Một tuần sau đó chúng tôi đi chơi, hẹn hò tay ba luôn, đi xe mà không biết lai ai đi nữa, trong lòng muốn lai cô lắm nhưng cô không chịu, toàn nhường cho Linh, làm gì tôi cũng bị kẹp vào giữa, nhiều lúc cô và Linh chả biết nên ngả về phía ai, mà lâu rồi tôi không được cô ôm nhớ quá, cuộc tình tay ba nó khổ thế đấy. :(( Hôm nay tôi đi uống cafe với mấy anh chơi cùng game cf ở G-Cafe, có mấy chị phục vụ xinh vãi chưởng, nhìn mà thèm khát. Đang chém gió nhiệt tình tôi nhìn qua cửa kính sang bên kia quán, là cô, không sai vào đâu được. Người ngồi đối diện cô là một người con trai, hình như là người lần trước tôi thấy cô đi cùng ở kem Niu di lân. Trong đầu tôi hiện nên một dấu hỏi, người kia là ai? Tôi chỉ muốn lao sang bên đấy và hỏi cô nhưng không hiểu sao tôi cứ ngồi yên ở ghế. Tôi lấy điện thoại nhắn tin cho cô.
- "Em đang làm gì đấy?"
Quay sang ngó cô..1 giây...2 giây...cô cầm điện thoại.
- "e dang di choi voi ban, sao vay a?"
- "Không có gì đâu, thôi em đi chơi tiếp đi"
- "vag"
Thế này chắc không có gì phải lo lắng rồi, tôi lại tập trung chém gió với mọi người, lúc về ngó sang thì cô đã về rồi. Tôi đi về nhà, một giờ chiều, nằm lăn qua lăn lại trên giường, nhớ cô quá, thèm cảm giác được đi chơi với cô mà không có Linh. Tôi liền gọi cho cô.
- Alo! Em nghe nè anh, anh lại nhớ em à?
- Ừ, sao em biết hay thế?
Cô cười ở đầu bên kia điện thoại.
- Thế em đến đón anh đi chơi nha.
- Ừ, nhanh lên nhá.
Tôi hồ hởi, vui mừng như kiểu lần đầu hẹn hò với cô vậy. Tôi chui vào nhà vệ sinh tân trang lại nhan sắc, 15 phút sau cô đến, tôi ra ngoài lên xe đèo cô, cô vòng tay ôm eo tôi, ôi cái cảm giác hạnh phúc này lâu lắm rồi tôi mới cảm nhận lại được, với tôi là như vậy. Tôi và cô đến siêu thị BigC, tôi và cô chưa đi siêu thị với nhau lần nào. Vào trong cô dẫn tôi đi khắp nơi, qua mấy hàng quần áo, cô bắt tôi thử hết bộ này đến bộ khác rồi mua cho tôi, hôm nay thấy cô quan tâm đến tôi quá. Chọn xong cô lại kéo tôi đi ra ăn pizza, hôm nay cô là người chủ động chứ không phải tôi. Mà hôm nay cô cũng cười nhiều quá, xinh thật. Xong chúng tôi lại đi xem phim, đang hẹn hò với cô mà Linh cứ gọi, tôi tắt nguồn máy luôn, tôi không muốn Linh phá vỡ những giây phút hạnh phúc này. Xem phim xong chúng tôi đến sky trượt pa-tin. Đến đây tôi lại nhớ đến lần đầu đi trượt pa-tin với cô, bách nhục. Sau lần đó tôi không bao giờ đi trượt nữa cho đến hôm nay đi với cô. Nhưng lần này ngon zai rồi, hơi lạng quạng nhưng không đến mức như lần trước. :beauty: Tôi lại ôm eo cô để cô kéo, tôi ước gì người kéo là tôi chứ không phải cô, hic.
- Em trượt cho anh xem đi.
- Vâng.
