- 🏠 Home
- Hồi Ký
- Voz
- Cô Giáo, Em Sẽ Mãi Ở Trong Trái Tim Anh
- Chương 12
Cô Giáo, Em Sẽ Mãi Ở Trong Trái Tim Anh
Chương 12
Buổi đầu tiên cô làm gia sư của tôi, ngay chiều hôm đó tôi đã ở nhà dọn dẹp lại phòng mình cho sạch sẽ, cất gọn sịp, tranh ảnh Jav, tôi còn lấy nước hoa của má xịt cho thơm đến khi mẹ tôi biết thì tôi bị chửi te tua vì xịt quá nửa lọ nước hoa đắt tiền của má. :sεメy:
- Ồ! Phòng nhóc cũng sạch sẽ ghê ha!
- Em mà lại, không sạch sao được. :beauty:
Chúng tôi bắt đầu vào học, cô giao cho tôi một đống bài tập.
- Ơ! Nhiều thế?
- Làm đi, không được kêu ca.
Tôi ngậm ngùi cắm cúi làm bài tập, còn cô thì tủm tỉm cười.
- Chỗ này nhóc làm sai rồi này.
- Đúng mà cô.
- Sai dấu rồi, làm lại đi.
Mới buổi đầu mà cô đã hành tôi vậy rồi, khổ ghê. Sau hai tiếng bị cô củ hành cuối cùng tôi cũng thoát. Cô về rồi, tôi lại ngồi làm nốt số bài tập còn lại, đang cắm cúi thì tôi có điện thoại, là Linh.
- Alo gái!
- HIẾU ƠI HAI HÔM NỮA BỐ TAO VỀ VỚI TAO RỒI!! A!!!
Nó hét vào tai tôi, tôi xoa xoa tai rồi chuyển sang tai bên kia.
- Ơ con điên này, điếc tai tao rồi.
- Hihi, xin lỗi nha, tại tao vui quá, hì.
- Ờ, thế bố mày gọi về à?
- Ừ, bố vừa gọi xong, bố nói sáng mai là bố bay về với tao rồi, tao nhớ bố quá.
- Chúc mừng mày nha, vậy là thoát khỏi ngôi nhà đó rồi.
- Hihi, đang làm gì đấy?
- Đang ngồi làm bài tập cô Lan giao, cô làm gia sư cho tao rồi. Hehe.
- Êu, lưu manh giả danh tri thức à?
- Mày lảm nhảm cái gì đấy, thế mày đang làm gì đấy? Lại ngồi tự kỉ à?
- Làm gì kệ tao.
Chúng tôi nói chuyện một lúc rồi thôi, tôi cũng mừng cho nó, sắp được gặp lại bố rồi, mà tôi cũng muốn gặp bố nó nữa. À quên, sau nhiều đợt cãi nhau om sòm tôi và nó đổi cách xưng hô luôn, từ cậu tớ rất lịch sự sang mày tao mất dậy luôn. Nói chuyện với nó xong tôi thấy buồn ngủ thế là bỏ bài đi ngủ luôn. Để rồi hôm sau bị cô phạt làm thêm chục bài nữa, hic.
Tua nhanh thời gian.....
Hôm nay là ngày bố Linh đáp xuống sân bay Nội Bài, sáng hôm đó nó nghỉ học để đi đón bố nó, ngày hôm trước thì nó háo hức như con điên. Đến trưa nó gọi cho tôi mời tôi và cô tối đến ăn mừng bố nó về và liên hoan nhà mới mà bố nó đã nhờ anh trai mua hộ. Tôi và cô lần theo địa chỉ nó đã gửi cho tôi. Đến nơi nó chạy ra đón chúng tôi, hôm nay nhìn nó xinh dữ, nụ cười lúc nào cũng nở, yêu đời hơn rồi. Vào trong, toàn họ hàng, bạn bè bố nó, có mình tôi và cô là khách của nó. Khi gặp bố nó, ấn tượng đầu tiên của tôi và cô đều là bố nó rất đẹp trai, thảm nào cô con gái cũng xinh không kém, bác ngồi trên xe lăn.
- Cháu chào bác ạ, cháu là bạn của Linh, còn đây là cô giáo dạy toán của chúng cháu.
