Những tin tức của Đường Thiên Tuyết làm cho giá cổ phiếu của T&T sụt giảm, trong một ngày đã bốc hơi mất mấy chục triệu tệ. Các cổ đông không ngừng kêu réo Tô Dĩ Thần, cứ phát triển theo đà này, chiếc ghế chủ tịch của anh e rằng ngồi lên sẽ rất gian nan.
Những tin tức về Đường Thiên Tuyết không thể tự nhiên mà trở thành tiêu đề hot như vậy, đây rõ ràng có kẻ có cố ý đang nhắm vào cô. Có lẽ bố của Tô Dĩ Thần đã nói đúng, Hoắc Diêm đã ra tay rồi, ông ta muốn trả thù cho Đường Mạn Đình, đứa con gái bị thất lạc của ông ta.
Tô Dĩ Thần rời khỏi cuộc họp, sắc mặt hiện rõ rất khó coi.
"Tô thiếu, anh xem cái này đi, có liên quan đến cô…"
"Cậu liên hệ với tập đoàn Hoắc Sơn đi, tôi muốn bàn với họ một cuộc giao dịch."
Thính Văn còn chưa nói xong, Tô Dĩ Thần đã gấp gáp ngắt lời, xem ra bây giờ anh không để tâm đến việc nào khác ngoài cứu vớt tình hình hiện tại.
Thính Văn thấy vậy cũng thu tay lại, trên tay anh ta đang cầm điện thoại có video Đường Thiên Tuyết bị tấn công ở tòa soạn.
Tô Dĩ Thần có thể không để ý, nhưng Tô Dĩ Thâm thì biết tất cả, anh ta đứng ở phía sau nhìn Tô Dĩ Thần rời đi, gương mặt vẫn bình thản không dễ dàng để lộ suy nghĩ ra bên ngoài.
Chương 43: Lòng dạ rắn rết
Đường Thiên Tuyết phải đi bộ về nhà trong bộ dạng hôi hám, trên đường không ít người chỉ trỏ, bè giễu, khinh rẻ cô. Cô không hiểu nổi, cô chỉ là một phóng viên nhỏ, cũng không phải người nổi tiếng gì, nhưng đi đến đâu cũng có người nhận ra cô, thậm chí đến cả tài xế taxi khi nhìn thấy cô cũng từ chối thẳng. Rốt cuộc nguyên nhân là do đâu mà mọi người lại ghét cô đến như vậy, là kiếp trước cô đã đào mộ nhà họ lên sao?
Đường Thiên Tuyết vừa đi vừa ngẫm nghĩ, lúc lại cười hề lúc lại thấy đau lòng, tâm trạng cứ lên rồi xuống bất định, cô không biết nên làm gì tiếp theo nữa, đầu cô quá đau để có thể nghĩ tiếp.
Bỗng nhiên một tiếng còi xe vang lên ngay sát bên cạnh khiến cô giật mình suýt chút làm rơi cả đồ đạc trên tay, cô bất giác mà nhìn về phía chiếc xe thì bất ngờ nhìn thấy Triệu Duẫn.
"Thiên Tuyết, cậu lên xe đi, đưa đồ đạc đây để tôi để vào cốp xe."
Triệu Duẫn không hỏi hang gì, cứ thế mà lấy đồ trên tay cô, còn đẩy cô về phía cửa xe. Đường Thiên Tuyết ngay lúc này đã quá bất lực rồi, cô cũng không từ chối mà phủi phủi lại quần áo một chút cho sạch sẽ rồi mới lên xe.
Chương 43: Lòng dạ rắn rết
Triệu Duẫn không hỏi hang gì, cứ thế mà lấy đồ trên tay cô, còn đẩy cô về phía cửa xe. Đường Thiên Tuyết ngay lúc này đã quá bất lực rồi, cô cũng không từ chối mà phủi phủi lại quần áo một chút cho sạch sẽ rồi mới lên xe.
