Chương 4: Từ bỏ
Hôm nay hai gia đình TaeHyung và JungKook sắp xếp cho hai người đi chơi cùng nhau tại LotteMart. Vừa về đến nhà thì JungKook bị kéo papa LuHan kéo lên lầu.
-“ Con trai! Đi học sao rồi? TaeHyung có học chung lớp với con không?”- LuHan xoa đầu JungKook đang uống món sữa chuối yêu thích.
-“ Trường tốt lắm ạ! Con có học cùng lớp với TaeHyung nhưng TaeHyung không quan tâm con”- JungKook hào hứng lúc đầu từng từng lại buồn bã.
-“ Sao vậy chứ? Chắc do TaeHyung có chuyện gì thôi! À, con thay đồ nhanh đi còn phải đến LotteMart nữa”- LuHan mở tủ ra lựa một hồi rồi kéo JungKook vào phòng tắm.
-“ Đến đó chi vậy papa?”- JungKook cảm thấy nghi ngờ liền hỏi papa.
-“ Đến đó rồi con sẽ biết thôi”- LuHan quyết định giữ bí mật đến cùng tiện thể lựa giày cho con trai mình.
------------------------------------------------
LotteMart, Seoul….
-“ Papa sao kéo con đến đây? Chút nữa con phải đi họp nhóm rồi”- TaeHyung khó chịu đứng trước cửa LotteMart.
-“ Cái thằng này, nói đi chơi thì nói dại đi! Hủy hết cho papa! Có chuyện còn quan trọng hơn”- BaekHyun biết rõ con mình trong lòng bàn tay.
-“ Papa! Cái đó quan trọng lắm! Chứ papa chờ ai?”- TaeHyung bực bội trong lòng mà bức tóc nhìn BaekHyun.
-“ Dĩ nhiên là JungKook rồi”- BaekHyun mỉm cười khả ái khác với con mình đang tròn xoe mắt.
-“ Tụi con gặp mặt nhau sáng nay rồi mà! Bây giờ….”- TaeHyung cảm thấy rất bực vì tối nay cậu có hẹn với Sarah đi ăn.
-“ Cái thằng này….”- BaekHyun véo tai TaeHyung thì LuHan và JungKook xuất hiện.
-“ Ôi bạn thân của tôi”- BaekHyun chạy lại ôm LuHan như một đứa con nít.
-“ Thả ra coi!”- LuHan sợ cái tính con nít mãi không chịu lớn của BaekHyun.
-“ JungKook, TaeHyung này! Hai đứa đi chơi đi nhé! Papa cùng papa LuHan đi shopping đây! Bye bye”- BaekHyun không cần LuHan mở lời trước liền kéo LuHan đi mất.
-“ Papa”- JungKook đứng đó lo lắng vì phải ở lại với TaeHyung, cậu thật sự không muốn gặp TaeHyung bây giờ.
-“ JungKook đi thôi”- TaeHyung mỉm cười nhìn JungKook rồi đi về phía Game Center.
JungKook cùng TaeHyung đi vào Game Center mỗi người chơi mỗi trò không ai chơi chung. JungKook nhìn thấy TaeHyung chẳng nói một tiếng nào với mình cả thấy thà không về Hàn còn hơn.
Chơi cho đã rồi TaeHyung đi ra quán coffee bên ngoài LotteMart. Lựa một chỗ ngồi lí tưởng.
-“ Cậu ngồi xuống đi! Tôi có chuyện muốn nói”- TaeHyung ngồi xuống đối diện JungKook.
-“ Cậu nói đi”- JungKook say sưa ngồi uống Blue Sky Soda nhìn ra bên ngoài biết rõ TaeHyung muốn nói cái gì.
-“ Chắc cậu cũng biết tôi và Sarah đang quen nhau”- TaeHyung thẳng thắn nói không một chút đắn đo.
-“ Biết! Tôi sẽ không cản trở tình yêu hai người đâu! Đừng lo!”- JungKook biết rõ TaeHyung muốn nói gì liền đứng lên rồi bỏ đi mất.
-“ Biết vậy cũng tốt! Khỏi tốn nước miếng”- TaeHyung cười đểu rồi tiếp tục nhâm nhi coffee.