- Cháu chào chú!!
Bố Linh cười bắt tay chúng tôi.
- Chào hai cháu, hai cháu ngồi đi.
Chúng tôi ngồi nói chuyện với mọi người rất vui vẻ, bố nó cũng vui tính nữa, thỉnh thoảng bố nó nói tiếng Tiệp chọc mọi người làm ai cũng cười. Tối đó khá vui, tiệc tàn tôi và cô xin phép ra về.
- Bố Linh vui tính ghê ha!
- Vâng, Linh nó vui lắm chị, hôm qua nó như con dở hơi ấy, quậy em hoài.
Cô cười.
- Được gặp lại bố thì ai chả vui.
- Vâng.
- Mà chị chưa được gặp bố nhóc nhỉ.
Cô nhắc đến bố tôi, tôi chợt thấy nhói lòng, giọng nói tôi lạc hẳn đi.
- Em... đã lâu không được gọi bố rồi chị.
- Sao lại thế?
- Bố mẹ em chia tay rồi...
Rồi tôi kể cho cô nghe.
- Hic, chị xin lỗi nhóc nha, chị không cố ý nhắc đến lỗi buồn của nhóc đâu...
- Không sao đâu chị, dù sao em cũng vượt qua rồi mà, hì.
Tôi và cô vi vu một vài vòng, cô đưa tay ôm hờ lấy eo tôi. :beauty: Tối đó nằm trên giường tôi lại suy nghĩ về bố, đau lòng.
Kể từ hôm đó, Linh yêu đời hơn hẳn, tôi cũng vui cho nó...
Tua nhanh thời gian lần hai ....
Thời gian thấm thoắt trôi qua, đã gần hết học kì I. Mối quan hệ của tôi, cô và Linh ngày càng ...nói thế nào nhỉ, tôi và cô thì vẫn chưa thể xác định rõ rang là bạn hay tình nhân :sεメy:, còn tôi và Linh thì ngày càng thân, tôi hay sang chơi với bố nó còn nó cũng hay sang chơi với mẹ tôi. Hôm nay là Trung Thu, Linh thì phải bên bố nó rồi, tôi thì bên cô, mẹ tôi thì... một mình. :canny:
- Mình ra cung thiếu nhi chơi đi chị.
Chúng tôi đến Cung thiếu nhi, hôm nay ở đây đông quá, tôi và cô nắm tay nhau đi chơi đủ trò, trò gì cũng chơi, nào là câu cá, nhà phao, đi tàu lửa, tôi còn định thuê xích lô ở đấy để đạp đèo cô đi chơi nhưng cái xích lô bé quá, toàn loại cho con nít chơi, tôi và cô mà leo lên chắc rụng bánh quá. Chơi mệt chúng tôi mua vé lên đu quay ngồi.
- Vui quá nhóc ha!
Sao cô xinh thế không biết, tôi cứ ngây ngây nhìn trộm cô.
Thêm phát tua thời gian...
Đến thời điểm thi học kì, tôi và Linh lại cắm mặt vào ôn đề cương, tôi và cô ít đi chơi hơn, cô và mẹ mong tôi thi thật tốt và tôi đã không làm phụ lòng họ, khi biết điểm tôi vui mừng báo cho mọi người, cô khá vui....
Tua thời gian thêm phát nữa... :D
Thoáng cái đã hết năm, chúng tôi được nghỉ tết. Tôi và cô lại hú hí đưa nhau đi sắm tết, thỉnh thoảng kèm cả Linh đi nữa. 23 tết tôi đưa cô đến khu trồng đào chụp ảnh, nhìn cô lúc đó như thiên thần ấy, rồi cô ôm tôi để tôi chụp ảnh, tôi và cô chụp chán chê thì về. 25 tết tôi và cô ra chợ hoa chơi, ở đây có đủ các loại hoa, cô thích thú kéo tôi đi khắp nơi. Rồi 28 tết cũng đến, tối nay là giao thừa rồi. Đêm giao thừa, xông nhà xong tôi mượn xe má đến đón cô ra công viên xem pháo hoa, trời se se lạnh, nhưng có cô ngồi sau ôm tôi rồi nên thời tiết không thành vấn đề, hehe. Gửi xe xong tôi và cô đi vào công viên, ở đây đông người dữ, tôi phải nắm tay cô để khỏi lạc. Rồi những quả pháo hoa bắt đầu bắn lên nổ ròn rã.
