Chương 79: Minh Hy.

Phòng của Ren gần với phòng của Zeny cô cũng tiện qua thăm Ren. Nhưng khi vào trong nhìn Ren, Zeny thấy Ren tồi tệ hơn mình nhiều. Lớp băng dày đang quấn lấy người Ren, đôi môi tái nhợt hai mắt nặng trĩu đang khép lại, nhìn Ren ngủ rất hiền từ nhưng đâu đó vẫn có sự dễ thương và ấm áp k lạnh giá như nó.

"Ưh.." Ren tỉnh dậy trong khi cố gắng mở đôi mắt nặng trĩu của mình.

- Zeny, sao cậu ở đây? Cậu có sao không? Nhi đâu? - Ren thấy Zeny liền hỏi, nhưng giọng Ren yếu ớt làm Zeny thương xót.

- Tớ k sao. Nhi bị Resd đưa đi rồi. Bọn người của Yo hình như chị Rin đưa đi xử lí rồi.

- Xử lí. k phải Fasmin từng nói sau Puy còn có kẻ chủ mưu sao? Chúng ta nên đưa đến cảnh sát. Mà khoan...Fasmin...Fasmin có đến không. Mình thật vô dụng. -

- Fasmin là người cứu chúng ta đó. -......................................................................- Zeny kể lại mọi chuyện cho Ren nghe.

- Fasmin mất tích sao? tớ phải tìm cậu ấy. - Ren nói rồi liền ngồi bậc dậy, vết thương ở bụng là cô đau đớn liền ngã ra sao.

- Ren, cậu nghĩ ngơi đi, chuyện này có mấy anh chị xử lí rồi. Kon, Resd định làm gì với Nhi vậy. - Zeny hỏi Kon.

- Luật của Delky. - Kon đột ngột nói làm Zeny giật mình.

- Thế giới ngầm.. Anh có tham gia thế giới ngầm trong khi vợ anh là cảnh sát. Sao anh k nói cho em biết. - Zeny bất ngờ.

- Anh....anh xin lỗi...em Zeny...nhưng Justy và Jesty cũng có phần. - Kon tự khai.

- Em k quan tâm nữa, nhưng em là cảnh sát, em muốn giao Nhi cho cảnh sát xử lí. Với lại, thế giới ngầm và cảnh sát như trắng với đen vậy. Anh coi chừng em đó. Đây là lệnh. Cấm cãi em. - Zeny lên tiêng, rất nghiêm túc.

- Anh....anh sẽ nói lại với Resd....Zeny...em đừng giận anh có được k....?- Kon nói như năn nỉ, anh rất sợ Zeny giận anh.

"hihi..hihi." tiếng cười của Ren và Jeny làm Kon ngượng ngùng, một người là bạn, một người là chị vợ. ôi không, thật mất mặt nhưng anh cũng phải ráng, không thôi mất vợ như chơi.

- Ren cậu cứ nghĩ ngơi đi, chiều mình sẽ vào thăm cậu, mình phải xử lí chuyện của Nhi cho đàng hoàng nếu k Win à không sẽ k đúng với lương tâm. - Zeny cũng bật cười quay sang nói với Ren.

"Xem ra chồng cậu rất sợ cậu giận. ok..ok. Tạm biệt." Ren nói xong Kon liền nhìn sng Ren với ánh mắt k mấy thiện cảm, bạn bè gì mà dìm nhau thế này.

"ok...Tạm biệt." Zeny nói xong tự mình rời khỏi còn liếc xéo Kon một cái làm anh chàng ngoan ngoãn theo sau. Jeny ở lại với Ren thêm chút nữa.

......................................................................................................................................................

Tại căn phòng trắng tinh, nó tự mình tìm laptop và làm việc. Đang thoăn thoắt những ngón tay trên bàn phím.

"Cộp..tôi đưa cô về nhà để nghỉ ngơi thoải mái, chứ k phải làm việc." - K biết Bin vào từ lúc nào nhưng giờ đang đứng trước mặt nó còn tự ý gập mloptop của nó.

"Tôi thật sự có chuyện phải làm" Nó trả lời với giọng nhẹ nhàng nhưng vẫn lạnh lùng như trước chỉ tại nó nói k ra tiếng thôi.

"Cô nghỉ ngơi chúc đi. Tôi sẽ cho cô làm việc.

Nhưng...

Bây giờ tôi là bác sĩ của cô. Đây là lênh. " Bin nói, nó lười trả lời nên cũng nghe lời Bin nằm xuống giường. khẽ nhắm đôi mắt lại. Bin tim cho nó mũi thuốc rồi ra ngoài. Chỉ có cách này mới có tác dụng nhanh với nó, Bin để ý nó rất lười uống thuốc. Để chiếc laptop trên bàn cạnh giường, quay lại nhìn nó như chắc chắn rằng nó đã ngủ, anh mới ra ngoài.

