Chương 22

Phần 22: Căn phòng

– Lyly, mai Laya qua bên chung cư sắp xếp và dọn dẹp.

– Uhm. Để em lấy thẻ. Mà phải có em nữa mới được. Vì phải là chủ hộ ký giấy xác nhận.

– Uhm. Vậy mai qua ký xong rồi về nhé. Không thì ngồi 1 chỗ khuất khuất để tránh đồ đạc

– Em biết rồi.

– Lại đây

– Hử

Lyly tiến lại gần. Laya mỉm cười hôn lên trán Lyly

– Cuộc sống còn gì tuyệt vời hơn khi ngày nào cũng thức dậy cùng em, ăn cùng em, và rồi đến cuối ngày đi ngủ cùng em. Theo dõi cục cưng trong bụng lớn dần. Em biết Laya đang hạnh phúc đến mức phát điên không?

– Cười. Em cùng vậy.

– CHúng ta nên nghĩ tới việc đặt tên cho con đi nhỉ. Em có nghe 2 người lớn nhà mình bàn gì không? Cả Ba nữa. À Sean nữa. Laya nghĩ nên để vinh dự đặt tên con mình cho Sean. Ngày nào anh ấy cũng bảo Quân mua đồ qua cho em đấy.

– Uhm. Em ước con mình là con gái. Con gái dịu dàng và dễ thương.

– Giống mẹ nó vậy.

– Mỉm cười. Chỉ giỏi nịnh thôi. Tháng sau sẽ xét nghiệm coi con là gái hay trai rồi. Tới chừng đó mới biết đường đặt tên chứ.

– Uhm. Dù gì thời gian này ai cũng bận. Em muốn ăn gì thêm không? Mới 7h tối à.

– Không. Em mỏi chân.

– Uhm. Từ nay ngày nào cũng sẽ tắm cho em, gội đầu cho em, cắt móng tay, bóp chân cho em, còn gì nữa nhỉ?

– Em sắp thành heo rồi. Càng ngày càng nặng nhọc. Em phiền quá đúng không?

– Khờ quá. Nằm xuống giường đi. Đàn ông thường không biết họ may mắn như thế nào khi có 1 người phụ nữ sẵn sàng vì họ làm tất cả và còn cả việc mang thai nữa, họ chỉ cho rằng đó là lẽ đương nhiên, làm mẹ là thiên chức của phụ nữ. Đúng, nhưng chưa đủ, phụ nữ cần nuông chiều, cần quan tâm và quan sát. Em có biết Layla cảm giác gì không?

– ?

– Tuyệt vời lắm. Cứ lâng lâng như vậy từ khi cầm cái que thử thai báo 2 vạch ấy. Đứa bé này chắc có phép màu. Em biết gì không? Mỗi lần nhìn em là em luôn tỏa ra 1 thứ năng lượng rất dễ chịu.

– Thật không?

– Thật. Muốn ôm và hôn em cả ngày luôn vậy đó

– Cười…

– Con mình sanh ra chắc chắn sẽ đẹp vì em và cả Sean đều đẹp. Ôi, con ơi, còn tới cả 6 tháng nữa lận. Mong con quá đi.

Laya dừng xoa bóp chân mà ghé tai lên bụng Lyly và hôn lên lỗ rốn

– Ngon nhé! Đừng làm mẹ mệt nhé!



9h sáng tại căn hộ của Lyly

– 1 giờ trưa thợ sẽ qua. Giờ mình sẽ đi vòng quanh đánh dấu những thứ cần chuyển đi.

– Uhm.

Sau 30ph còn 1 gian phòng duy nhất. Laya mở cửa bước vào nhưng không được

– Em à. Chùm chìa khóa để đâu nhỉ.

– Trên giá sách phòng khách. Em đi vệ sinh đã. Laya ra lấy đi nha.

– Uhm

Laya lấy chùm chìa khóa và tra từng chìa vào chiếc ổ. Tới chiếc thứ 5 mới mở được. Lyly cũng vừa bước đến và giật mình

Laya bước vào và lặng người bởi những thứ trước mắt… những bản vẽ về Jodi Hạ cách đây vài năm, giữa phòng là những tấm ảnh chụp của Laya, những tấm ảnh theo dõi mọi hoạt động của cô. Và bức ảnh to nhất treo trong phòng là ảnh chân dung của Jodi Hạ mà lần đầu tiên Laya chụp cho cô.

– Laya…

Lyly run rẩy bước đến…

Laya cau mày quay lưng nhìn Lyly

– Những thứ này là sao vậy em?

