Hiện tại Chu Diệp rất tức giận.
Hắn cảm giác mình sắp tức chết rồi.
Mẹ nó, có phải hack ba ba có hiểu lầm gì với Chu mỗ hắn hay không.
Nhìn năm phần thưởng kia xem, đều là cái mẹ gì!
Hai bình Bách Thảo Khô thì thôi đi.
Mẹ nó còn có một bình hợp chất hữu cơ cỏ cam, đây có phải là quá mức rồi hay không!
Trong lòng Chu mỗ bi thương không thôi, rất muốn khóc.
Nhưng là một cây cỏ, không có nước mắt để chảy ra, bằng không, rất có khả năng mặt đất nơi Chu Diệp đang đứng đã bị nước mắt thấm ướt.
Ba bình độc dược, Chu mỗ hắn không cần.
Hắn nhìn về phía hai loại cuối cùng.
Hai loại cuối cùng đặc biệt có ý tứ.
Một túi phân bón, không biết có phải hack ba ba quá keo kiệt hay không, một túi thế mà chỉ có một ngàn gram.
Cuối cùng, là một môn kỹ pháp.
Nó không phải pháp thuật, mà là kỹ pháp.
Một môn quyền pháp Linh cấp đỉnh phong.
Chu Diệp không biết nên chửi như thế nào nữa.
Một cây cỏ, rốt cuộc phải làm thế nào mới có thể tu luyện quyền pháp?
"Ai có thể nói cho Chu mỗ ta, rốt cuộc phải làm thế nào mới có khả năng tu luyện quyền pháp?
Chu Diệp ngẩng đầu nhìn trời, nhìn lên mặt trăng tròn như cái mâm trên bầu trời, rất muốn lập tức làm luôn một bình Bách Thảo Khô.
Sau lưng Chu Diệp, Lộc Tiểu Nguyên ngồi xổm xuống, sau đó dùng ngón tay đâm đâm thân thể Chu Diệp.
"Tiểu thảo tinh, ngươi ở đây làm gì?" Lộc Tiểu Nguyên hiếu kỳ hỏi thăm.
Chu Diệp căng thẳng trong lòng, sau đó chậm rãi xoay người, nói với Lộc Tiểu Nguyên: "Tu luyện lâu quá, ra hóng gió."
"Thế à." Lộc Tiểu Nguyên bừng tỉnh đại ngộ.
"Đúng, thứ lần trước cho ngươi uống, ngươi muốn nữa không?" Chu Diệp đột nhiên hỏi.
Hắn cảm thấy, Bách Thảo Khô cùng với hợp chất hữu cơ cỏ cam đặt ở trong bọc tự mình cõng có chút khó chịu.
Cho nên dứt khoát mắt không thấy tâm không phiền, tính toán cho Lộc Tiểu Nguyên uống.
Hắn cho Lộc Tiểu Nguyên cũng là có đạo lý.
Không phải là để bẫy đối phương.
Mà thật sự là vì tu vi của Lộc Tiểu Nguyên quá cao, sẽ không bị Bách Thảo Khô ảnh hưởng, cho nên Chu Diệp mới yên lòng cho Lộc Tiểu Nguyên uống.
Mặt khác, hình như Lộc Tiểu Nguyên cũng rất thích uống cái thứ này.
"Ngươi còn nữa à?" Lộc Tiểu Nguyên nghe vậy, hai mắt lập tức tỏa sáng.
Nhìn bộ dáng kích động của nàng, Chu Diệp trực tiếp lấy ra hai bình Bách Thảo Khô để dưới đất.
Nhìn hai bình Bách Thảo Khô trên mặt đất, nếu như chân thân Chu Diệp có trứng mà nói, hắn cảm thấy rất có khả năng trứng hắn sẽ đau.
"Oa." Lộc Tiểu Nguyên rất hưng phấn.
Nàng lập tức cầm lấy một bình Bách Thảo Khô, sau đó mở ra, trực tiếp đổ vào trong miệng.
"Ực ực ực. . ."
Một bình không đủ, thêm một bình nữa.
