Chương 8

Phần 8: Nhẫn cưới

– Hôm nay mình sẽ làm gì?

– Mình đi siêu thị, nấu ăn và cùng đi chơi.

– Laya… đi chơi ở đâu?

– Laya dẫn em đi chợ cuối tuần mua sắm nhé. Quần áo của em ít quá.

– Vậy mình đi thôi…



– Em nấu món gì? Nấu được không đó… thôi để đó đi, Laya nấu cho

Nói thật là từ khi vào nghề đến giờ Jodi chưa từng đụng tay vào bếp. Thật xấu hổ.

– Laya…

Jodi ôm Laya từ đằng sau.

– Em xin lỗi. Em vô dụng quá. Không thể làm gì.

– Hừm… phụ nữ đâu phải lúc nào cũng cần phải biết tất cả mọi thứ.

– Nhưng…

– Thôi mà. Em có thể rửa rau mà.

– Uhm.



Canh bí đỏ, tôm rim nước dừa và rau xào.

– Ưm…

– Ngon ko?

– Tuyệt vời

– Vậy ăn nhiều nha

– 1 chén. Em sợ mập

– Eo bánh mì, ôm mới đã

– Kỳ ghê….



Xưa giờ toàn được đàn ông dẫn đi mua sắm và trả tiền. Không thì đi rượng tới rượng lui với mấy đứa gái làm chung, chỉ có vào mall, tiêu xài phung phí, đây là lần đầu tiên Laya đến mấy nơi như vầy

– Em không biết mấy chợ cuối tuần này sao???

– Lắc đầu

– Sài Gòn tuần nào cũg có vài cái. Chợ này là nơi giới trẻ tụ tập. Vui lắm. Quần áo thiết kế là chủ yếu. Đi. Laya chọn đồ cho em nhé

– Gật Gật…

Sau 2 tiếng đồng hồ mua sắm và ăn uống…

– Vui quá… tuần nào mình cũg đi nha

– Không…

– Sao?

– Nếu tuần nào cũng mua núi đồ như vậy chắc nhà mình thành kho quần áo của em thôi

– Kỳ ghê…



Quán kem quận 1

– Tạch… ơ… cô… Jodi… cô là Jodi Hạ

– Sorry… I don't know what r you talking about, but she my wife. Get off her.

Laya bảo vệ Jodi khỏi 1 người đàn ông đang kéo Jodi tại quán kem.

Mọi người xung quanh xì xầm và hắn ta đỏ mặt… quay đi

– Hey…

Hắn quay lại

– Say you sorry

– What???

– U heard me… sorry my wife… for being rule

Mọi người xung quanh bàn tán: phải rồi, xin lỗi người ta đi, kỳ quá.

Người đàn ông đỏ mặt

– So… sorry miss.

Hắn quay lưng đi thật nhanh.

Laya quay qua Jodi, mặt tái xanh đứng sau lưng nắm chặt tay mình

– Honey… r u ok? Let's go home

– Gật đầu…



Về đến nhà, Jodi đi thẳng vào phòng tắm khóa trái cửa, giam mình trong ấy

– Phương à… em ổn chứ. Laya ở đây… đợi em nhé

1 tiếng, 2 tiếng

– Phương à… Phương… em có sao không???

Tạch…

– Phương… mau ra đi em

Laya dùng chìa khóa mở cửa bước vào.

– Em à…

Jodi ngồi dưới vòi nước lạnh, run rẩy

Laya tiến tới ôm cô vào lòng.

– Có Laya mà… đừng sợ

– Em sợ… sợ lắm… lỡ như… lỡ như mọi người biết Jodi Hạ chưa chết vì tai nạn thì sao???

– Mình đi… em đừng lo mà.

– khóc…



– Quân hả? Có cái này tui muốn nhờ ông.

– Uhm… bà nói đi.

– Tôi sẽ cầu hôn và cưới cổ. Tiệc này chỉ có gia đình tôi và ông thôi. Ông giúp tôi lên kế hoạch nha.

– Wow… r u sure?

– More than anything man.

– Ok. Vậy bà qua tui đi rồi mình bàn.

– Không. Không tiện. Chiều nay qua nhà má, cho 3 người nói chuyện, 2 mình đi riêng ra ngoài bàn.

– Ok.

….

– Tạch… má, ngoại

– Ủa… Laya với Phương qua sao không báo vậy con. Để ngoại với mẹ không biết, nay không có nấu cơm

– Không sao, tụi con có mua qua nè. Hihi

– 2 đứa tối có ngủ lại không con?

– Dạ… có má

– Uhm… vậy nấu đi. Má lên thay ga giường. Bà ngoại coi sắp nhỏ làm nha.

– Ừa… 2 đứa mua gì nè?

….

Cộc cộc…

– Ủa… ai vậy kìa?

– Quân đó ngoại, con mời nó qua chơi, ăn cơm.

– À… à… để ngoại mở



– 3 đứa ăn cho nhiều nha.

– Dạ



– Con với Quân ra ngoài bàn công chuyện.

– Uhm. Nhớ về sớm.

– Dạ. Phương em cứ đi ngủ trước. Laya có khi về trễ.

– Uhm.



Quán cà phê X, Quân và Laya chọn cho mình bàn khuất nhất, xung quanh chỉ có vài bàn còn người vì cũng đã khuya… chỉ có tiếng nhạc nhè nhẹ, tiếng xe bên dưới đường và ánh đèn vàng hắt vào ô cửa kiếng.

