Ngồi ăn bún riêu cua tôi cứ ghẹo cô, cô thì cứ lườm lườm tôi, hài. Ăn xong tôi đưa cô về nhà, hôm nay cô phải đi đâu với mẹ cô ý. Tôi phóng xe về nhà, vừa về mẹ tôi đã kêu.
- Mày đi xem bói với mẹ, lâu rồi không đi coi sao.
- Thôi con không đi đâu, cái thứ mê tín dị đoan ấy chỉ tốn tiền thôi mẹ, mẹ để tiền đi xem bói đấy mua đồ cho con còn hơn.
Mẹ mắng tôi luôn.
- Trẻ con thì biết cái gì, năm nay năm hạn của mày đấy, lên thay quần áo đi rồi đi.
Tôi hậm hực đi lên phòng thay đồ, tôi chả ham cái thứ này bao giờ, cơ mà cũng hơi tò mò. Tôi thay đồ xong xuống nhà theo mẹ đi xem bói, sau gần nửa tiếng cũng đến nơi, ấn tượng đầu tiên là khá nhiều người đứng ngồi ngoài sân, chắc thầy cao tay đây. Tôi theo mẹ vào xếp hàng, tôi chán nản nghịch điện thoại, hơn tiếng sau mới đến lượt mẹ con tôi, tôi theo mẹ bước vào, không khí bỗng lạnh đi, không gian u ám. Tôi ngồi sau mẹ, thầy là một người phụ nữ tầm 60 tuổi mặc áo bà ba hoa đen, ánh mắt rất có thần. Thầy bắt đầu hỏi han mẹ tôi, chung chung toàn nói về vấn đề vận, tiền tài, số hạn, đến tôi thì cũng là học hành. Xem xong mẹ tôi kéo tôi về, lúc mẹ tôi ra trước thì thầy gọi tôi lại nói:
- Cậu đang yêu một cô gái đúng không?
- Vâng.
- Cô gái đó sinh năm Tân Mùi, còn cậu sinh năm Đinh Sửu, Đinh khắc Tân, không tốt, hiện tại tình yêu của cô cậu rất đẹp nhưng sẽ không được lâu, nếu cậu không sớm rời xa cô ấy thì cậu sẽ đem lại tai họa cho cô ta. Thôi cậu về đi.
Goắt dờ phước? Sao thầy biết năm sinh của chúng tôi nhỉ? Lại còn biết tình yêu của chúng tôi rất đẹp nữa, nhưng thầy nói tôi sẽ đem lại tai họa cho cô ư? Chắc thầy nói nhảm, tôi vốn không tin thứ bói toán này. Tôi nhanh chóng quên đi cuộc nói chuyện đấy, về nhà tôi lại ngóng cô....
-----
Hôm nay là 25/5, là sinh nhật của tôi, mà sao cô và Linh không thấy động tĩnh gì thế nhỉ. Hôm nay cũng là ngày trường tôi tổ chức lể tổng kết năm học, tôi dậy sớm để ra trường dự lễ. Vào trường, tôi thấy cô và Linh đang đứng nói chuyện với nhau, tôi tiến đến, thấy tôi đến họ không nói nữa, lại nói xấu gì tôi rồi.
- Hai người đang nói xấu em hay sao mà thấy em đến là không nói nữa thế?
- Không phải đâu, à cô vào kia đây, em với Linh vào xếp hàng với lớp đi.
Cô tiến về phía các thầy cô khác, hôm nay nhìn cô mặc áo dài thướt tha quá, tôi lại nổi cơn cuồng da^ʍ. Linh dục tôi vào xếp hàng. Cả buổi sáng tôi cứ ngồi ngắm cô, cô xinh quá, tôi lại nhớ đến lời của thầy bói, tôi sẽ không để nó xảy ra đâu. Thỉnh thoảng cô lại nhìn tôi cười tươi như đóa hoa hồng vậy. Tổng kết xong tôi chạy ra gặp cô, tôi ở lại giúp cô vài việc lặt vặt xong về. Đến chiều tôi gọi cho cô mà cô không nghe máy, gọi chán cô nhắn tin cho tôi.
