🌹 CÔ GÁI, GẶP LẠI EM RỒI🌹
#chap11
- Mộc Di, giờ chúng tôi theo chủ tịch đi họp, tài liệu hồ sơ cần phê duyệt cô cứ biên soạn, rồi để lên bàn của chủ tịch, nhớ đừng đυ.ng vào bất cứ thứ gì, và đừng cho ai khác bước vào phòng Hoắc tổng đấy, boss ghét nhất là người khác tùy tiện ra vào phòng ngài_ Thư kí Trần cứ luyên thuyên ngần đó vấn đề
- Tôi hiểu rồi, tất cả công việc tôi sẽ hoàn thành trước 5h, không cần lo_ Cô nhanh nhảu đáp, xì, làm như cô mới đi làm không bằng.
Cạch
Thư kí Trần mở cửa bước vào cung kính nói:
- Hoắc tổng đã tới giờ.
Hắn đứng dậy, với lấy cái áo khoác vắt trên giả treo đồ rồi ung dung bước đi.
4h30" p.m
Cô đã hoàn thành xong phần công việc được giao. Mộc Di ôm chồng tài liệu bước vào phòng hắn, vừa đặt đống tài liệu xuống bàn cô liền thở hắc:
- Phù, mệt quá. Cuối cùng cũng xong
Cô chống tay lên bàn liếc nhìn một hồi rồi đưa ra kết luận:
- Phòng boss còn hơn phòng mình, tài liệu xem xong nằm xõng xoài, đúng là không bằng một gốc của bảo bối nhà mình.
Cạch
Cô đang loay hoay sắp xếp đống hỗ độn do hắn bày ra trên bàn, đột nhiên một bà siêu sεメy bước vào. Ấn tượng đầu tiên của cô đối với bà này là vô phép, vào phòng người ta mà không gõ, thua xa con trai của cô. Tiếng giày cao gót nện xuống sàn, phát ra tiếng lanh lảnh, muốn người khác không chú ý cũng khó, ả thấy cô đứng cạnh bàn làm việc của Hoắc Lạc Thần liền nhíu mày:
- Cô là ai? Sao lại ở trong phòng của Hoắc Thiếu?
Mộc Di đen mặt, đáng lẽ phải là cô hỏi mới đúng chứ, bà cô kia vào đây làm gì?
- Tôi là thư kí mới của boss, xin hỏi cô là?
Ả nghe vậy liền hất cằm kiêu ngạo:
- Tôi là tình nhân của Hoắc Thiếu, Hoắc Thiếu đâu?
Ha, tình nhân mà làm như vợ không bằng, cô hừ lạnh:
- Boss đang họp, nếu không phiền mời cô ra phòng khách chờ.
Lí Tố Như trợn mắt, khoanh tay trước ngực, nhìn cô đầy thách thức:
- Cũng chỉ là con thư kí thấp hèn mà có tư cách nói chuyện với tôi? Tôi không đi thích ở đây đó rồi sao?
Mộc Di nhếch môi, lạnh giọng nói:
- Tôi không cần biết cô là ai, tình nhân hay siêu nhân gì cũng được, nhưng qui tắc vẫn là qui tắc, boss đã giao nhiệm vụ thì tôi phải thực hiện dù ai đi nữa ngay cả tổng thống tới cũng vậy thôi.
Ả điên tiết, lộ ra hết bản chất chua ngoa, chảnh chọe của mình, chỉ tay vào mặt cô lớn tiếng:
- Con tiện nhân này, mày lấy tư cách gì nói chuyện với tao? Đều là bọn đú đởn, lên giường với trai mới leo lên chức thư kí, giờ mày tính chài luôn Hoắc Thiếu đây à?
Mộc Di đen mặt, từ trước đến giờ chưa ai dám nói chuyện với cô kiểu đó, nhếch mép lên cô nói:
- Sáng ra cô ăn sáng chưa súc miệng à? Sao mở miệng ra chữ nào là thối chữ đó thế?
Ả thẹn quá hóa giận định giơ tay lên tát cô thì bị một cánh tay rắc chắc khác chặn lại. Ả định quay qua chửi hắn một trận liền thấy khuôn mặt điển trai của Hoắc Lạc Thần phóng đại trước mặt ả. Ả hoảng hốt, hai bên má nổi rặng mây hồng, nhanh chóng đưa thế bị động về chủ động, nũng nịu khoác tay hắm cọ cọ bộ ngực khủng bố đó cào tay hắn, mắt còn ươn ướt nói:
- Hoắc Thiếu, cô ta ăn hϊếp em~~
Mộc Di đứng một bên nhìn màn trình diễn ngoạn mục này liền cảm thán, công nhận bà này lật mặt còn nhanh hơn lật sách nha, thể loại ngực to não tàn thế này đừng nói là mẫu người lí tưởng của boss chứ? Không thể tin được.
Thấy cô cứ dùng ánh mắt dò sét mình cùng với ả Lí Tố Như liền rùng mình, hắn cũng đã thỉnh giáo miệng lưỡi độc đến thổ huyết của cô,tốt nhật đừng nên nhìn. Hắn quay lại nhìn ả, ánh mắt sắc lịm, làm ả run sợ tự động buông tay hắn ra:
- Lí Tố Như cô biết đây đâu không mà dám đến quấy rối?
- Nhưng Hoắc Thiếu, em...chính cô ta, cô ta là nguyên nhân_ ả chỉ tay vào Mộc Di.
- Người tôi chọn cô dám ý kiến?_ xung quanh hắn tỏa ra hàn khí khiến những người đứng trong bán kính 10m phải nể sợ.
- Hoắc Thiếu, em không dám, em xin lỗi.
- Từ nay cô không cần đến đây nữa.
- Hoắc thiếu, ý anh là sao? Anh không thể bỏ rơi em. Em yêu anh mà.
- Đàn bà các người làm tất cả cũng chỉ vì tiền không phải sao? Cầm tờ chi thiếu này rồi biến đi, đừng để tôi thấy mặt cô lần nữa. Giờ thì cút!_ hắn kí tờ thiếu rồi thả xuống mặt ả, bước đi tới bàn làm việc không quay đầu nhìn lại.
Ả cầm tờ chi phiếu lên liếc nhìn mấy con số, gật đầu hài lòng rồi bỏ đi.
Hoắc Lạc Thần ngồi xuống bàn ngước lên nhìn cô đang nhìn hắn với ánh mắt si mê đắm đuối liền cảm thấy có chút tự hào nhẹ, hắc giọng:
- E hèm, Mộc Di cô còn muốn đứng đó nữa à?
- Boss à, tự dưng hôm nay nhìn anh ngầu ghê nha, nếu tôi kể tiểu sử anh bõ bà cô già đó chắc chắn anh sẽ thu thập nguyên dàn hậu cung toàn tiểu mĩ thụ xinh đẹp không nha~~
Hoắc Lạc Thần đang "cố gắng" tận hưởng những lời hay đó thì bỗng dưng đầu chảy 3 vạch đen gầm lên:
- MỘC DI!!!
Cô giật mình tỉnh lại thoát ra thế giới hủ nữ của mình, nhìn thấy gương mặt đáng sợ của boss liền xông thảng ra ngoài và không ngoảnh đầu lại, còn kèm theo câu nói:
- Boss, tôi xin lỗi lần sau tôi không dám nữa a.
Rầm
---còn---
P/s ta giữ đúng lời hứa rồi nhé, ta tinh viết thêm chút nữa mà buồn ngủ quá chịu hết nổi rồi xl 😴