Doãn thành bị lăng siêu lôi ra ngoài sân đánh cho một trận , doãn thành bị ngã xuống đất, khoé miệng rỉ máu , tài xế xe chạy đến đỡ anh ta lên.
Doãn thành đưa tay sờ sờ khoé môi quay lại nhìn lăng siêu
" anh là ai …mà giám ra tay đánh tôi . Có tin tôi kiện anh tội hành hung không?"
Lăng siêu bàn tay cuộn tròn thành nắm đấm , ánh mắt sắc lạnh,hờ hững trả lời " là chủ nhà …là người sắp trở thành người đàn ông của cô ấy …anh muốn kiện thì cứ việc "
Doãn thành buồn cười về những lời nói của lăng siêu, anh ta cười Khanh khách châm biếm nói.
" tao mới là người đàn ông của cô ấy…kẻ khố rách áo ôm như mày mà cũng đòi làm người đàn ông của cô ấy sao ?..thực nực cười "
" cười xong chưa, xong rồi thì biến đi " lăng siêu nói rồi liếc doãn thành một cái quay người đi vào.
" được lắm …tao không bỏ qua chuyện này đâu, cái thằng nghèo hèn " doãn thành tức giận đỏ mặt anh ta nói tiếp " giản dao …anh sẽ không bỏ cuộc đâu "
Giản dao ngồi bên trong bịt tai lại không muốn nghe những lời anh ta nói.
Doãn thành nói xong liền lên xe rời đi.
Bữa cơm tối giản dao không ăn ,cô đi tắm gội rồi về phòng nằm trên giường, bây giờ cô ra ngoài gặp bà nội và lăng siêu nếu họ hỏi gì giản dao cũng không biết trả lời từ đầu.
Cả bữa cơm tối lăng siêu nuốt không trôi, sự xuất hiện của doãn thành khiến anh lo sợ , sợ cô sẽ rời khỏi đây, rời khỏi anh , bà nội nói đúng tình cảm phải nên làm rõ , anh thích giản dao , anh sẽ nói cho cô biết .
Giản dao đang nằm suy nghĩ thì có tin nhắn đến, cô cầm điện thoại lên xem
" gặp tôi nói chuyện một chút nhé! " lăng siêu nhắn
Giản dao chừng chừ một lúc mới nhắn lại " anh đang ở đâu ?"
" cô đi ra sau nhà khoảng 100m , bên cạnh có cây xoan rất lớn , tôi chờ cô ở đó "
Nhìn đồng hồ trên điện thoại đã là 9 giờ tối rồi mà ,Lăng siêu còn hẹn cô nói chuyện, Sau khi đọc tin nhắn giản dao cảm giác hồi hộp , cô ngồi bật dậy mở tủ chọn quần áo .
Lăng siêu đứng dựa vào gốc cây hút thuốc ,thấy giản dao đang tiến lại gần, cô mặc một chiếc váy ngắn màu đen thấy được đôi chân dài trắng nõn, giản dao từ từ nước đến gần anh
Giản dao nhìn người đàn ông trước mặt đang hút thuốc nhìn rất nam tính .
Buổi tối hôm nay gió nhẹ nhàng mát mẻ ,mặt trăng rất tròn và sáng, đôi nam nữ đứng dưới gốc cây cứ thế nhìn nhau không ai nói lời nào
Bầu không khí im lặng , bóng tối tịch mịch đến ngột ngạt, lăng siêu là người lên tiếng trước nếu anh không nói gì thì người phụ nữ trước mặt anh sẽ im lặng đứng đến sáng mất .
" anh ta là chồng chưa cưới của cô ?"
Giản dao không giám nhìn anh , chỉ nhìn ánh trăng trả lời " mấy tháng trước đúng là như vậy…bây giờ thì không phải "
" cô có người khác rồi sao ?"
Nghe câu hỏi của lăng siêu, giản dao quay đầu nhìn anh nghĩ thầm " bây giờ cô nên trả lời thế nào đây…không lẽ nói ra người đàn ông trong lòng cô bây giờ là anh sao ? "
" sao cô không trả lời "giọng anh trầm trầm như hối thúc cô .
Giản dao im lặng đang suy nghĩ để trả lời,bất ngờ bị anh kéo lại gần ép người vào Thân cây lớn.
Cơ thể giản dao cứng đờ , mặt cô bắt đầu đỏ lên vì khuôn mặt anh sát gần mặt cô .giản dao thực sự không giám nhìn thẳng anh lúc này .
Lúc này giản dao không thể trốn, mà chính cô cũng không muốn trốn , cô rất thích được ở cùng anh , bản thân lưu luyến mùi hương nam tính trên cơ thể anh .
Bàn tay anh nâng cằm cô lên để cô nhìn thẳng vào mắt anh .
" sao em không trả lời…có phải người đàn ông trong lòng em bây giờ là tôi đúng không " anh vừa hỏi vừa cười gian xảo
giọng anh nói anh khàn khàn, âm thanh hết sức dịu dàng đánh thẳng vào tai cô .Giản dao đưa đôi mắt tròn lung linh nhìn anh , cô không trả lời ,nhìn vào ánh mắt đẹp đẽ của cô , lăng siêu đã biết câu trả lời.
