Cô Gái Nhà Giàu Theo Đuổi Tình Yêu

9/10 trên tổng số 1 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Người ta thường nói những người giàu sang họ không có tình yêu đích thực. Đến với truyện Cô Gái Nhà Giàu Theo Đuổi Tình Yêu của tác giả Mạn Lục chúng ta sẽ chứng thực điều đó đu …
Xem Thêm

Nghe thấy cô đổi địa điểm xuống xe mới, thì Hạng Dư Khang đem xe dừng ở ven đường, rồi sau đó là vẻ mặt xin lỗi nói với cô:” Thật xin lỗi, Nhan tiểu thư, tôi không thể chở cô đi nơi khác, nếu cô muốn thay đổi địa điểm, thì tôi phải mời cô xuống xe, rồi gọi một chiếc tắc xi khác.”

Nhan Bái Dung hoàn toàn không nghĩ tới Hạng Dư Khang sẽ đuổi cô xuống xe, buồn bã biến sắc,” Vì sao? Anh không thích đưa em đi sao?”

Hạng Dư Khang lập tức phủ nhận,” Không phải, bởi vì nếu tôi lại đưa cô trở về nội thành, thì chỉ sợ tôi sẽ không trở về kịp để giao xe.”

Bây giờ xe anh đang lái là xe thuê, cho nên vừa đến thời gian chạng vạng, thì anh nhất định phải chạy về đại lý xe mà xe giao cho tài xế ca đêm, bằng không sẽ làm chậm trễ thời gian của người ta.

Nghe thấy anh nói không phải vì cảm thấy cô đáng ghét mới đuổi cô xuống xe, thì cô thở dài một hơi. Nhưng mà, cô còn chưa có biết nhiều về anh…… bây giờ muốn cô rời đi, cô mới không chịu.

Tính tình đại tiểu thư của cô bỗng nhiên nổi dậy, chỉ huy anh,” Anh tiếp tục lái, không sao đâu, tổn thất do không kịp giao xe thì em sẽ đền.”

Hạng Dư Khang nghe vậy không khỏi có chút không vui.” Nhan tiểu thư, vẫn là mời cô xuống xe đi! Tiền xe của cô tôi không thu.” Ngang ngược của cô khiến cho anh nổi lên phản cảm nho nhỏ.

Ai cần anh không thu tiền xe? Cô muốn chính là cùng anh ở chung thêm một phút đồng hồ.” Em không cần!” cô ngang ngược mà cự tuyệt.

Phản ứng của cô làm cho Hạng Dư Khang cứng lưỡi,” Cô…… Sao cô lại thế này?” Anh vẫn là lần đầu gặp phải nữ khách hàng bướng bỉnh quấn lấy anh đến như thế.

Nhìn thấy Hạng Dư Khang giống như đem cô trở thành quái thai mà đánh giá, thì thái độ của Nhan Bái Dung bỗng nhiên yếu đi, mặt đỏ lên,” Em…… Em biết rồi, anh hãy tiếp tục chạy đến địa chỉ em vừa mới nói đi!”

Giật mình thấy hành động của mình có khả năng nhận được sự chán ghét của Hạng Dư Khang, cho nên dù không cam tâm tình nguyện, thì vẫn phải cắn răng chịu khuất phục .

Lần này coi như xong, ngoài ra cô còn phải nghĩ phương pháp để hiểu biết anh……

Hạng Dư Khang thấy cô không khăng khăng nữa, thì không nói một câu mà khỏi động xe, rồi đi tới hướng phía trước.

Cuối cùng cũng đến biệt thự xa hoa của nhà họ Nhan, Hạng Dư Khang thả chậm tốc độ, dừng xe ở cửa chính.

Nhan Bái Dung từ trong túi da rút ra tờ tiền giá trị lớn đưa cho Hạng Dư Khang,” Đây là tiền xe, không cần thối lại.”

Hạng Dư Khang không có nhận, chỉ là liếc mắt nhìn tờ tiền một cái, lập tức chuyển tầm mắt lên trên khuôn mặt xinh đẹp của cô,” Tôi vừa nói qua, không thu tiền xe của cô.”

Lại một lần nữa khởi động, sau đó thấy cô đứng bên đường trầm mặc, thì anh không nhịn được mà hoài nghi có phải mình xúc phạm cô ấy hay không.

“Em lại chưa bao giờ đáp ứng anh không thu tiền xe.” Đối với Hạng Dư Khang từ đầu đến cuối tản ra hơi thở cự tuyệt người ngoài ngàn dặm, trái tim của Nhan Bái Dung bị tổn thương.

Hạng Dư Khang vô cùng ngạc nhiên,” Cô đang giận tôi?!”

Cô thật sự đang giận anh! Anh cảm thấy chính mình rất vô tội, mặc kệ có phải chán ghét biểu hiện của cô hay không, anh vẫn coi cô là khách hàng, tận lực không tiết lộ cảm xúc của mình, vẫn cung kính có lễ đối đãi với cô ấy, cô ấy lại giận cái gì chứ?

Nhan Bái Dung dùng sức gật đầu, căm giận phẫn nộ nói:” Đúng! Em đang giận anh.”

Hạng Dư Khang đối với cơn giận đang trào dâng của cô lại cảm thấy không biết nên khóc hay cười,” Thật sự xin lỗi! Nhan tiểu thư, tiền một chuyến xe này tôi lại càng không nên nhận.” Không phải vì anh không đưa cô đi chỗ khác mà giận anh chứ?

