Nó về phòng rồi ngã xuống giường, trong nó thật mệt mỏi. Đôi mắt nhắm hờ, những gì lúc nãy nó nói ra điều là thật, bảo vệ mọi người là sứ mệnh của nó, diệt trừ tội ác bảo vệ công lý là trách nhiệm của nó, và nhiệm vụ tất yếu của nó bây giờ là tìm ra Jame, một tên vô cùng nguy hiểm. Mấy hôm nay, nó cũng có phần để ý dường như không thấy Sun và Sin đâu cả, cảm nhận được họ càng lúc càng khác thường, dường như có điều gì đó không ổn với đồng đội của nó lúc này cộng với việc những gì Ren nói, nó càng hoài nghi hơn. Suy nghĩ một lúc, nó rời khỏi chiếc giường trắng tinh đến nơi có chiếc cặp sắt màu đen ở góc phòng, kiểm tra thật kĩ rồi đóng lại.
Một lúc sau, bọn hắn cũng đi học về, thấy Ren cùng Zeny ngồi ở phòng khách lại thiếu mất nó, Zeny chỉ tay lên đầu thì hắn cũng đủ biết nó ở đâu. Kon dù học mệt mỏi đến đâu nhưng khi về nhà thấy Zeny sắc mặt hồng hào thì anh quên hết mệt mỏi, cưng Zeny hết mực, những hành động của Kon và Zeny thân mật làm hắn và Ren ngồi đó nổi da gà. Hai vợ chồng Rin và Min cùng Jeny cũng vừa về tới. Jeny thì có vẻ khó chịu khi chồng cô - Jackson đến giờ phải bận việc ở công ty không về với cô được. Họ vừa về nhìn thấy cảnh này thì chọc ghẹo hai người họ làm Zeny đỏ mặt, còn Kon chỉ biết cười cười. Họ cùng trò chuyện ở phòng khách, một lúc sau, một ý tưởng nảy ra trong đầu Zeny đó là làm cơm trưa. Rin, Min, Ren, Jeny cũng đồng tình theo Zeny vào bếp hưởng ứng, riêng mấy anh chồng ngoài kia thì cứ cười tủm tỉm, bởi hôm nay họ sẽ được thưởng thức những món ăn do các cô cợ của mình làm, không biết cảm giác ấy sẽ ra sao đây. Hắn thì từ lúc mấy anh chồng cứ tủm tỉm cười là hắn đã vọt lên phòng nó từ lúc nào. Hắn nhớ nó, rất rất nhớ nó, hắn đang nghĩ liệu nó có nhớ hắn không? Sau tiếng gõ cữa khô khốc, hắn cũng vào được phòng nó, thấy laptop nó vẫn mở, những con số nối nhau như tơ nhệnh, hắn nhìn sơ thôi cũng muốn điên đầu vậy mà mỗi ngày nó cũng ở miết trong phòng, chợt hắn thấy cuộc sống nó quá cô lập, nó sống với những con số ấy sao? Nó vẫn có gia đình và mọi người đều yêu quý nó cơ mà? Không được, hắn phải khiến nó biết cười, cách li với những thứ này, cứ như thế này thì nó sẽ thành robot mất. Hắn không muốn nó thành một cổ máy chỉ biết làm việc làm việc và làm việc. Nó vẫn ngồi đó, ngồi ở bàn làm việc cạnh cửa sổ, nơi mà nó xem là thoải mái nhất, trên bàn ngoài chiếc latop và những sấp tài liệu dày cộm kia, còn có lọ hoa làm bằng pha lê đặt ở gần góc bàn, trên đó còn điểm những đoá lavender tươi. Cạnh nó còn có khung hình nhưng tiếc là nó lại bị ụp xuống nên hắn không thấy trong đó là ai. Ngắm nhìn xung quanh hắn không để ý được ở chỗ ngồi đối diện với nó hiện tại có ly nước lọc được rót sẵn.
- Anh ngồi đi. - Nó nói thẳng thừng.
- Chuyện của Ren sao rồi, Tuấn sẽ tha cho Ren chứ? - Hắn ngồi xuống hỏi nó.
- Một tên thủ đoạn như hắn, dễ bỏ qua một món lời như vậy sao? / Vậy làm sao em giải quyết được hả Fasmin? - Hắn hỏi nó khi biết được Tuấn không dễ gì bỏ qua tập đoàn Châu thị.
- Là em dùng FJA đổi lấy? Đừng nhìn em bằng ánh mắt ấy, phải, em là Zanker. - Nó thấy hắn tròn mắt ngạc nhiên nên nói luôn, làm hắn bị một phen bất ngờ.
- Nhưng... Em thừa biết Wu thị thủ đoạn thế nào mà.? - Hắn phản bác.
- Vậy để Ren một mình chống chọi với một tên mưu mô thủ đoạn như Wu thị sao? Ren còn chưa có kinh nghiệm trong việc quản lí, làm sao có thể. - Nó vẫn giữ thái độ bình tĩnh nhưng giọng nói có chút thay đổi, có phần cao hơn.
- Anh, anh hiểu e làm vậy là vì Ren nhưng xin em dù thực hiện sứ mệnh như thế nào đi nữa hãy cho anh theo cùng, anh luôn ủng hộ em. / Mai em phải sang Mỹ. - Hắn vừa dứt câu, nó tiếp lời, điều này làm hắn thoáng ngạc nhiên nhưng nghĩ đến việc nó mặc nguy hiểm tự kình đối đầu Wu thị là hắn thấy giận nó ghê gớm, nên đứng dậy ra ngoài. Nó nhìn theo bóng dáng hắn , ánh mắt có phần lặng đi nhưng ó vội gạt đi những suy nghĩ về hắn và tập trung vào việc ngày mai.
Sau buổi cơm trưa thì tất cả đều đâu vào đó, bọn hắn phải đến trường, vì đợi Zeny chuẩn bị kĩ càng nên bọn hắn đến lớp trước. Nó lái chiếc YQM quen thuộc của mình đến trường, trên xe luôn có những tiếng cườido hai cô bạn yêu dấu của nó gây ra. Đến nơi, cũng may là chưa vào học, tụi hắn cũng mới đến sân trường công nhận nó lái xe chuẩn thật, nó lái xe vào trong bãi rồi ra sao, để Zeny cùng Ren vào trước hai nàng cứ tíu ta tíu tít làm ai cũng ngẫn ngơ thử hỏi sao hôm nay Ren được ùng đi chung với Zeny, hôm trước là cùng nó hôm nay lại đến Zeny.