Tôi đứng bám vào thành tường xem cô biểu diễn, phải nói là cô trượt rất giỏi, cô vừa nhìn tôi vừa cười, tóc cô bay ngang qua mặt, tôi cứ đứng ngây ra nhìn cô, cô như một thiên thần đang bay lượn trước mắt tôi vậy. Dường như cô biểu diễn quá đẹp, tất cả mọi người cùng dừng lại xem cô biểu diễn, đến động tác xoay tròn cô bị vấp chân, không hiểu sức mạnh phi thường ở đâu mà tôi lao nhanh như cắt đến đỡ cô mà không hề bị ngã. Khi đỡ cô xong thì một tràng pháo tay rộn rã vang lên dành cho chúng tôi, cô nhìn tôi cười, hai mà ửng hồng, chán lấm tấm mồ hôi. Rồi chúng tôi trả giầy ra ngồi uống cafe.
- Em trượt đẹp quá, nhìn em lúc đấy như thiên thần ấy.
Cô bật cười khúc khích.
- Lúc anh đỡ em anh cũng tuyệt lắm ý, vậy mà anh kêu không biết trượt.
- Thì anh không biết trượt thật, lúc đấy không biết tại sao anh lại làm được như vậy nữa.
Cô lại nhìn tôi cười. Ly cafe dần cạn, cô dục tôi về không muộn. Trên đường về tôi cố gắng đi thật chậm, cô ôm eo tựa đầu lên vai tôi thủ thỉ. Giọng cô như giót mật vào tai vậy. Nhưng rồi cũng đến nhà tôi, tôi chào cô rồi vào nhà, trước khi về tôi bắt cô hun môi tôi nhưng cô không chịu, tôi đành bảo cô hun má, cô ngó ngang dọc rồi hun lên má tôi làm tôi phê tê tái, lâu rồi mới được cô hun, chắc tầm ba ngày. =]]z Tôi vào nhà, bật điện thoại lên nhớ đến Linh, tôi gọi cho nàng.
Lần 1... không nghe.
Lần 2... nghe rồi.
- Sao em gọi anh mà không nghe máy?
Giọng giận dỗi, thế là đã không thích rồi.
- Lúc đấy anh đang bận không nghe được.
- Thật không?
- Thật, giờ anh hết bận rồi nên gọi cho em nè, đang làm gì thế gái.
- Xì... Tối anh đón em đi chơi đi, ở nhà chán quá.
Lại bắt đầu làm nũng, tôi chọc Linh.
- Thôi anh mệt lắm, anh muốn ngủ sớm.
- Em không biết đâu, anh mà không đến em giận anh luôn đấy.
- Ừ, biết rồi, thôi anh đi tắm đây, bye gái.
Cúp máy, tối đang định rủ cô đi chơi tiếp. Hic. Tôi tắm rửa, mum mum xong 8h kém đến đón Linh đi chơi, lại điệp khúc ăn uống xem phim đến phát nản, nhạt nhẽo, Linh lại trách móc.
- Anh không muốn đi chơi với em đúng không.
- Đâu có đâu.
- Anh nói dối, anh không yêu em đúng không?
Sự thật nó luôn phũ phàng nhưng ta luôn phải phủ nhận nó để có những điều tốt đẹp.
- Em lại nói linh tinh cái gì vậy, anh không yêu em thì yêu ai.
- ....chị Lan...
Trúng tim đen rồi, tôi không nghĩ khi yêu Linh lại hay ghen tỵ như vậy. Tôi dừng xe vào một góc tối, tôi xuống xe nhìn thẳng vào mắt Linh.
- Em đừng có thế nữa, anh yêu cả hai người, em đừng có ghen tỵ với Lan nữa, anh yêu em và Lan, em hiểu không?
(Giả tạo quá.)
- ...
- Anh không muốn em so sánh tình cảm của anh dành cho em và Lan, trái tim anh đã xẻ đôi mỗi người một nửa rồi nên không có chuyện ai hơn ai đâu.
(Dối trá quá.)