Thật bất hạnh , Nhan Bái Dung chính là vì anh cự tuyệt đưa đi mà căm tức.” Anh không thích người của em, cũng không thích tiền của em, phải không?” Cô bày ra vẻ giận dữ, và oán hận hỏi.

Cái gì? Hạng Dư Khang đối lời của cô vô cùng ngạc nhiên. Có thích người của cô với thu hay không thu tiền xe của cô thì có quan hệ gì? Đây căn bản là hai chuyện khác nhau mà, sao có thể nói nhập làm một được?

Nhưng, cô xinh đẹp lại thành thật như thế, còn nói lời tràn đầy ái mộ với anh, làm cho anh có chút kinh ngạc.

Anh cẩn thận nhìn khuôn mặt xinh đẹp của cô, tuy rằng khuôn mặt có trang điểm nhạt, nhưng mà ngũ quan đoan chính xinh đẹp, cho dù son phấn tan hết, vẫn là một người đẹp.

Anh là một người đàn ông bình thường, đột nhiên lọt vào khuôn mặt như hoa sen của Nhan Bái Dung ưu ái, nên không khỏi có chút rục rịch.

Phút chốc, anh biến sắc, đá đi cảm giác không nên có này.

“Không phải như thế!” Thấy khuôn mặt của Nhan Bái Dung lộ ra biểu tình bị thương, anh vội vàng giải thích,” Bởi vì phục vụ của tôi khiến cho Nhan tiểu thư không hài lòng, cho nên tôi không thể thu tiền xe của cô.”

“Phải không? Cũng không phải là anh chán ghét em?” Nghe thấy anh nói như vậy, Nhan Bái Dung mới chuyển giận làm vui.

“Đúng vậy.” Hạng Dư Khang thừa nhận. Cô xác thực làm cho người ta cảm thấy có một loại kiêu căng, nhưng mà vẫn không khiến người ta chán ghét.

Hơn nữa, cô mơ hồ phát ra ánh sáng tình yêu, so với những phụ nữ khác nhìn anh, càng làm cho anh khó có thể chống đỡ, hình như thật sự dễ dàng bị cô mê hoặc.

Nhan Bái Dung rũ mắt thấy tiền trên tay mình, đáy mắt xẹt qua một tia sáng kỳ dị,” Ừ! Em biết rồi.” Trong l*иg ngực cô đều biết, cô không cần Hạng Dư Khang thúc giục nữa, mà tự động mở cửa xe xuống xe.

Cô vừa giẫm lên mặt đất, thì lập tức quay đầu nhìn về phía Hạng Dư Khang hình như đang thở dài một hơi nhẹ nhõm, rồi từ chỗ hở lộ ra một nụ cười ngọt ngào,” Tạm biệt nha!”

Cô vừa nói xong thì cũng không quay đầu lại mà rời đi, Hạng Dư Khang sững sờ vì nụ cười xinh đẹp của cô để lại.

Mấy ngày sau, Hạng Dư Khang dừng xe ở ven đường trước biệt thự cao cấp Lâm Lập, nhìn phố xung quanh mình.

Nhìn thấy nơi mà mấy ngày hôm trước anh đã từng tới, nên đã không tự giác mà nhíu mày, có loại dự cảm không tốt.

Quả nhiên không bao lâu, thì Nhan Bái Dung mặc váy dây mảnh màu hồng phấn xuất hiện ở đầu đường, tươi cười duyên dáng rồi mở cửa xe ra, sau đó ngồi vào trong xe.

Hạng Dư Khang lập tức quay đầu ngăn cản cô,” Tôi không thể chở cô, là một tiểu thư họ Trần kêu xe .”

“Đúng vậy là em! Là em bảo thím Trần người hầu nhà em kêu xe giúp em đó!” Nhan Bái Dung ngồi vào chỗ rồi mở miệng giải thích.

Xe hơi của cô đưa đi tu dưỡng thì ngày hôm qua đã được nhân viên từ cửa hàng sửa xe lái về rồi, chỉ là vì muốn gặp mặt Hạng Dư Khang, nên cô tình nguyện không lái xe hơi có không gian thoải mái, mà ủy khuất chính mình ngồi tắc xi có không gian khá nhỏ hẹp.

Cô chính là dùng trăm phương nghìn kế để muốn gặp anh, nhưng…… Đừng nói Hạng Dư Khang quá kinh ngạc, mà ngay cả chính cô cũng cảm thấy khó hiểu, vì anh, cô đã sớm quên chính mình là cô gái được vạn người chiều chuộng.

Ai nha! Rốt cuộc thì anh có ma lực gì, vì sao lại khiến cô mê mẩn xoay quanh chứ? Nhan Bái Dung không ngừng thở dài thở ngắn ở trong lòng.

Hạng Dư Khang giương to hai mắt nhìn cô,” Cô……” anh thật sự không biết nên nói cái gì.

Xem ra hôm nay anh phải nhận mệnh rồi, phục vụ vị tiểu thư có ý đồ riêng với anh.

“Dư Khang, em có thể gọi anh là Dư Khang không? Anh muốn lái xe hay không vậy? Thời tiết nóng quá à!” Nhan Bái Dung đem bàn tay nhỏ bé làm cây quạt, quạt không ngừng.

Lần trước trước khi xuống xe, thì cô đặc biệt ghi nhớ tên đại lý xe của anh, sau khi tra được số điện thoại của đại lý xe, thì vội vàng chỉ định anh đến chở cô.

Thiên hạ không có việc khó, chỉ sợ người có tâm, nếu xuất phát từ thật lòng muốn cùng một chỗ với anh, ở trong biển người mờ mịt tìm được anh sẽ không phải là việc khó.

Thêm Bình Luận