Chương 7: Cơ giới sư Vân Trì đã tử vong!

Con dao phay trong tay cô gái này được chế tạo từ tài liệu dị thú, mà dị thú có gai nhọn cấp F kia vốn là dị thú có tính cách hiền lành, ai dè bị cô gái nhỏ này chém lung tung khiến đỉnh đầu chảy đầy máu, cuối cùng khiến nó phát cuồng.

Dị thú điên lên thì rất hung bạo.

Trên lưng dị thú tràn đầy gai nhọn, cao gần hai mét, nó tức giận gào lên đâm về phí cô gái.

Trông cô gái còn rất trẻ, hiển nhiên đây là lần đầu tiên cô ấy nhìn thấy cảnh tượng này.

Dị thú phát cuồng nhào tới, cô gái nhỏ lại đứng đơ ra ngây ngẩn cả người.

Tay thì nắm con dao phay lớn, nhưng lại đứng ngơ ngác chết trồng tại chỗ.

Khi dị thú có gai nhọn mở to mồm sắp lao đến, đột nhiên một giọng nữ vang lên từ bên cạnh.

“Nằm sấp xuống!”

Vạn Điệp bị dị thú có gai nhọn đuổi theo cả buổi trời, đã bị dọa đến mức hoang mang sợ hãi, bỗng nghe thấy tiếng nói vang lên bên cạnh, nên theo bản năng làm theo lời đối phương.

Cô gái thét lên một tiếng rồi nằm sấp xuống, khóe mắt nhìn thấy cách đây không ra có một con chó đen cao nửa người đang đứng, đôi mắt nó lóe lên ánh sáng đỏ, chỉ một cái liếc mắt như vậy đã khiến cô ấy suýt chút nữa sợ tới mức vỡ tim.

May là cô gái trẻ chú ý thấy trên lưng chó đen đang chở một người.

Đó là một cô gái nhỏ trông trông không lớn hơn Vạn Điệp mấy tuổi, mặc trên người trang phục bệnh nhân với đầu tóc đen rối bù xù.

Sắc mặt cô gái này trắng đến phát sợ, nâng tay phải lên chỉ về phương hướng dị thú có gai nhọn.

Tay phải?

Nâng tay phải lên làm gì?

Vạn Điệp ngơ ngác.

Giây tiếp theo, chỉ nhìn thấy trên cổ tay cô gái có một thứ gì đó màu đen, trông giống như cái đồng hồ, nó nhanh chóng chuyển động rồi lắp ráp, tạo thành một cái ống pháo loại nhỏ.

Bùm!

Một tiếng pháo dữ dội vang lên, làm nổ banh nửa cái đầu của con dị thú gai nhọn.

Vạn Điệp nằm tại chỗ, nhìn dị thú có gai cấp F mới nãy còn muốn lao đến đòi ăn thịt cô ấy, giờ đây đã ngã “ầm ầm” xuống đất.

Máu của nó nhuộm đỏ chiếc váy nhỏ của Vạn Điệp.

Ban đầu Vạn Điệp ngơ ngác sửng sốt, sau đó không thể tin nổi, cuối cùng nước mắt nước mũi cùng nhau rơi xuống, vừa dựng ngón tay cái với Vân Trì, vừa nói:

“Chị em trâu bò quá!”

Vân Trì:……

Một pháo này khiến một tay của Vân Trì tê rần, cô cũng không có hứng thú nói chuyện với Vạn Điệp, tay còn lại vỗ vỗ lưng con chó máy Diễm Diễm, đang định chuẩn bị rời đi thì âm thanh máy móc của nó vang lên:

[Có rất nhiều người xa lạ đang đến gần, khoảng cách: 323 mét.]

Vân Trì:?

Tại sao nó không đợi cô đi rồi hãy nói?

“Tiểu thư ở đây!”

“A! Tiểu thư của tôi ơi, cô làm sao vậy?!”

“Mau gọi thiếu gia đến đây, đã tìm thấy tiểu thư rồi.”

Đột nhiên xuất hiện một đám người, vây quanh lấy Vạn Điệp.

Vạn Điệp vừa thở hổn hển nức nở, vừa không quên ân nhân cứu mạng của mình, cô nàng thở ra một hơi rồi đưa tay chỉ về phía Vân Trì cho anh trai nhà mình thấy.

Vạn Phong trong đám người hơi nhíu mày, nhìn về phía Vân Trì.

Vạn Điệp lén lút chạy ra ngoài chơi, con bé mới vừa đi là anh ta nhận được tin tức ngay lập tức, mới mang một đám người đến đây tìm kiếm, nhưng vẫn chậm hơn người khác một bước.

Nơi này là một hành tinh hẻo lánh ít có dấu chân người đến, còn xuất hiện một dị thụ gai nhọn mà lấy năng lực hiện tại của Vạn Điệp chắc chắn không có biện pháp đối phó, không ngờ lại gặp một người ra tay cứu giúp.

Nhiều loại trùng hợp xuất hiện như vậy, khiến người ta không thể không nghĩ nhiều.

Khi Vạn Phong ngước mắt lên nhìn, sau khi thấy con chó máy kia, sắc mặt anh ta càng lộ vẻ cảnh giác.

Không phải cơ giáp, cũng không phải máy bay không người lái, không ngờ thứ cứu Vạn Điệp là một con chó máy?

“Thiếu gia, chuyện này khá kỳ lạ, có cần gọi chiến hạm tuần tra Tinh tế tới không?” Quản gia bên người nhẹ giọng hỏi.

Vạn Phong: “Không cần.”

Anh ta nâng bước đi về phía Vân Trì.

Thiếu niên mặc trên người bộ tây trang màu đen, chỗ cổ áo còn mang một cái nơ đen, dung mạo tuấn tú, giống một công tử tao nhã sang quý bước ra từ trong bức họa.

Nhưng ở nơi Vân Trì không thấy, tay phải thiếu niên đặt ở sau lưng, nắm một con dao màu bạc.

“Tích, tích, tích.” Vạn Phong chưa kịp tới gần Vân Trì thì quang não trên người đã vội vàng phát ra tiếng vang.

Vạn Phong dừng lại, nhưng không click mở quang não để xem thông báo.

Tuy nhiên, loại tin tức này có cấp bậc quá cao, dưới tình huống không cần người dùng mở quang não, vì tất cả quang não của người Tinh tế đều vang lên tiếng thông báo.

“Thông báo khẩn cấp! Cơ giới sư Vân Trì xếp hạng nhất Thiên Bảng, đã tử vong.”

“Thông báo khẩn cấp! Cơ giới sư Vân Trì xếp hạng nhất Thiên Bảng, đã tử vong.”

“Xin thông báo lại một lần nữa…”

Cùng thời gian đó, toàn bộ vũ trụ Liên Minh cũng vang lên âm thanh cảnh báo có cấp bậc cao nhất.