Linh dường như biết lỗi, giọng yếu ớt.
- Vâng...
Tôi ôm Linh vào lòng rồi đặt lên môi nàng một nụ hôn.
- Anh không muốn nhắc đến chuyện này nữa, mình bỏ qua đi nhé.
- Vâng.
Tôi mỉm cười véo nhẹ má Linh, rồi chúng tôi lại tiếp tục đi. Mười giờ, tôi đưa Linh về, về nhà tôi gọi điện chúc hai nàng ngủ ngon rồi cũng đi ngủ. Hôm sau cô và Linh đều đồng loạt thông báo sẽ về quê bỏ tôi bơ vơ một mình. :shame: Cô về 5 ngày còn Linh về một tuần, suốt những ngày nhạt nhẽo sau đó chỉ gọi điện nhắn tin, tôi không chịu được cảnh cô đơn lên cũng về quê nội ba ngày. Thanh Miện, nơi muốn đi chợ cũng phải đi vài cây số. :v Cảm giác về quê cũng thật tuyệt. Tôi còn bà nội, về quê ngồi chơi với bà với bác, rồi lại leo teo với chị họ hơn tôi một tuổi đi chơi trại hè, trai làng ở đây manh động quá. Ngay hôm đầu đã dính phốt, vừa vào ủy ban mặt còn ngơ ngơ ngác ngác đã bị mấy bạn trẽ chặn hỏi thăm, may sao có chị tôi vào can. Gái quê... thành phần xinh không thiếu mà thị nở cũng chẳng thừa. Thế éo nào tôi nhìn con bé chắc lớp 8 mà da trắng nhìn đầy đặn vãi đạn, máu tà da^ʍ lại bộc phát. Thiện tai! Thiện tai! Nam mô! Amen! Gái hại đời con! Bé quá! Bé quá! (Câu này thó của một thím vozer :) ). Gái nơi đây cũng dễ gần phết, chưa gì đã quen nhau rồi, tôi cũng quen thêm hai thanh niên nữa. Ngày hôm sau ở quê bác tôi dắt tôi đi bóc long nhãn, ở đấy có gái bằng tuổi chị họ tôi, nhìn xinh vãi, mà nó tỏ vẻ éo quan tâm đến thằng đập choai khoai to đang vừa bóc nhãn vừa ăn vừa nhìn nó. Đến chán. Đến chiều hai thanh niên mới quen rủ ra đồng chơi, nhìn thấy ruộng cà chua đỏ mọng, đi qua tiện tay vặt luôn, ba thằng chén sống nó. =)) Về nhà đến tối lại ra ủy ban chơi, ở đây mỗi khu chia thành một đội, đội chị tôi rủ nhau sang đội khác thám thính, tôi đi theo. Tôi thích nhất một điều lá mấy đội khác lắm gái xinh vãi, nàng nào cũng trắng cũng xinh, xinh theo kiểu... đú. Tóm lại không bằng cô và Linh, hê hê. Chơi chán về ngủ, tôi hay gọi cho cô và Linh, nhớ hai nàng quá. Ngày thứ hai ở quê được hai thanh niên rủ đi tắm sông mò trai. Tôi hầm hố đi theo mà không biết mò, mò mãi mới được mấy con, hai thím kia đã lưng chậu. Xong mang về tôi được chia một ít, đem về nấu canh ngon quá xá. Rồi ghé qua Đảo Cò chơi, hàng đàn cò bay trên đầu, thỉnh thoảng tôi lại dính phát shit của chúng nó. Ngày thứ ba, lại được rủ đi đào khoai, ba thằng đào xong đem nướng, mồm thằng nào cũng đen xì. Đến chiều tôi lên xe về Hải Dương, tạm biệt mọi người, cả hai người bạn mới, họ mộc mạc, chân tình và dễ mến không như các thanh niên thành phố sướng quá hóa