- "e dang ban cv chut, khi nao xong e se goi cho a"
Oài, không biết cô bận công việc gì nữa, tôi phóng đi chơi game, ngồi lướt fb like stt chúc sinh nhật tôi mà tôi lại giận cô, đến 17 giờ cô nhắn tin cho tôi.
- "e xong roi, ty a qua nha e an com nha"
Tôi nghỉ máy phóng về nhà tắm rửa sạch sẽ rồi phóng sang nhà cô, sao tối om thế này, tôi gọi cho cô.
- Alo! Em đang ở đâu thế? Anh đang ở trước cửa nhà em đây.
- Anh cứ mở cửa vào đi, em đang đi mua cái này chút.
Oài, cô đi mà không khóa cửa nhỡ trộm vào nhà thì sao. Tôi mở cửa bước vào, tôi lần mò công tắc đèn...tạch...đèn sáng...
- Oà... HAPPY BIRTHDAY!!!
- Ngạc nhiên chưa?
Tôi khá bất ngờ, thì ra cô và Linh đã âm thầm tổ chức sinh nhật cho tôi. Pháo giấy, bình xịt bọt tung toé khắp người tôi. Cô và Linh hát bài "Chúc mừng sinh nhật" rồi kéo tôi lại gần bánh sinh nhật. Bánh sinh nhật họ dành cho tôi sao đẹp quá, có hình con ốc sên kèm dòng chữ "Chúc mừng sinh nhật Hiếu hâm! Chú ốc sên dễ thương!", ặc ặc, tôi nhìn chiếc bánh mà phì cười.
- Thổi nến đi!!!
Tôi thổi nến, cô và Linh vỗ tay rộn ràng, tôi cầm dao cắt bánh cho hai người đẹp, lúc họ đang chuẩn bị đưa vào miệng thì tôi quẹt kem bôi lên mặt họ xong cười, thế là đại chiến bôi kem nổ ra, tôi - cô - Linh thi nhau quẹt kem bôi vào mặt nhau. Cái bánh tan nát luôn, hết kem thì cũng là lúc mặt ba chúng tôi chi chít kem, chúng tôi nhìn nhau cười ngặt nghẽo rồi kéo nhau đi rửa mặt. Linh rửa xong chạy ra trước, chỉ còn tôi và cô.
- Em rửa cho anh đi.
- Hứ, lần nào anh cũng bắt em rửa mặt cho anh hết vậy?
- Tại anh thích.
- Anh lười vừa thôi chứ.
Tôi lấy ít kem còn sót lại trêu cô, cô đánh yêu tôi, cô rửa cho tôi xong tôi bất ngờ hôn trộm cô một cái rồi chạy ra ngoài. Ra đến nơi tôi thấy trên bàn bày bao nhiêu món.
- Mày và cô làm hết đấy à?
- Chứ còn ai nữa, tao và cô mất cả buổi chiều làm đấy, mày mà chê tao đá chết luôn.
- Hô hô! Ai mà dám chê chứ!
Cô bước ra, chúng tôi ngồi vào ăn. Món nào cũng ngon hết sảy luôn, tôi vừa ăn vừa tấm tắc khen, hai nàng cười tít mắt. Ăn no lê tôi quay ra đòi quà.
- Ủa? Sinh nhật mà không có quà à?
- Đây ông tướng.
Cô và Linh khúc khích cười rồi đem quà ra tặng tôi.
- Bóc luôn nhá?
Hai nàng gật gật, tôi bóc quà của cô đầu tiên, là một đôi giày hiệu K.O màu xanh da trời.
- Đôi giầy đẹp quá, xỏ thử xem nào.
Tôi xỏ thử, vừa như in luôn, cô thấy thế hài lòng lắm.
- Em cứ tưởng anh đi không vừa cơ.
Tôi để đôi giày sang một bên rồi bóc quà của Linh, là một chiếc áo sơ mi kẻ sọc màu tím đen.
- Áo đẹp ghê, mặc thử nhá.
