Đỗ Cẩm Ninh bất an vặn vẹo người hỏi:
"Ông bác, người có đem chuyện cháu nhìn lén thoại bản và truyện đi bán thoại bản nói cho tổ phụ của ta không, cháu sợ ông ấy sẽ đánh chết cháu mất. Lúc bán sách, cháu đã cố ý nói với mọi người là bán hộ cho Ngài".
Đỗ Dần Sinh ôn hòa nói:
"Cháu yên tâm, ta sẽ không nói cho họ biết. Cháu hãy đem một đoạn trong truyện xưa viết ra cho ta nhìn xem"
"Được ạ"
Đỗ Cẩm Ninh định lấy giấy và bút mực từ trong tủ ra liền nghe thấy tiếng hài tử thấp thoáng từ bên ngoài truyền vào. Nàng thay đổi sắc mặt, nói với Đô Dần Sinh
"Ông bác, nếu để Đỗ Cẩm Thọ nhìn thấy cháu viết chữ nhất định sẽ nói lại cho tổ phụ biết, cháu sẽ lại bị trách mắng. Để sau bữa cơm chiều nay, cháu đến nhà ông viết có được hay không?"
"Được rồi"
Đỗ Dần Sinh không giữ lại Đỗ Cẩm Ninh nữa, để cho nàng về nhà. Về đến nhà, Đỗ Cẩm Ninh lại đem một thỏi bạc vừa kiếm được hôm nay giấu ở hòn gạch khác.
Thỏ khôn có ba hang, nàng không thể đem tất cả tiền để ở một chỗ được, Đỗ Cẩm Ninh ngủ một giấc đến chiều tối thì tỉnh dậy, lúc đó mẫu thân cùng các tỷ tỷ đều đã trở về, đang nấu cơm ở chuồng bò. Đỗ Cẩm Ninh mặc quần áo chỉnh tề nói với Trần thị một câu liền đi thẳng sang nhà Đỗ Dần Sinh.
Đến nơi, thấy nhà Đỗ Dần Sinh đã ăn cơm xong, nàng rút ra ba tờ giấy đưa cho Đỗ Dần Sinh nói "Ông bác, đây là bản nháp bị lỗi khi cháu viết thoại bản còn thừa lại"
Đỗ Dần Sinh rất kích động, đôi tay cầm tờ giấy còn hơi run rẩy, Đỗ Vân Xương cũng đi qua ghé đầu vào xem. Sau khi hai người đọc xong đều có chung một phản ứng là ngạc nhiên nhìn Nàng "Cái này thật sự do ngươi viết?".
Đỗ Dần Sinh nghĩ không lẽ mình đã gặp được một thiên tài, bởi vì ông nhìn đứa bé này từ nhỏ đến lớn, mà trong mấy ngày này, nó lại dần bộc nộ ra những tài năng bất phàm khiến ông hình thành ấn tượng rằng đứa nhỏ này thiên tư thông minh, hơn xa người bình thường, lại có sự xuất sắc của Đỗ Vân Thành lúc còn sống nên khi Đỗ Cẩm Ninh lộ ra sự thông tuệ trời sinh, ông cũng có thể tiếp nhận.
Đỗ Dần Sinh coi đây là do tổ tiên phù hộ, xuất hiện một thiên tài như vậy làm rạng danh Đỗ gia, Đỗ Dần Sinh lau nước mắt nói
"Ninh nhi, cháu có muốn nhận nuôi dưới danh nghĩa của ông bác không?".
Đỗ Cẩm Ninh sửng sốt "Việc này sợ là khó".
Nàng nghĩ nếu nhận nuôi thì chỉ có thể nhận nuôi một mình mình, nhưng nguyên nhân mà nàng muốn rời khỏi Đỗ gia là vì mẫu thân và các tỷ tỷ.
Với cả, Đỗ Dần Sinh muốn nhận nuôi nàng là vì nhìn chúng tài năng của nàng, ông mong muốn có thể giúp Đỗ gia quang tông diệu tổ, nhưng nàng thân phận là nữ nhi, làm sao có khả năng đi thi khoa khảo.
Nàng lắc đầu.
"Ngươi không muốn sao?" Đỗ Dần Sinh không thể ngờ được hỏi.
"Ta muốn ở cùng mẫu thân và các tỷ tỷ".
"Ninh nhi, mẫu thân và các tỷ tỷ ngươi ở bên kia cũng chỉ là tạm thời. Đợi ngươi thi đậu tú tài, ta sẽ đem bọn họ đón sang, lấy tài năng của cháu, chuyện đỗ tú tài cũng chỉ cân khoảng ba đến bốn năm thôi".
Đỗ Dần Sinh kiên nhẫn thuyết phục Đỗ Cẩm Ninh.
Đỗ Cẩm Ninh vẫn cứ lắc đầu "Ba, bốn năm đại tỷ làm sao chờ được. Ông bác ngài cũng biết mà, cháu sống đến giờ phút này đều dựa vào mẫu thân cùng đại tỷ nuôi lớn. Nếu không có các nàng liền không có cháu, cháu không thể bỏ mặc mọi người để sống thoải mái một mình được".
Thấy Đỗ Cẩm Ninh nói như vậy, Đỗ Dần Sinh bất đắc dĩ "Vậy cháu hãy đi về trước đi, chuyện này tính sau vậy".
Về đến nhà vừa lúc đến giờ cơm, sau khi ăn cơm xong trở về phòng, Đỗ Cẩm Ninh bèn nói với Trần thị
"Mẫu thân, ngày mai con sẽ cùng mọi người đi ra ngoài ruộng"
"Không được, ở ngoài đồng rất là lạnh, ngươi ra ngoài đấy có tác dụng gì đâu. Ngươi hãy ngoan ngoãn ở nhà".
Đỗ Cẩm Ninh biết suy nghĩ của Trần thị, mẫu thân đây là muốn cho mình ở nhà viết thoại bản, công việc vừa nhẹ nhàng mà kiến được nhiều tiền hơn. Nhưng Đỗ Cẩm Ninh có suy nghĩ của riêng mình.
Nhà đại bá Đỗ Vân Cánh sống ở trong huyện, lần trước may mà không đυ.ng phải nhưng không có nghĩa là sau này không đυ.ng phải, mặc dù các nàng lấy danh nghĩa của Đỗ Dần Sinh để bán sách nhưng Trần thị không đi làm ruộng cũng lại chạy tới trong huyện để bán sách, điều này rất khả nghi, mà nếu như gặp phải thì tiền bán sách cũng không dám dùng, vậy kiếm tiền để làm gì.
Điều quan trọng trước mắt là làm sao để phân nhà, thoát khỏi sự khống chế của Đỗ Thần Sinh và Ngưu thị. Vì vậy để mọi người làm việc vất vả, nàng thì lại nằm ở nhà chơi, nàng thấy rất khổ thẹn.