Chương 7
Tên thiên thần kéo tôi lại trước cánh cửa Chuyển Sinh , lấy từ trong không khí ra một chiếc vòng hình chữ thập được chạm khắc tinh xảo , rồi nhẹ nhàng quàng vào cổ tôi chắp tay lẩm bẩm điều gì đó . Xong , hắn nói .
" Sẵn sàng Chuyển Sinh chưa ?! "
Tôi giương đôi mắt đầy hy vọng sống của mình lên nhìn hắn , rồi dõng dạc .
" Sẵn sàng . "
" Quỷ hay Thiên Thần "
Từng lời tôi nói lúc ấy rất rõ ràng và cho đến bây giờ thi thoảng nó vẫn văng vẳng bên tai
" Tôi muốn làm Thiện Quỷ "
" Uỳnhhhhhhhhhhhh!!!!" – Vừa dứt lời , một luồng ánh sáng chói lòa màu hồng trắng bất ngờ phát ra từ chiếc vòng hình chữ thập nhanh chóng cuốn lấy toàn bộ thân xác tôi khiến chúng từ từ tan ra theo làn gió rồi nhanh như cắt bay vụt về một nơi xa lạ một nơi mà tôi cũng không rõ là ở đâu Chỉ biết khi thức dậy tôi thấy mình đang nằm trong bệnh viện !!!
Cả người tôi đau nhức , ê ẩm toàn thân , hình như tôi đang được tiếp nước bởi chi chít những dây dợ xung quanh mắt tôi lim dim khẽ nheo mày rồi tỉnh dậy Có cảm giác gì đó hoang mang và mơ hồ lắm . Tôi thấy bóng mờ nhạt của ba , của chị hai , rồi chị cả tất cả cứ dần dần hiện lên mỗi lúc một rõ ràng Rồi cả hình ảnh của hắn – bóng đen trong cuộc đời tôi Chap 2 : Sự trở lại của Quỷ .
Ngày hôm nay khi có mặt ở đây
Tôi đã thực sự là một con quỷ
Nhưng trong mắt mọi người
Tôi vẫn được hiện hữu như một con người
Không những thế
Tôi còn là một CÔ DÂU .
Nhìn hai chị đang khóc bên cạnh giường , lòng tôi như đau thắt , khẽ ngước qua nhìn bố ông vẫn đang thẫn thờ ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ , khuôn mặt đờ đẫn như chẳng quan tâm bất cứ điều gì trên thế gian này .
Đến bên cạnh tôi , chị cả vừa khóc nức nở , vừa quát lớn .
- Cái con ngốc này ! Sao lại hành động dại dột như thế hả ! Có biết các chị lo lắng lắm không !
" Xì có phải em tự ngã đâu cơ chứ ! " – Tôi thầm lẩm bẩm rồi thở dài ngao ngán .
Bỗng bất thình
* h cánh cửa trước mắt tôi chợt mở toang Rồi hắn , cùng đám đàn em lại đột ngột xuất hiện . Với vẻ mặt đằng đằng sát khí , hắn chậm bước tiến đến bên cạnh tôi , không nhìn , nhưng chỉ hỏi bằng một câu cụt lủn .
- Tỉnh rồi phải không ?!
Không biết phải trả lời ra làm sao , nhưng trước ánh mắt lạnh lùng của hắn , tôi bỗng thấy cả người sực lạnh rồi lại lắp bắp gật đầu cho qua chuyện
Ai dè , ngay khi tôi còn chưa kịp dứt lời thì bất ngờ , hắn tóm chặt lấy bàn tay tôi , rồi lôi vụt ra khỏi căn phòng mà không cần bất kỳ sự cho phép nào khác Tôi bị lôi đi – như một cô dâu vừa bỏ trốn . Vậy đấy !