-“ Biết thế nào cũng vậy! Về Mỹ còn sướиɠ hơn”- JungKook cảm thấy rất khó chịu trong người mà không thể nào giải phóng được.
-“ Kookie”- Một chàng trai cao 1m80, gương mặt rất nam tính nhưng ẩn sau cái kính Rayban, nụ cười tỏa nắng đứng cách JungKook 10 bước chân.
-“ Ai vậy?”- JungKook nghe tên mình liền quay thấy một chàng trai đang mỉm cười với mình trông rất quen thuộc.
-“ Yah! Qua Hàn có mấy bữa mà quên tớ rồi sao?”- Chàng trai đó tháo mắt kính mặt giả vờ khó chịu khi JungKook quên mất mình.
-“ HyungSoo! Nhớ quá đi mất!”- JungKook chạy đến bay lên ôm HyungSoo vào người như sam, nước mắt rưng rưng.
-“ Tớ cũng nhớ cậu lắm, Kookie của tớ”- HyungSoo vòng tay qua eo ôm lấy con người bé nhỏ mà cậu thầm thích bấy lâu nay.
-“ Kookie của cậu! Aish, Kookie không phải của cậu”- JungKook nghe khúc cuối liền cáu mày, kí cho HyungSoo một cái.
-“ Được rồi! Kookie là của papa, appa”- HyungSoo chịu thua với con người đã 16 tuổi mà cái tính con nít không thể thay đổi.
-“ Mà sao cậu lại về đây hả?”- JungKook nhìn HyungSoo với ánh mắt tò mò hôm nay HyungSoo đúng là đẹp trai hơn.
-“ Về đây chơi với cậu! Đi thôi! Tớ đói lắm rồi! Vừa xuống máy bay chưa ăn gì hết”- HyungSoo véo má JungKook rồi kéo cậu lên chiếc Ferrari của mình.
-“ Từ từ!”- JungKook cảm thấy vui hơn khi HyungSoo đang ở bên cạnh cậu những lúc như thế này.
-------------------------------------------------
HyungSoo và JungKook đi khắp cái Seoul từ nhà hàng cho đến chợ đêm, mệt lã JungKook kéo HyungSoo ra bờ sông Hàn hóng gió.
“ Kookie, cậu với TaeHyung sao rồi?”- HyungSoo nhìn gương mặt có nét thoáng buồn của JungKook mà nghi ngờ có chuyện gì đó không ổn.
-“ Uhm…… Thất bại rồi! Cậu ấy có người yêu rồi”- JungKook cúi mặt xuống nhìn dòng nước yên tĩnh đó.
-“ Haiz! Đừng buồn mà! Còn HyungSoo ở đây mà”- HyungSoo thở dài rồi choàng tay qua cổ an ủi JungKook.
-“ HyungSoo lúc nào cũng vậy! Luôn tốt nhất với tớ”- JungKook mỉm cười nhìn HyungSoo an ủi mình vào lòng.
-“ Vì tớ luôn yêu cậu”- HyungSoo mạnh dạn nói ra câu nói khó khăn bao năm nay không dám nói.
-“ Tớ cũng yêu cậu lắm lắm”- JungKook cứ nghĩ HyungSoo giỡn nên cũng giỡn theo.
-“ Tớ nói thật đấy! Tớ thật sự rất yêu cậu tại cậu không có cảm giác thôi! Cậu chỉ toàn nghĩ đến TaeHyung mà thôi! Từ lúc tớ chơi với cậu, tớ chưa từng dám làm gì cậu buồn, chưa từng yêu ai cũng vì cậu thôi, Kookie”- HyungSoo nhẹ nhàng nói ra tâm tư cất dấu bấy lâu nay, từ từ nắm lấy bàn tay nhỏ bé của JungKook.
-“ HyungSoo à!”- JungKook nhìn HyungSoo bằng ánh mắt thấu hiểu, cậu cũng không biết rằng bên cạnh mình vẫn còn một người luôn quan tâm cậu như thế.
-“ Cậu có tớ một cơ hội làm người yêu cậu nhé”- HyungSoo vừa nói vừa nắm lấy hai tay JungKook, cảm nhận được sự ấm áp từ bàn tay đó.
