Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cô Dâu Gả Thay

Chương 9: Có cái gì của em/anh mà em/anh chưa nhìn thấy chứ!

« Chương TrướcChương Tiếp »
Cô là đang nhũn ra thở gấp trên giường,nhíu lại mi tâm, trong khoang miệng dươиɠ ѵậŧ cực nóng kia không ngừng khuấy đảo làm cô hết sức không thoải mái, cô khẽ rên lên, muốn tránh ra, cằm lại bị khống chế không sao động đậy, người đàn ông kia cúi đầu nhìn dươиɠ ѵậŧ khổng lồ của mình trong miệng cô, ham muốn mãnh liệt khiến con ngươi đen láy trong đôi mắt trở nên sâu hút, vật nam tính kia vốn đã mềm nhũn lại cương cứng, căn chặt trong khoang miệng cô, khiến việc đẩy đưa cũng khó khăn.

Miệng cô bây giờ bị hắn nhét vật đó khiến nó phồng to lên,hô hấp cũng thật khó khăn,người đàn ông kia đưa đẩy tuy rằng không mạnh mẽ như vừa nãy, nhưng lại chầm chậm gia tăng tốc go, khiến cô cơ hồ không thở nổi.

Cô đỏ mặt bật dậy liều mạng đẩy đùi hắn ra, ngửa cổ muốn lui dần về phía đằng sau, nhưng chiếc ghế nhỏ hẹp kia đã chặn hết đường lùi, cô chật vật nuốt nước miếng, khoang miệng co đi rút lại bao vật thể to cực đại kia,nó như muốn nuốt vào trong cổ họng.

Hắn thầm rủa cô một tiếng nhỏ, bất chấp cô có ngạt thở hay không, đôi mông săn chắc thúc mạnh vào miệng cô, rút ra, xé rách Lâm Nhược Thần racứ như một con búp bê vải, rồi hung hăng đâm vào vùng nhạy cảm của cô.

- “Á!”- cô hét lớn

Cô đau đớn không ngừng giãy dụa, dươиɠ ѵậŧ của hắn quá lớn, hắn tiến ra tiến vào quá mạnh, khiến cô không thể nào chịu nổi.

- "Thả! Thả tôi đi!Cầu xin anh đó..huhuh”

Người đàn ông kia thở hổn hển,như không nghe thấy hắn đâm càng sâu vào cực hạn mấy chục cái liên tiếp, đến khi cô mơ hồ muốn ngất xỉu,hắn mới cắn mạnh vào bờ môi cô.

"Em nghĩ có thể dễ dàng rời khỏi căn phòng này sao?”

Nhìn bóng dáng nhỏ nhắn lắc lắc khuôn mặt, trong mắt hắn nổi lên ý cười mơ hồ, hắn mυ"ŧ thật mạnh môi cô, hôn cô đến mức ngạt thở, rồi mới rút phân thân ra khỏi người cô.

Áp lực đột ngột rút lui khiến Lâm Nhược Thần từ từ nhẹ nhàng thở ra, nhưng một giây sau hoàn toàn nhận ra bản thân đến sức lực cũng cạn kiệt mà cử động cũng không thể được

Bỗng Ngụy Lâm Phong kéo chặt cô vào trong l*иg ngực của hắn

- Tiểu bảo bối!Em thật khiến người ta không thể nào rời ra mà!

___________



Lúc này ở bên ngoài,một cặp vợ chồng già đang ngồi lủi thủi ghé sát tai vào cửa phòng thì thầm

- Úi chà!!!!Thằng con mình có khác ông ạ,tiếng kêu lan ra hẳn đây luôn…kỹ thuật không tồi!!!

- Con trai tôi mà lại!

- Thôi…mình đi về phòng để chúng nó ân ái.

___________

Sáng hôm sau,cô vừa mở mắt ra đã thấy ngay khuôn mặt đáng ghét của hắn…hắn chống cằm xuống gối nhìn cô rồi nở một nụ cười ma mị

- Bảo bối!Tối qua em có thỏa mãn không?

Nghe xong câu nói đó cô chợt nhìn xuống dưới

- Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa….

Lập tức cô kéo chăn lại che kín người,nhưng cô cũng quên mất là hắn cũng không mặc đồ……Thôi rồi!Cảnh tượng bây giờ thật khó xử

- Em chưa thỏa mãn sao bảo bối???Có cần thêm lần nữa không?

- Không..không cần!!!Anh mặc quần áo vào rồi cút ra ngoài cho tôi.- cô đỏ mặt dùng hai tay che đôi mắt lại

- Lo gì chứ!Cái gì của em anh cũng thấy hết rồi,em cũng thấy hết của anh rồi còn gì mà ngại.- hắn vẫn nở nụ cười y như lúc đó
« Chương TrướcChương Tiếp »