– Laya… để em giải thích

Laya gồng mình vì nghĩ đến đứa bé và tình trạng của Lyly

– Lyly… em là ai? Tại sao? Em theo dõi tất cả chúng tôi? Em…

Lyly khóc, tiến tới nắm tay Laya

– Laya… có 1 chuyện, nếu em nói ra, Laya không được giận em

– Lyly…

– Laya… em… em chính là Phương, em chính là Jodi Hạ

Lyly đổi giọng, cái giọng mà Laya đã đưa vào miền ký ức bị đóng kín từ lâu. Laya rùng mình

– Em nói cái gì vậy Lyly

– Laya… sau đêm đó, em đến gặp mami. Em đã phải trải qua nhiều cuộc phẩu thuật thẩm mĩ và cả việc thay đổi tất cả mọi thông tin về con người mới mang tên Lyly. Một năm dài đằng đẵng, với bao đau thương và nước mắt, sự cô đơn và sự sợ hãi. Liệu rằng em đang làm đúng hay sai? Liệu rằng làm sao để Laya yêu em lại lần nữa, làm sao để em có được trái tim mà chính em đã làm tổn thương. Laya…

Laya chết đứng với mọi thứ xoay vòng trước mắt… kỷ niệm, ký ức về Jodi, về cái ngày cô bỏ đi, về sự đau khổ, về cái lần gặp đầu tiên với Lyly. Hóa ra Laya đã không làm, Lyly chính là Jodi. Làm sao???

– Laya… đừng im lặng vậy. Nói gì với em đi.

Laya bỏ ra ngoài, tiến đến cửa sổ phòng khách, nhìn ra khoảng không xa xăm trước mặt. Cố gắng liên kết mọi thứ, 1 sự im lặng đến đáng sợ

Lyly tiến tới nắm tay Laya

– Nói gì đi, chửi mắng, đánh làm gì em cũng được, làm ơn đừng im lặng như vậy. Em sợ lắm

Laya nhắm mắt lại, hít 1 hơi thật sâu, rồi quay sang Lyly. Lấy tay gạt đi nước mắt và mỉm cười nhìn Lyly. Vuốt ve khuôn mặt cô

– Laya xin lỗi… chắc em đau lắm

Nói xong nước mắt Laya cũng trào trực rơi, ôm Lyly vào lòng cả 2 cùng khóc

– Em xin lỗi… cho em xin lỗi, là em ích kỷ, là em bỏ đi, là em, tất cả do em. Laya… xin hãy tha thứ cho em, làm ơn…

– Suỵt… đừng khóc. Con sẽ nghe thấy em khóc. Đừng sợ. Nghe này. Mình về nhà thôi.



Laya gọi điện báo với Quân hoãn mọi thứ lại và đưa Lyly về nhà. Mặt tái nhợt nhạt và mắt sưng do khóc quá nhiều. Lyly nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Laya vuốt ve hôn lên trán rồi đi ra ngoài. Lấy 1 chai rượu và lên phòng tranh trên lầu.

Laya dở tấm vải bụi bặm rồi nhìn chằm chằm vào bức tranh đầu tiên về Jodi. Tôi đang làm gì vậy? Chuyện này là ác mộng đúng không. Tại sao lại ra nông nỗi này? Laya bật khóc và nốc hết chai rượu, nằm gục xuống sàn.



– Hai đứa làm gì mà mắt sưng húp vậy? Cãi nhau hả con?

Lyly trành ánh mắt của ngoại và mẹ

– Không có. Hôm qua coi phim lãng mạn của Mỹ hay quá mà kết thúc buồn nên cả 2 đứa nhập tâm quá khóc đó ngoại

– Bay cũng rảnh hơ. Biết con nhỏ mang thai, tâm sinh lý nhạy cảm còn bày ra ba cái phim đó.

– Dạ. Con không dám nữa.

– Tuần sau là sang tháng thứ 4 rồi. Ngoại với mà dắt Lyly đi khám, với xét nghiệm, con có đi chung không?

– Dạ… chắc không. Sean nói shop bận quá, quản lý không kịp, chắc từ hôm nay con cắm chân bên đó. Má với ngoại chăm sóc Lyly dùm con

– Ờ… thôi qua phụ Sean đi. Tội nghiệp thằng nhỏ.

Lyly lo lắng khi nghe quyết định của Laya. Sau khi ăn sáng cả 2 cùng về phòng. 1 sự im lặng đáng sợ giữa cả 2. Laya chuẩn bị đồ, vật dụng và tắm rửa thay đồ và bước ra khỏi phòng.

– Laya…

Laya ngừng bước quay lưng lại. Tiến đến hôn lên trán Lyly. Quay lưng đi

Lyly chạy theo ôm chặt lấy Laya

– Đừng đi mà

Laya thở dài…

– Lyly… chúng ta cần thời gian. Không, Laya cần thời gian để vượt qua chuyện này. Em ở nhà giữ sức khỏe trong 1 tuần tới nhé. Laya sẽ về, nhưng về trễ. Em tuyệt đối không được thức khuya. Tắm rửa nhờ má. Biết chưa

Lyly thút thít lắc đầu.

