Chương 2-3: Đêm Kinh Hoàng Ở Bảo Tàng

"Ở bên trong, là... đồng nghiệp của tôi, tên là Hứa Vi Đóa. "Hơi ấm từ trên áo khoác của Tạ Nghi Tu thấm vào làn da lạnh như băng của cô ấy, cảm xúc hoảng hốt dần dần biến mất, Huyền Âm đột nhiên cảm thấy một khắc trước hoảng sợ cùng bối rối trong nháy mắt biến thành ủy khuất, trong mắt nhanh chóng mờ dần nổi lên hơi nước.

Thấy nàng như vậy, Tạ Nghi Tu tự dưng thấy lòng mềm nhũn: "Đừng sợ. ”

Tạ Nghi Tu trấn an Huyền Âm trong chốc lát, sau đó liền đi vào xem xét tình hình.

Vừa rẽ đã thấy máu tươi vương vãi đầy đất, từ chỗ rẽ vẫn uốn lượn đến thi thể bên trong. Hứa Vi Đóa nằm ở giữa vũng máu, đầu gối chân trái uốn cong quỷ dị vào trong, trên người cô có vô số vết thương lớn nhỏ, mặc váy trắng cơ hồ toàn bộ đều bị máu tươi nhuộm đỏ, chỉ có cổ áo còn có thể nhìn thấy màu sắc ban đầu.

Tạ Nghi Tu trong lòng trầm xuống, hắn một bên cẩn thận xem xét hiện trường án mạng, một bên gọi điện thoại: "Lão Lưu, là ta, bảo tàng thành phố có án mạng, lập tức dẫn người tới. ”

Chuông báo động vang lên trong đêm yên tĩnh, rất nhanh đã có cảnh sát hình sự đến.

Lão Lưu mang theo người bước vào, nhìn thấy máu sắp đông cứng cũng sửng sốt, Tạ Nghi sửa chữa đang kiểm tra dấu vết xung quanh thi thể, nghe thấy có người tiến vào cũng không ngẩng đầu lên: "Để pháp y tiến vào. ”

Ninh Sóc tình cờ đi đến một góc, dáng vẻ anh tuấn của hắn, vóc dáng rất cao, đứng ở nơi đó một chút, ánh đèn đều bị che khuất hơn phân nửa, "Ta nói đại thám tử, ngươi như thế nào mà nghỉ một cái lại đυ.ng phải án mạng." Hắn vừa đùa giỡn, một bên không nhanh không chậm đi hai bước, ngồi xổm xuống trước thi thể. Pháp y phía sau đưa khẩu trang tới, hắn tiếp nhận đeo vào, sau đó nói một câu: "Chuẩn bị ghi chép. ”

Tạ Nghi Tu đối với công tác pháp y không có hứng thú, thấy hắn tới liền nhường vị trí, hắn quay đầu lại tỉ mỉ nhìn một lần toàn bộ phòng triển lãm, ánh mắt dừng lại một chút ở cửa sổ, hắn đi tới ngón tay sờ xuống bệ cửa sổ: "Huyền Âm, cửa sổ là cô đóng? ”

Nữ cảnh sát hình sự Tô Vũ tiến vào đã đỡ Huyền Âm dậy, nhưng bởi vì nãy giờ cô ngồi đè lên chân nên hai chân cô cứng ngắc tê dại, tựa vào tường nhẹ nhàng gõ vào cơ bắp tê dại, "Là tôi. Vừa rồi gió thổi, tôi nghe thấy có âm thanh liền đi vào xem, cửa sổ lúc đó đang mở. ”

Nói xong, động tác của nàng dần dần chậm lại, ngón tay trắng nõn nắm thành nắm đấm, "Về sau tôi ngửi được một mùi mùi rỉ sắt, liền tìm kiếm vị trí của mùi đó mà đi vào trong, kết quả là thấy được..."

"Lúc cô tiến vào, cửa đã đóng lại sao?"

"Đã đóng lại."

Lúc này, Vương Siêu kéo xong đường phong tỏa tiến vào, Tạ Nghi Tu bảo hắn dẫn Huyền Âm về cục cảnh sát trước, sau khi cô ấy bình tĩnh lại thì lấy lời khai. Lúc bọn họ vừa lên xe, Tạ Nghi Tu gọi điện thoại tới, "Hôm nay hẳn là không có thời gian chuyển nhà cho cô, tôi bảo Cảnh Hiền thu dọn phòng khách, cô ở tạm nhà tôi đi.”

Xe cảnh sát chạy trên đường, Huyền Âm ngồi trên ghế phụ yên lặng nhìn cảnh ngoài cửa sổ.

Vương Siêu lấy dư quang liếc trộm vài lần, nghĩ thầm: Nhanh như vậy liền đến đón người ta tan làm, lão đại không hổ là lão đại, không chỉ phá án giỏi, lúc thoe đuổi các cô gái cũng rất giỏi.

"Khụ khụ. Diệp tiểu thư, cô có quan hệ rất tốt với sếp của chúng tôi đúng không? ”

Huyền Âm cười nói: "Không có gì, hai chúng tôi là bạn, nhưng đã lâu lắm rồi không gặp. ”

Bạn tốt, cũng không đối phó với bên gia đình vợ nữa, "Lão đại chính là truyền kỳ của đội cảnh sát hình sự chúng tôi! Nghe mấy lão cảnh sát nói lúc lão đại mới tới đội, anh ấy rất tuyệt vời, lúc phân tích vụ án dám cãi lý cùng cấp trên, đem đội trưởng trước kia đều nói sửng sốt. ”

Huyền Âm nghĩ Tạ Nghi Tu kiêu ngạo phản bác cấp trên, không khỏi bật cười.

"Hơn nữa lão đại bình thường cũng rất giữ mình trong sạch, trong cục có rất nhiều người đuổi theo hắn, nhưng cho tới bây giờ chưa từng thấy qua anh ta cùng cô nương nào không rõ ràng. Diệp tiểu thư, cô nói xem, lão đại chúng tôi có phải là đàn ông tốt hay không." Vương Siêu khen Tạ Nghi Tu từ đầu đến chân, hắn nghĩ, lão đại bình thường cũng quá khiêm tốn, vạn nhất Diệp tiểu thư không biết lão đại tốt thì hỏng rồi. Ngày nay cảnh sát tìm bạn tình cũng không dễ dàng, thế nào cũng phải giúp lão đại theo đuổi được cô gái tốt như Diệp tiểu thư.