Cô thích thú chỉ trỏ.
- Đẹp quá nhóc ơi!
Cô tựa đầu lên vai tôi, bỗng cô kêu.
- Nhóc, cõng chị đi, mỏi chân quá.
Tôi cười chọc cô rồi quay lưng ra cõng cô, cô vòng tay ôm cổ tôi. Khi pháo hoa nổ thành chữ HAPPY NEW YEAH! Thì bên tai tôi có lời thì thầm ngọt ngào của cô mà đến giờ tôi vẫn chưa thể quên.
- Hiếu!... Em yêu.. anh!!!
Tôi đơ người, tim như ngừng đập, tôi không tin vào tai mình, tôi cứ ngỡ rằng mình nghe nhầm.
- Chị...
Cô dúc đầu vào gáy tôi lí nhí.
- Em yêu anh, yêu nhiều lắm ý!
Tôi vui mừng, vui không tả được, vui đến lỗi thằng cu không lên được. Tôi thả cô xuống, quay lại mỉm cười nhìn cô, mắt cô long lanh nhìn tôi.
- Lan...
Tôi vòng tay qua eo cô kéo cô lại và đặt nụ hôn lên đôi môi cô, hình như cô hơi bất ngờ nên không phản ứng nhưng rồi cũng ôm lấy cổ tôi hôn lại nồng nhiệt. Tôi không thể quên được nụ hôn đó, nụ hôn của mối tình đầu, của cô và tôi. Nụ hôn thật ngọt ngào, say đắm. Nhưng ta đâu thể hôn mãi được, tôi và cô rời môi nhau ra, chúng tôi nhìn nhau, tôi ôm cô vào lòng. Khoảnh khắc đó với tôi thật tuyệt vời, tôi rất hạnh phúc, rồi cô đẩy tôi ra.
- Ôm vừa thôi, không cho ai thở à!
- Tại vui quá mà.
Cô nhìn tôi cười, một nụ cười mãn nguyện. Tôi và cô nắm tay nhau ra lấy xe rồi đi lượn đường. Cô ôm tôi chặt cứng.
- Anh!
- Hả?
- Sao anh chưa trả lời?
- Trả lời cái gì?
Cô lí nhí.
- Lúc em nói... em yêu anh ấy, anh chưa trả lời em.
Tôi phì cười.
- Thì anh cũng yêu em.
- Sao nghe không thật lòng gì hết.
Tôi hét lên.
- ANH YÊU EM!!!
Xong mọi người trên đường quay ra nhìn chúng tôi, cô xấu hổ chúi mặt vào lưng tôi nhéo tôi một cái, tôi vội nắm lấy tay cô.
- Ui da, đau.
- Anh làm gì vậy? Xấu hổ quá.
- Thì em bảo anh chưa nói thật lòng mà.
- Hihi.
Tôi và cô rúc rích với nhau, đến đoạn tối tôi dừng xe xuống hôn cô, cô xấu hổ đánh tôi. Sau đó cô buồn ngủ đòi về, tôi đưa cô về.
- Ủa mẹ em đâu rồi sao nhà tối om vậy?
- Mẹ em đi chùa rồi.
Tôi ngó ngang dọc rồi kéo cô lại gần.
- Anh làm gì vậy?
Tôi nhìn thẳng vào mắt cô, cô ngượng ngùng, hai má đỏ dần đều, rồi tôi đặt lên môi cô một nụ hôn, cô cũng đáp lại nồng nhiệt.
- Thôi anh về đi không muộn.
- Em vào ngủ đi, ngủ ngon nha người yêu.
- Anh về đi, anh ngủ ngon nha.
Tôi tạm biệt cô rồi phóng xe về, dọc đường đi tôi hú ầm lên, tổ lái đánh võng như trẻ trâu. :beauty: Tối đó tôi đã mơ, mơ về cô, về khoảnh khắc giao thừa đó...
- 🏠 Home
- Hồi Ký
- Voz
- Cô Giáo, Em Sẽ Mãi Ở Trong Trái Tim Anh
- Chương 12