- 🏠 Home
- Hồi Ký
- Voz
- Cô Giáo, Em Sẽ Mãi Ở Trong Trái Tim Anh
- Chương 15
Cô Giáo, Em Sẽ Mãi Ở Trong Trái Tim Anh
Chương 15
Hôm nay cô về quê mất rồi, chán, cả ngày tôi chỉ ngồi chơi game. Đến trưa mẹ tôi lên dục tôi chuẩn bị về quê. Tôi hí hửng sắp quần áo, cũng đã lâu tôi không về quê rồi. 2h chiều tôi lên xe về quê, đi đường ngắm được bao nhiêu hốt gơ :beauty: , đúng là mỗi nơi gái nó một vẻ khác nhau. Ngồi xe hơn 40 phút ê hết cả mông, tôi ngoáy ngoáy mông cho đỡ ê thì dần dần những cánh đồng xanh mướt hiện ra, tôi hít hà không khí quê. Shit! Tôi tí oẹ, toàn mùi phân, hết phân trâu ngổn ngang dọc đường bãi thì nát bét bãi thì vẫn ướt nguyên vón cục nhìn như sô-cô-la, phân cún từng cục nhỏ xíu xinh xinh đến những ổ phân ủ để làm phân bón, chúng kết hợp với mùi đất, mùi cỏ tạo ra một mùi thật đặc biệt. :chaymau:
Ở đây tuy đã hiện đại hóa nhưng người dân vẫn nuôi bò nên việc phân ngổn ngang này là đương nhiên. Bên đường, hai hàng cây bạch đàn cao ngút xì xào theo gió, không biết gió đâu thổi qua mà lạnh sun tờ rym. :shame: Tôi suýt xoa. Rồi xe rẽ vào con đường làng quen thuộc mà giờ đây nó đã được dải bê tông, hai bên đường nhà nào nhà đấy nhìn như biệt thự, còn to hơn cả nhà tôi. Rồi nhà bà ngoại tôi hiện ra.
- CHÁU CHÀO BÀ!!!
Tôi chào to khi gặp bà, rồi chạy vào ôm bà.
- Sao giờ mới về? Về sớm đón giao thừa với bà có phải bà đỡ buồn hơn không.
Tôi chỉ biết cười hì hì, từ ngày ông ngoại tôi mất căn nhà lạnh lẽo đi hẳn, nhớ ngày xưa về chơi ông vẫn còn ngồi ở hè vót tre làm đồ dùng trong nhà, có lúc ông lụi cụi nơi góc vườn, tính ông hay chửi nên làm gì cũng bị ông chửi hết. Hic. Mà giờ muốn gặp ông cũng không được. Cũng vui là có bác thứ ba sống cạnh bà nên bà cũng đỡ buồn. Tôi theo bà vào nhà cho ấm, thắp cho ông nén hương rồi lại ngồi nhõng nhẽo với bà, bà đẹp lão thật. Xong tôi lên nhà bác chào hỏi, tính tìm thằng anh chiều rủ đi chơi game mà không thấy nó đâu, chắc đi chơi game rồi. Cả ngày hôm đấy tôi theo mẹ đi khắp nơi chúc tết. Đến chiều về mệt lử nằm vật ra giường. Bà dục tôi đi tắm, tôi lấy quần áo tính vô nhà tắm tắm bình nóng lạnh, ở quê giờ hiện đại lắm nhé, thì mất nước. Tôi lầm bầm chửi thề, đang định đi đun nước thì bác kêu:
- Mất nước hả? Ra giếng tắm với bác.
- Dạ nhưng ra đấy rét lắm bác.
- Khà khà, đàn ông con trai gì kém thế.
Nghe bác kích đểu tôi theo bác ra giếng cạnh ao tắm, nước ao trong vắt, tôi bắt đầu cởi quần áo. Fu**!!! Gió thổi từ ngoài ao vào lạnh sun tờ rym, da gà tôi nổi lên, co ro, bác lại cười đểu, tôi sĩ diện hùng dũng múc nước theo bác, bác mở part bằng xô đầu tiên, nhìn bác không xi nhê tôi thấy thế thả xô xuống múc nước rồi ... Ào... Fu** bi***.... Lạnh vãi loằn... Tôi phê phê răng đánh cộc cộc, người run lên bần bật, thêm cơn gió nữa tôi ngồi hẳn xuống ôm chân cho ấm rồi quay ra hít đất. Bác tôi vẫn cứ ào ào, hít chán nóng người tôi đứng dậy không biết có nên tắm tiếp không. Thôi phi lao rồi phải theo lao thôi. Tôi lấy dầu gội gội đầu rồi múc xô nữa.... Ào.... Thêm một lần ngu... Tôi lại vội vàng hít đất.