rồ. Hai ngày nữa cô mới lên, vẫn cô đơn, tôi cắm mặt vào game, không có cô và Linh cuộc sống của tôi trở về những ngày tháng nhạt nhẽo bên game online. Rồi ngày cô lên cũng đến, tôi háo hức như trẻ được quà. Tôi ngồi nhà hóng cô lên, cô lên một mình, mẹ cô hai hôm nữa lên sau. Tôi phi ngay sang nhà cô ngay khi cô gọi. Cô mang cho tôi nhiều quà, tối hôm đó tôi ăn cơm ở nhà cô, có thể ngủ qua đêm. Hè này từ khi có cô và Linh tôi hay bỏ cơm của má quá, bị ma chửi mấy lần. :) Đúng là cô nấu ăn ngon thật, ngon hơn Linh. Ăn xong chúng tôi lại đi chơi tung tăng khắp nẻo đường ở cái đất Hải Dương. 10 giờ tối hôm đó, chúng tôi lại lao vào nhau cuồng nhiệt, đã lâu không được gần gũi, chạm vào xác thịt cô, và cái đêm định mệnh ấy đã thay đổi số phận chúng tôi mãi mãi. Sáng hôm sau, cô dậy trước tôi, cô nằm đó nhìn tôi khi tôi còn đang ngủ say, khuôn mặt ấy có một nét trầm tư sâu lắng. Tỉnh dậy, chúng tôi mỉm cười nhìn nhau.
- Em dậy sớm thế! Lại nhìn trộm anh đấy à?
- Em nhìn anh công khai chứ có lén lút đâu, anh mau dậy đi còn đi ăn sáng nữa.
Cô kéo tôi dậy, cô gấp gọn chăn màn lại, tôi đánh răng rửa mặt xong xuống nhà ăn sáng, bát canh nghi ngút ngói, tôi oà lên khen ngợi cô, cô mỉm cười vui sướng. Thời gian cò lại của ngày hôm đấy tôi cắm rễ ở nhà cô luôn. Như đôi vợ chồng trẻ, chúng tôi đi chợ, nấu nướng cùng nhau, cả tôi và cô đều cảm thấy hạnh phúc.
- Sắp đến ngày đi học rồi anh chuẩn bị sách vở chưa?
Tôi nhìn cô cười chừ.
- Anh chưa.
- Anh nhớ cố gắng trong năm học mới tốt hơn năm ngoái nha, em không muốn thấy anh học tập giảm sút đâu.
Cô bắt đầu như người chị nhắc nhở tôi học hành, cô coi tôi như con nít không bằng. Chiều, chúng tôi đi bơi, lại đùa giỡn, tay trong tay, những lời nói ngọt ngào, ánh mắt chứa chan tình cảm.
- Lan! Em cũng đi bơi à?
Đang đùa giỡn thì có người gọi cô, chúng tôi quay ra.
- Anh Phong à, vâng, anh cũng vậy à?
- Ừ, mà ai đây em?
- À ...đây là Hiếu , người yêu em đấy anh.
Tôi nhìn hắn, mặt quen quen, à phải rồi cái tên mà hai lần tôi thấy cô đi chơi cùng.
- Chào em ...chắc là em ít tuổi hơn anh nhỉ.
- À...vâng.
- Thôi hai người chơi tiếp đi anh đi đây.
Hắn bước đi, tôi hỏi cô.
- Ai vậy em?
- Là một người bạn của em, anh ấy vừa đi Úc về.
Hỏi sao có bốn bánh, :sogood: tôi cảm thấy không ưa hắn cho lắm. Nhưng thôi mặc kệ chơi tiếp đã, cô giờ đã biết bơi, nhờ tôi. Nhìn cô bơi thôi cũng thấy cô đẹp rồi. Tối, trà đá tổng hợp thẳng tiến, mát mẻ thoải mái, lại gặp Phong, tên mắc dịch phá đám. Tôi khó chịu lắm nhưng vẫn phải tỏ ra hòa nhã vì cô, thế là đi toi buổi tối với cô.