Thật ra lúc ăn cơm, biểu hiện của Lý Thu Thực không tệ, nên ân cần thì ân cần, rồi lại không cần phải cố gắng lấy lòng, nhiệt tình đến mức làm cho người ta phản cảm, hơn nữa anh ta rất nhanh đã phát hiện: "Khẩu vị hai chị em các em tương đối giống nhau, như vậy rất tốt." Biểu hiện ra một mặt tỉ mỉ quan sát.
Anh ta vẫn bảo Đinh Vân chăm sóc Đinh Tiểu Vân dùng bữa, còn mình thì chỉ gắp thức ăn cho Đinh Vân, đắn đo đúng mực không tệ, nhưng đến lúc ăn gần no, Lý Thu Thực vẫn biểu hiện ra một mặt làm cho người ta không vui.
“Hôm nay sò điệp rất tươi, nào, hai chị em ăn phần còn lại đi, đừng lãng phí.”
Đinh Vân dường như đã quen, chọn thịt sò biển chia cho thiếu nữ và mình, Đinh Tiểu Vân cũng không nói gì liền ăn. Nhưng mà Lý Thu Thực kế tiếp lại muốn cho các cô chia tôm và cá.
Tôm trắng nõn, đã lạnh, cá là cá nha phiến hấp, cũng đã lạnh. Hai loại thức ăn này khi nguội sẽ tanh, Đinh Tiểu Vân ăn không vô, cô ấy lập tức thả đũa: "Em no rồi.”
Sau đó Lý Thu Thực liền chuyển ánh mắt chờ mong về phía Đinh Vân, Đinh Vân cũng thật sự ăn không vô, liền nói: "Đóng gói đi, buổi tối về ăn nóng.”
“Lát nữa còn phải ra ngoài chơi, không thể mang theo, hơn nữa thời tiết bây giờ nếu để lâu sẽ không còn tươi, cũng không có bao nhiêu, em ăn đi" Lý Thu Thực vẫn không từ bỏ.
Đinh Vân có chút bất đắc dĩ, đang định từ chối thêm gì nữa, Tiểu Vân đã mở miệng trước: "Em xem như biết vì sao chị béo lên nhiều như vậy! Thì ra đều là anh Lý giúp đỡ.”
Lý Thu Thực chỉ coi như cô ấy nói đùa, cũng trêu chọc theo: "Cái nồi đen này anh không cõng, lúc anh quen chị em, cô ấy đã như vậy.”
Đinh Vân: "..." Còn có thể cùng nhau vui vẻ đi chơi hay không? Cô dứt khoát buông đũa, "Ừ, mọi người nói đều đúng, em phải giảm béo, không ăn nữa.”
“Giảm béo cái gì, em như vậy vừa vặn." Lý Thu Thực vội dỗ dành cô:" Ăn thêm chút nữa đi”
Đinh Tiểu Vân nhìn không nổi, xen vào: "Anh Lý sợ lãng phí thì ăn hết đi.”
Lý Thu Thực lăn lộn trong xã hội nhiều năm làm sao có thể nghe không ra, anh ta lập tức cười nói: "Anh là sợ hai người chưa ăn no, nếu tất cả mọi người no rồi, vậy đi thôi, anh đã tính tiền rồi. Lúc này bên ngoài còn quá nóng, cũng không có chỗ nào tốt để đi, không bằng anh mời hai người xem phim đi, gần đây Thành Long có một bộ phim công chiếu rồi”
Đinh Vân muốn nói xem bình luận điện ảnh, đều chấm điểm hơi thấp, không muốn đi xem, nhưng Lý Thu Thực lập tức nói anh ta đã mua vé xong, cô cũng chỉ có thể nuốt trở về.
Tiểu Vân cảm thấy sao cũng được, lần trước cô ấy đến rạp chiếu phim xem phim đã《Hoắc Nguyên Giáp》của Lý Liên Kiệt diễn, liền đi theo lên rạp chiếu phim tầng cao nhất.
Đinh Vân đi theo bên cạnh cô ấy, trong mắt cô ấy tò mò nhìn trang trí và các loại cửa hàng trong trung tâm thương mại, lại cố gắng không biểu hiện ra ngoài, không khỏi muốn cười, lập tức lại nghĩ đến mười năm trước chỉ sợ còn không có kỹ thuật 3D, liền mượn việc nói muốn đi WC, đưa thiếu nữ phổ cập kiến thức cho cô ấy.
“Tóm lại cô đừng biểu hiện quá ngạc nhiên, làm tôi mất mặt là được!”
Đinh Tiểu Vân khinh thường nói: "Tôi là người Thái Sơn sụp đổ mà mặt không đổi sắc, từ khi nào lại biểu hiện mất mặt như một tên nhà quê vậy? Ngược lại là chị! Tính cách chị sao lại trở nên mềm yếu như vậy? Ăn no rồi, anh ta bảo chị dọn thức ăn thừa thì chị cứ ăn tiếp? Chẳng trách béo như vậy!"
Đinh Vân hỏi ngược lại: "Rõ ràng là cô gọi món quá nhiều, ăn không hết lãng phí, rất không bảo vệ môi trường có hiểu không? Hiện tại chúng ta đang thực hiện hành động sạch mâm, phải ăn hết!”
“Xì! Thôi đi! Tôi gọi nhiều là để thử xem anh ta có nhỏ mọn hay không thôi.”
“Nói trắng ra là cô không hiểu chuyện.”
Hai người đi vệ sinh, vốn là vì lén phổ cập khoa học, đến nơi lại cãi nhau, không ai phục ai, lúc trở về cũng không thích nói chuyện, chỉ có thể để Lý Thu Thực duy trì bầu không khí.
Cũng may bộ phim nhanh chóng mở màn, ba người đi vào tìm chỗ ngồi, đương nhiên là Đinh Vân ngồi ở giữa, Tiểu Vân và Lý Thu Thực mỗi người ngồi một bên. Lý Thu Thực mua đồ uống và bỏng ngô cho các cô, Tiểu Vân liền đeo mắt 3D, vừa tràn ngập hứng thú nhìn quảng cáo vừa ăn bỏng ngô.
Quảng cáo phát xong còn có trailer các phim khác, Tiểu Vân thấy một màn cảm thấy thú vị, quay đầu đang muốn nói chuyện với Đinh Vân, lại phát hiện tay Đinh Vân đã được Lý Thu Thực nắm trong tay, nhưng tư thế Đinh Vân vẫn ngồi nghiêm chỉnh như cũ, một chút ý định tới gần Lý Thu Thực cũng không có.
Tiểu Vân không lên tiếng, quay đầu lại tiếp tục xem màn ảnh rộng, sau đó vẫn phân tâm, xem phim đồng thời còn len lén quan sát hai người đang yêu trong truyền thuyết kia.