-“ Một cơ hội thôi đấy”- JungKook mỉm cười đồng ý, HyungSoo vui mừng mà ôm JungKook vào lòng mình.
-“ Cảm ơn cậu”- HyungSoo vui mừng không nói lên lời, một người kia thì vẫn thoáng buồn.
Người ta nói, để quên đi một mối tình cũ cách tốt nhất là bắt đầu một tình yêu mới. Hãy quên đi những kỉ niệm đó và một người khác sẽ sưởi ấm trái tim cô đơn của đối phương. Nói quên thì dễ nhưng làm thì không hề…… quên đi một ác mộng đã khó đừng nói đến kỉ niệm đẹp. Quên không phải là chấm hết….
----------------------------------------------------
HyungSoo quyết định học cùng lớp với JungKook, ai cũng bất ngờ khi hai học sinh mới chính là cặp với nhau.
-“ Cậu thấy không? Đúng là đẹp đôi thật đấy”- Một nữ sinh đi ngang qua thấy HyungSoo đang chỉ bài cho JungKook.
-“ Woa! Không ngờ hai học sinh mới chính là một cặp đó”- Một nữ sinh trong lớp nhìn HyungSoo đang nắm tay JungKook mà thấy ghen tị.
TaeHyung ngồi trong lớp thấy JungKook và HyungSoo vui vẻ bên nhau mà lòng cảm thấy khó chịu vô cùng nên bỏ đi lên sân thượng.
-“ Aish! Bực cả mình! Mình có yêu cậu ta đâu mà cảm thấy như thế này chứ”- TaeHyung khó chịu đeo tay nghe vào rồi nằm xuống nhìn bầu trời mà cảm thấy JungKook làm mình khó chịu.
-------------------------------------------------
Đến giờ ăn trưa thì HyungSoo kéo JungKook xuống nhà ăn với hàng nghìn ánh nhìn của mọi người trong đó có cả Sarah.
-“ Haha! Bỏ cuộc rồi sao? Cũng biết lựa trai để cua quá nhỉ?”- Sarah cười đểu nhìn HyungSoo đẹp cũng ngang TaeHyung của mình.
-“ Nè! Không ngờ đó nha! Thằng đi kế JungKook công nhận đẹp trai thật đấy! Không kém gì TaeHyung trường mình”- Một người ngồi kế bàn Sarah nói với bạn kế bên.
-“ Tụi bây im đi! Biết gì mà nói hả? TaeHyung của tao là nhất”- Sarah đứng lên quát bọn đó, làm mặt khinh người.
-“ Cậu tưởng cậu là người yêu TaeHyung thích làm gì thì làm à”- Charel chịu hết nổi với cái tính chảnh chọe của Sarah.
-“ Yah! Mày vừa nói đi”- Sarah đi đến bên bàn lấy hai tay đẩy mạnh Charel làm cô ấy ngã xuống.
-“ Mặt dày! Rồi một ngày nào đó cô sẽ trả giá thôi”- MinJin chạy lại xem bạn thân mình có sao không liền cho ả một cái liếc.
-“ Mẹ khϊếp tụi bây”- Sarah định cúi xuống tát vào mặt MinJin thì JungKook nắm cổ tay cô ta lại.
-“ Nè! Đừng có đựng đến bạn tôi”- JungKook nhìn Sarah bằng ánh mắt lạnh lùng.
-“ Mắc cười quá à! Mày tưởng mày là ai trong cái trường này”- Sarah đứng cười đểu rồi đẩy JungKook một cái.
-“ Vậy cô nghĩ cô là ai trong cái trường này! Chị đại sao? Hay bồ của anh đại!”- JungKook cũng không chịu thua liền phản công lại.
-“ Trong cái trường ai cũng sợ tao chỉ có mình mày! Mày đừng tưởng là có bạn trai rồi muốn làm gì thì làm! Nói cho mày biết, TaeHyung là con của trùm xã hội đen King&Tiger đó biết không?”- Sarah lên mặt cứ như mình là con dâu của dòng tộc Park.
