Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cô Gái, Gặp Lại Em Rồi

Chương 8

« Chương TrướcChương Tiếp »
🌹 CÔ GÁI, GẶP LẠI EM RỒI🌹

#chap8

Hắn nhìn cô chằm chằm, môi nhếch lên nụ cười quỷ dị.

Mộc Di thấy ánh mắt muốn ăn tươi nuốt sống mình liền nói:

- Đại Boss, anh làm gì nhìn tôi dữ vậy? Đừng nói thấy tôi đẹp rồi ham nha. No no no, tôi là girl, LÀ GIRL đấy, không phải tiểu mĩ thụ đâu nga.

Cô giả vờ dùng hai tay ôm lấy thân, lùi xa hắn vài bước, ánh mắt vô số tội nhìn vị tổng tài cao cao tại thượng kia.

Hoắc Lạc Thần đầu chảy vạch đen, cảm xúc thăng hoa tự dưng tan thành bọt biển. Nữ nhân này, 7 năm trước dám xem hắn là trai bao, bây giờ trước mặt nói hắn là công? Nhìn chỗ nào hắn giống? Hắn là trai thẳng, LÀ TRAI THẲNG!

Nhiệt độ trong phòng lại giảm xuống, cô dùng tay xoa xoa vã vai, ngước mặt nhìn hắn:

- Đại boss, ngài đừng lo ngắm nhan sắc của tôi rồi có suy nghĩ vớ vẩn nữa. Nhan sắc là do trời ban, không phải ai muốn đẹp cũng được, tôi hiểu Boss nghĩ gì. Boss yên tâm, thời đại CNH-HDH như hiện nay đương nhiên có thể đi thẩm mĩ viện nâng mũi, gọt cằm..Boss đừng quá lo lắng. Người ta nói muốn thẩm mĩ thì đi Hàn Quốc, muốn chuyển giới thì qua Thái Lan. Boss có thể hỏi tôi, tôi quen biết rộng lắm! Còn bây giờ Boss có thể tắt máy lạnh được không? Mùa này còn điều chỉnh còn 14-15°C ai chịu nỗi ><.

Cô nàng này quá tự tin rồi đúng không? Do con trai nuông chiều mới vậy. Còn tự kỉ trước mặt hắn? Tính bã hồi giờ rồi. Hoắc Lạc Thần đi ganh với nhan sắc của Mộc Di? Hắn thèm vào.

Hắn thở dài vuốt mặt rồi xua tay, chưa bao giờ hắn cảm thấy bất lực như thế này.

- Cô ra ngoài đi, từ nay cô là thư kí riêng của tôi.

- Ủa? Chả phải đã có thư kí Trần rồi sao?

Hắn liếc mắt khinh thường cô:

- Cô nghĩ mình Trần Diệp có thể gánh hết lượng công việc đó sao?

- Ai biết được_ cô đảo mắt xung quanh căn phòng, bân quơ nói. Kì lạ, sao vẻ mặt của boss mới nãy nhìn giống Tiểu Thiên nhà cô vậy nhỉ? Y cái tính lạnh lùng khinh người đó luôn.

- Cô...haiz, từ giờ cô chính là thư kí của tôi cấm nói nhiều. Giờ thì lăn ra khỏi phòng cho tôi_ hắn giận rồi đây

Cô nghe xong, liền đứng nghiêm trang, giơ tay lên chào theo kiểu quân đội:

- Yes, sir!

Nhìn cô quay lưng bước ra ngoài, khuôn mặt của hắn trở nên quỉ dị nhếch môi cực đểu. Mộc Di a, mới vừa vào làm đã leo lên chức thư kí để xem nhân viên nữ của KB sẽ làm thịt cô như thế nào, tôi rất chờ mong đây, đó chính là cái giá phải trả cho hành vi súc phạm đến Hoắc Lạc Thần này, cô cứ từ tời mà thưởng thức Hahaha

Thu lại vẻ mặt lối lăng đó, hắn liền gọi cho thư kí Trần:

- Trần Diệp, từ nay Mộc Di sẽ là thư kí riêng cửa tôi, mau sắp xếp chỗ ngồi cho cô ấy đi.

- Vâng thưa chủ tịch.

----

Mộc Di bước ra khỏi phòng, không lâu sau thư kí Trần đi đến chỉ chỗ ngồi của cô là ở bên ngoài sát vách tường phòng chủ tịch. Ở đây không chỉ có cô và thư kí Trần mà còn hai thư kí trẻ khác nam là Đỗ Tuấn Tú và nữ là Hoàng Tuyết Mai. Cả ba nhanh chóng làm quen và kết bạn với nhau.

Bữa đầu đi làm, công việc cũng chẳng có gì cô cứ ngồi chơi suốt, thoắt cái đã tới giờ trưa ba người kia rủ đi ăn nhưng cô từ chối. Họ đi, cô vẫn ngồi...cày liên quân.

Tới giữa buổi, hắn cũng đã hoàn thành công việc, định đi kiếm cái gì lót dạ, vừa bước ra khỏi phòng đã thấy cô ngồi một góc:

- Đm, thằng cờ hó mày chết đi chết đi.

Hắn hóa đá, không ngờ một đứa con gái chân yếu tay mềm như cô mà có thể phát ngôn ra những từ đó =.=. Bỗng điện thoại cô reo lên, cô nhìn màn hình, rồi đổi tư thế ngồi nghiêm chỉnh, điều chỉnh giọng nói:

- Alô, bảo bối ăn cơm chưa? À hả chị chuẩn bị ăn đây.

Hắn nhìn lướt qua điện thoại hình như tên là Tiểu Thiên Thiên thì phải, tự nhiên lòng hắn cảm thấy khó chịu. Cô có người yêu rồi ư?

Cô lục balo lấy một phần cơm hộp. Mở ra là hộp cơm hình con gấu trúc hết sức đáng yêu.

- Oa, cảm ơn bảo bối nha, nhìn thực ngon miệng a.

Hoắc Lạc Thần nhìn thấy chỉ muốn đem vứt xuống đất đạp nát nó thôi.

- Bảo bối cũng ăn trưa đi. Tối về có quà nhé_ cô nói xong còn nháy mắt bí mật một cái, làm hắn suy diễn ra toàn thứ gì không đâu (tui không liên quan à =.=)

Hoắc Lạc Thần tức giận, quay về phòng.

RẦM

- Úi mẹ ơi, làm hết hồn hà_ cô giật mình trợn tròn 2 mắt nhìn cửa phòng của đại boss

- Hả? À không có gì đâu, mẹ tắt máy nhé. Byebye. Chụt chụt

---còn---

Dạo này ta bận quá 😫 giờ mới ra chap mới, ta vừa viết vừa ngái ngủ đấy sai sót gì thì cmt ở dưới để ta biết còn rút khinh nghiệm nha
« Chương TrướcChương Tiếp »