Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cô Dâu 17 Rưỡi

Chương 4: mới chỉ là bắt đầu thôi

« Chương TrướcChương Tiếp »
nó nghe được mà trong lòng thật sự thấy hơi...lo lo rồi"không biết hắn ta định dở trò gì đây".Chẳng biết sau đó diễn ra những gì,nhưng trên đường quốc lộ,mọi người khϊếp hãi khi thấy một chiếc mecar phóng với tốc độ như tên lửa,chẳng ai dại gì mà đứng yên một chỗ,họ phải dịch ra cách xa nó đến cả tỉ kiloomet mong tìm được đường sống sót.Trên xe có một cô gái đang ra sức la hét và"pinh pinh"kẻ dở hơi đang lái chiếc xe

-ANH CÓ BỊ ĐIN KHÔNG VẬY,DỪNG LẠI,DỪNG LẠI NGAY CHO TÔI

vừa nói,nó vừa cầm túi xách PHANG cho windy vài phát

-THÌ CÔ MUỐN TÔI LÁI MÀ,VẬY THÌ TÔI THÍCH LÁI KIỂU GÌ KỆ TÔI

tiếng windy vang vang trong gió như trêu tức nó"cho cô chừa cái tội dám lên mặt với bản thiếu gia này"

-ĐỒ CHẾT BẦM,ĐỒ ĐIN,DỪNG LẠI CHO TÔI XUỐNG,ANH LÁI VỚI TỐC ĐỘ NÀY MÀ Gϊếŧ NGƯỜI À,ANH MUỐN CHẾT THÌ CHẾT ĐI,ĐỜI TÔI ĐANG CÒN THĂNG HOA NÊN TÔI CHƯA MUỐN CHẾT,ANH HIỂU CHƯA

vừa nói,nó vừa vươn người lại chỗ windy,2 bên giành nhau tay lái,khiến cho chiếc xe đang phi với tốc độ kinh hoàng lao hết bên lề này lại đến lề khác...KEET...KEET...KIIT...KIIT.....(hiii,không biết khi xe va chạm nó kêu sao à,cứ tưởng tượng nha các bạn,hj),và cuối cùng thì nó cũng đã dừng lại,nếu như không phải nói rằng là do nó va đập với tốc độ khá lớn nên đã mất lái và đâm vào cột điện mà dừng lại.đáng nhẽ ra trong các trường hợp này thì sẽ có một trong 2 ng bị thương hoắc cả 2 cugnf bị,nhưng rất may là cả nó và windy đều không sao cả(đúng là số trời,chưa muốn cho bọn nó đi đời sớm quá,,,hjjj)

xe vừa dừng lại,sau khi theo quán tính,người nó ngã nhào về phía trước một cái,sau khi thất kinh thần người được một lúc,nó lấy lại bình tình,quay sang nhìn chòng chọc vào hắn-cái tên suyết chút nữa đã làm cho nó mất đi đời tươi đẹp ý-mắt nó vừa đỏ,vừa nhìn với vẻ căm hận lắm lắm

-anh dù không thích thì cũng không nên lái xe kiểu đó,muốn chết anh chết một mình,sao kéo tôi vào hả hả hả,anh có biết kiểu lái xe của anh có thể không những gϊếŧ người khác mà ngay cả anh nữa cũng không được an toàn đâu hiểu không,dù có không thích lái xe chở tôi về thì sao ngay từ đầu anh không chuồn lẹ đi,còn đồng ý nhận làm gì hả,anh nói anh sẽ chơi cùng tôi,là chơi cái trò chết người này đó hả,anh có còn là người nữa không hả,anh ghét tôi,muốn die tôi đến mức phải lái xe với tốc độ hết cỡ vậy đó hả......xyzt...@$@#%$#%##@!

nó tuôn một tràng chưởi tung tẩy mà đâu ngờ xung quanh đã có rất nhiều người xúm nhau lại xem,còn hắn,cứ ngồi yên nhìn và nghe nó chưởi,miệng cong cong độ nhỏ ...chờ cho nó bắt đầu lạc tiếng hắn mới mở miệng

-tiểu thư đã chưởi bới xong chưa,nhìn xung quanh xem nãy giờ cô thu hút được bao nhiêu khách rồi kìa

vừa nói,hắn vừa đưa mắt liếc ra xung quanh mà tỏ vẻ cười cợt nó không tả nổi(đểu thế a windy),

-giờ cô muốn về hay ở lại đây chưởi tiếp

vẫn giữ nguyên thái độ đó,hắn quay xe,cầm chìa nổ máy,nó thì ngượng không gì tả hết,nhưng khi vừa thấy hắn định tiếp tục lái thì nó hét lên