Tôi đi vào trong thay áo, lúc đi ra cô và Linh vỗ tay cười tít mắt.
- Oa! Anh mặc áo này đẹp trai ghê!
Tôi khá vui, cất gọn hai món quà lại chúng tôi dọn bát đũa, hôm nay là sinh nhật tôi nên hai nàng tranh làm hết luôn, bắt tôi ngồi chơi, Linh gọt hoa quả còn cô rửa bát. Cô rửa xong chúng tôi ngồi ăn hoa quả nói chuyện.
- Hôm nay tớ vui lắm, cảm ơn hai người đẹp nha!
Cô tủm tỉm cười, Linh nói.
- Cảm ơn xuông thôi à? Lên hát một bài đi.
- Hát bài gì? Tao hát chán lắm.
- Bài gì cũng được, mau hát đi nhanh lên.
Linh dục tôi, nhìn cái mặt tí tởn thấy rõ.
- Ờm... Bài gì giờ...
Tôi suy nghĩ, đúng lúc đấy Linh có điện thoại, nó nghe máy.
- Em phải về rồi, bố em gọi.
- Ừ, cũng chín giờ rồi còn gì, anh đưa Linh về hộ em đi, lúc đến đây Linh đi cùng em nên không có xe về đâu.
- Ừ! Đang vui mà về sớm quá.
- Anh ham chơi vừa thôi, đưa Linh về đi.
Tôi lấy xe đưa Linh về.
- Cảm ơn mày nha!
- Xì, khách sáo vừa thôi ông, cảm ơn hai lần rồi chưa chán à.
- Hờ hờ.
Đưa nó về xong tôi quay lại nhà cô, tôi và cô ngồi ôm nhau xem tivi.
- Ủa? Mẹ em đâu rồi?
- Mẹ em về quê đi đám cưới từ sáng nay rồi, mai mới lên.
- Thế mà không bảo sớm...
- Bảo sớm với anh làm gì? Anh lại nghĩ bậy đúng không?
Bị cô đoán đúng tim đen tôi chỉ biết cười nhăn nhở, cô thấy thế véo hông tôi.
- Đồ da^ʍ dê!
- Hi hi, mà em giỏi thật đấy, chuẩn bị từ bao giờ mà anh không biết gì luôn.
- Em với Linh dành cả buổi chiều chuẩn bị đấy, mệt chết đi được.
- Ui! Thương ghê, hun cái nào!
Cô đánh yêu vào ngực tôi, tôi đặt lên môi cô một nụ hôn, cô đáp lại nồng nhiệt, một nụ hôn cháy bỏng, bàn tay tôi bắt đầu hoạt động, tôi lần mò khắp phần trên cơ thể cô, cô thả lỏng mặc tôi làm gì thì làm, cô nổi da gà, rồi bàn tay tôi đi xuống phía dưới, tôi mạnh dạn đặt bàn tay vào khóa quần cô, ngay lúc đó cô túm lấy tay tôi, tôi nhìn cô, cô đỏ mặt rúc đầu vào ngực tôi.
- Tối nay em cho anh cả đấy, nhưng... mình lên phòng em được không anh?
Tôi mỉm cười sung sướng hôn vào chán cô rồi kéo cô lên phòng cô. Tôi không quên nhắn tin cho má là ngủ qua đêm nhà bạn. Vào phòng cô, tôi ôm lấy cô hôn cuồng nhiệt.
- Anh... Để em khoá cửa nhà đã.