Bác tắm xong nên đi vào trước, còn mình tôi bơ vơ, gió thổi xì xào qua những chiếc lá cau, trời thì nhập nhoạng, không gian tĩnh mịch bên cái giếng, như liêu trai chí dị, tôi bất giác nhớ đến vài mẩu truyện ma trên voz, tôi rùng mình. Tôi múc thêm xô nữa tắm qua loa rồi vội vàng chạy vào nhà mặc quần áo rồi chạy lên giường đắp chăn sụt sịt, ngu thật. :sosad: Tối tôi theo mấy anh trong họ lang thang quanh làng. Rồi tôi cắm rễ ở quê đến mùng 6 mới lên. Những ngày ở quê chơi tết khá là vui, tôi và cô tối nào cũng gọi điện cho nhau.
- Anh nhớ em lắm.
- Em cũng nhớ em nhiều lắm ý.
- Nhiều từng nào?
- Ờm... Bằng quả táo em đang ăn nè, hihi.
- Ặc ặc...
Bó tay với cô luôn.
- Thế anh nhớ em đến từng nào?
- À... bằng cái... bồn cầu anh đang ngồi ị nè.
- Á... Đồ đáng ghét, em ghét anh, đã thế khi nào đi học em trù anh luôn.
- Hơ, anh đùa tí thôi mà, làm gì ghê vậy, trù anh là anh không lên lớp được thì sao?
- Thì kệ anh.
Tôi và cô lần nào gọi điện cũng sến súa rồi trọc ghẹo nhau như vậy đấy, xa nhau mới biết yêu nhau dư nào.
Hôm mùng 4 tôi chán quá, máy lại thừa sms nên lấy máy thằng anh chôm số vài chị rồi ngồi troll.
- Chị ơi!
- Aj?
- Em muốn nói với chị một điều.
- aj vay?noi dj.
- Em yêu chị.
- thag djen, cut dj.
- Cút cmm, biến.
=]]z Troll chị này xong tôi lục danh bạ thấy có tên Anh 98, tôi lấy số luôn, lại điệp khúc.
- Chị ơi!!
- aj day?
- Em muốn nói với chị 1 điều.
- Aj day?
- Ai không quan trọng, em muốn nói với chị một điều.
- ns di
- Em yêu chị
- To buc roj day,to la em ut r,k ko e nua dau.
- Cậu bực kệ cấu chớ :3
- xi...ham
- Hâm kệ tớ, tớ thích cậu rồi á.
- to hog ranh de nc vs ng la dau nha
- Vậy mình gặp nhau đi.
- ok, ma b o dau ma muon gap to
- Làng Rồng, cùng làng với cậu đấy.
- oh, vay chjeu nay 2h o quan anh hung nha.
- Ok baby.
Tôi hí hửng, cách nhắn tin có vẻ dễ thương đấy không biết nàng thế nào nhỉ, tôi chạy ra sau nhà tìm thằng anh đang cho gà ăn hỏi quán anh Hùng và cho nó đọc tin nhắn.
- Mày điên à, con đấy có người yêu rồi, người yêu nó hổ báo nhất cái làng Ba Đông đấy.
- Kệ mẹ nó, em vẫn muốn gặp.
- Ờ, chiều tao dẫn mày đến đấy.
Tôi tưng tưng đi vào nhà. Rồi cũng đến 2h, anh tôi dẫn tôi ra chỗ hẹn, cũng gần nên chúng tôi đi bộ. Từ xa tôi thấy thấp thoáng một bóng thiếu nữa có vẻ sεメy đang ngồi nơi ghế nhựa, tôi định đi đến thì thằng anh tôi cản.
- Ê, người yêu nó kìa.