-ANH NGỒI SANG ĐÂY ĐI.TÔI TỰ LÁI ĐƯỢC,ANH MÀ LÁI KIỂU KHI NÃY MÀ CHẾT LẦN NỮA À

-yên tâm đi,chơi nhiêu đó thôi-khóe miệng hắn cong lên,nháy mắt với nó

thái độ của hắn làm nó không thể nào yên tâm cho nổi,nhưng mà chẳng còn cách nào khác cả,nó đành yên vị ngồi yên,hắn nổ máy và chạy thẳng tiếng phía trước,bây h tốc độ đã trở lại bình thường,hắn quay sang nhìn cô cười cười rồi lên tiếng

-khi nãy cô la hét sướиɠ không,đã khan giọng chưa,tôi không ngờ 1 tiểu thư như cô mà có thể phát ngôn ra nhiều từ"hay ho"nhu vậy đâu đấy

-ý anh sao,anh tưởng chỉ có người như anh mới được nói đó hả,tôi còn chưa chưởi đã đâu,cái đồ...xyzt..(hjc,ss lại bắt đầu rồi đó)

nó nói là nói vậy thôi,chứ thật ra giờ mặt nó đã đỏ pừng rồi ý chứa,ngượng tả sao nổi được,một tiểu thư như nó mà lại đi chưởi thề trước bàn dân thiên hạ như vậy,nhất là người bị bưởi lại là chồng tương lai của nó...úi chời ơi...chắc die luôn quá :((

-thôi thôi,tôi chịu cô rồi...-giọng điệu hòa hoãn-tôi xin lỗi cô,được chưa,cô đừng chưởi tôi nữa,nghe mà đau tim quá đi mất(hoo,có thế mà cũng đau tim á,nản nhỉ)

-biết thế thì tốt

nó hếch hàm tỏ vẻ đắc thắng,dù sao cũng phải cho hắn một vố chứ

windy chở nó về đến nhà"một cách an toàn"và không quên chúc một câu là nó sởn cả gai ốc

-chúc vợ anh ngủ ngon

nói xong rồi chạy biến luôn(chắc sợ chị gia gia vác giày vác guốc đập chứ gì,hooo:)) )

.......................................................................

*6h a.m tại biệt thự gia tộc hoàng kim

nó vừa bước xuống lầu và tiến thẳng về phía nội nó ngồi,như thói quen thường lệ,nó ôm hôn nội rồi sẽ ngồi ngay cạnh nhõng nhẽo chút nữa rồi mới ăn sáng đi hoc,nó chẳng để ý gì xung quanh,nội cười hiền từ,đưa tay ra ôm lấy đứa cháu mình,vuốt mái tóc nó rồi đôn hậu nói

-gia gia,có khách ở đây mà sao con vẫn không bỏ được cái tính đó hả,không sợ cậu ý cười cho à

theo quán tính,nó quay lại theo hướng tay nội chỉ....oh my god....là hắn,sao mới sáng đã định ám nó rồi hay sao vậy trời

-sao anh lại ở đây

nó hỏi một cách ngây thơ hết biết luôn,hjc

-sao anh lại không được đến đây,vợ của anh(eo,sến quá kaka ơi)

-anh đin à,ai là vợ gì của anh,tôi hỏi sao anh lại ở nhà tôi vào sáng sớm như vậy kia mà

nó sửng sôt,giật nảy lên với câu nói của windy

-thì anh đã nói rồi còn gì-thái độ vẫn như thế,hắn cười nửa miệng-anh đến thăm xem vợ anh sau 1 đêm có gì thay đổi không ấy mà,anh lo cho em lắm-vừa nói.windy vừa tiến về chỗ nó ngồi,đưa tay vuốt lên da mặt nó

-ANH CÓ BỊ KHÙNG KHÔNG VẬY,SÁNG CHƯA UỐNG THUỐC ĐIN À

nó hét lên đủ để một nửa trái đất nghe đủ,nội nó thì sửng sổt nhìn đứa cháu yêu quý của mình đang...phát bệnh

-gia gia,bình tĩnh con,windy đến đưa con đi hoc mà,sao con hét lên với nó như thế

-ai mướn hắn ta chở con đi hoc,con tự biết đi,anh ta chẳng có tư cách gì mà đi cùng con cả...

nó vẫn ngang bướng,nhưng cũng chẳng lo tiếng được mấy,chưa nói hết câu thì đã bị windy đã bịt miệng nó lại bẳng...một cái...kiss...lướt nhẹ,khóe miệng hắn cong cong độ lớn,nhìn thẳng vào gia gia nhà mình mà nói