Chiếc xe lăn bánh, Triệu Duẫn vừa rồi xem trên tin tức thấy cô nên lập tức bỏ ngang công việc mà tới ngay, anh ta nhìn cô trong bộ dạng nhếch nhác như vậy mà vẻ bức xúc lộ ra hết trên khuôn mặt.
"Thiên Tuyết, có phải cậu và Tô Dĩ Thần xảy ra chuyện gì không? Cậu gặp chuyện như vậy mà anh ta vẫn để yên được sao?"
Triệu Duẫn đột nhiên hỏi như thế, Đường Thiên Tuyết cũng không biết làm sao trả lời, chuyện này vốn dĩ nói ra rất phức tạp.
"Cậu không nói cũng không sao, về nhà tôi trước đi, thay bộ quần áo sạch sẽ, đừng để Tiểu Di thấy bộ dạng của cậu như thế."
Đường Thiên Tuyết chợt nhận ra, suýt nữa cô đã đem bộ dạng này về nhà, đây không phải là lúc để cô bày ra bộ dạng ủ rũ thất thần, cô phải nhanh chóng chỉnh đốn tâm trạng lại mới được.
Chắc có lẽ Triệu Duẫn là người duy nhất tin cô trong sạch ít nhất là vào giai đoạn này, có được một người bạn tốt như vậy, Đường Thiên Tuyết cũng cảm thấy an ủi được phần nào.
…
Chương 43: Lòng dạ rắn rết
Bất chấp mọi điều xúi quẩy bủa vây, Đường Thiên Tuyết vẫn đưa Tiểu Di đến trường, cô không thể vì khó khăn hiện tại mà làm chậm trễ tương lai của con bé. Vì Triệu Duẫn đã đề nghị được đi cùng, nên cô cũng cảm thấy an tâm phần nào.
Trường tiểu học ngày đầu nhập học đông đúc các bạn nhỏ, Tiểu Di học trễ hơn các bạn cùng lứa hai năm nên Đường Thiên Tuyết lo rằng con bé sẽ không hòa nhập được, cô dắt tay con đi mà còn run hơn cả con.
"Thiên Tuyết, bình tĩnh đi, Tiểu Di còn háo hức thế mà cậu run gì chứ?"
Triệu Duẫn vừa nói vừa hơi cười trêu cô, Đường Thiên Tuyết ngại ngùng nhìn xuống Tiểu Di, quả thật con bé không còn rụt rè sợ người lạ như trước nữa, là do cô cả nghĩ rồi.
"Là tôi đã lo thừa rồi, Tiểu Di trước đây rất hoạt bát…"
Đường Thiên Tuyết đang nói thì đột ngột phải ngưng lại vì những tiếng xì xầm của những người phụ huynh xung quanh. Mặc dù là xì xầm, nhưng lại có thể nghe rõ mồn một.
"Nhìn kìa, là Đường Thiên Tuyết, cái người bị lên báo mấy ngày này đây mà, sao cô ta lại đến đây?"
"Cô ta dắt tay một đứa nhỏ, chắc là con riêng của cô ta rồi, còn người đàn ông lạ mặt kia nữa."
Chương 43: Lòng dạ rắn rết
Đường Thiên Tuyết ôm Tiểu Di vào sát người cô lấy tay che mặt Tiểu Di lại, cô hơi ngước lên nhìn Triệu Duẫn mà nói nhỏ.
"Sao bọn họ có thể nhận ra chứ? Tôi đã đeo kính râm rồi mà."
Triệu Duẫn nhíu mày nhìn đám người xung quanh bằng ánh mắt lườm quýt, vì ở đây còn có Tiểu Di, anh ta cũng không muốn làm to chuyện nên anh ta chỉ đẩy hai mẹ con đi và nói.
"Mặt kệ họ, chỉ có vài người nhận ra thôi, chúng ta vào trong thôi."
