Chương 4
Chương 461.
"Lần sau không được mang điện thoại lên lớp nhé."
"Vâng..."
"Bài tập tối nay về xem trước hai chương sau, bài tập toán em làm đến trang 10."
"Vâng..."
Tôi nắm lấy tay mình đứng trước mặt cô Hoàng, cô vẫn đang đeo kính chữa bài tập.
Điện thoại bé nhỏ của tôi đang ở trước mặt, tôi bĩu môi, tủi thân.
62.
"Thế thôi, lần sau nên chú ý hơn." Cô Lý ngồi bên cạnh cũng đang chữa bài tập, cô vỗ vỗ tôi tỏ ý bảo không sao.
Cô Hoàng trừng mắt với cô ấy một cái.
"Học sinh làm sai không phải nên phạt sao?"
"Nhưng lần ấy cậu lên lớp cũng lén lút mang điện thoại theo còn gì."
"Đó không phải vì ai cứ bám lấy tôi, rồi cứ gửi tin nhắn cho tôi chứ."
"Cậu cũng hay gọi điện cho mình mà."
"Tôi sợ cậu ngủ nướng, lên lớp muộn, giáo viên lại đổ tội lên đầu tôi."
Hai cô à, em vẫn đang đứng bên cạnh mà.
63.
"Trước đây cậu cũng không phải là học sinh gương mẫu gì." Cô Hoàng liếc cô Lý, cầm bút chỉ vào cô ấy.
"Mình?" Cô Lý gãi gãi đầu.
"Trốn học, trèo tường, đánh nhau, mấy chuyện này làm như chưa từng làm ấy nhỉ."
"Đó không phải vì ai đó bị bệnh phải nhập viện, ai đó không ăn sáng, ai đó quá dễ thương mà bị trêu chọc sao."
"Cậu đang khen tôi sao?"
"Đúng thế!" Cô Lý ưỡn ngực đắc ý.
Hai cô à, em vẫn đang đứng bên cạnh mà.
64.
"Nếu không nhờ tôi, không biết cậu sẽ đi học muộn bao nhiêu lần."
"Ừ."
"Nếu không nhờ tôi, bài tập của cậu có làm xong không?"
"Ừ."
"Nếu không nhờ tôi, còn có người cần cậu sao?"
"Ừ."
65.
"Cảm ơn cậu."
Trong mắt cô Lý chỉ có cô Hoàng, tôi thấy rồi.
66.
Nhưng hai cô à, em vẫn đang đứng bên cạnh mà.
67.
Không biết có phải do hiệu ứng ánh đèn hay không, mặt cô Hoàng đỏ rồi.
Quả nhiên, tôi chăm chỉ học thuộc bài môn Ngữ văn là đúng đắn.
68.
"Nhưng mà, tôi nhớ lúc đó có người còn..."
"Wow, Đình Đình tang, Đình Đình tang."
"Bạn Lý Phát Ca còn..."
"Này, đừng nói, đừng nói mà."
69.
Hai cô có thể chuyên tâm chữa bài tập được không.
Em vẫn còn đang đứng bên cạnh mà.
70.
"Là ai khi đó nhân lúc phòng ngủ cúp điện, tôi thì đang học bài, hét lớn trên hành lang 'Đình Đình tang! Cứu mình!'."
Giọng điệu cô Hoàng sắc bén, âm thanh mô phỏng giống y như thật.
Cô Lý ngay lập tức đỏ mặt, kêu to mấy tiếng a a a, muốn bịt miệng đối phương lại, kết quả mười ngón tay hai cô đan vào nhau, cùng nhau cười thật to.
"Kết quả cả tòa kí túc đều nghe được, ha ha ha."
"Đừng nói nữa."
"Đình Đình tang..." Cô Hoàng tiếp tục bắt chước.
"Thật mất mặt."
71.
Không mất mặt.
Các cô có thể coi như em không phải người.
72.
Oẳng.
73.
Tôi có chút nhớ cô bạn cùng bàn của mình.
74.
"Vậy em có thể lấy...điện thoại về hay không ạ?" Tôi dằn lòng, cảm thấy không thể tiếp tục nghe chuyện của họ nữa.
"Có thể có thể." Cô Lý bĩu môi, mặt mũi đỏ nựng, đem điện thoại đưa cho tôi đồng thời khẽ nói với tôi.
"Bài tập ngữ văn hôm nay không cần làm."
Cô Lý...
Em đứng về phía cô công.
75.
Đợi đã.
Tối nay vốn không có bài tập Ngữ văn.
76.
"Đúng rồi, lớp mình hôm nay vẫn chưa phân công trực nhật đúng không?" Cô Hoàng đặt chiếc bút trên tay xuống, vẫy tay bảo tôi đi qua đó. "Ngày mai em có thể trực nhật thay được không?"
"Được ạ." Tôi nhận lấy chìa khóaa từ cô Hoàng, "Nhà em cũng không xa, đi bộ đến được ạ."
Cô Hoàng cười híp mắt, gật gật đầu.
Dù sao tôi cũng không thích ở nhà, vừa hay có thể đi sớm về muộn một chút.
77.
"Hôm nay cô Hoàng đi làm bằng ạ?" Tôi nhớ lần trước khi cô Hoàng nói tới địa chỉ nhà mình, dường như nơi đó không xa trường mấy. Tôi cầm chìa khóa cẩn thận cất vào trong cặp.
"Đi xe thôi." Cô Hoàng sờ cây bút, "Thường thì nếu quên bơm lốp sẽ bắt tắc-xi."
À.
Tôi nghĩ một lúc.
78.
Tôi quay đầu nhìn cô Lý.
Quả như trong dự đoán nhận được cái chớp mắt đầy vẻ công đảng của cô ấy, sau đó tôi chỉ đành mặt dày mày dạn hỏi.
"Cô Lý...thế cô..."
"Đạp xe đi." Cô Lý vỗ vỗ ngực. "Nếu quên bơm lốp sẽ bắt tắc-xi."
79.
Vâng.
Xin lỗi.
Là tôi ngây thơ quá rồi.
80.
Có thể chỉ là ở cách vách thôi.
Cậu nói có đúng không?
Quá hay quá suất sắc. không chê vào đâu được.