Tôi nhìn theo hướng anh tôi chỉ, bên kia đường có 5,6 thanh niên trẩu đang cười đùa, nổi nhất là một bạn tóc như lông bím dựng ngược tô thêm màu cứt chó khô nhìn rất ăn chơi.
- Giờ sao anh?
- Đi về, ra đấy bọn nó đập mày chết.
Tôi lại lóc cóc theo anh đi về, không quên nhắn cho nàng một tin: "tớ đéo đến được đâu và tớ cũng éo muốn gặp cậu nữa vì nhìn cậu như con nở á, thân ái và quyết thắng". Rồi tối hôm đó rất nhiều cuộc gọi được gọi đến, tôi chặn hết rồi đi ngủ, tí nữa thì vì gái mà chết. :shame:
Những ngày ở quê qua đi, tôi bắt xe bus về nhà, mẹ tôi mùng 5 về trước rồi, xe bus đi ẩu quá, cũng may vào xe ít khách chứ không tôi chết mất. Mùng 6 cũng qua đi, rồi đến mùng 7, hôm nay là ngày cô lên, tôi ra quán nét cày game hóng cô. Đến chiều thì cô lên, tối tôi phóng xe qua nhà cô đón cô đi chơi, cô nhét cho tôi hai cái bánh trưng, ít bánh kẹo nữa rồi bắt tôi vế cất xong vòng lại đón cô, mất công, tốn xăng quá. Đi xe cô ôm tôi chặt cứng, tôi thò tay vào túi áo nắm tay cô, bao nhiêu nhớ nhung giờ mới được giải tỏa, tôi đưa cô ra công viên, chọn một góc tối rồi kéo cô vào đó ôm lấy eo cô, còn cô ôm cổ tôi.
- Anh làm gì vậy? Sao lại dẫn em vào đây.
- Tại anh nhớ em quá...
- Em không tin.
- Muốn anh chứng minh không?
Không chờ cô trả lời tôi liền siết cô lại và hôn cô, cô khá bất ngờ. Bao nhiêu nhớ nhung, sự ham muốn được chạm vào người cô được giải tỏa. Tôi và cô hòa vào nhau như đường với nước - tan vô hạn... Rồi cô dúc vào ngực tôi.
- Em tin anh chưa?
- Rồi ạ...
Tôi mỉm cười hạnh phúc hôn lên chán cô, cô cũng nhìn tôi cười hạnh phúc.
- Mình ra chỗ khác đi anh, ở đây ghê quá.
- Ghê gì chứ? Tối nay mình ngủ ở đây mà.
Cô đấm vào lưng tôi rồi kéo tôi ra lấy xe.
- Đi ăn Lotte nha?
- Vâng.
Chúng tôi đi đến Lotte, gọi hai suất gà rán rồi ngồi xé cho nhau ăn rất tình củm. :beauty: Tôi bỗng buồn đi vệ sinh nên đi vào WC, lúc đi ra thì tôi thấy cô đang cầm điện thoại của tôi, mắt cô dưng dưng. Cô vất điện thoại xuống bàn rồi bỏ đi, tôi cầm điện thoại lên xem, định mệnh mấy cái tin nhắn troll gái lúc ở quê tôi quên chưa xóa, cô lại mở ngay tin "em thích chị". Tôi tím mặt vội chạy theo cô thì bị nhân viên ngăn lại đòi tính tiền, tính tiền xong tôi lấy xe chạy theo cô, tôi dừng xe trước mặt cô rồi nắm lấy tay cô.
- Em nghe anh giải thích đã.
- Giải thích cái gì hả? Tin nhắn như thế rồi anh còn muốn nói dối tôi sao?
- Em nghe anh giải thích đi rồi em hãy mắng chửi anh được không?
-...
Cô im lặng, tôi đội mũ bảo hiểm cho cô rồi kéo cô lên xe. Cô không ôm tôi nữa, tôi đưa tay kéo tay cô quàng eo tôi thì cô hất ra. Hic. Đau đầu rồi, tôi đưa cô ra một quán cafe rồi ngồi xuống nói chuyện.
- Anh nói đi.
- 🏠 Home
- Hồi Ký
- Voz
- Cô Giáo, Em Sẽ Mãi Ở Trong Trái Tim Anh
- Chương 15