Lộc Tiểu Nguyên uống sạch hai bình Bách Thảo Khô, cuối cùng còn rất hài lòng ợ một cái.
"Thoải mái." Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Lộc Tiểu Nguyên hơi ửng đỏ.
"Tiểu thảo tinh, tạ ha." Lộc Tiểu Nguyên sờ cây cỏ Chu Diệp lắc lư trong gió.
"Đừng khách khí." Chu Diệp thu hồi cây cỏ, sau đó lại hỏi: "Chỗ ta còn có một bình sản phẩm loại mới, ngươi có muốn thử một lần hay không?"
"Còn có loại mới sao? !" Lộc Tiểu Nguyên trừng to mắt.
Trí thông minh của nàng không đủ, nàng căn bản không hề nghĩ tới tiểu thảo tinh lấy những thứ này từ đâu ra.
Dù có nghĩ tới thì cũng sẽ không để ý.
"Đây."
Chu Diệp lấy ra hợp chất hữu cơ cỏ cam từ trong hành trang, sau đó để lên trên mặt đất.
"Để ta thử một lần đi." Lộc Tiểu Nguyên cầm lấy bình hợp chất hữu cơ cỏ cam kai, sau đó mở ra.
Chóp mũi đưa tới gần miệng bình, hít một hơi thật sâu.
"Oa, thơm quá." Lộc Tiểu Nguyên cảm thán.
Chu Diệp yên lặng lùi lại ba thước.
Mùi hợp chất hữu cơ cỏ cam truyền ra từ trong bình làm hắn cảm thấy vô cùng khó chịu, lá nhọn cũng có chút uể oải.
Nhưng lui xa về phía sau liền khôi phục lại.
Cái thứ đồ chơi này, cả đời Chu mỗ hắn cũng không thể dây vào, nếu không sẽ thật sự cưỡi hạc về Tây phương.
Quá nguy hiểm.
Chu mỗ hắn nhất định phải nghĩ biện pháp giải quyết hiểu lầm với hack ba ba.
Nếu không, sau này cỏ sinh còn muốn vui sướиɠ rút thưởng thế nào được nữa?
"Ực ực ực. . ."
Lộc Tiểu Nguyên uống hai ba ngụm đã nốc sạch một bình hợp chất hữu cơ cỏ cam.
Sau khi uống xong, nàng hít vào một ngụm khí lạnh.
"Ông trời của ta, đây rốt cuộc là thứ gì, dễ uống quá đi."
Lộc Tiểu Nguyên nhìn bình không trên tay, cảm giác trong cả cuộc đời mình, thứ ngon nhất từng uống chính là cái này.
"Tiểu thảo tinh, còn nữa không? Ta dùng yêu đan ngũ giai đổi với ngươi!" Ánh mắt Lộc Tiểu Nguyên sáng rực nhìn chằm chằm Chu Diệp.
"Không còn." Chu Diệp lắc lư thân thể một cái.
Mặc dù yêu đan ngũ giai rất dụ hoặc cỏ, nhưng hiện giờ hắn thật sự không còn.
"Vậy lúc nào ngươi có, nhất định phải nói cho ta." Vẻ mặt Lộc Tiểu Nguyên nghiêm túc.
"Được, đến lúc đó chắc chắn sẽ nói với ngươi." Chu Diệp gật đầu.
"Ừm, hôm nay ngươi biểu hiện không tệ, không ức hϊếp ngươi, ta đi nha." Trên khuôn mặt nhỏ nhắn Lộc Tiểu Nguyên tràn đầy ý cười, nhún nhảy chạy về trong sân.
Chu Diệp nhẹ cả lòng.
Cuối cùng cẩu tặc Lộc Tiểu Nguyên cũng thừa nhận là đang khi dễ Chu mỗ hắn.
"Chờ đấy, một ngày nào đó, Chu mỗ ta sẽ khiến ngươi nếm thử cảm giác bị khi phụ." Trong lòng Chu Diệp lập một lời thề chí khí.
Hắn nằm dưới tàng cây, bắt đầu nghiên cứu túi phân bón và quyền pháp.
Nói thật, hắn thật sự không biết một cây cỏ thì luyện quyền pháp kiểu gì.