-“ Vậy sao? Chắc cô cũng không biết! King&Tiger không phải có một trùm! Mà là 4 người đứng đầu! Không chừng tôi còn quên nhiều hơn cô nghĩ”- JungKook biết rõ appa SeHun của mình cũng chính là một trong bốn người đứng đầu.
-“ Tao là con dâu tương lai còn mày chỉ quen thôi thì làm được gì?”- Sarah cười đểu nhìn JungKook bằng ánh mắt khinh thường.
-“ Haha! Là con dâu mà không biết King&Tiger như thế nào sao?”- JungKook cười vào cái bản mặt của Sarah.
-“ Mày……….”- Sarah tức điên lên định giơ tay lên tát mặt JungKook thì bị một bàn tay nắm lại.
-“ Anh”- TaeHyung chính là người nắm cổ tay Sarah, Sarah nhìn TaeHyung bằng ánh mắt kinh ngạc.
-“ Đừng có làm loạn nữa! Về bàn ăn thôi”- TaeHyung không hề muốn Sarah làm gì JungKook, thấy cảnh đó làm TaeHyung cảm thấy khó chịu với Sarah.
-“ Thả em ra…”- Sarah bị TaeHyung nắm cổ tay đến đau điếng, Sarah quay lại liếc một cái thể hiện “ Tao không tha cho mày đâu”.
-“ JungKook em không sao chứ?”- HyungSoo nãy giờ đi mua nước không hề biết đang có cãi lộn.
-“ Không sao! Charel cậu có sao không?”- JungKook mỉm cười với HyungSoo quay lại xem Charel có sao không.
-“ Cảm ơn cậu nhé JungKook! Cậu tốt như vậy làm ai cũng thích cả! Nhưng cẩn thận đấy! Sarah có thể làm bất cứ điều gì?”- Charel mỉm cười với JungKook cũng không quên cảm báo vì hồi đó có một trường hợp như vậy bị Sarah đánh dến nhập viện.
-“ Ừ! Thôi chúng ta đi ăn thôi”- JungKook cũng không sợ mấy liền kéo MinJin và Charel đi ăn.
-“ Chiều nay mày sẽ biết ai hơn ai thôi”- Sarah liếc nhìn JungKook vui vẻ bên HyungSoo, MinJin và Charel.
---------------------------------------------------------
Tan học, HyungSoo phải về nhà vì hôm nay ba mẹ tổ chức tiệc ăn mừng HyungSoo về nên không về cùng JungKook.
-“ Tối cậu nhớ qua đó”- HyungSoo xoa đầu JungKook rồi về bằng chiếc mô tô BMW làm ai cũng nghĩ đó giống y hệt TaeHyung.
-“ Ok! Tạm biệt nhé!”- JungKook vui vẻ đồng ý vì gia đình HyungSoo thật sự rất thân thiện.
HyungSoo vẫy tay tạm biệt JungKook rồi phóng nhanh về nhà, JungKook qua lưng lại thì gặp một đám đàn anh.
-“ Chào nhóc”- Một thằng tướng cao ngang TaeHyung đứng cản đừng JungKook.
-“ Mấy người muốn gì?”- JungKook bị 5 người bua vây nên không có lối thoát.
Ai trong trường cũng chạy ra xem, Angelina nhìn anh hai mình bị bua vây liền điện thoại cho papa, appa.
-“ Mày mới vào mà gan thế! Dám cãi lại Sarah luôn sao?”- Thằng đó tiến lại thì JungKook lùi một bước.
-“ Năm người ăn hϊếp một người không biết nhục à”- JungKook không chịu thua liếc mắt nhìn thằng đứng đầu.
-“ Ngoan ngoãn van xin đi! Tao sẽ tha cho”- Thằng đó cứ tưởng JungKook sẽ ngoan ngoãn theo lời mình.
-“ Haha! Mấy người tưởng mình là ai?”- JungKook cười nửa miệng nhìn thằng đứng đầu với vẻ mặt khıêυ khí©h.
-“ Mày….”- Thằng đó định tát vào mặt JungKook, nhìn JungKook bằng ánh mắt tức giận.
-“ Nè! Năm ăn hϊếp một không biết nhục à”- Một người đứng cách đó 10 bước chân đi sau còn có thêm 10 người khác.
-----------------------------------------------------------------------
Đủ 50 vote mai up