- Anh hai, hôm nay anh k đi làm sao? - một chàng trai rất điển trai đang kéo vali vào nhà.

- Bi, em về từ lúc nào? - Bin bất ngờ nhìn chàng trai.

- Em muốn cho anh bất ngờ thôi. - chàng trai đó nói. Nếu nhìn kĩ chàng trai này và Bin đều có chung một điểm giống. Đó là đôi mắt. (vẫn còn giống một người nữa)

- oh...Nội ở đó thế nào? - Bin hỏi khi chàng trai đó dừng ngay chỗ anh.

- Nội kêu em về bắt anh về lấy vợ? - Bi nói đùa.

- What? Ôi không...Anh còn chưa...

- Em đùa thôi. Thôi em lên phòng trước nha.

- Được. Anh làm cơm he. Nay anh được nghĩ. - Bin nói xong vào bếp.

.....................................................................

Bi từ từ về phòng mình. Nhìn qua cửa sổ vườn hoa oải hương nở rộ trong thật đẹp, Bi rất thích hoa oải hương. Đây là loại hoa mà mẹ anh rất thích, nhưng bà đã mất nên mỗi khi nhìn thấy vườn hoa này Bi và Bin lại nhớ đến mẹ. Lướt qua căn phòng gần với vườn hoa nhất, mỗi khi Bi về nước thăm anh mình thì thấy phòng này là môt phòng trống nhưng sao hôm nay nó lại mở cửa hờ thế kia. Bi bước đến định đóng cửa nhưng lại thấy bên trong có người, anh tò mò bước vào. Một cô gái tựa như thiên thần đang say giấc, hai mắt nhắm nghiền trong bộ váy trắng đang nằm trên chiếc giường trắng kia. Bên cạnh còn có chiếc điện thoại và cả laptop có hình W.F. . Bi bước đến gần hơn, quan sát tỉ mỉ, dù sắc mặt nó rất yếu, rất nhợt nhạt nhưng sao Bi ngạc nhiên thế này "Sao cô gái này có khuôn mặt giống mẹ mình thế? Chẳng lẽ....."

Bi chạy nhanh xuống nhà tìm Bin và nói ngay nhưng gì mình nghĩ.

- Bi, em đừng kích động, bình tĩnh. - Bin đang an ủi em mình.

- Anh mau nói nhanh đi.. Có phải cô gái đó là Minh Hy? Phải không? - Bi mất bình tĩnh nói.

- Anh đã nói em bình tĩnh rồi, em k nghe sao. Mau về phòng kiểm điểm lại cho anh. - Bin quát Bi, bởi vì lúc này anh cũng k chịu được Bi, nên đuổi Bi về phòng.

Bi tức giận về phòng vì trước giờ trừ nội ra, người Bi nghe lời nhất và người mình hâm mộ nhất là anh mình. Bi luôn lấy anh mình làm gương. Bin thấy Bi về phòng cũng thở phào về lại phòng bếp và làm tiếp việc còn dang dở của mình.

Ở một góc khuất nó đã thấy và nghe tất cả. Nó rất dễ bị động, vì vậy những tiếng ồn ào như lúc nãy đương nhiên đánh thức nó. Nó nhẹ nhàng bước từng bước, chỉ thấy cuộc cãi vã của hai người, chưa kịp nhìn thì Bi quay lại làm nó phải nấp vào góc tường. Nó khá bất ngờ vì sự có mặt của Bi trong nhà, chẳng phải Bin đã nói với nó là anh chỉ ở một mình thôi sao?

"Người đó là ai? Sao lại gọi mình là Minh Hy? Minh Hy là ai?" Những suy nghĩ cứ luôn trong đầu nó, nó về phòng và những suy nghĩ ấy cứ quấn lấy nó k ngừng.

Nhưng những suy nghĩ đó đối với nó k quan trọng, điều nó đặt tâm vào lúc này đó là vụ án của Sin và sự sống của Sun. Minh Hy là ai? Tại sao lại nói nó là Minh Hy, điều đó nó k quan tâm.

..............................................................................................................................................

Trần William An Nam : Bi, em ruột Bin. Sống với nội và học tại London, giờ thì về sống với Bin. Khuôn mặt baby nhưng rất dễ nóng giận, Bi rất thương em gái và muốn gặp em gái của mình sau nhiều năm thất lạc. Ba mẹ anh và Bin đã qua đời, nhưng anh và Bin được ba mẹ giao nhiệm vụ phải tìm được đứa con út của họ. Nhưng với thông tin ít ỏi và truy tìm nhiều năm nhưng vẫn k tìm được. Anh chỉ biết em gái anh có khuôn mặt rất giống mẹ mình và có cái bớt hình cánh hoa hồng ở mắt cá chân phải. Nhưng sau bao năm, vẫn là mò kim đáy bể. Nhưng lần đầu tiên gặp nó. Bi như chết đi sống lại bởi gương mặt của nó.