Chương 2: Đi Học

Nó về tới nhà thì thấy mọi người ngồi phòng khách đợi nó về ăn cơm có cả Zeny và ba mẹ nuôi nó.

-Con về rồi à, lên phòng thay quần áo rồi xuống ăn cơm con..- ba mẹ nó nói

-Vâng.- nó trả lời một cách thờ ơ.

-Vậy con lên phòng đây, xin phép ba mẹ.- nói rồi nó lên phòng.

Tầng 2 gồm 4 phòng: Phòng của hai anh nó và một phòng nhạc cụ. Diễn nhiên còn lại là phòng của nó. Mở khoá rồi vào phòng, nó hơi bất ngờ vì phòng nó vẫn như cũ, không có dấu vết của sự bụi bẩn nào. Rất sạch, ăn phòng rộng, với hai màu chủ đạo là trắng và tím đậm càng tạo thêm cho căn phòng thêm mờ ảo và không gian lạnh lẽo.Nó nhìn sơ căn phòng rồi mệt mỏi ngã xuống giường. Đôi mắt mệt mỏi khẽ nhắm lại, được một lúc nó vào phòng tắm thay đồ rồi xuống nhà.

Vừa bước xuống lầu thấy mọi người đang nói chuyện vui vẻ, cười nói rôm rã với nhau. Nhưng nét mặt vẫn không đổi, lạnh tanh đến khó gần vẫn hiện hữu trên khuôn mặt nó ba mẹ nó thấy nó liền gọi nó ngồi vào bàn.

-Con xuống rồi à. Ngồi ăn cơm cùng mọi người luôn đi con.

-Vâng-nó trả lời.

-Mấy năm qua tụi con sống tốt không?- ba mẹ nuôi nó hỏi.

-Rất tốt thưa ba mẹ. - Zeny trả lời.

-Hôm nay, ba mẹ và anh chị đây (chỉ ba mẹ nó) có chuyện muốn nói với con và Zeny - ba mẹ Zeny ở lời.

-Chuyện gì vậy ba mẹ. - Zeny hỏi.

-Hai con phải đi học. Được không con?- ba mẹ nó nói.

-Nhưng tụi con đã có bằng đại học hết rồi mà ba mẹ?- Zeny trả lời.

-Tụi con về đây phải theo quy định của bên này chứ, với lại tụi con còn học chung với Justy và Jesty mà- ba mẹ nó.

-Vậy cũng được. -Zeny.

-Con thấy thế nào Fasmin?- mẹ nó thấy nãy giờ nó im lặng nên hỏi nó.

-Con không ý kiến.- nó nhàn hạ trả lời.

-Vậy quản gia chuẩn bị đồng phục cho hai đứa nó giúp ta nhé!- ba nó nói với quản gia.

-Vâng, thưa ông chủ. -ông quản gia cung kính đáp.

-Con ăn xong rồi. Con lên phòng trước, xin phép ba mẹ. -nó đứng lên nói.

-Fasmin, hai anh có thể nói chuyện với em một chút được không?-Justy nói với nó.

-Cho em theo với! -Zeny nói với theo.

-Được.-nó nói mà chân đã lên đến cầu thang.

-Sau việc đó, hình như con bé đã thay đổi, lạnh lùng và kiệm lời hẳn. Anh chị thấy đúng không? -ba mẹ Zeny nói với ba mẹ nó.

-Đành chịu thôi. Anh chị à, con bé nó đã vậy rồi. -ba mẹ nó thở dài.

-Không biết đến khi nào nó mới quên được việc đó đây. -mẹ nó nói.

-Tuỳ vào ông trời sắp đặt thôi. Chị à, chị đừng buồn nữa, sẽ không sao đâu.- mẹ Zeny an ủi.

Trên phòng nó, nó vẫn im lặng như chờ đợi điều gì đó. Căn phòng im lặng đến đáng sợ. Không chịu được nữa, Zeny lên tiếng:

-Fasmin, có lẽ the World và the Won có chuyện rồi? - anh hai nó nói.

-Cả hai công ty đều có vấn đề, nhưng anh và Justy chưa tìm ra được. - anh hai nó nói.

-Còn gì nữa không?-nó

-The Won cũng vậy, giống như chúng liên kết lại muốn hạ the Won rồi tiếp đến là the World-anh ba nó phân tích.

-Mở cuộc họp HĐQT vào ngày mai lúc 8h, em sẽ giải quyết. -nó bình thản trả lời.

-Còn chuyện đi học thì sao? Em có muốn tham quan trường không?-anh ba nó hỏi.

-Lát nữa, tụi em đi shopping rồi sẽ ghé trường tham quan luôn?-nó chưa trả lời thì Zeny đã lên tiếng trước.

-Trường?-nó

-King & Queen- hiểu ý nó, anh nó trả lời.

-Được không Fasmin?-Zeny hỏi

-Vậy cũng tốt,vậy hai anh và Zeny ra ngoài, em nghĩ ngơi đi nha.- anh hai nó

- 14h đi nha, Fasmin.-Zeny biết nó không trả lời là chuyện bình thường nên tự đề nghị.

-Mình ra ngoài đây,bye - Zeny

-Bye

Khi mọi người ra ngoài nó gọi điện cho Jackson- anh họ kiêm thư kí của nó trong the World.

-Điều tra về trưởng phòng kế hoạch the World giúp em, đang cần gấp- nó

-Ok em.-Jackson

-Còn nữa điều tra thêm bên bộ phận kế toán. - nó nói thêm. Xong, cúp máy luôn.

Nói rồi nó ngã xuống giường. Mắt khẽ nhắm hờ lại. Thật sự công việc của nó vô cùng nhiều, vô cùng mệt mỏi nhưng rất khó mới có thể phát hiện ra sự mệt mỏi từ nó bởi che dấu cảm xúc vô cùng giỏi. Nó luôn có quan điểm Chỉ nhìn việc, không nhìn người. Vì không muốn mình trở thành một người yếu đuối, một người dựa vào gia đình, sự bao bọc, che chở của mọi người nên nó đã bắt mình phải thay đổi, tự tạo cho mình một lớp vỏ lạnh lùng, tàn nhẫn. Và cũng vì vậy mà lớp vỏ ấy, bản tính ấy đã ăn sâu vào cốt cách con người nó.