Chương 24: Hồ ly mua đồ chơi tìиɧ ɖu͙©

Sáng hôm sau.

Ánh nắng chiếu xuyên qua cửa sổ, bây giờ đã là tám chín giờ sáng, ánh nắng vô cùng chói chang.

Người đàn ông ở trần, đắp một chiếc chăn mỏng che đi phần dưới, theo thói quen vươn tay sờ sang bên cạnh. Hơi lạnh trên tấm ga giường truyền tới khiến hắn lập tức tỉnh giấc.

Người đàn ông hốt hoảng ngồi dậy, ánh mắt nhìn ngó xung quanh. Không thấy Đinh Nhu đâu cả, hắn cuống cuồng rời giường tìm kiếm, trong nhà tắm cũng không thấy. Ánh mắt hắn ngập tràn ưu thương, chẳng lẽ cô đã rời đi rồi sao?

Thời gian quay ngược lại nửa tiếng trước....

Hồ ly mở mắt, trời sáng rồi. Chuyện hôm qua của Vân Mộng Dao khiến Đinh Nhu nảy ra một sáng kiến, thế là cô nhẹ nhàng vén chăn xuống giường, thay quần áo đi vào phòng làm việc của Kỳ Viễn Hàng, mở máy tính của hắn lên, nhập mật khẩu... Chuyện mật khẩu máy tính không làm khó được cô, mấy chuyện bẻ khóa cô làm rất đơn giản.

Hồ ly chọn mua ở cùng thành phố và giao hàng tận nhà. Cô chọn tất cả đồ chơi tình thú vào giỏ, nhưng đến đoạn thanh toán... Làm sao thanh toán được đây?

Suy nghĩ một chút, Đinh Nhu chạy về phòng ngủ.

“Anh trai, anh ngồi dưới đất làm gì thế?” Nhìn thấy Kỳ Viễn Hàng đang ngồi sụp dưới đất, ánh mắt sụp đổ, Đinh Nhu vội vàng chạy lại.

Người đàn ông nghe được giọng cô thì vội vàng đứng lên, ôm chặt cô vào lòng: “Thì ra em vẫn còn ở đây... Thật tốt... Thật tốt.”

“Anh trai, anh sao thế? Nhu Nhu vừa rồi vào phòng của anh nghịch máy vi tính một chút thôi.” Cô cũng vòng tay ôm lấy hắn, nghe được giọng nói đè nén của hắn, Đinh Nhu cũng không nhịn được mà run lên một cái. Chẳng lẽ hắn nghĩ cô đã rời đi nên mới đau khổ như vậy... Ừm, mà cũng đến lúc cô phải đi rồi nhỉ... Đinh Nhu nghĩ đến đây thì trong lòng không thoải mái lắm, nhưng không thoải mái thì cũng phải đi thôi, thiên hạ không có bữa tiệc nào không tàn. Thích không có nghĩa là yêu, cô thích người đàn ông này, nhưng người đàn ông này lại không thích hợp với cô. Cô không quên nhiệm vụ của mình, sinh một đứa con, sau đó có thể sống những ngày tháng tự do.

“Nhu Nhu nghịch máy tính sao? Chơi game à?” Người đàn ông hít sâu một hơi, khôi phục lại sự bình tĩnh thường ngày. Hắn buông cô ra, khẽ cúi đầu hôn lên môi cô một cái như chuồn chuồn lướt nước.

“À đúng rồi... Anh trai, anh có tài khoản ngân hàng trực tuyến không? Nhu Nhu muốn mua chút đồ.” Thật là phấn khích, không biết những thứ đồ đó dùng trên người anh trai sẽ như thế nào.

“Anh trai viết cho em.” Kỳ Viễn Hàng đi tới bên bàn, lấy bút và giấy viết tài khoản và mật khẩu cho cô.

“Anh trai, anh đi đánh răng rửa mặt đi, Nhu Nhu phải đi thanh toán đã.” Người đàn ông xoa đầu cô, cũng không hỏi cô muốn mua cái gì. Cô là người phụ nữ của hắn, chỉ cần cô muốn thì hắn sẽ dùng cả hai tay dâng lên cho cô.

“Nhu Nhu vào phòng làm việc đây.” Đinh Nhu vui vẻ xoay người chạy ra khỏi phòng ngủ.