Ngô Mai nghĩ tạm thời đã không có cách nào đoàn kết, vậy thì cô sẽ đoàn kết gia đình mình trước tiên, tuy cô không thích Ngô Thắng và Triệu Tiểu Nga, nhưng suy cho cùng hai người này cũng là cha mẹ ruột của cô.
Năm đó Ngô Thắng bị người ta đυ.ng, những người kia thật ra có tìm cho hắn một việc làm, đại khái chính là làm công nhân ở trong thành phố.
Bởi vì Ngô Thắng là thợ mộc, mà tay nghề thợ mộc của hắn cũng không tệ lắm, nhưng kết quả là bị em gái của hắn thừa dịp hắn hôn mê bất tỉnh mà nói chuyện với người ta, cuối cùng hắn bị người ta đυ.ng hôn mê bất tỉnh, nhưng ngược lại chỗ tốt gì cũng để cho Ngô Ái Hồng nhận.
Hắn liền hận Triệu Tiểu Nga quá nhu nhược, không dám tiến lên, nên lúc này mới để mặc cho Ngô Ái Hồng ở giữa giở trò.
Nhìn thấy Ngô Ái Hồng nghênh ngang trở về mà tức giận chịu không nổi, đành phải trút hết cơn giận lên người Triệu Tiểu Nga, Triệu Tiểu Nga chột dạ không dám đánh lại, nguyên chủ lại trực tiếp đánh lộn với cha cô, đến mức bây giờ Ngô Thắng nhìn thấy Ngô Mai còn có chút sợ hãi.
#playerDailymotion {width: 520px; float: right; padding-left: 10px; margin-right: -10px;}
“Con nhóc chết tiệt kia, ai cho phép mày nói chuyện với người lớn thế hả?” Bà nội Ngô cũng không cho rằng là mình sai, trong đáy lòng bà ta nghĩ chỉ bằng Ngô Thắng thì dù ra mặt cũng không thể nào hòa hợp tốt như con gái bà ta được.
“Nực cười, người lớn cái chó má gì, cũng bởi vì bà mà tôi còn định đến nhà họ Trần, tự bà thiên vị chú hai thím hai thì thôi còn kéo người khác nhảy hố lửa theo.”
Chuyện gả cho nhà họ Trần này lại là một chuyện khác, bà nội Ngô luôn thích cạnh tranh háo thắng, mà cả nhà bà nội Ngô là từ nơi khác chạy nạn đến.
Nhà bà ta trước kia ở nhờ tại nhà họ Trần, nhà họ Trần lúc ấy có một người đàn ông vừa có vợ chết, người ta chứa chấp một nhà bà ta, đương nhiên cũng đã nói điều kiện là để cho bà nội Ngô gả đi.
Nhưng bà nội Ngô ghét bỏ người ta nhà nghèo, tự mình chủ trương đến tìm Ngô Lão Quan lúc trước là con trai độc nhất có vài mẫu đất cằn, đương nhiên người nhà họ Trần đánh tới cửa Ngô Lão Quan.