Đang ngồi nhơi miếng ổi vừa gọt xong, tự dưng tôi nhìn qua thì thấy cô đang mỉm mỉm nhìn tôi.
– Nhìn gì vậy?
– ……….!
– Sao chẳng nói gì vậy?! – Chẳng lẽ lại dính gì đó trên mặt. Bất giác tôi đưa tay lên rờ rờ 2 má mình.
– Sao không như hồi đó nhỉ? – Chuyển qua cười híp mắt.
– Như hồi đó nào cô?!
– Thì cái thời mới gặp nhau ấy.
Đến lúc này thì mặt tôi đần ra đến nơi rồi. Chắc thấy tình cảnh tội nghiệp quá nên người yêu tôi mới thả cho tôi cái phao.
– Em không nhớ hồi đó mỗi lần người ta nhìn thì em làm gì hả? – Cô nheo mắt cười tinh quái.
– Uầy, sao mà nhớ chứ – Tôi nhăn mặt.
– Gì! Mới đó đã quên là sao? – Dẫu môi ra tỏ vẻ giận đến nơi rồi đó các bác.
– Hề hề, nhắc đi mà – Tôi cười cầu tài xáp xáp lại vòng tay ôm eo cô giáo tranh thủ hôn phát vào đôi má đang dỗi.
– Thả người ta ra nhanh – Cô dùng dằng cho có lệ rồi ngồi im.
– Thôi mà, nói đi, rồi thả mà. – Tôi bắt đầu luồn 2 chân qua người cô giáo rồi để cô dựa gọn vào người.
– Thì lúc xưa đυ.ng mắt nhau là lúc đầu em hay tránh người ta lắm. Rồi còn gãi đầu như ở dơ lâu ngày ấy. – Vừa dứt câu cô giáo cười run vai khi mặt tôi thì đỏ như gấc.
Loading...
– Đ..đâu..đâu ra chứ!!
– Rõ ràng mà, hihi. – Cô bắt đầu mân mê các đầu ngón tay của tôi.
– Ừ thì công nhận tự dưng thấy nhìn thì hơi sợ, toàn tia ngay lúc nói chuyện với tụi nó mà – Ngượng quá tôi nói trống lốc, không xưng hô gì sất.
– Không ngờ cũng biết sợ nữa hả ta – Lại lúc lắc cái đầu chọc quê.
– Cơ mà không sợ một điều – Tôi làm mặt đểu.
– Gì?!
Cuối gần sát đến khuôn mặt đẹp mỹ miều, tôi nhẹ cạ mũi rồi bắt đầu thực hiện công việc quen thuộc. Môi chạm môi, nồng nàn và sâu lắng.
_____________
Chap Bonus nhá hàng, hề hề.