-giờ đã đủ tư cách chưa em yêu

nó đứng thất thần,chẳng màng để ý đến câu nói đáng chết vừa rồi của hắn,nó đang bận suy nghĩ đến chuyện vừa xảy ra....trời đất...fisrt kiss của nó đã bị một tên không ra gì cướp mất,tên đáng băm vằm,nhà mi dám sao,đồ đê tiện,đồ sở khanh,đồ lang sói.và ngay lập tức,một cái....BỐP....vang lên,windy lĩnh trọn cái tát trời đánh của nó

-anh vừa làm gì vậy hả tên sở khanh kia,anh có biết anh vừa làm một chuyện đáng chết lắm không hả,sao anh dám đưa cái thứ chết tiệt kia vào...vào...-nó bị ứ lời,không diễn tả được-anh đã kiss bao nhiêu con,h anh dám cướp đi nụ hôn đầu tiên của tôi sao hả...dồ sở khanh,lang sói nhà anh....@@@@%#$

rồi lại một hồi chưởi bới,nội nó thì vừa ngạc nhiên khi windy kiss nó,h thì lại sốc khi nghe cháu gái mình đang chưởi cháu rể tương lai...trời...đau tim quấnooij chỉ biết lắc đầu mà nhìn thôi

-ơ,thế đó là fisrt kiss của em hả,.....haaaaaaaaa....càng tốt chứ sao,trước sau gì mà nó chẳng dành cho anh

nói rồi windy bế thốc nó lên,quay đầu cuối chào nội nó để di hoc,cười ranh mãnh ,cuối đầu nói nhỏ với nó

-đi học thôi em yêu,em mà còn không yên thì anh sẽ...thêm đó-hắn nháy mắt thôi nhưng cũng đủ cho nó hiểu rằng nếu không nghe theo chuyện gì sẽ xảy ra

........................................

nó và windy bước vào trong trong trăm ngàn ánh mắt nhìn,đa số là đổ dồn vào nó,ngưỡng mộ có,ghen tị có...và ngay cả những viên đạn có thể trực chờ phóng vào nó cũng có.nhìn xung quanh mà bất giác nó có cảm giác không hay sẽ xảy đền với mình,hắn ta thì mặt vẫn dày chán sau những gì mới làm,còn cười nhăn nhỏ hơn nhiều nữa mới đau chứ,hắn nói nó vào lớp trước,hắn phải đến phòng đoàn lấy sổ...uk.thì anh đi đâu mặc xác anh chứ dã

nó vào lớp,không khí sao hôm nay yên tĩnh quá đỗi,lại bất giác cảm giác không lành vây quanh nó,ánh mắt nhìn theo từng bước chân nó như chờ đợi một điều gì đó ẽ xảy ra chẳng hạn,nó bỏ cặp vào ngăn bàn,vừa ngồi xuống thì...

RẦM...HAAAAAAAAAAAAAAA....

tiếp tiếng của cái ghế vừa bị sập là hàng loạt tiếng cười của những người ngồi trong lớp,nó quê hết biết luôn,nó chẳng nghĩ đó là vô tình nhưng cũng làm sao biết được là do đâu,do ai mà ra

HAAAAAAAAAAAAAA

lại một đợt cười to hơn khi nó vừa nới đứng dậy,"ôi trời ơi,chiếc váy của tôi"giờ đã dính đầy sầu riêng,muốn khóc quá nhưng mà nó không cho phép mình yếu thế trước những người này,nó đứng dậy,phủi phủi định bước ra ngoài thì

-trời,ai đây,----vừa nói vừa vẩy tay kiểu không khí bốc mùi ý----sao mà tiểu thư kim gia nhà mình lại thảm vậy trời,người còn có cái mùi gì như là....haaaa

-đúng đó,sao tự nhiên lại có cái vị...chua chua...thum thủm vậy trời.bốc mùi quá...

-ọe ọe...không biết đã bao lâu chưa tắm rửa rồi tiểu thư kim gia,sao mùi nồng nặc thế

HAAAAAAAAAAAAAAAAAAA

cả nhiêu bọn đó lại được cớ cười,h thì nó biết ai đã làm rồi

-là cô làm sao,tại sao cô làm vậy...-hỏi ngây thơ

-tại sao ư,tự cô phải hiểu chứ,đây mới chỉ là bắt đầu thôi,HOÀNG KIM GIA à

nói rồi bọn nó đi vào chỗ,để gia gia đứng đó với suy nghĩ của riêng mình
« Chương TrướcChương Tiếp »