Cô đi xuống nhà khóa cửa, tôi leo lên giường nằm. Tôi vui lắm, rất hồi hộp nữa, lần đầu mà, tôi không ngờ rằng hôm nay lại được một món quà như vậy, tôi chỉ muốn đứng dậy nhẩy cẫng lên mà thôi, cứ nghĩ đến cảnh ấy ấy là thằng em lại dạo dực, đang suy nghĩ thì cô bước vào, tôi kéo cô nằm đè lên người tôi rồi tiếp tục hôn, một tay xoa lưng một tay cởi từng chiếc cúc trên áo cô. Khi chiếc áo cô được rũ bỏ thì tôi ngây người, dù đã một lần ngắm nhìn thân hình ấy ở bể bơi, nhưng sao giờ đây trông nó quyến rũ quá, hai má cô ửng hồng, tôi nhẹ nhàng gỡ áo ngực cô ra... "Sao thâm thế nhỉ?" đó là ý nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu tôi ngay khi áo ngực cô được rũ bỏ, nó tròn tròn, trắng mịn, tôi bị hút hồn bởi vẻ đẹp thể xác của cô rồi, tôi say sưa ngắm nghía rồi bắt đầu hành động theo bản năng xác thịt. Cô oằn oại, rồi bàn tay tôi tụt dần chiếc quần đùi mỏng manh của cô... Giờ đây cô chỉ còn miếng vải móng che đi vùng kín, tôi hồi hộp muốn xem, thằng em đã rộn ràng. Tôi xoa xoa bên ngoài lớp vải mỏng, có thể thấy rất dậm, tôi nuốt nước bọt rồi lột hẳn mảnh vải đó ra, tôi ngớ người. Đẹp thật, quá đẹp, một kiệt tác, tôi nhìn cô thảng thốt.
- Tối nay em đẹp lắm.
Cô mỉm cười e thẹn, rồi cô cởi bỏ quần áo tôi, cô ngớ người khi trông thấy em trai tôi, tôi tinh nghịch nghịch ngợm cơ thể tôi. Bao đêm luyện Jav nay mới được thực hành, tôi mân mê theo những gì học được từ phim, truyện, mấy thằng bạn da^ʍ tặc. Cô oằn mình, da gà nổi lên, nhưng cô không có chút gì thể hiện sự bỡ ngỡ cả. Tôi thì mặc sức khám phá, những giọt nước suối đã thấm ướt ga giường...thời khắc quan trọng đã đến, theo tư thế truyền thống, tôi phía trên cô, lần đầu trượt, cô cầm lấy chỉnh cho đúng... Phập.... Ngập luôn. Sao lại dễ dàng vậy? Tôi nhận ra một điều: "Cô đã không còn trinh trắng.", tôi ngồi phục ra giường, thất vọng. Tôi không nghĩ lần đầu của mình lại như vậy, sao cô không nói gì với tôi, cô nhận ra sự thất vọng của tôi.
- Anh! Em... xin lỗi!
- ...
- Em...
- Sao em không nói cho anh biết?
- Em... Nhưng cái đó quan trọng vậy sao anh?
- Anh....
- Vậy mà em cứ nghĩ....
Tôi im lặng, không lẽ cái màng trinh nó quan trọng với tôi vậy sao? Tôi luôn nghĩ nó không quan trọng và coi khinh những thằng coi trọng cái màng trinh phụ nữ và tôi sẽ không như vậy cơ mà, sao bây giờ tôi lại đang làm những gì ngược lại suy nghĩ vậy, tôi thấy mình thật khốn nạn. Cô nằm quấn chăn quay lưng về phía tôi, người cô run run, dường như cô đang khóc, tôi sai thật rồi, tôi nằm xuống ôm lấy cô.
- Anh xin lỗi! Anh sai rồi.
Cô khóc to hơn, thành những tiếng hức...hức, cô quay lại đánh vào ngực tôi.
- Anh đểu lắm anh biết không...hức.
Tôi ôm cô chặt hơn.
- Anh xin lỗi, anh không nghĩ mình lại khốn nạn vậy, anh xin lỗi.
Cô nằm vừa khóc vừa cấu tôi, tôi mặc kệ, có lẽ quá khứ về cái màng trinh của cô nó không đẹp như cô muốn. Chúng tôi nằm đó, hai thân thể da chạm da, một người khóc một người đau, tôi đau vì khi biết sự thật này, tôi bỗng thấy ghét chính bản thân mình ngay lúc này, chúng tôi không ai nói gì với nhau cả, mọi thứ thật im ắng, tôi suy nghĩ mông lung rồi thiếp đi lúc nào không hay...