– Haizzz

– Giờ bà tính sao?

– Quân nè… tui không biết nữa

– Bà yêu cổ ko?

– Có yêu… nhưng tui sợ sẽ đánh mất cổ… lỡ như

– Chuyện hợp tan là lẽ thường tình, nếu ngày đó tới bà còn có tui mà. Tui hứa, sẽ vực bà dậy… bằng mọi cách.

– Uhm… vậy tui sẽ cưới cổ,,, ngày mai,,, để mai tính

– Làm thế nào?

– Concept đơn giản thôi ông

– Vậy mai đi chuẩn bị. Mua nhẫn nha

– Uhm. Tối nay tui nói với ngoại và má

– Chắc 2 người mừng lắm.

– Uhm. Thôi trễ rồi, đi về thôi ông

Họ rảo bộ bước về phía khu cư xá hạng khá giả của ngoại, như 2 gã bạn thân họ quàng tay nhau bước trên đường, bóng in dài phía sau, mỗi người 1 suy nghĩ.



Tạch…

– Ủa… sao em chưa ngủ?

Laya đứng nhìn Jodi ngồi 1 mình trong căn phòng khách tối om chỉ có ánh sáng phát ra từ phía TV.

– Em lo, Laya về trễ quá

– Cười… lo gì… mình đi ngủ thôi.

Laya tiến tới hôn nhẹ lên môi Jodi. Kéo tay Jodi đứng dậy và dắt cô lên phòng.

Cả nằm nhìn nhau. Thì thầm

– Em đẹp quá… cười

– Em sẽ già, sẽ xấu và Laya sẽ không còn yêu em nữa

– Khờ quá… ai mà không già chứ. Laya cũng sẽ già mà

– Sao lâu rồi không thấy vẽ?

– Tại có người làm đầu óc phân tâm, mụ mị rồi, chẳng còn động lực để vẽ

– Cười… em thích Laya vẽ, thích tay chân bị lấm bẩn bởi màu và cách Laya cau mày và lúc ngủ gục

– Laya vừa bẩn vừa hôi lúc ấy em thích sao?

– Em yêu Laya…

– Yêu cả mùi hôi sao?

– Uhm…

– Ghê vậy sao?

Jodi đỏ mặt rúc vào người Laya ôm chặt lấy cô. Cả 2 mỉm cười chìm vào giấc ngủ.

– Má, Ngoại… con có chuyện muốn thưa.

– Ờ… sao tự dưng dậy sớm vậy con? Ngồi xuống đây nói Ngoại nghe

– Hít 1 hơi. Con… con muốn cưới Phương. MÁ Ngoại đồng ý nha

Cả 2 người già bất ngờ nhìn nhau, họ vui mừng khôn xiết

– Trời ơi… tui chỉ chờ ngày này, bà ngoại bật khóc

– Má… má tự dưng khóc. Tụi nhỏ nó nói chuyện vui mà.

– Con Phương đâu?

– Cổ ngủ chưa dậy. Con muốn tạo bất ngờ.

– Ừa… vậy hôm nay bay cứ đi chuẩn bị đi. Ngoại giữ nó lại

– Aha… Ngoại hiểu con nhất. Ôm ngoại



– Cho em xem cái này đi chị.

– Wow… có hột đó nha. Quân tròn mắt nhìn Laya

– Đẹp ko?

– Ực… đẹp… mà tiền cũng đẹp nữa.

– Tui sẽ mua 1 cái nhẫn cầu hôn và 1 cặp nhẫn cưới.

– Uhm… tui thật hạnh phúc… được chứng kiến cảnh này. Tui chụp hình nha

– Uhm.



– Vậy là tối nay, tại căn hộ nhà bà, mình diễn trò ăn tối do bà tự tay nấu, cài 3 người bất ngờ

– Uhm…

– Ok. Tới xưởng tui với mình đi mua đồ trang trí nữa. XOng rồi qua xưởng bà dọn dẹp và trang trí. Tui gọi thêm đồng đội tới giúp…

5h chiều

– Phù… trời… coi vậy chớ mệt ghê.

– Bà có làm gì đâu, ngồi mân mê cái nhẫn hoài.

– Hì… ông gọi món dùm tui nha. Tui đi tắm. Xong rồi ông gọi cho 3 người kêu tui sáng giờ làm việc quá sức bị xỉu, ông đưa về xưởng nghỉ ngơi nha

– Ngoại với má?

– Tui kêu chuẩn bị rồi. Má với ngoại chuẩn bị tâm lý rồi.

– Ok ok… đi đi đi, tui đói điên rồi



– Alo…

– Alo, Phương ơi, Quân đây, nhanh lên, Laya sáng giờ ở xưởng làm việc nhiều quá nó nằm sốt ở bên này nè.

– Hả… Quân nói ở đâu?

– Ở nhà nè, bên chung cư nè

– Ờ… ờ… Phương… Phương qua liền

– Sao vậy con?

– Laya, Laya sốt ở bển, con, con phải đi.

– Ờ… đợi má với ngoại mình đi.



Xin chào,

– Cảm ơn các bạn đã theo dõi tác phẩm của mình.

– Xin lỗi đã để các bạn đợi chap mới khá lâu… mình bận quá.

– Hãy vote và comment ý kiến của bạn về diễn biến tiếp theo của câu chuyện nhé.

Mãi yêu <3