Đường Thiên Tuyết gật gù, cô bịt tai Tiểu Di lại rồi đưa con đi.
Nhưng cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, một người phụ nữ có nốt ruồi to tướng dưới miệng tự dưng lại đứng ra hét rất lớn.
"Đường Thiên Tuyết, cô đến đây làm ảnh hưởng xấu đến bọn nhỏ, mau đắt theo con cô mà cút đi, ở đây không dạy nổi đứa con do con hồ ly tinh cô sinh ra đâu."
Đường Thiên Tuyết cắn chặt môi có cố nhẫn nhịn để ngày nhập học của con được thuận lợi. Cô vẫn tiếp tục đi cùng Tiểu Di và Triệu Duẫn.
Chương 43: Lòng dạ rắn rết
Bất thình lình có một quả trứng sống từ đâu tới đập vào lưng Tiểu Di, quả trứng đập vào lưng con bé vỡ tan nát, con bé giật mình la lên một tiếng.
"Á."
Đường Thiên Tuyết sửng sốt ôm con vào lòng, cô đã nhẫn nhịn cả rồi mà bọn họ còn không biết dừng lại, Tiểu Di chỉ là một đứa bé, bọn họ đối xử với con bé như vậy thì rốt cuộc kẻ ác độc mới là ai đây.
Cô đứng dậy, trừng mắt nhìn đám người độc mồm độc miệng nói lớn.
"Các người làm gì vậy, đến một đứa nhỏ cũng không tha."
Bọn họ trước mặt con mình mà ném trứng vào một đứa bé, vẻ mặt cương quyết không hề lộ ra dấu hiệu của sự xấu hổ. Bị Đường Thiên Tuyết nói lại, bọn họ không những không thấy hối hận mà còn gân cổ quát ngược lại cô, bộ dạng cực kỳ hung hãn, lời nói chiếm hết phần cay nghiệt.
"Tha cái gì mà tha, là con cô thì sao này cũng giống cô, nó sau này lớn lên cũng là hồ ly tinh, tâm địa rắn rết."
"Các người…"
Chương 43: Lòng dạ rắn rết
Đường Thiên Tuyết tức giận đến mức nóng bừng cả người, hận không thể lôi từng cái miệng đã chửi rủa con gái cô ra khâu kín lại.
Ở đó có rất nhiều người, bọn họ tiếp tục hô hoán to và ném trứng vào cô và Tiểu Di.
"Cút đi, cút đi, cút đi…"
Trước sự tấn công như dồn dập, Đường Thiên Tuyết nén lại cơn tức để che chắn cho Tiểu Di trước, nhưng người đứng ra hứng trọn số trứng tanh đó là Triệu Duẫn, anh ta lấy cơ thể ra che chắn cho hai mẹ con cô.
Xem tình hình thì có lẽ Tiểu Di không thể đi học ở nơi như thế này nữa, anh ta cúi xuống nói nhỏ với cô.
"Thiên Tuyết, chúng ta đi thôi, sau này lại tìm một trường khác tốt hơn."
Đường Thiên Tuyết cũng không muốn ở lại để hứng chịu sự cư xử thô thiển của mấy người này thêm nữa, cô ôm Tiểu Di lên không chần chừ mà ngay lập tức rời đi.
Bên vệ đường đối diện cổng trường, một chiếc xe đen bóng đã đậu ở đó từ lúc bầu không khí chưa náo loạn.
"Tô thiếu, có cần…"
"Đợi ba người họ đi rồi, cho người bao vây cái trường đó cho tôi, có cố nhân xuất hiện trong đó, tôi cũng cần tới chào hỏi một lát."
Tô Dĩ Thần cất giọng âm trầm, gương mặt điềm tĩnh nhìn về phía Đường Thiên Tuyết đang chật vật, nhưng vẻ lạnh toát trong giọng nói vẫn không thể che giấu, anh đang kiềm chế một con thú đang nổi điên trong người.