Thân thể cao lớn ép chặt giản dao vào thân cây , lăng siêu tiến đến gần đôi môi đầy đặn của cô, cả anh và cô đều nuốt nước bọt .
Giản dao tim đập thình thịch nhưng vẫn tròn mắt nhìn anh , cô thực sự không biết được tiếp theo anh sẽ làm gì .
Hay tay cô đưa ra sau đang bấu víu vào thân cây , bất ngờ anh hôn nhẹ lên môi cô một cái.
Giản dao sững sờ " anh …"
" anh cái gì mà anh ?"
Giản dao định nói gì đó nhưng chưa kịp nói đã bị đôi môi anh ập xuống , vội vàng và điên cuồng
Lăng siêu mãnh mẽ đến cả nụ hôn của anh cũng vậy, anh mυ"ŧ lấy môi cô say mê , giản dao đã từng hôn rất nhiều lần nhưng chưa bao giờ cảm nhận được nụ hôn mãnh liệt, kí©h thí©ɧ đến mức này ,đây là hôn sao ? Anh ấy có biết hôn hay không?là anh đang cắи ʍút̼ môi cô thì đúng hơn , dù rất đau nhưng giản dao cũng không nỡ đẩy anh ra .
Một lúc sau lăng siêu kiềm chế rời khỏi môi cô . Anh sờ lên môi xưng đỏ của cô
Giản dao nghiên đầu né tránh " đau "
" đau lắm sao ?để anh xem " lăng siêu lợi dụng ánh trăng chiếu sáng để kiểm tra môi cô ,
" giản dao …em thấy tôi thế nào ? " anh ôn nhu hỏi
Giản dao lại nhìn anh , người đàn ông trước mặt cô lúc này , anh thật dịu dàng , cô nhẹ giọng nói nhỏ
" anh là một chủ nhà rất tốt…một người cháu rất Hiếu thảo với bà nội "
Bàn tay anh vòng ra sau tìm kiếm tay cô ,ấm áp và mạnh mẽ nắm tay cô , mới đầu là sự đυ.ng chạm giữa các ngón tay ,dần dần di chuyển cuối cùng là nắm trọn bàn tay cô , những ngón tay anh đang xen vào giữa các ngón tay cô lấp đầy những khoảng trống.
" ừ …hoàn cảnh gia đình tôi em cũng biết rồi đó ?"
" dạ …" giản dao gật đầu
" vậy em có muốn thử yêu đương với tôi không? Giản dao "
Lăng siêu nói xong nhìn cô như đang giò hỏi, chờ đợi đáp án từ cô .
Gương mặt giản dao đỏ bừng, đến vành tai cũng đều đỏ lên , cô nghĩ " sao phải thử mà không là thật, anh hỏi có muốn yêu đương với anh không ư?tất nhiên là cô muốn rồi "
Giản dao cúi mặt gật đầu nói nhỏ " có "
Lăng siêu mỉm cười vuốt nhẹ mái tóc cô
" nếu em đã đồng ý rồi ,thì chúng ta nên làm chuyện của những người yêu nhau nên làm thôi " lăng siêu cười cười nói .
Giản dao ngây người, anh thấy vẻ mặt ngây ngốc của cô liền cưng chiều đưa tay sờ nhẹ chóp mũi cô .
" lần này sẽ không làm em đau nữa "
Vừa nói xong anh cúi đầu môi anh tìm kiếm môi cô, giản dao không giám nhúc nhích , đầu óc cô trở nên trống rộng , chỉ có trái tim đang đập rất nhanh , nụ hôn của anh rất cẩn thận rất dịu dàng khiến giản dao chìm đắm , đưa tay vòng ra sau ôm cổ anh xuống, đáp lại nụ hôn của anh .
Lăng siêu vừa hôn vừa mỉm cười, lúc nảy còn tưởng cô ghét nụ hôn của anh , bây giờ được cô hôn đáp trả thật khiến anh phấn khích, lăng siêu ôm cô chặt hơn , hai người cứ hôn triền miên cho đến khi, anh cảm nhận được thân thể cô mềm nhũng , run rẩy
Anh buông cô ra hai người đều thở gấp,
" lăng siêu…em đau "
Không phải anh đã hôn rất nhẹ nhàng rồi sao ? Sao giản dao lại đau ? Lăng siêu nghe được tiếng nói nỉ non ngọt như mật của cô , tim anh như sắp tan chảy đưa tay lên sờ gương mặt cô
" đau ở đau? Nói anh nghe?"
" em đau lưng "
Lúc này hai người ôm hôn quá mãnh liệt, lăng siêu quên mất mình đang ép cô vào thân cây xù xì . Đau vậy mà không nói, cô như vậy hỏi sao anh không yêu cho được .
Anh ôm cô đưa tay xoa xoa tấm lưng mềm mại của cô " mình về phòng thôi em "
Dưới ánh trăng sáng, nhưng trong mắt lăng siêu, giản dao còn động lòng hơn ánh trăng .