- 🏠 Home
- Hồi Ký
- Voz
- Có Gấu Là Người Hàn Quốc Đời Đếu Như Là Mơ
- Chương 7
Có Gấu Là Người Hàn Quốc Đời Đếu Như Là Mơ
Chương 7
Yêu nhau được một thời gian thì 2 đứa tụi em nhất trí dẫn nhau về ra mắt bố mẹ hai bên, trước tiên gấu đưa em về nhà bố má gấu trước rồi sau đấy em sẽ làm cái 4 vé máy bay đưa cả gia đình gấu sang Việt Nam chơi và cũng là thông gia 2 bên được gia mắt luôn.
Nhưng mà số phận một lần nữa lại đùa với tình yêu bọn em, tình yêu bọn em đẹp nhưng đếu thể đẹp được như mơ. Đợt đấy bên Hàn đang là Tết, gấu định khoảng mùng 3 Tết thì ra mắt ông con rể tương lai với bố mẹ, em cũng lục đυ.c cả mấy ngày trước Tết để mua cho 2 cụ lọ sâm, má ơi, lọ đấy ngang bằng cả tháng lương của em, kết quả là tháng đấy em chỉ có nước ăn mì gói và kim chi nên cơ thể tòng tèo và mầm tình nổi đầy trên mặt.
Đến ngày ra mắt, em thủ một cây vest trông cũng khá bảnh cầm lọ sâm và bó hoa đến nhà gái. Đi đến nơi thì mấy u hàng xóm nhìn em rồi cứ thì thầm vào tai nhau, đậu má chắc vẫn nhớ mặt em từ vụ đánh đàn năm ngoái đây mà, ngượng chín cả mặt, thế là em ngay lập tức gõ cửa rồi phi vào nhà gấu luôn. Bố mẹ gấu thì em cũng gặp qua vài lần dưới cái mác là sếp của gái, lần này tới nhà với cái mác là người yêu thì 2 cụ bất ngờ lắm đây.
Mở cửa phòng, điều đầu tiên em bất ngờ là căn hộ nhà gấu hình như mới tân trang lại để chuẩn bị cho dịp Tết và cả 3 thành viên trong nhà ai ai cũng mặc hanbok, gấu em phải nói mặc hanbok đếu hợp, mặc vào to ục ịch như con gấu 2 màu mặc dù nó không béo. Ngồi nói chuyện một lúc thì ông già gấu bảo giọng mình đếu giống giọng người Hàn, đm phải nói ổng thông minh vãi chưởng, nói chuyện với nhau gần chục lần rồi, nghe giọng mình ồm ồm thế mà đến bây giờ mới nghi ngờ.
Thế là trong tình cảm hữu nghị em nói với ông em là người Việt nam luôn, vừa nói xong mặt 2 bác từ chế độ vui vẻ chuyển sang luôn chế độ bực mình. Mà 2 cụ còn cố tình để e nhận ra điều đấy mới đau. Đến giờ ăn cơm thì câu chuyện còn cao trào hơn, em mời 2 cụ ăn cơm thì hai cụ đếu thèm rep một câu, bắt chuyện thì lờ đi xem tivi, cụ ông bấm điều khiển, cụ bà thì chỉ đạo cụ ông bấm kênh nào, gấu em cũng hiểu ra được phần nào, thế là gấu chủ động bắt chuyện để em và 2 cụ có cuộc hội thoại với nhau.
Nhưng mà đời đếu như là mơ, gấu càng cố bao nhiêu thì 2 cụ càng k care bấy nhiêu, kết cục là cơm hôm đấy 2 cụ bỏ giở, em cũng chán k muốn ăn, gấu đi vào rửa bát mặc em với cụ ông lẫn cụ bà với nhau. Hai cụ ra phòng khách bật thời sự lên xem, thời sự hôm đấy đưa tin gì về Triều Tiên thì phải, em mới chém một câu:
- Con không thích nhà nước Triều Tiên cho lắm!
Hai cụ nghe xong đếu care, 20s sau cụ ông mới rep một câu tụt ngủn:
- Cậu không phải nói, ai trên đất nước này cũng ghét điều đấy cả
Ôi mẹ ơi, lúc đấy chân tay em rụng rời, biết được là màn ra mắt này đã thất bại hoàn toàn, em xin phép 2 cụ vào bếp phụ gấu rửa bát, em vào ôm eo gấu rồi thì thầm: "Hai bác không thích anh đâu em à". Gấu bảo không sao em sẽ lo liệu cho. Đến màn chia tay thì em xin phép 2 cụ cho em về, gái tiễn em ra cửa rồi vào nhà. Nhờ sự khôn lỏi và ứng biến nhanh của người Việt Nam, em đã ghé tai vào cửa phòng để nghe xem bên trong đấy gái và 2 cụ có chuyện gì không. Mọi chuyện không nằm ngoài dự đoán, gái và 2 cụ cãi nhau. Cụ ông bảo gái chọn đứa nào không yêu, đi chọn cái thằng Việt Nam, để e trích y nguyên câu nói của cụ ông cho các bác gạch đá:
- Mày có biết bọn Việt Nam nó nghèo khổ thế nào không, ngày xưa ông nội mày đi chiến tranh trong đấy kể với tao là toàn bọn dân trí thấp, sống thì mạt hạn chả khác dân Triều Tiên là mấy. Mày định lấy thứ của nợ về à.
Ôi cái đ*t đời đếu như là mơ, em đếu thể hiểu nổi tại sao cái giống 8cm này từ lão già đến thằng đang cắp sách lại có cái tính khinh người đến vậy. Đứng nghe lỏm một tí thì em biết gấu vẫn đứng về phía em, vẫn bênh vực bằng mọi cách, thôi em biết vậy là được rồi. Đứng lâu ở đây lắm biến, thế là em ghé qua siêu thị gần đấy mua tí đồ rồi về nhà nhắn tin cho gấu hỏi xem nói chuyện với hai bác sao rồi, liệu 2 bác có cái nhìn khác về anh không, gấu bảo bố mẹ gấu quý em lắm, em biết thừa là nói dối nên e bảo thẳng luôn "lúc nãy a đứng ngoài cửa nghe thấy hết rồi em ạ, có gì thì em nên bàn với anh, không nên giấu diếm thế em à".
Thế là gấu gọi điên thoại cho em rồi nàng khóc, nàng bảo bố mẹ không cho phép lấy em, nhưng gấu nhất quyết đòi lấy bằng được nếu k gấu doạ uống thuốc tự tử, bố mẹ nàng lúc đấy cũng dịu đi, k dám manh động với nàng nữa, mẹ gấu mới nịnh bợ nàng: "Thôi được rồi con thích yêu nó hay lấy nó cũng được, mẹ thấy nó cũng không phải hạng người vớ vẩn, nhưng hôn nhân của con sau này có chuyện gì thì cũng phải cẩn thận nhé". Nghe nàng nói xong em cũng một phần nhẹ nhõm, nhưng mà thế thôi vẫn chưa ổn, em cần ghi điểm với 2 cụ này hơn nữa, nếu không tương lai của em vẫn sẽ còn nhiều biến lắm và em ra quyết định luôn, đó là lên mạng đăt bốn vé máy bay từ Gwangju về Hà Nội trong tháng 7 năm 2012, và từ đây lại mang một biến cố nữa có tên gia đình em.
- 🏠 Home
- Hồi Ký
- Voz
- Có Gấu Là Người Hàn Quốc Đời Đếu Như Là Mơ
- Chương 7