Chương 1

Hơn 20 năm về trước, cô là một sinh viên hiền lành và giỏi giang của Trường Đại học K. Nhược điểm duy nhất của cô là khi còn đi học đã đem lòng yêu một vị giáo sư trong trường.

Và vị giáo sư kia đã có gia đình, vì vậy họ không dám công khai mối quan hệ yêu đương này. Cô và giáo sư bên nhau 3 năm. Cho tới tận khi gần đến lễ tốt nghiệp, cô gái biết hai người họ không thể có tương lai, vì vậy cô đưa ra một yêu cầu với vị giáo sư và hứa rằng, chỉ cần yêu cầu này được đáp ứng thì cô sẽ cắt mọi liên lạc với ông ta.

Yêu cầu của cô ấy là: Cô sẽ mặc váy cưới, vị giáo sư sẽ mặc bộ vest chỉnh tề. Họ sẽ làm lễ kết hôn trong một khán phòng bỏ hoang. Khán phòng đó nằm trên tầng 2, tòa nhà thứ 4 trong dãy nhà cũ của trường Đại học K.

Nhưng giáo sư cảm thấy khó chịu, thứ nhất là sợ bị người khác nhìn thấy cảnh đó, thứ hai là sợ cô gái không chịu buông tay, sau này sẽ làm ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình ông ta.

Trên thực tế, ông ta chỉ muốn chơi đùa với cô ấy, đến giờ cũng là được 3 năm, mối quan hệ này cũng nên kết thúc rồi. Nhưng nếu không đồng ý thì cô có thể sẽ làm to chuyện.

Vì vậy ông ta nảy ra một ý đồ xấu xa. Ông ta giả vờ đồng ý và chọn tổ chức “đám cưới"" vào lúc nửa đêm, không quên hứa hẹn là muốn cùng cô trải qua một đêm lãng mạn.

Cô gái đã hoàn toàn tin tưởng vào điều ông ta nói.

Nhưng vị giáo sư không xuất hiện. Ông ta đã thuê người khác đến đó.

Vào thời điểm đó, toàn bộ khu vực xung quanh trường đại học vẫn đang được xây dựng. Vị giáo sư đã cải trang và bỏ tiền ra để tìm một vài người đàn ông trên công trường. Ông ta nói dối rằng đang làm một bộ phim khiêu d.âm và mong muốn họ đóng vai chính.

Là một giáo sư tài năng, ông ta rất giỏi thao túng tâm lý người khác. Nếu không thì cô gái kia cũng đã không đồng ý yêu đương bí mật với ông ta suốt 3 năm trời.

Vị giáo sư trao chìa khóa khán phòng cho những người đàn ông kia.

Nửa đêm, cô gái mặc váy cưới màu trắng tinh khôi, vừa mở cửa bước vào khán phòng, cô đã bị một vài người đàn ông cường tráng chặn lại, lột sạch quần áo và cưỡng bức tập thể.

Cô gái chống trả quyết liệt, nhưng làm sao thắng được những người đàn ông khỏe mạnh kia?

Những người họ thấy vậy, liền cho rằng cô gái đang diễn cho giống với kịch bản.

Bởi vì vị giáo sư nói với họ, rằng có rất nhiều camera bí mật được lắp đặt trong khán phòng này, đạo diễn cũng đã thương lượng với các nữ diễn viên, không cần nói thêm gì mà cứ tập trung vào chuyện chính, thì cảm xúc của bộ phim mới đạt được tốt nhất.

Họ bịt miệng cô gái bằng băng dính đã chuẩn bị sẵn ...

Trong lúc này, cô gái phải chịu đựng sự tuyệt vọng, đau đớn đến cùng cực, nhưng những người đàn ông vẫn cười ha hả. Họ vừa cười, vừa nói ra những từ ngữ tục tĩu, bẩn thỉu theo kịch bản mà giáo sư đưa cho họ.

Họ đã nhận rất nhiều tiền của ông ta nên rất nhiệt tình làm cho xong chuyện.

Sau khi những người đàn ông rời đi, rất lâu sau đó vị giáo sư mới xuất hiện. Ông ta cố tình làm cho mặt mình có một vết bầm tím, và giải thích rằng bị mấy tên tội phạm đánh trên đường đi và bị cướp lấy chìa khóa.

Ông ta còn luôn miệng giải thích là rất yêu cô gái. Chuyện này xảy ra khiến ông ta cảm thấy rất có lỗi, không dám đối mặt với cô, và ông ta chỉ có nguyện vọng là 2 người cùng tự s.át để được ở bên nhau.

Cô gái vừa bị cưỡng bức, hành hạ dã man, cô ấy nhục nhã và tuyệt vọng vô cùng nên liền đồng ý.

Hai người leo lên sân thượng của tòa nhà thứ 4 trong trường, và sau khi ôm chặt lấy nhau…. vị giáo sư đẩy cô gái từ trên sân thượng rơi xuống đất.

Khi cô gái rơi xuống, cô bàng hoàng nhìn vị giáo sư vẫn đang đứng bất động, có lẽ cô ấy ngạc nhiên khi thấy vị giáo sư không nhảy theo mình.

Nhưng cô không thể nghĩ ra tại sao. Cuối cùng cô ngã xuống mặt đất, m.áu thịt bắn ra tan nát.

Máu làm vấy bẩn chiếc váy cưới vốn đã ô uế của cô ấy. Nhuộm thành một bộ giá y màu đỏ thẫm.

Vị giáo sư bước xuống cầu thang, đối diện với x.ác ch.ết của cô gái, trên mặt nở một nụ cười quỷ dị, rồi đặt một lá thư tuyệt mệnh đã chép sẵn nét chữ của cô bên cạnh vũng m.áu.

Sau đó ông ta ngâm nga một bài hát nhỏ và rời khỏi hiện trường.

Nhưng có một điều ông ta không để ý. Cô gái đó cho đến ch.ết vẫn không nhắm mắt. Thứ cuối cùng cô nhìn thấy là hình ảnh của vị giáo sư. O.án h.ận chồng chất, âm hồn mãi không thể tiêu tan, cuối cùng trở thành một hồn ma vất vưởng, lang thang quanh khuôn viên trường đại học để tìm người báo thù.