét chữ mới mẻ vô cùng ấp áp.

Năm thứ ba trung học phổ thông là như vậy,ngoại trừ ra đề,làm bài thi,nói chuyện bài thi,tức là làm đề thi và giảng bài trên đề thi,không có cái gọi là thanh xuân trải đầy hoa hồng trường học trong truyện tranh Nhật Bản.Các trường học trung học trong nước đều được nhắc đến trên intenet.Đó là ngày mà kỳ thi tuyển sinh kết thúc.

Buổi trưa ăn ở căn tin,sau đó về lớp nằm sấp ngủ một giấc,chiều lại tiếp tục chu kỳ buổi sáng.

Cứ như vậy trôi qua một ngày,Tử Mặc đeo cặp sách ròi khỏi phòng học,chuẩn bị ngồi lên xe đến chỗ mẹ ăn cơm.

Tôi không biết Nhược Giai làm việc ở đó như nào,nhưng Tử Mặc rất ngạc nhiên khi thấy anh bắt đầu tò mò về cô.
« Chương TrướcChương Tiếp »