Chẳng lẽ muốn Chu mỗ hắn cuốn lá nhọn sau đó đi nện người hay sao?
A?
Nghĩ vậy thì hình như cũng rất có khả năng.
Chu Diệp không nói hai lời, trực tiếp sử dụng môn quyền pháp kia.
【 tên 】 : Hóa Ảnh Quyền.
【 phẩm giai 】 : Linh cấp đỉnh tiêm.
【 loại hình 】 : Kỹ pháp (cũng thuộc về loại pháp thuật).
【 tình huống nắm giữ 】 : Nhập môn.
【 ghi chú 】 : Trong tích tắc, vung ra hàng trăm hàng ngàn quyền, dùng tốc độ chiến thắng địch nhân; võ công thiên hạ, chỉ nhanh khó phá.
Xem giới thiệu thì có chút điêu, cũng không biết phải thật hay không.
Lúc này Chu Diệp đứng lên từ dưới đất, ánh mắt nhìn về phía cây già không có ý tốt.
"Cây già, với giao tình giữa chúng ta, chắc là ngươi sẽ không để ý chuyện này đâu nhỉ?"
Cây già: ". . ."
Chu Diệp không nói hai lời, cuốn lá nhọn lên, sau đó tới gần cây già liền bắt đầu.
"Thành khẩn. . ."
Ở trạng thái bình thường, Chu Diệp muốn đánh ra khí thế kia chắc chắn là không được.
Nhưng sau khi kích hoạt trạng thái Lấy Thân Hóa Kiếm, lá của Chu mỗ hắn đã vô cùng cứng rắn, sắc bén, đánh vào thân cây gây ra âm thanh trầm đυ.c.
Nhưng Chu Diệp thu lực đạo cũng không đả thương được cây già.
Nhiều lắm là xước chút vỏ.
Cây già làm cây trước cửa nhà người mặt to, chắc chắn phải có chỗ không tầm thường.
Cây già rất cứng chắc, trong tích tắc nhận hơn mười quyền của Chu Diệp lại không rên một tiếng.
Dù sao Chu Diệp cũng nghĩ, cây già chắc chắn không tầm thường.
Nếu như Lộc Tiểu Nguyên ở đây, biết được suy nghĩ của Chu Diệp, nhất định sẽ nhắc nhở một câu: Thật ra đây chỉ là một cái cây bình thường thôi.
"Quyền pháp này rất không tệ." Chu Diệp không ức hϊếp cây già nữa.
Hắn nhìn Hóa Ảnh Quyền trên bảng, ngẫm lại, trực tiếp tăng lên.
"Tăng lên."
Vạn năng điểm tích lũy tiêu hao 1000 điểm.
Hóa Ảnh Quyền tăng lên một chút, sau đó biến thành cảnh giới đại thành, cuối cùng trực tiếp viên mãn.
Một khắc khi Hóa Ảnh Quyền viên mãn, Chu Diệp cảm nhận được từ hai mảnh lá cỏ của mình ẩn giấu lực lượng kinh khủng.
"Cuối cùng cũng có thêm chút sức chiến đấu."
Chu Diệp rất hài lòng.
Không tiếp tục thử nghiệm nữa, hắn bắt đầu nghiên cứu túi phân bón trong ba lô.
Làm một cây cỏ, giờ phút này hắn vẫn có chút chờ mong với phân bón.
"Rút ra."
Một túi phân bón một ngàn gram bị lấy ra, xuất hiện trước mặt hắn.
Cái túi trong suốt, có thể thấy rõ phân bón chứa bên trong.
Nói là phân bón, nhưng Chu Diệp lại cảm thấy không tin lắm.
Nhìn tựa như là bùn đất bình thường, nhưng bùn đất này lại có dạng hình cầu nhỏ bé.
"Xùy."
Nâng lá nhọn, mở túi, phân bón lộ ra trong không khí.
Một cỗ hương vị kì lạ tỏa ra từ phân bón.
Chu Diệp cảm thấy khát vọng bản năng.
Lúc này, hắn đưa sợi rễ cắm vào trong phân bón. . .