Chương 65.

Trong căn phòng rộng lớn nhưng chỉ duy nhất một màu đen u ám, không có nổi ánh sáng hay một ngọn đèn nào cả. Vậy mà tồn tại một người, chân tay bị trói, tóc tai rũ rượi trông vô cùng thảm, cô đã bị đói mấy ngày liền. Nhưng cô gái ấy vẫn không một lời than thở trách móc vì nhiệm vụ của cô, vì bắt dc hung thủ cô phải làm vậy và một điều nữa, cô tin tưởng nó, dù hi sinh cả tính mạng này, cô vẫn muốn giúp nó bắt hung thủ.

- Sun, ăn chút gì đi, mấy ng kia em bảo họ đi ăn cơm hết rồi. - Sin bước vào trên tay là một phần cơm.

- Sin, em mau tìm cách trốn khỏi đây đi, nơi này rất nguy hiểm, hãy tìm Winy, Winy sẽ giúp được chúng ta. - Sun nói một cách chân thành, tuy nhìn Sun tiều tuỵ nhưg đôi mắt cô rất sáng, nó nói lên sự hi vọng và mong chờ vào ng đối diện.

- Em đã phản bội tổ chức, liệu Winy còn tin em? Em không thể bỏ chị lại được, em không ngờ Jame- anh ta lại tàn nhẫn như vậy. Em thật hối hận về những gì mình đã làm cho hắn. Chị yên tâm, dù hi sih cả tính mạng, em vẫn phải giúp chị ra ngoài. - Sin nói rất nhỏ đủ để 2 người nghe, Sin nói trong khi nước mắt đã thi nhau rớt xuống. Cô vô cùng hối hận khi bán đứng đồng đội và hại cả ng chị của mình. Sun không biết nói gì hơn vì cô cũng khóc, những giọt nước mắt vui mừng khi Sin đã biết được lỗi sai và quay đầu lại.

- Tối nay, hắn sẽ không về đây, em sẽ giúp chị rời khỏi đây. //Còn em , em phải đi cùng chị, đi phải đi cả hai. - Sun ngắt lời Sin, suy nghĩ một lúc Sin cũng gật đầu đồng ý. Hai người bàn bạc với nhau tìm cách thoát nhưng họ không biết rằng, qua camera, Jame đã biết họ định làm gì.

.....................................

Từ khi Sun ăn kẹo và về ở với Sin. Sau đó cả hai nghỉ học một thời gian nói đúng hơn tụi này không quan tâm mấy đến việc học. Sun như mất trí nhớ chỉ biết nghe Sin và làm theo chỉ thị của Jame.

Vào một hôm, Sun và Sin cãi nhau, Sun giận dỗi bỏ về phòng lục lấy kẹo mà ăn nhưng đã hết, định qua phòng Sin nhưng Sun bất cẩn vấp chân ghế té nhào xuống sàn, một viên kẹo trong suốt rớt ra từ áo của Sun. Sun suýt xoa cho hết đau mới nhớ đến viên kẹo dưới đất, viên kẹo trong suốt hình thoi chưa kịp suy nghĩ, đầu cô bắt đầu đau, mặc kệ là kẹo gì Sun bóc vỏ và bỏ luôn vào miệng, vì lúc trước cũng vậy, mỗi khi đau đầu đều có Sin đem kẹo đến. 30s sau, cơn đau đầu dữ dội làm Sun phát hoảng. Một lát sau, Sun cảm thấy ổn hơn và trở về bình thường, cô nhớ rất rõ, từng chi tiết từ việc Sin phản bội nó và biết Jame là ng đứng sau tất cả. Cô tức giận nhưng cô quyết định âm thầm dõi theo hành động của Jame và mật báo cho nó biết. Chỉ tiếc là, việc làm này của cô không bền, nhanh chóng bị Jame phát hiện cả việc mật báo lẫn việc Sun không hề bị hắn khống chế. Trong lúc hắn đang chuẩn bị bắn Sin để bịt đầu mối thì Sun ra đỡ. Hiện giờ Sin đã hối hận và quay ngược lại hận Jame vô cùng, nhiều lần Sin muốn gϊếŧ hắn nhưng k thành ngược lại còn bị hắn uy hϊếp tính mạng của Sun. Vì bảo vệ Sun nên Sin nhịn và phục tùng hắn. Biết mình bị lộ Sun tìm cách ra ngoài nhưng bị phát hiện và giam trong phòng này.

................................................

Rạng sáng hôm sau, kế hoạch bắt đầu, Sin xử lí hết mấy tên canh cửa rồi nhanh chóng vào giúp Sun cởi trói rồi cả hai nhanh chóng ra ngoài. Cả hai ra ngoài thuận lợi như dự tính, nhưng lại không nghĩ đến có điều kì lạ. Cánh cổng đột nhiên khép lại khi cả hai chuẩn bị chạy ra ngoài, quay đầu tìm lối thoát thì lại gặp Jin cùng đàn em đang bao vây. Mình bị chúng gài rồi Sun nói, Sin thì chửi thầm một câu. Lên thôi Sun nói liền lao vào chúng mặc cho vết thương kia đau nhức.

Cả hai chống đối kịch liệt, vì cả hai điều là cảnh sát nên võ nghệ không tệ nhưng một phần vì người quá đông mà họ chỉ có hai người, người đông thế mạnh, cả hai không chống nổi. Thấy Sun đuối sức, Sin đánh ngã một tên áo đen gần đó, iu75t lấy khẩu súng. Pằng ổ khoá rớt xuống sau tiếng súng, cánh cổg dần mở ra.

Sun, chạy về cánh cổng. Sin đang giằng co nói, Sun cũng nhìn về cánh cổng. Cùng đi

ĐI trước đi. Pằng, Pằng

Cẩn thận Sun vừa chạy vừa ôm cánh tay vừa bị bắn trúng. Mau tìm Winy đi. Sin nói xong ngã xuống ngay lập tức, vì cô bị đâm từ phía sau. SAN PHƯƠNG Sun hét lên khi thấy Sin ngã xuống, nhưng vội chạy nhanh vì có ng đang đuổi theo cô.

Xin lỗi cô, Winy Sin nói khj đã thấy Sun rời khỏi, cô cũng đỡ phải day dứt với Sun. Nhưng với nó, cô chỉ biết xin lỗi, đôi mắt chậm rãi khép lại.

Sun vừa chạy vừa quay lại nhìn, cô ôm cánh tay chạy như trối chết không may đυ.ng phải ng nào đó rồi ngã xuống. Máu chảy ra nhiều hơn.

- Cô..có sao...Kiên Quỳnh...Sao cô.. - Ren hoảng hốt nói.

- Cứu...tôi. có ng muốn gϊếŧ tôi.... - Sun nói ngắt quảng, cô rất mệt.

- Nhà tôi gần đây, nhanh lên. - Ren vừa nói vừa đỡ Sun, lấy khăn choàng cổ mình buộc lại vết thương tránh chảy máu để bọn kia thấy,, rồi đỡ Sun về nhà mình. Sun vừa vào nhà liền ngất xuống thì bà Châu - mẹ Ren hoảng hốt.

Mẹ, gọi bác sĩ giúp con, nhanh lên.