– Nghe này Lyly… em phải vì con. Cho Laya 1 tuần thôi. 1 tuần để vượt qua chuyện này.

Laya gỡ tay Lyly và bước đi… bỏ lại cô ngồi gục xuống sàn.



Má, con đi cả ngày, tối còn ghé pub quản lý nữa. Về trễ lắm. Má coi cổ. Tắm và gội đầu ăn uống luôn nha. Tuyệt đối không để cổ thức khuya đợi con về nha má

– Uhm. Đi đi con.

….

– Hey Sean… mấy nay sao rồi anh?

– Khách đông, hoạt động tốt lắm. Lyly khỏe chứ? Anh bận quá, chưa sắp xếp qua em được.

– Yên tâm. Bữa nào cô ấy sẽ đến mà. Tuần này sẽ ở đây phụ anh.

– Vậy thì tuyệt vời.



Cứ vậy, cả tuần trời Laya đi từ sáng sớm và về nhà lúc tối mịt, người lúc nào cũng đầy mùi rượu. Lyly còn thấy cả vết son môi và mùi nước hoa lạ trên đồ của Laya nữa. Hôm nay là tối thứ 7, Laya về đến nhà là 3h sáng.

Lyly bật đèn

– Laya… cho em 5 phút được không?

– …

Laya ngồi lại trên giường

– Laya tính tránh mặt em và vùi mình trong đống rượu, thuốc lá mãi vậy sao?

– Laya mệt rồi. Mai mình nói được không?

– Em, em hết giá trị gì rồi… với Laya… đúng không? Em đã thành món đồ bị chán rồi… phải chứ?

Laya thở dài, bước đi

– Em muốn Laya phải làm sao đây Lyly. Khi Laya mở lòng mình, yêu em, quên hết mọi thứ thì em lại mang hình ảnh Jodi về. Jodi là Lyly và Lyly là Jodi… tôi muốn phát điên với tất cả mọi thứ. Bên em tôi không biết mình đang nghĩ về ai? Tôi phải làm gì?

Lyly bật khóc

Laya cũng khóc

Họ nằm sát bên nhau nhưng mọi thứ trở nên xa dần.



– Laya… dừng lại

– Để tui uống

– Cái gì mà nghe mấy đứa nhỏ nói ngày nào cũng uống tới 1, 2h sáng mới về nhà. Cái gì vậy Laya?

– Không có gì.

– Bà đừng có dấu. Bà coi tui là ai vậy?

– Ngày mai tui sẽ không vậy nữa.

– Không. Về nhà đi.

Laya bỏ đi ra ngoài, leo lên taxi phóng đi mà Quân không kịp đuổi theo.



– Ba

– Laya.

– Ba à. Con

– Có gì vậy con gái?

– Ba à. Con mệt quá. Con cảm thấy mất phương hướng

– Sao vậy con. Có gì sao?

– Ba à. Nếu con nói con yêu 1 người, nhưng tâm trí con luôn có hình bóng người khác, và 2 người lại là 1, chỉ khác thể xác.

– Con đang nói gì vậy Laya. Con say sao?

– Con…

– Nghe này con gái. Ba chỉ biết rằng, trong 1 mối quan hệ, nếu 1 người thứ 3 xuất hiện, và con bị xao lòng, thì con hãy chia tay người thứ nhất đi. Vì nếu con yêu người thứ nhất, thì người thứ 3 sẽ không thể lọt vào trong trái tim con được. Nghĩa là tình yêu với người thứ nhất chưa đủ lớn và ngược lại, con đang mê mệt người thứ 3 mất rồi. Có những thứ về con tim thì đừng nên để lý trí định đoạt con à. Nghe đây, dù con có quyết định ra sao, Ba vẫn luôn ủng hộ con. Hiểu chứ

Laya mỉm cười nước mắt rơi không ngừng

– Cám ơn Ba. Con hiểu rồi. Giờ con hiểu rồi.

Thật ra… Laya đã yêu Lyly từ cái nhìn đầu tiên rồi, chỉ là bản thân cố gắng ép mình chờ đợi, ép mình giữ vững tình yêu với Jodi mà thôi… thì ra là vậy… sai… sai rồi… Lyly…

Laya chạy thật nhanh về nhà. Nhìn Lyly đang chìm trong giấc ngủ. Vuốt ve mái tóc và vầng tráng của cô. Laya tắm rửa và leo lên ôm lấy Lyly từ phía sau, kéo cô vào lòng và hít 1 hơi thật sâu

– Xin lỗi em… Laya sai rồi.

……

Keep voting!!!

Mãi yêu <3